Quan Lộ Trầm Luân

Chương 283: Đại nhân




Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Không thể phủ nhận, chiêu vừa đánh vừa xoa của hai vợ chồng Lâm Tử Vũ và người vợ Tống Từ rất có hiệu quả. Ít ra là thái độ của Lâm Mi Mi không còn kịch liệt như lúc đầu.

Cắn chặt môi, Lâm Mi Mi có vẻ đắn đo, sau cùng bất đắc dĩ thở dài nói với ba mẹ:

- Ba, mẹ, con đồng ý với ba mẹ. Chuyện này con sẽ suy nghĩ kỹ, nhưng cũng mong ba mẹ đừng ép con, con gái của ba mẹ thật sự không muốn sống chung với người đàn ông không hề có tình cảm, cho dù người đó có ưu tú đến đâu!

- Mi Mi, chỉ cần con hiểu, không có ba mẹ nào không thương con cái, những gì ba mẹ làm, đều muốn tốt cho con.

Lâm Tử Vũ cũng nhẹ giọng, phất tay nói:

- Thôi được rồi. Ba cũng biết là con nôn nóng về thủ đô để vui chơi với bạn bè. Sáng mai, chúng ta cùng về thủ đô, con thấy sao?

- Được, được ạ!

Lâm Mi Mi nhíu mày, cho dù trong lòng rất thích, nhưng vì vừa tranh luận kịch liệt với ba cho nên không tiện hưởng ứng kịch liệt, thế là gật đầu vờ như không quan tâm.

Lương Thần không biết sau khi hắn đi, cha con Lâm Tử Vũ và Lâm Mi Mi lại tranh luận kịch liệt vì hắn. Đi thang máy xuống dưới lầu, trong lúc gần ra đến cửa quay của khách sạn, đột nhiên hắn nhìn thấy một nhóm đàn ông có bề ngoài giống những lãnh đạo đi trước một bước vào trong đại sảnh khách sạn.

Lương Thần theo phản xạ tự nhiên tránh qua một bên, hắn biết khách sạn Liêu Dương thường có lãnh đạo tỉnh ra vào. Hôm qua khi xem tin tức, Bí thư tỉnh ủy Lý Thư Hãn chính là ở khách sạn Liêu Dương gặp gỡ lãnh đạo Bộ công an.

Len lén nhìn liếc qua, Lương Thần lập tức nhìn thấy hình dáng quen thuộc của một người đi hàng đầu trong nhóm người đó. Chẳng phải ai khác, chính là ba của Đình tỷ, là Bí thư tỉnh ủy Lý mà vài hôm trước hắn đã gọi điện chúc tết.

Bí thư Lý vừa đi vừa hàn huyên chuyện gì đó với một người đàn ông Trung Đông mặt vuông mày rậm. Sau lưng hai người là Bí thư Đảng ủy tỉnh, giám đốc sở công an Thôi Thắng Quân, và Phó chủ tịch thường trực tỉnh Lam Phúc Sinh, sau cùng mới là những nhân viên của văn phòng tỉnh ủy.

Hai gương mặt của Bí thư Thôi và Phó chủ tịch Lam đối với Lương Thần không còn xa lạ. Nhìn thấy mấy vị lãnh đạo đi đến cửa thang máy dành riêng cho khách VIP ở tầng một, Lương Thần thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị bước tới cửa quay thì bất ngờ phía sau nghe có người gọi:

- Đồng chí Lương!

Ngạc nhiên xoay người, thì thấy đoàn lãnh đạo đều tập trung nhìn về phía hắn, trong đó, Bí thư Đảng ủy tỉnh, giám đốc sở công an đang mỉm cười nhìn hắn, cái câu đồng chí Lương chính là phát ra từ miệng y.

Bí thư tỉnh ủy và Bộ trưởng Đổng Bộ công an đều có mặt, vốn y không nên mạo muội gọi tên Lương Thần. Trên thực tế, người đầu tiên nhìn thấy Lương Thần không phải ymà là Bí thư Lý.

Nhận ra ánh mắt kì lạ nhìn cách đó không xa của Bí thư Lý, đồng thời dừng bước, Thôi Thắng Quân trước nay giỏi về nắm bắt tâm tư nên đã lập tức có phản ứng, mặc kệ ánh mắt lạ thường của mọi người, lên tiếng gọi chàng thanh niên chuẩn bị lẻn ra ngoài.

Những trường hợp này Lương Thần không lo lắm. Tiếp xúc nhiều với những vị quan lớn nên sự miễn dịch đối với sự uy nghiêm của quan cũng dần gia tăng. Kể ra những vị phó, trưởng lãnh đạo cấp cao mà hắn từng tiếp xúc cũng không ít. Phó bộ trưởng Nhiếp của Bộ thương mại, Bí thư đảng ủy tỉnh Thôi, Bí thư Trương của ủy ban nhân dân thành phố Liêu Dương, Chủ tịch Vương Chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố, còn có quan lớn cấp bộ, ba của Đình tỷ, Bí thư Lý Thư Hãn. Li kì hơn nữa còn có lão thần quốc gia, cùng dùng cơm với Quân Thần Diệp lão nguyên soái!

