Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 890: Nguyên Trí Quả Thụ





Bạch Thường híp mắt nhìn Chiến Tuyết, tiếp theo khẽ hừ một tiếng, thu hồi ánh mắt.

Một đôi chủ phó này nàng hoàn toàn xem mà không hiểu. Sau mấy chục ngày nàng đã biết thanh niên thanh tú này chỉ có Ngọc Tiên cảnh giới, nhưng rõ ràng hắn đã có thực lực Thái Ất Chân Tiên cảnh giới. Đại thần thông đạo pháp lại còn uy lực mạnh mẽ tuyệt đối, hơn hẳn cả siêu giai thần thú.

Mà nữ tử này tuy thực lực kém hơn một chút, nhưng đã có thể sánh ngang với đồng bạn Xích Giác Vinh Nguyên của nàng, nhân vật như vậy thật không biết vì sao lại cam tâm làm nô bộc cho thanh niên kia.

Đã vậy còn có thực lực như Vu Thần, thật làm người khác sinh nghi.

Ánh mắt nàng lại chuyển qua Nhạc Vũ, theo bản năng chợt có cảm giác e ngại cùng sợ hãi. Cũng không phải tất cả do Tam Linh Khống Hồn Châm, mà là nỗi sợ hãi run rẩy đến từ sâu trong linh hồn.

Mỗi khi Nhạc Vũ đem một loại kiếp lôi hoàn toàn hấp thu, loại cảm giác run rẩy này sẽ càng thêm mạnh mẽ. Ngay cả nữ tử bên cạnh hắn cũng đang toàn lực hấp thu kiếp lôi, đồng dạng đều làm cho nàng có cảm giác như thế.

Mà hôm nay cảm giác kia càng thêm nguy hiểm lại mãnh liệt tràn tới khiến cho nàng đã không cách nào bỏ qua, thật không biết người này tu luyện thần thông đại đạo nào, chỉ nói về khí tức đã làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.

Hắc sắc điện mang quấn quanh người Nhạc Vũ, thỉnh thoảng lóe ra không ngớt. Thẳng đến nửa ngày sau mới dần dần ảm đạm biến mất. Ngay sau đó toàn thân cơ thể khung xương của Nhạc Vũ đều phát ra những tiếng bạo vang răng rắc, toàn bộ thân hình phảng phất như tăng thêm một tấc, tiếp đó lại hồi phục độ cao như trước.

Nhưng những miệng vết thương trên thân thể đều đã khép lại như lúc ban đầu. Cả người hắn phảng phất như một pho tượng ngọc phật tản ra quang mang sáng bóng.

Ngay sau đó Nhạc Vũ lại dùng pháp lực nhiếp về phương hướng Vạn Lôi Điện, mạnh mẽ hút nhiếp một đạo thất giai kiếp lôi lại gần.

Cứ như thế liên tục mấy lần, hơn mười loại kiếp lôi thất giai toàn bộ được hấp thu vào trong cơ thể, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy thần hồn của mình càng thêm lớn mạnh.

Chỉ tiếc trong những loại kiếp lôi thất giai vẫn còn thiếu ba loại, không thể đầy đủ hoàn thành biến chất cho Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp.

Ngay sau đó tận sâu trong Vạn Hóa Lôi Trì, ba loại kiếp lôi bát giai, Thượng Tiêu Thiên Côn Lôi, Thái Hoán Cửu Diệu Lôi, Vô Thượng Pháp Hoa Lôi đều bị bao vây bên trong thất giai trọng lôi, cùng Vạn Lôi chính điện cơ hồ kết thành một khối.

Nhạc Vũ không khỏi cau mày, trong mắt lộ ra vài phần bất đắc dĩ. Nếu có thể hấp thu ba loại kiếp lôi này, cho dù Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp của hắn vẫn dừng lại ở tầng thứ bảy, nhưng uy lực lôi pháp cũng có thể tiếp tục tăng lên gấp bội!

