Quan Môn

Chương 523: Tôi Cố Ý Đấy!




-Bị hắn giày vò một phen như vậy, trong nội tâm mọi người đều bị nhấc lên hứng thú, không biết sau khi Diệp Khai đi vào Long Thành, rốt cục đã gặp phải sự tình gì làm cho hắn phải có cử động bất thường như thế?
Nếu như Diệp Khai giảng câu chuyện không đủ đặc sắc, chỉ là vớ vẩn, như vậy từ nay về sau đoán chừng uy tín về hắn trong lòng mọi người đều ầm ầm sụp đổ, dù sao một bí thư Ban kỷ luật thanh tra trẻ tuổi như vậy, lại có ai sẽ thật tình phục hắn?
Chỉ nhìn những ủy viên thành ủy ngồi trên đài đã biết rõ trong nội tâm bọn họ đã thấy vô vị rồi.
Cũng không biết Ban tổ chức trung ương làm việc như thế nào, lại phái tới Long Thành một vị bí thư Ban kỷ luật thanh tra trẻ tuổi tới như vậy, đây không phải sai lầm rồi đi?
- Vốn tôi đi vào Long Thành, tâm tình vẫn rất không tệ.
Diệp Khai chậm rãi nói:
- Tuy vào thành có gặp phải chuyện phiền phức giao thông một chút, nhưng cũng không làm ảnh hưởng tâm tình của tôi, bởi vì xe của tôi treo biển số của Bộ tổng tham mưu, bọn họ nhìn thoáng qua thì đã cho đi.
Ở bên dưới hội trường có người nở nụ cười, trong lòng tự nhủ bị bí thư tân nhậm này nói chuyện vẫn khá thú vị, loại quy tắc ngầm quan trường mà đi công khai nói ra ngay trên hội nghị, cũng không có người cảm thấy phản cảm, trên thực tế mọi người gặp phải chuyện như vậy, nhưng tốt xấu cũng là cán bộ ngoài cấp phòng, đương nhiên không ngại loại chuyện này.
Trên thực tế, mọi người đối với loại chuyện này cũng không thấy bài xích, không phải như thế sẽ không đủ thể hiện giá trị của cán bộ lãnh đạo bất đồng, nhìn xem những cảnh sát giao thông, đối với những người khác lời lẽ nghiêm khắc chỉ trích, nhưng đối với chính mình lại khúm núm nịnh bợ, đó cũng là một loại hưởng thụ đặc quyền.
- Chúng ta có rất nhiều cán bộ, trước kia đều là như vậy, hiện tại đã có nhiều chỗ bắt đầu đổi giọng gọi quan viên rồi, đây cũng là do thời đại cần thôi, nếu là quan, tựa hồ sẽ đem người đổ lên một mặt đối lập với dân chúng, mà biểu hiện của một vài bộ môn xác thực là như thế, xác thực đi tới mặt đối lập với nhân dân.
- Nói thí dụ như từng đảm nhiệm bí thư thành ủy thủ đô Phùng Duẫn Đồng, địa vị không thể nói là không cao, ủy viên Cục chính trị trung ương, người lãnh đạo phó quốc cấp, lúc đầu cũng từng làm ra thật nhiều cống hiến, mới đi lên được địa vị cao như thế, thế nhưng về sau hắn lại không biết hồi báo xã hội, tham ô hối lộ, rốt cục đi về hướng mặt đối lập cùng nhân dân, hiện tại như thế nào?
Nghe Diệp Khai nói tới chuyện của Phùng Duẫn Đồng, những người đang ngồi trên đài hội nghị, thậm chí đều cảm thấy có chút bất an.
Mặc dù nói Phùng Duẫn Đồng ở trong đại hội Đảng đã bị phê chuẩn, chính thức xóa tên khỏi Cục chính trị trung ương, hơn nữa triệt tiêu thân phận ủy viên trung ương, nhưng cụ thể tình tiết tiến triển của vụ án cũng không công khai bên ngoài, thậm chí thân phận đảng viên của hắn cũng không bị khai trừ.
Bởi vì điểm này cho nên tất cả mọi người đều đang suy đoán hướng đi của sự việc kia, cũng không ai can đảm thảo luận công khai, nhất là ở loại đại hội khá chính thức như hiện tại, đem ra hình ảnh phản diện điển hình của ủy viên Cục chính trị trung ương tiền nhiệm đến tiến hành chỉ trích.
Lần này Diệp Khai lại mở ra tầng cửa sổ, lập tức làm cho không khí trong phòng họp biến thành ngưng trọng lên.