- Bí thư Lý, Bí thư Thôi, chủ tịch Lam!

Lương Thần bấm bụng đi tới. Tuy là hắn không mấy luống cuống, nhưng bị những cặp mắt nhìn chằm chằm, cảm giác không được tốt lắm. Trong lòng hắn vừa kì lạ vừa oán trách tại sao Bí thư Thôi lại gọi hắn lại!

Trước tiên là chọn những người quen biết để chào, còn những người khác thì thật là xin lỗi, hắn muốn chào hỏi cũng không thể mở miệng. Bởii vì căn bản hắn không hề biết tên và chức vụ của những vị khác ngoài những quan lão gia này.

- Đây là bộ trưởng Đổng của Bộ công an!

Lý Thư Hãn có chút kinh ngạc vì sự xuất hiện của Lương Thần ở đây, bởi vì dù lý do gì đi nữa thì khách sạn Liêu Dương không phải là nơi thích hợp để Lương Thần xuất hiện. Sau đó y liền liên tưởng lại, con trai trưởng của Thủ tướng Quốc vụ, hiện là cục trưởng Lâm của cục tổng hợp ủy ban cải cách quốc gia hôm qua đã đến Liêu Dương.

- Xin chào Bộ trưởng Đổng

Lương Thần theo ánh mắt Bí thư Lý, rất cung kính chào hỏi người đàn ông mặt vuông mày rậm. Đối phương được xem như là nhân vật lớn của cơ quan công an cả nước, hắn rất cần phải tỏ thái độ tôn kính đối với vị lãnh đạo cấp cao nhất giới cảnh sát. Đêm qua ở trên mạng có xem tin tức liên quan đến lãnh đạo tỉnh gặp gỡ lãnh đạo Bộ công an, hôm nay hắn rất may mắn có cơ hội được chứng kiến phong thái người thật của Bộ trưởng bộ công an.

- Người này nên xem là lính của ông!

Bí thư Lý chỉ Lương Thần, nhìn Bộ trưởng Đổng sắc mặt không biến đổi, mỉm cười nói:

- Lương Thần, mới nhận chức trưởng phòng công an huyện Giang Vân thành phố Liêu Dương.

Bộ trưởng Đổng cuối cùng lộ ra vẻ kinh ngạc, hìn một lượt Lương Thần từ trên xuống dưới. Một lúc sau, khuôn mặt chữ điền mới tươi cười, gật đầu nói:

- Đồng chí Lương, tôi biết cậu!

Trong lúc Lương Thần cảm thấy được sủng ái mà lo sợ, trong lòng lại suy nghĩ, vị lãnh đạo này thật sự biết hắn, hay chỉ là câu khách khí! Nghĩ kỹ hơn, người ta đường đường là Bộ trưởng bộ công an đâu cần thiết phải khách sáo với hạng tép riu như hắn! Không thì chắc là do nể mặt Bí thư Lý?

Bộ trưởng Đổng quả thật là biết Lương Thần, liên tục mấy vụ án nghiêm trọng được bộ công an chú ý, trong quá trình phá án và danh sách khen thưởng đều có cùng một cái tên "Lương Thần". Kể cả quyết định khen thưởng do Bộ trưởng Đổng ký tên cách đây hai tháng, khen tặng Lương Thần danh hiệu anh hùng hạng nhì, cái tên này cũng xem như đã được khắc vào trong trí nhớ của Bộ trưởng Đổng.

- Năm nay bao nhiêu tuổi?

Nhìn khuôn mặt trẻ trung nhưng tràn đầy khí phách anh hùng, Bộ trưởng Đổng có hứng thú hỏi một câu. Một trưởng phòng công an huyện trẻ tuổi như vậy, khắp cả nước cũng không gặp được bao nhiêu người! Là Bộ trưởng công an, lãnh đạo cấp cao của cơ quan công an cả nước, trong lòng Bộ trưởng Đổng rất rõ, cái gọi là vô vàn vinh dự cũng không thể là điều kiện tuyệt đối để thăng tiến trên con đường làm quan. Những quyết định khen thưởng mà hàng năm y phải ký, được nhận danh hiệu gương anh hùng cũng không ít, những nhân viên cảnh sát được nhận bằng khen này nhiều vô số, nhưng mấy ai được như Lương Thần một bước lên mây, nhiều lần lên chức, rất được trọng dụng!

- Hai mươi lăm!

Lương Thần thành thật đáp.

Hai nhân viên đi cùng của Bộ công an bất chợt cùng thốt lên một tiếng kinh ngạc, độ tuổi này quả thật ngoài sức tưởng tượng của họ. Bộ trưởng Đổng lại không hề có biểu hiện kinh ngạc. Nếu như có sự đề bạt của Lý Thư Hãn, đừng nói là hai mươi lăm, cho dù là nhỏ hơn vài tuổi làm trưởng phòng công an huyện cũng không phải không có khả năng!

Rất rõ ràng, chàng thanh niên tên Lương Thần và Lý Thư Hãn có quan hệ thân thiết, nếu không, với thân phận Bí thư tỉnh ủy của Lý Thư Hãn, tuyệt đối không có rảnh rỗi để có hành động như vậy.