Quan Môn

Chương 529: Khắp Nơi Chấn Động





- Đây là thành quả huy hoàng nhất trong công tác duy trì xã hội trị an trong tỉnh ta…
- Thành quả này có được nhờ sự giúp đỡ của lãnh đạo tỉnh ủy, quân khu tỉnh đại lực viện trợ, thành ủy cùng ủy ban thành phố kiên quyết chấp hành…
Vào buổi tối trong tin tức trên đài truyền hình thành phố Long Thành, nữ chủ trì trong bộ quần áo thật đoan trang nghiêm túc truyền ra tin tức mới nhất, lập tức chấn động toàn bộ các giai tầng quần chúng trong thành phố Long Thành.
Lúc ban ngày, rất nhiều người nhận được tiếng gió, nói là quân khu tỉnh xuất động rất nhiều binh sĩ, không biết đang làm gì?
Rồi sau đó nghe được tin tức mới truyền đến, nói là trong hội trường lễ đường thành ủy khai mở nghênh đón tân nhậm bí thư Ban kỷ luật thanh tra mới đến, kết quả tân nhậm bí thư Ban kỷ luật thanh tra lại trực tiếp bão nổi ngay trong hội trường, lập tức đem bí thư Ủy ban tư pháp cùng cục trưởng Cục cảnh sát bắt lại.
Tin tức sau đó càng thêm kinh người, nói là quân khu tỉnh xuất động một đoàn, đồng thời tiến hành vây bắt những thế lực xã hội đen đã hoành hành thành phố Long Thành thật nhiều năm gây nguy hại thật lớn, ảnh hưởng vô cùng ác liệt, đại bộ phận đầu đảng tội ác đều đã sa lưới, chỉ có cá biệt vài tên lâu la lọt lưới mà thôi.
Vốn mọi người nghe xong những tin tức này còn cảm thấy có chút hoài nghi, bởi vì nếu như cân nhắc kỹ lưỡng thì những tin tức kia có rất nhiều điều không hợp lẽ thường.
Đầu tiên, bí thư Ban kỷ luật thanh tra cùng bí thư Ủy ban tư pháp là quan viên đồng cấp, làm sao người này có thể đem người kia bắt lại? Muốn bắt cũng có thể, vậy cũng phải do bí thư Ban kỷ luật thanh tra tỉnh hạ lệnh mới được ah!
Tiếp theo, quân khu tỉnh dù có muốn càn quét xã hội đen tuyệt đối cũng không phải là việc nhỏ, càng không có khả năng xuất hiện một đoàn binh lực vây bắt ác thế lực, phải biết rằng muốn điều động ngay cả một liên binh lực cũng cần có Quân ủy hạ lệnh phê chuẩn mới được đấy.
Một lần nữa, tiếng xấu của đám người Tam Mã Hổ đã vang vọng khắp nơi, mọi người đều biết sự lợi hại của bọn hắn hơn nữa cũng biết chính phủ thành phố đã sớm chấp nhận sự tồn tại của những ác thế lực kia, như vậy vì sao lại đột nhiên động thủ truy bắt bọn hắn? Trong chuyện này nhất định có vấn đề.
Bởi như vậy, có những người ưa thích suy nghĩ tổng hợp ba tin tức kia, cẩn thận phân tích nghiên cứu xong liền đưa ra một kết luận, thế lực xã hội đen Long Thành bị diệt có liên quan tới vị tân nhậm bí thư Ban kỷ luật thanh tra mới đến.
Nhưng bất kể nói như thế nào, khi đám người Tam Mã Hổ bị quân đội áp giải trên đường bị lão bách tính nhìn thấy được đều sôi trào.
Quả nhiên đúng như lời nói của Diệp Khai, không có chuyện đại sự gì phát sinh, chỉ có các cửa hàng bán pháo đều đã bán hết sạch sẽ.
Cơ hồ toàn bộ pháo tồn kho đều không còn, cả buổi tối, các nơi trong thành phố Long Thành thanh âm tiếng pháo nổ vang không dứt, thậm chí còn có nhiều chỗ còn đốt cả pháo hoa, đem tòa thành thị cổ xưa mà xinh đẹp chiếu sáng rực rỡ muôn màu.
- Hừ, cán bộ toàn thành vậy mà còn không bằng một đứa bé mười chín tuổi!
Bên trong một tòa biệt thự nằm gần trung tâm thành phố Long Thành có một vị lão nhân đang nghiêng tai lắng nghe tiếng phổ nổ đùng đùng bên ngoài, sắc mặt phức tạp.
