Quan Môn

Chương 292: Băng tuyết bao trùm Moscow




Mùa xuân Moscow đến tương đối trễ, Diệp Khai vừa xuống máy bay, liền cảm nhận không khí rét lạnh thổi tới.

Lần này đến Moscow, cảm thụ của hắn lại bất đồng, mấu chốt nhất chính là không có người đến đón máy bay.

Hiện tại đang trong thời kỳ mẫn cảm, mặc dù nói hiện tại lực lượng ngành tình báo của Nga rất suy yếu, bản thân còn đang liên tục nội đấu, nhưng với thân phận của Diệp Khai mà nói hắn vẫn phải chú ý cẩn thận, tránh sinh ra đủ loại phiền toái.

Duy nhất đáng giá cho hắn cao hứng chính là hiện tại thương nhân đến Nga rất nhiều, cho nên gương mặt đông phương như hắn đi vào Moscow cũng không hề lộ vẻ gì nổi bật.

Nhưng so sánh với ngày trước Diệp Khai hộ tống Diệp Tử Bình đến Moscow, hiện tại ngoài đường phố Moscow đã càng thêm tiêu điều.

Năm trước trải qua sự kiện Xô Viết giải thể, quốc gia nguyên khí đại thương, nguy cơ bốn phía.

Sau cuộc chính biến sinh non, tuy Gobachev khôi phục lại chức vụ tổng thống, nhưng đã là có chức mà không có quyền. Khi hắn từ chức tổng bí thư trung ương Xô Viết cũng đã giải tán nước cộng hòa Xô Viết đã chấp chính suốt 74 năm trong lịch sử.

Đảng Xô Viết suy sụp càng đẩy nhanh tiến trình Xô Viết giải thể, vào tháng 3 năm 1990 Lithuania dẫn đầu tuyên bố độc lập, mười bốn nước cộng hòa gia nhập liên minh cũng lần lượt tuyên bố thoát ly Xô Viết, trở thành quốc gia chủ quyền độc lập.

Cục diện chính trị quốc gia kịch liệt chấn đãng, xã hội phân liệt nghiêm trọng, lực lượng tán thành cùng phản đối thể chế Xô Viết đối lập vô cùng bén nhọn, hai phái quần chúng hầu như liên tục cử hành du hành mít tinh, tuyên truyền chủ trương chính trị của chính mình, trước nhà bảo tàng lịch sử tại Quảng Trường Đỏ, mỗi ngày thậm chí đều có những quần chúng bất đồng quan điểm tụ tập, tiến hành biện luận đối chọi gay gắt, thường xuyên đặt mình bên trong, phỏng vấn tại hiện trường.

Lúc ấy tình thế kinh tế Xô Viết cũng thật nghiêm trọng, thương phẩm thiếu thốn cực độ, thị trường cung ứng khẩn trương, những đội ngũ xếp hàng trước cửa hàng mua bán thực phẩm nhìn mãi quen mắt.

Bởi vì quốc gia nằm trong trạng thái không chính phủ, sinh hoạt cùng công tác của nhân dân hoàn toàn bị hỗn loạn, dân chúng thậm chí không biết được quốc gia của mình nên gọi là Nga hay là Xô Viết, những quan chức sứ đoàn ngoại quốc còn không nói được là đại sứ quán của mình đang ở trên lãnh thổ của Xô Viết hay là của nước Nga.

Những đại sứ ngoại quốc đến nhậm chức yêu cầu trình quốc thư, nhưng khổ nỗi gởi thư lại không biết gởi đi đâu, những sự tình này nghe qua giống như nghe chuyện cười, kỳ thật đều là tình huống chân thật trước lẫn sau khi Xô Viết giải thể.

Về sau, Boris Yeltsin cùng Gobachez thương lượng chuyện từ chức giao quyền cùng vấn đề đãi ngộ sau khi từ chức, Boris Yeltsin đáp ứng phát tiền hưu cả đời cho Gobachev, cung cấp cho hắn một tòa biệt thự ở lại, hai xe con cùng cảnh vệ và nhân viên phục vụ.

