Quần Lót Và Nam Thần

Chương 3: Quần lót và Nam thần (11-15)




11)

Trong văn phòng của nam thần có một phòng nhỏ để nghỉ ngơi, bên trong là vài nhu yếu phẩm.

Nam thần sầm mặt đi vào phòng nghỉ, mở tủ quần áo lấy một chiếc quần mới tinh.

Nữ trợ lý vẩy cà phê đầy kĩ xảo, toàn bộ rớt xuống hạ bộ, đọng lại trên đũng quần âu.

Theo lý mà nói, với nhiệt độ cà phê lúc đó, đáng nhẽ sẽ bỏng nhẹ.

Thế nhưng, kì quái ở chỗ nam thần không hề thấy khó chịu, cởi bỏ quần dài thì bên trong vẫn trắng sạch như mới.

Thực sự vô cùng quái dị…

Nam thần chau mày, nhìn chiếc quần lót trắng tinh khó hiểu.

(12)

Quần lót tinh cười trộm.

Sao nó có thể để vị trí quan trọng nhất của nam thần bị thương cơ chứ!

Mà hơn hết, anh còn chưa được nếm thử uy lực của nó. Nhất định phải nguyên vẹn không có bất kì tổn hại nào!

Vậy nên, trong giây phút cà phê thấm ướt quần dài, quần lót tinh hét lớn một tiếng: “Của quý đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi!” Tức thì, bên ngoài quần lót bao phủ một màng khí, ngăn chặn không để nước lọt vào trong.

Công lực này cũng chẳng là gì!

Đương nhiên, tuyệt không sơ hở.

(13)

Nam thần chỉ thay quần dài rồi quay về làm việc.

Vậy là quần lót tinh lại có thể rình coi nam thần rồi.

Nó phát hiện ra khi làm việc, hơi thở của nam thần rất bình ổn, hiệu suất công việc cực cao, thích ăn thịt, không thích ăn hành tây, lúc đi tiểu nước chảy thông suốt, là một người đàn ông cực kỳ khỏe mạnh.

Hơn nữa hoàn toàn không có thói xấu thô bỉ, ví như ngoáy mũi khi không có người, túm đáy quần hay gãi mông các kiểu.

Quần lót tinh càng theo dõi càng hài lòng, ngượng ngùng áp sát cơ thể vào nơi tư mật của nam thần, lặng lẽ cọ một cái.

Sau… Sau này, ngươi sẽ chịu sự quản lý của ta.

(14)

Nam thần không làm thêm giờ, tan việc liền về nhà, ăn một bữa tối đơn giản rồi ở phòng ngủ đọc tài liệu đến khuya.

Quần lót tinh kiên nhẫn chờ đợi, mãi đến khi nam thần ngủ say, mới biến thành hình người.

Khẽ khàng qua phòng bếp ăn vụng, ăn no mới quay lại, sung sướng nằm trên người nam thần.

Nhịp thở của nam thần rất vững vàng, lồng ngực to lớn lên xuống đều đặn, dĩ nhiên trong lúc này cơ bụng cũng cực rõ ràng.

Quần lót tinh dần dần không kìm nén nổi ánh mắt, cái nhìn nóng rực di chuyển vài vòng trên cơ thể hoàn mỹ của nam thần, cuối cùng khóa chặt giữa hai chân.

Ây da…

Quần lót tinh che miệng cười ngây ngốc.

To quá đi à…

Đôi mắt gian tà của quần lót tinh đảo một cái.

Hì hì… Nó muốn bắt —— lính —— rồi!

(15)

Đêm đó, nam thần có một giấc mộng.

Trong mơ xuất hiện một đôi bàn tay trắng nõn, nhẹ nhàng vuốt ve cơ bụng, sau đó dần dần trượt xuống, cả gan cầm tính khí của anh, chầm chậm tuốt từ trên xuống dưới.

Đôi tay này chứa đầy ma lực, dường như quen thuộc mọi điểm nhạy cảm, khiến anh dần dần hưng phấn.

Anh bắt đầu hổn hển thở dốc, bờ hông rắn chắc ưỡn cao, sau đó bùng nổ!

Sáng hôm sau.

Nam thần sảng khoái tỉnh giấc, mỉm cười vươn người một cái rồi mở mắt ra.

Nháy mắt nụ cười liền đông cứng.

Một thiếu niên xinh đẹp, da dẻ trắng trẻo nằm say giấc nồng giữa chân anh.

Hơn nữa! Hơn nữa!

Trong tay cậu ta còn nắm chặt đại bảo bối!

Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn còn đọng dịch thể màu trắng khả nghi!

Ai đó có thể nói cho anh biết chuyện quái gì đang xảy ra chứ!

Quần lót của anh đâu rồi!!