Nhưng nhìn vào phong cấm kiếp lôi rậm rạp, trong lòng hắn chỉ biết cười khổ.

Hiện giờ hắn bắt chước theo yêu lực kim chúc tính của Tiết Hồng sử dụng để hút nhiếp kiếp lôi thất giai, như vậy còn có thể miễn cưỡng làm được, nhưng nếu như đi chạm vào ba loại bát kiếp, tất nhiên sẽ bạo lộ ra tính chất pháp lực của bản thân mình, sẽ làm người ta phải nghi ngờ.

Nhưng ba loại bát giai trọng lôi kia hắn lại nằm trong tình thế bắt buộc phải có!

Chân chính nói tới thật không phải chỉ là thừa dịp mà thôi, xem phong cấm kiếp lôi hôm nay quả nhiên đã suy yếu hơn lúc trước mới đến không ít.

Bởi vì bản thân Vạn Hóa Lôi Trì còn đang tự mình điều chỉnh, nguyên nhân là vì thêm một lần tích tụ lôi lực. Bên trong Vạn Lôi Điện thường cách một đoạn thời gian phong cấm sẽ tự nhiên bị suy yếu, mà trước mắt chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

Mấy người tụ tập ven hồ đều đang chờ đợi thêm mười ngày sau phong cấm hoàn toàn tiêu tán.

Trầm ngâm chốc lát, Nhạc Vũ vung tay lên ý bảo Chiến Tuyết lui ra. Tiếp theo hắn lấy ra bàn tay Xi Vưu, một lần nữa dùng thu hút thất thải lôi quang bên trong Lôi Trì, bắt đầu khắc phù triện lên trên xương bàn tay của vị thượng cổ Vu Thần kia.

Cho dù lấy vạn lôi lực súc tích bên trong Vạn Hóa Lôi Trì để tu luyện xương bàn tay trắng muốt này, cũng không phải là việc một sớm một chiều, nhưng nếu có thêm Long Thương kiếm lại đơn giản hơn rất nhiều.

Nhạc Vũ không cần đem vật này hoàn toàn luyện chế, chỉ cần khắc lục đầy đủ phù trận bên trên là được, chỉ dùng mấy ngày cũng đã hoàn thành.

Tiếp theo hắn lại lấy ra tài liệu linh kim cướp được từ trong tay mấy người Hỏa Minh chân quân, bỏ thêm tinh huyết bản thân tế luyện, hỗn hợp ra một loại hợp kim thật cứng rắn, bổ túc vào bên trong. Không bao lâu xương bàn tay Xi Vưu đã trở nên càng thêm rực rỡ.

Xương bàn tay vẫn sáng bóng như ngọc, nhưng huyết sắc phù triện đã biến mất không còn nhìn thấy. Trở nên vô cùng tinh mỹ, lại hiện rõ những đồ văn ngân sắc phức tạp đến cực điểm.

Nhạc Vũ vẫn chưa được yên tâm, lại đem một ít Đại Huyền Đô Thái Bạch Tinh Khí đầu nhập bên trong, khiến cho hợp kim khắc ngân kia càng thêm kiên cố, sau đó mới thu hồi xương bàn tay lóng lánh kia.

Từ sau đó, phù trận bên trên bảo vật này sẽ không còn sợ bị người khác phá hư. Cho dù có bị tổn hại cũng có thể nhanh chóng chữa trị, hơn nữa uy lực càng tăng thêm hai thành!

Tiếp theo Nhạc Vũ lại quan sát Vạn Lôi chính điện. Nguồn: http://truyenfull.vn

Đã qua nhiều ngày, lôi lực tràn ra từ Vạn Hóa Lôi Trì càng thêm suy yếu nghiêm trọng. Ngay cả phong cấm linh trận gần Hoàn Hình sơn cũng bị ảnh hưởng trên diện rộng.