Vào chạng vạng tối 7 h ngày 25 tháng 12, Gobachev đã phát biểu trên đài truyền hình công khai xin từ chức.

Trong lúc phát biểu thần thái hắn thật nghiêm túc, ngưng trọng, trong ngữ khí lại hơi có vẻ kích động ẩn chứa vài phần thê lương, hắn cực kỳ không tình nguyện tuyên bố từ đi chức vụ tổng thống, nhưng lại cường điệu cải cách dân chủ vào mùa xuân năm 1985 là chính xác, cải cách đã giúp cho mọi người được giải phóng tinh thần cùng chính trị.

Đồng thời hắn cũng thừa nhận, rất nhiều việc thử nghiệm cải cách đều đã bị thất bại.

Sau buổi phát biểu trên ti vi, quốc kỳ Xô Viết treo trên điện Kremlin bị hạ xuống, quốc kỳ ba màu của Nga được kéo lên. Diệp Khai lại cảm thấy có chút tiếc nuối vì không tự mình ở Moscow chứng kiến thời gian lịch sử này, nhưng hắn cũng chỉ là nghĩ một chút mà thôi, vào lúc đó khắp đường phố Moscow vô cùng hỗn loạn, nếu không cẩn thận sẽ bị nguy hiểm tới tính mạng.

Nhóm người Diệp Khai ngủ lại trog khách sạn tại Moscow chưa bao lâu, Trương Tam đã đến.

- Nhị thiếu gia, cậu tới thật nhanh.

Trương Tam thấy Diệp Khai, rất có cảm khái.

- Các anh vất vả rồi, còn thích ứng được sao?

Diệp Khai biểu thị an ủi.

- Hoàn cảnh sinh hoạt thì dễ dàng thích ứng, nhưng phương diện trạng thái tinh thần bị trùng kích thật sự là rất lớn.

Trương Tam hồi đáp:

- Không nghĩ tới một quốc gia chủ nghĩa xã hội lớn như Xô Viết mà lại nhanh chóng sụp đổ mất rồi. Cho tới bây giờ tôi còn có chút không tin tưởng đây là sự thật.

- Vấn đề Xô Viết đã kéo dài từ xưa tới nay, đây chỉ bất quá là vì tích súc quá lâu nên bộc phát mà thôi.

Diệp Khai hồi đáp.

- Bất luận là sớm hay muộn gì chắc chắn cũng sẽ có một ngày như vậy.

- Xác thực như thế.

Trương Tam cũng nhận thwusc thật rõ về việc này, gật đầu đồng ý.

- Hôm nay theo ánh mắt của anh, tình huống quân đội Xô Viết như thế nào?

Diệp Khai dò hỏi.

- Có thể nói là kém tới cực điểm…

Trương Tam hồi đáp.

Theo tình huống mà Trương Tam hiểu được, hiện tại quân đội Nga trên thực tế đã bị Moscow buông tha, chí ít đã có ba tháng không phát lương, cung ứng thực phẩm lại cực kỳ ít ỏi.


- Nhiều chiếc tàu ngầm hạt nhân bỏ neo lâu năm không được tu sửa tại bến tàu căn cứ, thật nhiều thùng nhiên liệu hạt nhân đã được dùng qua nhét đầy trong các phòng. Tình huống hệ thống duy tu của tàu ngầm cùng đạn đạo tiềm bắn đã chuyển biến xấu gấp mười lần. Vũ khí hạt nhân cùng năng lượng hạt nhân đã từng mang tới địa vị siêu cường quốc cho Xô Viết càng làm mọi người gặp phải uy hiếp sợ hãi ô nhiễm, mà ở phương diện quản lý quân sự cũng tồn tại vô số vấn đề.

Trương Tam nói với Diệp Khai.

