Quan Môn

Chương 297: Không ngờ là mười hai chiếc!




Trong tầm mắt Diệp Khai xuất hiện sáu chiếc tàu ngầm hạt nhân thoạt nhìn thật rách rưới, đầu tàu thật lớn, xem ra phải ngoài vạn tấn trọng tải, chỉ là bề ngoài quả thật có chút vô cùng thê thảm, khắp nơi đều là dấu vết va chạm, có nhiều chỗ thậm chí đã bung tróc ra, xuất hiện cả vết rỉ sét.

- Không phải nói tàu ngầm hợp kim titan sẽ không bị rỉ sét sao?

Diệp Khai lập tức biểu thị vẻ bất mãn nghiêm trọng:

- Vì sao mấy chiếc tàu này thoạt nhìn lại bết bát như vậy, so với đồ rác rưởi bỏ đi còn không bằng? Nếu như là hình dạng này xin thứ cho tôi nói thẳng, vụ làm ăn này không cách nào đạt thành hợp tác mất rồi!

Người phụ trách căn cứ đi cùng hắn ngay lập tức liền giải thích:

- Diệp tiên sinh đã hiểu lầm, kỳ thật những chiếc này đều là tàu ngầm dự tính tháo gỡ cho nên thoạt nhìn thảm đạm một chút, những vết rỉ bên ngoài chỉ là màu sắc ngụy trang đó thôi.

- Là tàu ngầm định tháo gỡ?

Diệp Khai nghe xong lập tức thấy hào hứng, liền truy vấn nguyên nhân bên trong.

Nguyên lai sáu chiếc này đều là tàu ngầm hạt nhân được báo hỏng mấy năm trước, nhưng kỳ thật hệ thống máy móc bên trong vẫn còn tốt, truy cứu nguyên nhân cũng bởi vì cao tầng quân đội lúc ấy muốn đề nghị chính phủ cấp quân phí kiến tạo thêm tàu ngầm, cho nên mới cố ý ngụy trạng báo hỏng, xử lý bề ngoài nhìn thảm đạm một chút để dễ dàng thông qua phê chuẩn.

Chính bởi vì nguyên nhân như vậy, hôm nay trong cảnh nội nước Nga tổng cộng có hơn trăm chiếc tàu ngầm hạt nhân, nói ra cũng thật sự dọa người, đây là còn chưa nhắc tới những chiếc đã xuất ngũ cùng báo hỏng, cùng số lượng tàu ngầm đang báo hỏng chưa xử lý xong.

Hay thật, cách giải quyết kiểu này Xô Viết không bị giải thể mới là lạ chứ!

Trong nội tâm Diệp Khai oán thầm, sau đó mới tinh tế hỏi thăm về tình huống của mấy chiếc tàu này.

- Lúc ấy tuy hạ lệnh muốn tháo gỡ những chiếc tàu này, nhưng chúng tôi tính toán một chút cảm thấy phí tổn tháo gỡ thật quá cao, thân tàu kết cấu bằng titan không phải dễ dàng phân cách ra như vậy, hơn nữa quân phí cấp xuống đã bị cao tầng chia cắt hết rồi, cho nên mấy chiếc tàu cũng bị ném ở đây, không được tháo gỡ.

Người phụ trách giải thích.

Diệp Khai gật nhẹ đầu, xem như nhận đồng loại giải thích này.

Theo hắn biết muốn tháo gỡ một con tàu cũng thật sự phí rất nhiều công phu, hơn nữa cũng cần đầu nhập tài chính.

Bên trong căn cứ đã không có tài chính đầu nhập, đương nhiên sẽ không làm sự tình hao công tốn sức này, lần này Diệp Khai tới xem như vừa lúc giải quyết được vấn đề này, dù sao chỉ cần hắn đem mấy con tàu ngầm này lôi đi, việc rò rỉ tài chính trước kia xem như đã hoàn toàn giải quyết.

- Đồng chí đại tướng có biết chuyện này không?

Diệp Khai có chút tò mò hỏi một câu.