- Lão bí thư, vị bí thư Ban kỷ luậ thanh tra tân nhậm kia tuy trẻ tuổi tới mức không hợp thói thường, thế nhưng thủ đoạn xác thực lợi hại, ngay ngày đầu tiên nhậm chức ngay trong hội nghị hoan nghênh đã lôi ngã bí thư Ủy ban tư pháp Quách Sĩ Tuyền cùng cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Trữ Học Tư rồi, còn vận dụng một tăng cường doanh của quân khu tỉnh gần ngàn người quét ngang thế lực xã hội đen Long Thành.
Một trung niên đứng bên người lão nhân, cung kính nói:
- Sau đó hắn lại xoay chuyển, đem khoản trướng này tính toán lên đầu thành ủy cùng ủy ban thành phố, lừa dối một đám người đến quân khu tỉnh ủy lạo, thủ đoạn cao minh, quả thực không giống như hành vi của một người trẻ tuổi.
- Không giống thì có sao, trên thế giới này vốn không thiếu thiên tài.
Lão nhân quay đầu khuyên bảo:
- Vị tân nhậm bí thư Ban kỷ luật thanh tra này, nền tảng bất phàm, về sau trong thành ủy cậu nên hướng hắn dựa sát vào đi, quăng hướng trận doanh của Diệp gia, không mất mặt!
- Diệp gia, chẳng lẽ chính là thủ đô Diệp gia?
Người trung niên có chút kinh ngạc hỏi thăm.
- Ngoại trừ là họ, còn có ai có bản lĩnh để cho Quân ủy hạ lệnh đốc thúc quân khu tỉnh thực hiện hành động đánh hắc thế lực?
Lão nhân hỏi ngược lại.
Người trung niên nghe xong, trong mắt hiện lên dị sắc, trong lòng tự nhủ lần này thật đúng là cơ hội tốt đã đến, nếu như có thể trèo lên gốc đại thụ khổng lồ Diệp gia, đối với con đường làm quan ngày sau của mình xác thực có chỗ tốt rất lớn.
Lão bí thư tuy là bí thư tiền nhiệm tỉnh Hà Đông, tuy lực ảnh hưởng vẫn còn, nhưng đã không lớn bằng ngày trước, hiện tại mình đã lên tới cấp phó sảnh, muốn hướng lên trên đã thật sự khó khăn, cho nên phải tìm kiếm chỗ dựa mới, nếu như có thể tiến vào ánh mắt của Diệp gia, vậy xem như đã mở ra không gian đi thông tầng trên, tiền đồ quang minh vô hạn.
Phải biết rằng Diệp gia đã có một vị ủy viên thường vụ Cục chính trị trung ương, hai vị ủy viên Cục chính trị trung ương, bên trong phe phái của Diệp gia thậm chí đồng thời xuất hiện ủy viên thường vụ trung ương cùng nhiều ủy viên Cục chính trị, cỗ thế lực to lớn không người có thể đụng chạm, dấn thân vào trong trận doanh như vậy, chỉ cần mình có chân tài thực học, nhất định sẽ đạt được coi trọng.
Người trung niên lúc này nghĩ tới đủ loại khả năng, vẻ mặt không khỏi hưng phấn, tràn đầy ước mơ vô hạn.
- Chung Dân, muốn đầu nhập Diệp gia, cũng cần có một cơ hội tốt, làm cho Diệp Khai nhìn thấy cậu có giá trị thực sự, mới có thể đạt được hắn xem trọng.
Lão bí thư thấy thư ký cũ của mình lâm vào trầm tư, liền nhắc nhở hắn nói:
- Dệt hoa trên gấm dễ dàng, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khó khăn, cậu đã biết nền tảng của Diệp Khai, muốn suy nghĩ nên làm sao mới có thể trợ giúp hắn để đạt được hắn xem trọng, chuyện này tôi cũng không muốn nói nhiều. Chỉ là Diệp gia từ trước tới nay luôn xem trọng hành vi thường ngày của cán bộ, cho nên cậu ở phương diện này cũng nên nghiêm khắc tự hạn chế, bằng không mà nói cũng sẽ không được họ chính thức tiếp nhận.
- Lão bí thư yên tâm, tôi ở phương diện này vẫn có thể dựa vào!
Chung Dân cung kính hồi đáp.
Trên thực tế, Chung Dân luôn có chí hướng đi lên chính đàn cao hơn, gần đây luôn nghiêm khắc kiềm chế bản thân, ở phương diện tiền tài sắc đẹp luôn biết điểm giới hạn tốt nhất, tuy cũng có nhân tình vãng lai, nhưng chỉ là cơm nước thuốc lá hoặc rượu, cho nên lão bí thư mới xem trọng hắn, cũng quan tâm sự phát triển của hắn, hôm nay tiết lộ nền tảng của Diệp Khai với hắn xem như hi vọng thư ký cũ của mình có thể tranh thủ được cơ hội tốt trời ban, càng tiến thêm một bước.
- Thành phố Long Thành, không, toàn bộ tỉnh Hà Đông, đều vì sự xuất hiện của Diệp Khai mà gió nổi mây phun rồi!