- Một ít kim loại quý trọng tạo ra hệ thống điện lực vũ khí cao tinh cũng đã trở thành mục tiêu bán rẻ bán tháo của một số người. Hệ thống phòng không đạn đạo cùng thành phần mạch điện bản đã từng bị mất trộm, căn cứ tàu ngầm hạm đội phương bắc Nga có một gã thủy binh thậm chí đem hai mươi bốn kim loại hiếm trong nghi biểu khống chế lò phản ứng hạt nhân của tàu ngầm đánh cắp, lúc bán sang tay chỉ có giá cả một ngàn Rup mà thôi.

- Bất quá những tiểu thương có can đảm đầu cơ trục lợi súng ống đạn dược của quân doanh Nga thật ra cũng không nhiều lắm, bởi vì quân hỏa bị trộm ra ngoài đều phải nhanh chóng sang tay, hơn nữa chào giá cũng chỉ là bình thường, thấp tới mức làm cho người ta khó có thể tin.

- Có một vị trung tá cùng quân sĩ trưởng trong căn cứ không quân tại Moscow có ý đồ bán mỗi dụng cụ định vị tuyệt mật của chiến cơ 27 với giá hai mươi ngàn đô la mỗi chiếc, bị bắt quả tang tại chỗ.

Trương Tam lại nói.

- Chuyện này tuy làm cho phủ tổng thống chú ý nhưng cao tầng quân đội đem việc này che giấu, không giải quyết được gì.

Có thể nói hiện tại quân đội Nga trở thành ngọn nguồn của việc buôn bán vũ khí phi pháp, quân Nga khi rút khỏi địa khu Xô Viết cũ cùng quốc gia Châu Âu, đã để lại lỗ hổng thật lớn, trong quá trình rút quân đã mất mấy ngàn kiện vũ khí.

- Giá cả vũ khí chợ đen thấp tới kinh người, súng ngắn cùng súng máy mỗi cây chỉ có ba mươi đô la, súng trường mỗi cây là hai mươi đô la, lựu đạn mỗi quả là mười đô la, vì tiền lương quân nhân quá thấp hoặc là bị thiếu thốn nên mọi người phải dựa vào việc trộm cắp súng ống mang ra bán kiếm tiền.

- Nhưng muốn trộm cướp cũng phải tìm người đem ra ngoài tiêu thụ, vì vậy vụ làm ăn của thiếu tá Victor Bout phi thường hưng thịnh.

Trong chợ đen vũ khí dễ bán nhất chính là vũ khí do Xô Viết cũ chế tạo, bởi vì chính sách quân sự của Xô Viết thời trước chuyên về hình thức tác chiến đại quy mô, cho nên đại bộ phận vũ khí do họ chế tạo đều dùng trong điều kiện tác chiến khí hậu ác liệt, cấu tạo đơn giản, thao tác sử dụng lại vô cùng thuận tiện.

Thêm một nguyên nhân trọng yếu khác chính là vũ khí của Xô Viết cũ giá rẻ hơn vũ khí của những quốc gia khác rất nhiều.

Thời kỳ chiến tranh lạnh, quân đội Xô Viết cung ứng quân hỏa cho những quốc gia huynh đệ chủ nghĩa xã hội, sau khi Xô Viết giải thể, những vũ khí còn sót lại kia biến thành vật tranh đoạt quyền lực của nội bộ các quốc gia, là công cụ dùng nội chiến đổ máu.

Loại vũ khí Xô Viết dễ bán nhất tại nước ngoài là loại AK, phòng không đạn đạo cùng đủ loại xe bọc thép.

Đương nhiên, tàu ngầm hạt nhân hay valy đạn hạt nhân đều có thể giao dịch được, nhưng người bình thường không trả nổi bảng giá, hơn nữa mua về lại không có chỗ sử dụng, nếu như ngươi không phải là phần tử khủng bố, mua đạn hạt nhân lại có lợi gì? Đạn hạt nhân tính bằng tấn có thể nói là không có chỗ nào trọng dụng, chỉ có phần tử khủng bố dùng nó để phá hư những nơi công cộng thì càng phù hợp hơn một chút.