- Đồng chí đại tướng chỉ quan tâm chuyện trọng yếu, những việc nhỏ này ông ấy không hỏi qua.

Người phụ trách căn cứ hồi đáp.

Diệp Khai thầm hắc một tiếng, trong lòng tự nhủ phỏng chừng năm đó trong những người chia cắt số quân phí kia cũng không thiếu được đồng chí đại tướng Kewpie.

- Chúng ta đi nhìn xem sáu chiếc báo hỏng khác đi.

Diệp Khai đề nghị.

- Hoàn toàn không có vấn đề!

Người phụ trách căn cứ lập tức dẫn mấy người Diệp Khai đi qua một nơi khác, không gian nơi thủy động này càng lớn hơn không gian vừa rồi một ít.

Tuy không nhìn ra được mặt nước sâu bao nhiêu, nhưng có thể đoán ra phải cao vài tầng lầu, bên trong thủy động sáu tàu ngầm hạt nhân như sáu đầu cự thú giấu bên dưới nước, chỉ có cầu tàu nổi lên trên.

Diệp Khai liếc nhìn sang, chỉ thấy sáu chiếc tàu ngầm hạt nhân có chỗ bất đồng với sáu chiếc vừa rồi, bề mặt sáng bóng như gương, không hề có chút vết thương, thân tàu kín kẽ, nhìn vào tràn đầy lực lượng hoàn toàn như tàu mới sản xuất.

- Sáu chiếc tàu này chỉ mới lái ra vài lần mà thôi, cơ hồ là còn mới, nhưng lũ tiểu tử bên ủy ban quốc phòng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, lại đem chúng báo hỏng.

Người phụ trách căn cứ nhìn sáu chiếc tàu ngầm, có chút tiếc nuối nói, nhưng hắn cũng biểu thị ra nỗi khổ tâm riêng của mình:

- Khỏi cần phải nói, chắc là phí tổn bảo dưỡng thật quá cao, nếu như lái ra còn phải tiêu phí thật nhiều tiền tài, hiện tại trong Nga có hơn trăm chiếc tàu ngầm còn trong thời giạn nghĩa vụ quân sự, thật sự là nhiều lắm.

Sáu chiếc này cùng loại cấp bậc tàu ngầm hạt nhân “Cộng thanh đoàn hào”, cũng thuộc loại dãy tàu ngầm “Kim Ngư”.

Thân tàu do titan chế thành, dài 122m trọng tải 9700 tấn, tốc độ mỗi giờ là 70 km, mang theo 10 quả ngư lôi, trong đó có hai quả chứa đầu đạn hạt nhân, có thể lặn sâu xuống hơn 1200m mà những loại tàu khác không thể làm được. Loại tàu ngầm này đả kích đạn đạo toàn bộ phía bắc Châu Âu, là loại tàu ngầm hạt nhân công kích tiên tiến nhất trên thế giới.

Là tác phẩm tiêu chuẩn đỉnh cấp Xô Viết cũ, chỉ sợ trong rất nhiều năm đều không thể xuất hiện được sản phẩm như vậy nữa rồi.

Trên thực tế ở trong ấn tượng của Diệp Khai, về sau tiêu chuẩn chất lượng tàu ngầm kiểu mới của Nga thậm chí không đạt được một ít tiêu chuẩn của những loại tàu ngầm trong thời kỳ này.

- Nhưng nếu nói như vậy nhân thủ của tôi xem như có chút không đủ rồi…

Diệp Khai lập tức cân nhắc một vấn đề khác.

Trước kia hắn chỉ cân nhắc là chỉ mua được sáu chiếc tàu ngầm, nhưng hiện tại có tới mười hai chiếc, tuy sáu chiếc bị rách nát nhưng thật sự cũng còn là chỉnh thể, có thể lái ra được, nhưng nhu cầu số lượng nhân viên của hắn đột nhiên phải tăng lên gấp đôi, điều này bảo Diệp Khai ở trong thời gian ngắn ngủi như vậy biết đi đâu mà tìm người?