- Sau đó tôi đã đến khách sạn Long Thành, đồ ăn nơi này không tệ, tuy là kiến trúc hơi theo kiểu cũ, nhưng trình độ nhân viên phục vụ là nhất lưu, đáng giá khen ngợi, hoàn cảnh chung quanh cũng không tệ, tuy gặp đường đi nhưng cũng không nghe thanh âm huyên náo kẹt xe hay gì khác.
Lúc này Diệp Khai lại nói sang chuyện khác:
- Phải nói buổi tối đầu tiên tôi đến Long Thành, vẫn rất vui vẻ đấy, ngủ rất ngon.
Cảm xúc trong phòng họp bắt đầu có chút hòa hoãn, chỉ là không ai đoán được vị bí thư trẻ tuổi kia kế tiếp lại có lời nói kinh người gì?
- Sáng sớm hôm sau thức dậy, chúng tôi hào hứng bừng bừng có ý định đi ăn điểm tâm, thế nhưng có một chuyện làm người ta giật mình đã xảy ra.
Diệp Khai nói tới đây, cố ý dừng lại một chút.
Quả nhiên tất cả mọi người đều dựng lỗ tai, hiển nhiên nghe Diệp bí thư nói chuyện so với việc nhìn những quan viên khác niệm diễn văn vẫn dễ chịu hơn, ít nhất là có tính thú vị, cũng có lực tương tác, hơn nữa còn khá bát quái.
- Tôi cùng lái xe còn có cảnh vệ lái tới hai chiếc xe, không thấy rồi!
Ánh mắt Diệp Khai quét qua toàn trường một lần, ngữ khí nặng nề nói.
- Oanh…
Trong hội trường lập tức vang lên một mảnh xôn xao.
Loại chuyện này quả nhiên là vô cùng nghiêm trọng, đường đường quan viên cấp chính sảnh, bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố mới nhậm chức, ngay trước một ngày đến nhậm chức, lại bị người trộm xe, hơn nữa vừa trộm là hai chiếc, đây tuyệt đối là sự kiện chính trị trọng đại!
- Đồng chí Diệp Khai, chuyện này sao không nghe anh nói qua một tiếng nào vậy?
Tỉnh ủy trưởng ban tổ chức Lưu Nhất Sơn tràn đầy vẻ ngạc nhiên, không nghĩ tới khi Diệp Khai gặp mặt hắn vẫn tâm bình khí hòa, nhưng không ngờ xe của hắn lại bị trộm đi mất ngay trong Long Thành.
Trong lòng Lưu Nhất Sơn có chút kinh ngạc, nhưng hắn không biết Diệp Khai có đem chuyện này nói qua với chủ tịch tỉnh Nhạc Sơn hay không?
Bí thư thành ủy Kim Trạch Khải cùng chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung đều kinh ngạc, không nghĩ tới có thể xảy ra loại chuyện này, lẽ ra ở lại khách sạn Long Thành hẳn là phải rất an toàn, làm sao lại bị người trộm xe đi sao?
Bí thư Chính pháp ủy Quách Sĩ Tuyền cùng phó chủ tịch thành phố kiêm cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Trữ Học Tư nghe xong vẻ mặt âm trầm, loại chuyện này tuyệt đối là chuyện xấu, nếu như bị xét tội xuống dưới thì tuyệt đối sẽ rơi lên trên thân hai người bọn họ, huống hồ chỉ nghe Diệp Khai nói bị mất xe ngay khách sạn Long Thành, trong nội tâm hai người đã có vài phần suy đoán.
- Hãy từ từ đừng nóng.
Diệp Khai dùng tay áp xuống, trên mặt ngược lại rất bình tĩnh.
Thanh âm trong hội trường dần dần yên lặng xuống, rất hiển nhiên tất cả mọi người đều muốn nghe xong câu chuyện của Diệp bí thư, chuyện này đến tiếp sau lại phát triển như thế nào?
- Dựa theo trình tự bình thường, tôi khẳng định phải hỏi thăm người của khách sạn nha, nhưng bọn họ nói không biết.
Diệp Khai xòe hai tay nói:
- Cho nên tôi không có biện pháp, người ta cũng không thu phí đỗ xe của tôi, tôi cũng chỉ đành phái lái xe của mình đi báo cảnh.
- Báo cảnh rồi sao?
- Sao tôi không nghe nói gì về chuyện này?
Bí thư Chính pháp ủy thành phố Quách Sĩ Tuyền cùng phó chủ tịch thành phố kiêm cục trưởng Cục cảnh sát Trữ Học Tư nghe xong, đưa mắt nhìn nhau, nhưng sắc mặt đều vô cùng khó xem, rất hiển nhiên chuyện này hai người cũng không nghe cấp dưới báo đi lên, làm cho bọn họ cảm thấy được rất có thể đồn cảnh sát bên dưới đã bị người ngăn cản báo tin tức.