Về phần nói tàu ngầm hạt nhân, ngươi mua về cũng phải nuôi dưỡng cả một chi hạm đội mới có thể thao tác được đi? Chớ đừng nói chi tới vạn nhất lò phản ứng hạt nhân xảy ra vấn đề, làm khí phóng xạ bài tiết sẽ trở thành vấn đề vô cùng nghiêm trọng.

Chỉ có những nước có sản xuất loại hạt nhân kia mới có năng lực ứng phó được loại đồ vật đó.

- Đồ vật chúng ta cần đã xong chưa?

Diệp Khai hỏi vấn đề mà hắn quan tâm nhất.

Lần này hắn tới đây là vì muốn đem tàu ngầm hạt nhân lái trở về, về phần những tàu ngầm hạt nhân đã báo hỏng ngược lại không quá khẩn trương, có thể dùng quân hạm kéo trở về, cũng có thể thuê tàu hàng chở đi, vấn đề không lớn hơn nữa cũng không liên lụy bao nhiêu tài chính, đoán chừng chỉ bỏ vài triệu đô la là đã giải quyết xong.

Nhưng hai chiếc tàu ngầm hạt nhân còn chưa sử dụng cùng một số tàu ngầm hạt nhân đủ cấp bậc cần được thận trọng đối đãi.

- Đã liên hệ với người trong xưởng đóng tàu rồi, nhưng bên phương diện điều khiển dù sao cũng phải có người đến thao tác, nếu như sử dụng người Nga chưa hẳn sẽ được yên tâm.

Trương Tam cũng lộ vẻ lo lắng.

Muốn làm chuyện này đầu tiên cần cân nhắc chính là vấn đề an toàn, cho nên hắn không thể không nhắc tới chuyện này.

- Việc này kỳ thật rất dễ dàng.

Diệp Khai đối với chuyện này đã biết rõ, vung tay lên:

- Tàu ngầm trong nước kỳ thật luôn có liên hệ với tàu ngầm Xô Viết, đại bộ phận đều không khác nhau bao nhiêu, hiện tại tôi đã mang tới thành viên của hạm đội tàu ngầm, có thể cho họ tiến vào xưởng đóng tàu, được nhân viên kỹ thuật của đối phương chỉ đạo một chút là có thể đem hai chiếc tàu ngầm hạt nhân lái trở về.

- Người Mỹ giám sát hải vực này rất nhiều lần…

Trương Tam nhắc nhở.

Nếu để cho người Mỹ phát hiện, phiền toái sẽ thật lớn, bọn họ khẳng định sẽ bao vây chặn đánh.

- Không sao cả, tôi đã cùng bên Quân ủy chế định xong kế hoạch hoàn chỉnh.

Diệp Khai phất tay nói:

- Muốn chơi phải chơi cho lớn! Hạm đội Đông Hải đã xuất phát vài ngày trước, hai mươi ngày sau sẽ tới vị trí, tụ họp với chúng ta!

- Có bao nhiêu thuyền?

Trương Tam nghe xong cũng cảm thấy có chút phấn chấn.

- Hai chiếc khu trục hạm đạn đạo, bốn tàu hộ vệ, hai chiếc tàu ngầm công kích viễn trình, tàu tiếp tế…tôi cũng không biết quá rõ ràng.

Diệp Khai hồi đáp.

- A, dùng để đánh một trận chiến nhỏ là đã đủ!

Trương Tam hít một hơi lạnh nói.

Lần này mấu chốt nhất là hai chiếc tàu ngầm giấu dưới mặt biển, đó mới là trọng yếu nhất, có tàu ngầm công kích viễn trình, mặc dù là động lực thông thường nhưng lại có điều gì phân biệt đây?