- Thứ cho tôi nói thẳng…

Người phụ trách căn cứ lập tức liền bày tỏ thái độ:

- Ngài có thể thuê đám thủ hạ của tôi, bọn họ đều là nhân viên hải quân phi thường chuyên nghiệp!

Diệp Khai lập tức trầm mặc, chuyện này thật đúng là không dễ làm, nếu như trên tất cả các tàu ngầm đều do nhân viên của mình làm chủ, tình huống như vậy mới có thể đạt được khống chế, nhưng nếu để người Nga lái tàu, như vậy chuyện này liền có chút không an toàn, vạn nhất dọc đường bọn hắn đột ngột làm phản, hắn nên làm gì bây giờ?

Điều này làm Diệp Khai nghĩ thật đau đầu, không biết nên xử lý như thế nào.

Nhưng cuối cùng hắn trái lo phải nghĩ, cũng hiểu được sẽ không đến nỗi xảy ra chuyện gì không xong, dù sao hiện tại nước Nga từ trên xuống dưới đều thiếu tiền, chỉ cần cho bọn họ đầy đủ đô la cùng lương thực, đủ khiến cho gia đình họ vượt qua sinh hoạt ấm no, những binh sĩ lái tàu ngầm này cũng sẽ vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ như thế.

Dù sao nhiệm vụ này là do phó tổng tham mưu trưởng kiêm quân đội trưởng Cục tình báo đại tướng Kewpie tự mình an bài xuống, ở phương diện thủ tục sẽ không xảy ra vấn đề gì.

- Được rồi, tận lực an bài ổn thỏa một ít nhân thủ, phương diện thù lao sẽ rất hậu đãi, đối với người nào tham dự tôi sẽ ưu tiên cung cấp thêm viện trợ phương diện thực phẩm!

Diệp Khai tỏ vẻ.

Tuy hiện tại Diệp Khai không còn kinh doanh trao đổi vật tư sinh hoạt với Nga, nhưng muốn vận chuyển một ít lương thực cùng vật dụng hàng ngày qua đây kỳ thật cũng phi thường thuận tiện, xem như mở ra vài chuyến bay vận chuyển hàng hóa quốc tế mà thôi.

Hiện tại trong tay người Nga kỳ thật cũng còn có được chút tiền, chỉ là vật tư thiếu thốn, Diệp Khai ưu tiên vận chuyển qua một đám thực phẩm cùng vật dụng hàng ngày, nhất định đủ ổn định lòng quân, khiến người ta khăng khăng một mực làm việc cho hắn.

- Thật tốt, hải quân cùng quan quân, còn có chuyên gia kỹ thuật đoán chừng có thể hơn ngàn người.

Người phụ trách căn cứ thoáng tính toán giản lược một phen:

- Một chuyến nhiệm vụ lần này mỗi người dù sao có thể phát được mười ngàn đô la không?

Mười ngàn đô la không nhiều lắm, nhưng ở tại Nga hôm nay, lại có thể giúp một gia đình trôi qua thật thoải mái, dù sao đó là đô la mà không phải đồng Rup, sức mua thật mạnh.

- Chỉ cần làm tốt công việc, tôi cho mỗi người hai mươi ngàn!

Diệp Khai vung tay lên nói.

Sự tình lần này xem như là hắn kiếm lớn, dù sao sáu chiếc tàu ngầm phế liệu bỗng nhiên biến thành cả con tàu hoàn chỉnh, giá trị bất đồng thật lớn, hắn cho lương cao không chỉ vì trấn an những binh sĩ người Nga này, trên thực tế cũng mang theo ý nghĩ đào vách tường thu mua người, nếu như những binh sĩ kia có thể gia nhập vào đội ngũ của mình, như vậy vô luận là nhân viên kỹ thuật hay là binh sĩ quan quân thậm chí đều hoàn toàn đầy đủ.

Hiện tại nước Nga thật sự không nhìn thấy được tiền cảnh quang minh, hi vọng những người kia có thể ưa thích sinh hoạt yên ổn tại nước cộng hòa đi.