Cạnh ven hồ vô luận là vài tu sĩ của Xiển Tiệt nhị giáo hay hai vị đạo nhân của Tây Phương Giáo, từ hai ngày trước đã dần dần phân ra thần niệm chú ý biến hóa của Vạn Lôi Điện, tùy thời chờ đợi phong cấm mở ra.

Nhưng với mức độ như hiện giờ không phải Thái Ất Chân Tiên đủ khả năng mạnh mẽ xông vào.

Nhạc Vũ lại "hắc" một tiếng cười lạnh, từ bên trong Diễn Thiên Châu lấy ra hai cỗ hóa thân, đưa vào trong kiếm trận. Tiếp theo đem Chiến Tuyết hóa thành một đoàn hồng quang thu vào bên trong Diễn Thiên Châu.

Ngay khi thần tình Bạch Thường còn đang mờ mịt, Nhạc Vũ đã đem Bạch Già Thiên Lệnh tế lên đỉnh đầu, cùng Côn Lôn Kính hợp lại thi triển huyễn thuật, cả người lập tức biến mất trong tầm mắt của Bạch Thường, ngay cả khí tức thần niệm cũng hoàn toàn không thể tìm thấy.

Ngay sau đó Bạch Thường phảng phất như ý thức được điều gì, ánh mắt hơi đổi.

Mà bản thể Nhạc Vũ đã đi tới gần bên Vạn Lôi Điện. Hơn mười loại thất trọng kiếp lôi thoáng chốc nổ ra, phảng phất như tìm được một chỗ phát tiết, tràn ngập đến.

Nhạc Vũ không thèm để ý chút nào, trực tiếp xuyên qua. Thẳng đến khi gặp phải ba loại bát giai kiếp lôi mới đem Vạn Lôi Châu tế lên cao, hấp thu lôi quang làm cho người ta sợ hãi. Lại bắn ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang, đem lôi trận phong cấm phá vỡ một khe nhỏ, sau đó cả người liền xâm nhập vào bên trong Vạn Lôi chính điện.

Cả quá trình cũng chỉ trong tích tắc, mà những người bên ven hồ chỉ ngạc nhiên nhìn thoáng qua lại cùng nhau thu hồi ánh mắt.

Sắc mặt Bạch Thường càng thêm trắng bệch, vừa rồi hồn niệm của nàng chỉ cảm thấy được gần bên Vạn Lôi chính điện có một trận dao động quỷ dị, ngay sau đó hơn mười loại lôi quang kiếp lôi đều cùng nhau truyền ra một tiếng nổ vang.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy bản thể Nhạc Vũ biến mất ngay trước mặt nàng, giờ phút này hơn phân nửa nàng sẽ nghĩ đến đây chẳng qua là vì lực lượng của Vạn Hóa Lôi Trì sút giảm mà đưa tới dị biến mà thôi.

Cho dù trong lòng sinh nghi cũng sẽ không đem việc này liên hệ tới vị tu sĩ thanh tú kia.

Theo bản năng nàng thở ra một hơi, Bạch Thường chỉ cảm thấy cổ họng mình phảng phất như bị người đang nắm chặt thật khó thở.

Sau khi thân ảnh Nhạc Vũ biến mất trong mắt nàng, đã không còn thấy được bóng dáng của hắn. Chỉ sợ hơn phân nửa đã xâm nhập vào trong Vạn Lôi chính điện.

Bổn sự vô thanh vô tức đột phá phong cấm ngay trước mặt mọi người ở trong mắt của nàng so với Khổng Dật chân nhân càng thêm đáng sợ.

- Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang, kiếm quyết đứng đầu thủy hệ, kim hệ đại thần thông, còn có lôi pháp thần thông, người này rốt cục là thần thánh phương nào?

Trong lòng lại hiện lên ý nghĩ này, Bạch Thường nhìn về phía hai cỗ thân ngoại hóa thân bên trong Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận, ánh mắt không khỏi càng thêm quái dị.