Lão bí thư xuyên qua cửa sổ, nhìn pháo hoa bốc cao giữa không trung, có chút cảm khái nói.
- Lão bí thư có phải có chút quá xem trọng hắn hay không?
Chung Dân cảm thấy mặc dù Diệp Khai có vẻ lợi hại, nhưng so sánh với lời nói của lão bí thư thì vẫn có chênh lệch thật lớn, dù sao hắn chỉ mới mười chín tuổi, có nhiều thứ trong quan trường không phải chỉ dùng hai chữ thiên tài là có thể khái quát, có chút kinh nghiệm chỉ có thể sử dụng thời gian để tiến hành tích lũy.
Lão bí thư cười cười nhìn Chung Dân, nói:
- Ha ha, ngay cả đồng chí Phương Hòa cùng đồng chí Sở Phong đều đãi hắn như thượng khách, đồng chí Sở Phong còn muốn đem cháu gái bảo bối gả cho hắn, cậu cho rằng Diệp Khai thật sự chỉ là một người trẻ tuổi không có kinh nghiệm nhân sinh gì hay sao? Sau lưng của hắn cất giấu rất nhiều bí mật, ít nhất cậu chắc chắn sẽ không biết rõ hắn còn có thân phận thiếu tướng đi?
- A? Điều này sao có thể?
Chung Dân nghe xong lập tức chấn động, như thế nào cũng không thể tin tưởng lời nói của lão bí thư chính là thật sự.
Nếu như không phải lão bí thư có bối phận cha chú, lão bí thư xem hắn như con cháu, hắn thật sự rất khó tin tưởng được có chuyện này.
Chẳng lẽ ở trong nước cấp chính sảnh cùng cấp bậc thiếu tướng đã tiện nghi như rau cải trắng rồi hay sao?
Cho dù là Diệp gia quyền thế ngập trời cũng rất khó làm được chuyện như vậy, dù sao theo toàn bộ hệ thống cao tầng mà xem, thực sự không chỉ có một mình Diệp gia độc đại.
Nếu như lão bí thư nói không sai, như vậy tình huống chân thật của Diệp Khai đúng thật là ý vị sâu xa rồi.
Bên trong một quán trà tại thủ đô, hai lão đầu nhi ngồi đối diện nhau, hoàn toàn im lặng.
Thật lâu sau, Cố lão mới nhìn Trần Chiêu Vũ thở dài:
- Tiểu tử kia thật đúng là không hề yên ổn, làm ra những chuyện như vậy cũng làm cho người bất ngờ ah!
- Tôi đã sớm nhắc nhở qua ông, tiểu tử kia gian hoạt vô cùng, rất khó đối phó đấy.
Vẻ mặt Trần Chiêu Vũ khổ sáp, hiển nhiên trong nội tâm rất khó chịu.
Ân oán giữa Trần gia cùng Diệp gia ngoại trừ dùng máu tươi mà tẩy rửa, rốt cục không còn cách nào xóa được, mà Trần Chiêu Vũ oán hận Diệp Khai cũng tới mức hận không thể lột da của hắn, đem hắn nghiền thành tro bụi mới có thể hài lòng.
Chỉ than thở thời gian không như ý người, Diệp Khai cùng Diệp gia liên tiếp thăng cao, đường làm quan càng ngày càng rộng mở, mà Trần gia hiện tại như hoa tàn, dần dần bị bao phủ mất tích trong biển người.
Mỗi lần nghĩ tới chuyện này, Trần Chiêu Vũ hận tới đấm ngực giậm chân, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn hợp tác với Cố lão.
Cố lão tuy không có quan hệ đối địch gì với Diệp Khai, nhưng bởi vì chuyện của cháu rể tương lai của hắn là Hồ Hán mà đắc tội Diệp gia, hắn lại thúc đẩy đem Diệp Khai đưa tới thành phố Long Thành đầy tình hình phức tạp tại tỉnh Hà Đông, cũng ôm tâm tư khiến cho Diệp Khai phải chịu sứt đầu mẻ trán.
Chỉ là chưa từng nghĩ đến không được như mong muốn, chỉ vì nâng Diệp Khai lên cấp bậc chính sảnh mà khiến cho Diệp Khai giống như cá gặp nước, lực áp toàn bộ đầu sỏ tại Long Thành, trở thành nhân vật phong vân chói mắt nhất, một lần hành động phá hủy thế lực xã hội đen hoành hành Long Thành nhiều năm, đã lập tức đứng vững vàng gót chân tại thành phố Long Thành.
- Thế sự khó liệu, chúng ta cũng không phải Gia Cát Lượng, có thể liệu được tiên cơ.
Cố lão nói ra.
Trên thực tế lần này Cố lão càng tổn thất lớn hơn một ít.