Đãi ngộ trong quân đội Nga thật sự là quá kém, gần đây còn đột kích đề bạt thêm một đám tướng quân, khiến số lượng các tướng quân trong thời hạn nghĩa vụ quân sự của Nga lại tăng lên tới hơn 1500 người, nguyên nhân sau việc đề bạt này ngoại trừ tổng thống Yeltsin hi vọng có thể khống chế được quân đội, còn có một nguyên nhân chính là vì che giấu việc không đủ quân phí, tạo cho nhân dân một loại ảo tưởng giả dối là quân đội Nga vẫn còn thật cường đại.

Nhưng đãi ngộ của quan quân trung hạ cấp cùng binh sĩ thật sự là quá kém, thậm chí có rất nhiều quan quân đều không có nhà ở, mà phải thuê phòng trọ ở lại, tình huống như vậy liền có thể nhìn ra được tồi tệ ra sao.

Diệp Khai tin tưởng trước đồng đô la xanh mượt rực rỡ của mình tiến công chiếm đóng, có thể bắt được đại bộ phận quan quân cùng hải quân binh sĩ và các chuyên gia kỹ thuật kia.

Đối với người phụ trách căn cứ, Diệp Khai liền trực tiếp cho hắn hai trăm ngàn đô la.

Người kia cầm được tiền, tâm tình phi thường kích động, tay nắm một xấp đô la, hớn hở vuốt ve, sau đó đột nhiên nói với Diệp Khai:

- Thượng Đế, nể tình những đồng tiền xinh đẹp này, tôi sẽ nói cho anh biết một đại bí mật!

Diệp Khai cũng rất tò mò, hắn lại có được đại bí mật gì? Chẳng lẽ là chủ đề về tàu ngầm hạt nhân sao?

Chỉ là hai người còn chưa chính thức tiến vào chủ đề, bên ngoài đã có người chạy tới báo cáo:

- Sharansky tướng quân, đồng chí đại tướng khẩn cấp thông tri, nói người của Bộ đốc sát quân vụ đến, muốn xét duyệt tình huống của sáu chiếc tàu ngầm hạt nhân xin xuất ngũ này, làm ra báo cáo ước định!

- Gặp quỷ rồi, những người này vì sao đột nhiên chạy đến…

Tướng quân Sharansky phụ trách căn cứ nghe được tin báo, trên mặt lập tức xuất hiện một tia hoảng loạn:

- Còn có bao lâu?

- Một giờ sau sẽ đến!

Thủ hạ hồi đáp.

Nghiêm khắc mà nói vừa rồi Diệp Khai nhìn thấy sáu chiếc tàu ngầm hạt nhân mới tinh kia còn chưa được chính thức phê chuẩn xuất ngũ, người của Bộ đốc sát quân vụ tới đây là muốn kiểm tra một phen, sau đó mới xét duyệt có nên phê chuẩn xuất ngũ hay không.

Tướng quân Sharansky đương nhiên sẽ không để loại tình huống này phát sinh, hắn lập tức liền có chủ ý, nhìn thủ hạ phân phó:

- Ngay lập tức đem sáu chiếc tàu ngầm này biến thành bề ngoài tàn phá rách rưới, bôi lên số thứ tự tàu báo hỏng! Ở bên ngoài cũng phải làm thêm chút thủ đoạn, ít nhất phải cho bọn hắn nhìn vào càng thấy giống như hàng phế liệu!

- Rõ, tướng quân!

Thủ hạ lập tức đi chấp hành mệnh lệnh.

- Gặp quỷ, đám quỷ hút máu kia xem ra lại phải làm tốn kém thêm một phen nữa rồi!

Tướng quân Sharansky lẩm bẩm bực dọc nói.

Diệp Khai nghe được lời nói của hắn, trong lòng lập tức an tâm, nếu là quỷ hút máu, vẫn dễ dàng đối phó hơn so với những chính nhân quân tử cương trực công chính.

__________________