Cơ hồ cùng một thời gian, Nhạc Vũ cũng dùng ánh mắt kinh dị đánh giá hoàn cảnh trước mắt.

Vạn Lôi chính điện cũng không lớn, cũng không thi triển phương pháp tu di không gian, bên ngoài chừng ba dặm, bên trong cũng là tam xích vuông.

Chỉ thấy vào lúc này bên trong tất cả đều là pháp trận phù triện thật rậm rạp, cùng hệ thống của Đạo gia có chút bất đồng, một ít nơi huyền ảo thật làm người khác phải than thở sợ hãi, thực lực trận đạo của thượng cổ Yêu tộc chỉ kém hơn Đạo gia nhất mạch một chút mà thôi.

Ngoại trừ phù trận, bên trong điện cơ hồ cũng không có vật gì, chỉ có ngay trung ương sinh trưởng một cây đại thụ tận trời.

Nhưng nếu đem vật này gọi là đại thụ, có lẽ có chút không thích hợp, dùng cách nói thỏa đáng hơn, hẳn phải là một đồ vật có hình dáng như đại thụ.

Thẳng tắp sừng sững, lại có cả hai tay hai chân, chiều cao lên tới trăm trượng, bên trong có vô số cành cây duỗi ra xung quanh, nhìn qua tựa như tán cây. Còn có thật nhiều dây mây leo trèo bám trên thân thể, lại phảng phất giống như xiềng xích đem thân thể thật lớn kia gắt gao khóa cứng.

Chiến Tuyết từ trong Diễn Thiên Châu toát ra, chỉ nhìn thoáng qua đồng tử của nàng cơ hồ co rút thành châm nhọn.

- Đây là di thể của thượng cổ Đại Vu?

Nhạc Vũ khẽ cười, khóe môi mang theo vẻ trào ý.

Đây chính là chân tướng của loại cây Nguyên Trí Linh Quả, chư giới tu sĩ đối với Nguyên Trí Linh Quả cũng không hiểu được rõ ràng. Nhưng có ai có thể nghĩ đến linh quả kỳ dị có thể tăng thêm trí lực kỳ thật cũng là từ trong thân thể thượng cổ Đại Vu sinh trưởng ra?

Chẳng thể trách vài lần hắn sử dụng Nguyên Trí Linh Quả đều có loại cảm giác liên hệ kỳ dị với minh minh hư vô, trực tiếp tiến vào trạng thái thần minh. Nguyên lai là mượn dùng lực lượng thân thể Vu Thần.

Đối với lý giải về đạo pháp thiên đạo, cũng trực tiếp đến từ tri thức mà vị thượng cổ Đại Vu trước mặt nắm giữ.

- Nghe đồn Nguyên Trí Quả Thụ có ba cây, lại không biết trong Vạn Hóa Lôi Trì này rốt cục là đang giam cấm một trong mười hai Tổ Vu Nhục Thu chuyên nắm giữ trí tuệ hay là Thiên Ngô chuyên nắm giữ tri thức truyền thừa?

Nhạc Vũ phi thân lên, đi tới bên cạnh Nguyên Trí Quả Thụ. Gần vạn năm tích lũy, cơ hồ đã tích lũy tới vạn quả. Nhạc Vũ cũng không hề nhìn tới, chỉ yên lặng đánh giá di thể của vị thượng cổ Đại Vu trước mắt.

Hắn càng cẩn thận quan sát càng thêm kính nể thủ đoạn kinh thiên của mấy vị Đạo tổ kia.

Lúc trước mười hai Tổ Vu hợp lực làm Yêu tộc cơ hồ bị tiêu diệt, khi đó làm sao sẽ từng nghĩ tới chính mình sẽ bị chế thành "Quả" thụ, bị trồng bên trong Vạn Lôi Điện như hôm nay?