Hắn có thể đem Diệp Khai an bài tới thành phố Long Thành, cũng bởi vì ở Long Thành còn có thế lực của hắn, có thể hình thành lực cản tay đối với Diệp Khai, thế nhưng không ai ngờ được Diệp Khai có thể hung tàn như vậy, vừa đến Long Thành liền cho rơi đài hai cấp phó sảnh, giết gà dọa khỉ, những cán bộ trong Long Thành đều câm như hến, không ai còn dám đối nghịch với hắn.
- Tiểu tử kia không ngờ đánh đòn phủ đầu, hoàn toàn đánh cho chúng ta trở tay không kịp ah!
Trần Chiêu Vũ nói ra:
- Nếu như không áp dụng thủ đoạn khác, tôi lo lắng hắn càng lúc càng kiêu ngạo ở địa phương đó, đó là chuyện mà chúng ta không hi vọng nhìn thấy.
Tuy bọn họ có thể gây thêm áp lực cho Diệp Khai từ trên tỉnh, nhưng Diệp Khai cũng không phải dễ trêu chọc, nếu ngươi làm được quá mức rõ ràng, ngươi thực sự xem Diệp gia không còn người sao?
- Chuyện này thật sự là khó làm.
Cố lão trầm ngâm nói, nhưng hắn chợt nghĩ lại:
- Người thiếu niên thôi, không biết mỹ nhân kế phải chăng có tác dụng?
- Có tác dụng hay không cũng chỉ thử xem trước đã.
Trần Chiêu Vũ nói ra.
Diệp Khai đang ở tận Long Thành xa xôi, đột nhiên hắt hơi một cái, trong nội tâm kinh ngạc, chẳng lẽ có ai đang nhắc tới mình sao?
Không nói tới thái độ càn rỡ của Diệp Khai lưu lại ấn tượng gì cho những người lãnh đạo thành phố Long Thành, nhưng khi các chiến sĩ quân khu tỉnh áp giải các phần tử xã hội đen trở về đã tạo rung động thật lớn.
Lần này xuất kích bắt được hơn năm trăm phần tử xã hội đen, chia ra ngồi trên hơn hai mươi xe tải chở về, trong lúc nhất thời văn phòng tăng cường doanh tỉnh kín người hết chỗ, chỉ có thể để trống hai dãy phòng trệt tạm thời giam giữ những tên côn đồ kia.
Làm cho mọi người cảm thấy giật mình chính là từ hang ổ của đám côn đồ kia tìm ra các loại vũ khí, có súng ống cảnh dụng, súng máy bán tự động, súng tự động, súng giảm thanh, tổng cộng phải hơn hai trăm khẩu súng, còn có hơn một trăm quả lựu đạn Mỹ, thép nỏ cùng dao găm mã tấu bị quản chế tổng cộng hơn bảy trăm thanh.
Khi đem những loại vũ khí chồng chất chung một chỗ, quả thật làm cho bí thư thành ủy Kim Trạch Khải cùng chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung nghẹn họng nhìn trân trối, trong nội tâm nghĩ lại mà sợ hãi.
Chỉ mới vài năm mà thế lực xã hội đen thành phố Long Thành đã có quy mô khổng lồ như thế rồi sao?
Tuy Kim Trạch Khải có nghe nói qua về lực lượng hắc đạo tồn tại trong Long Thành, nhưng hắn chỉ cho rằng những tin đồn kia khuếch đại mà thôi, đơn giản là kết quả của đám du côn lưu manh thổi phồng lẫn nhau, mà bí thư Ủy ban tư pháp Quách Sĩ Tuyền cũng từng nói qua với hắn về chuyện này, nhưng chỉ nói với hắn là vì cảnh sát cần một ít tên lưu manh chỉ điểm để bảo trì giám sát một ít tin tức mẫn cảm trong thành phố, còn nói những kẻ chỉ điểm kia tồn tại là hợp lý.
Nhưng Kim Trạch Khải vô luận như thế nào cũng không dám tưởng tượng thế lực xã hội đen của Long Thành đã tạo thành quy mô khổng lồ đến như vậy, đã có thể hình dung như một tập đoàn bang phái, nhưng lời này vẫn còn chưa đủ, điều này ở trong nước thật sự là phi thường hiếm thấy.
Khi tưởng tượng rất có thể đám côn đồ này có một ngày cấu thành uy hiếp an toàn nghiêm trọng đối với cả thành phố, rốt cục Kim Trạch Khải có cảm giác thời gian qua mình thật sự là quá thả lỏng quản lý trong phương diện này, nếu như không phải có Diệp Khai xuất thủ ác liệt bình định lập lại trật tự, những tên côn đồ kia không biết sẽ gây nên tình trạng hỗn loạn như thế nào đối với nhân dân trong thành phố Long Thành.