Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 769: Tái chiến Nam Hải





Khi ba trăm sáu mươi đạo canh kim kiếm khí xẹt qua phía chân trời, quét sạch những tu sĩ Thính Vân Tông, vào lúc này trên bầu trời Nam Hải, Nhạc Vũ cũng vừa bay lên không, lăng không đứng trên bầu trời cao ngàn trượng.

Chung quanh thỉnh thoảng lóe lên lôi mang màu vàng, uốn lượn đánh xuống, nhưng vừa nhích tới gần liền bị thất thải lôi quang tuôn ra trên người hắn mạnh mẽ kéo vào bên trong thân thể, ngay sau đó liền biến mất tích, không còn thấy nửa điểm động tĩnh, phảng phất như chưa từng tồn tại.

Nghịch Thiên Đao trong tay chấn động đao âm đã nhảy vào lục chuyển.

Hơn trăm tu sĩ Tán Tiên phương xa đều xuất ra một đạo hoàng sắc linh phù, quanh người hiện lên một tầng hoàng sắc quang tráo, không để đao âm thâm nhập vào thân thể.

Chẳng qua long hồn liên tục gầm thét, đao ý của Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao tung hoành ngang dọc, thần niệm mạnh mẽ lan tràn khắp phương viên mấy vạn dặm, phảng phất như ngày càng uy áp, quét ngang thiên địa, sắc bén vô cùng!

Ba mươi vị cửu kiếp Tán Tiên đứng phía trước nhất sắc mặt đã trắng bệch, thân hình thoáng khựng lại liền nhanh chóng hướng tiểu đảo Đông Hoa Tán Nhân độ kiếp bổ nhào tới.

Hơn trăm vị Tán Tiên phía sau vẻ mặt chợt biến, so với cửu kiếp Tán Tiên thần hồn càng thêm yếu ớt, thân hình liền không thể khống chế, rơi xuống mặt biển, cơ hồ bị ý niệm mạnh mẽ của Nhạc Vũ đụng nát thần hồn.

- Quả thật có chuẩn bị mà đến!

Chân Long Nhãn của Nhạc Vũ trực tiếp xuyên thủng mấy vạn dặm không gian, một màn ở nơi xa đều thu vào trong mắt của hắn. Cho dù là từng sợi tóc lỗ chân lông trên người họ hắn cũng nhìn thấy.

Giờ phút này sắc mặt hắn lạnh lẽo, đem Nghịch Thiên Đao rạch lên ngón tay mình, một đạo tử kim sắc tinh huyết nhất thời chảy xuôi trên lưỡi đao, liền bị Nghịch Thiên Đao toàn bộ hút vào bên trong.

Long hồn gầm thét trên thân đao nhất thời càng tăng mạnh thanh thế, thân thể vốn chỉ trăm trượng tăng lên bốn trăm trượng, vây quanh Nhạc Vũ bay múa.

Bên trong thân đao hai cây long cốt cũng sáng lên, thất chuyển Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao lập tức dâng lên, âm ba chấn động không ngừng, cơ hồ càng lúc càng tăng cường.

Những hoàng sắc linh phù mà những tu sĩ Tán Tiên phương xa tế ra trong nháy mắt bị chấn thành phấn vụn. Cơ hồ toàn thân mọi người đều chấn rung, dương thần hồn thể đều lảo đảo, giống như bị đao âm mạnh mẽ đánh xơ xác.

Còn có mấy vị ngũ kiếp Tán Tiên bị đao âm trực tiếp chấn thành trọng thương, liền hóa thành một đạo huyết quang hướng phương xa chạy thoát.

Đám người còn lại đều tiếp tục tế ra một hoàng sắc linh phù cấp tốc tiến đến gần.

Nơi xa còn có hơn mười đạo kiếm quang thanh thế thật lớn bay đến, chém thẳng phía trước, khoảng cách còn hơi xa, có những Tán Tiên tu vi chưa đủ nên không xuất thủ.

Nhạc Vũ lại cười, tiện tay chém ra một đao, phạm vi vạn trượng chung quanh thân thể liền hiện ra vô số thời không mảnh nhỏ vặn vẹo chồng chất, ngay khi kiếm quang rơi xuống, chỉ trong thoáng chốc liền bị dẫn dắt dời qua một bên.

Vô luận là Đông Hoa Tán Nhân hay là Nhạc Vũ đều không chút nào tổn hại.

Ngay sau đó một ấn tỷ dưới đáy khắc chữ Linh Trấn được hắn tế lên cao, chân khí nguyên từ lực nặng hơn gấp mấy trăm lần của thần thông Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ trong khoảnh khắc lan tràn khắp phương viên mấy vạn dặm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nhưng không phải mang theo lực lượng xé rách, mà là hấp lực thật mạnh mẽ gấp mấy trăm lần, đem những Tán Tiên mạnh mẽ hấp nhiếp, kéo xuống tận sâu dưới đáy biển.

Những người này tựa hồ sớm có chuẩn bị, ba mươi cửu kiếp Tán Tiên không ngờ đều tế lên một viên bảo châu màu vàng đất, bên trong đều phát ra một cỗ nguyên từ lực thuộc thổ hệ chống lại Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ của Nhạc Vũ.

Chỉ trong tích tắc bọn hắn đã thuận lợi đến gần Nhạc Vũ ước chừng ngàn dặm, hơn mười cửu kiếp Tán Tiên cầm đầu, trong mắt bọn hắn đều hiện lên vẻ mừng rỡ khó che giấu.

Nhạc Vũ thấy thế liền giật mình, không cầm dùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn, hắn đã đoán biết những người này đã chuẩn bị loại thủ đoạn nào đó mà phải đến gần mới có thể thi triển.

- Với tâm tính của Đông Hoa Tán Nhân, bị tính kế một lần xem như đã nhiều, tuyệt đối sẽ không để người tiếp tục tính toán lần thứ hai.

Trên thế giới này cũng tuyệt không thể có người giấu diếm được linh giác của hắn ở gần hải đảo bố trí mai phục.

Mà vô luận là phù đạo trận pháp hay tiên bảo tiên binh cũng không cách nào sử dụng, không tới mức mạo hiểm cũng sẽ không tính biện pháp đối kháng Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ cùng Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao để tiến tới trước người hắn.

Chính vì như vậy liền có thể đoán biết tính toán trong lòng những người này.

- Là muốn bày trận sao?

Nhạc Vũ không khỏi có chút ngạc nhiên, những người này rốt cục định chuẩn bị loại đại trận nào mà lòng tin tràn đầy như thế? Chẳng lẽ Lan Vô Ưu thật sự nắm chắc dùng trận này làm cho mình vẫn lạc?

Chẳng qua tuy trong lòng hắn nghi ngờ, nhưng tuyệt không thể ngồi nhìn quỷ kế của những người này đắc thủ. Hắn lạnh giọng cười một tiếng, liền huy ra một đao.

Đao mang ngũ sắc xuyên phá ngàn dặm, đầu tiên một đạo cường quang sáng lên, tiếp theo một tia hắc sắc tinh mang nghịch thiên diệt tế bộc phát ra, phá hủy thiên địa pháp tắc quanh thân, xé rách toàn bộ mọi thứ.

- Oanh!

Theo một tiếng nổ vang làm người ta đinh tai nhức óc, linh lực loạn lưu vô lượng cùng kình khí cuồng phong nhất thời tứ tán bốn phía. Trên mặt biển nhất thời kích khởi hơn mười đạo sóng nước, cuồng phong cuốn qua, chẳng khắc gì long quyển phong, đem hơn vạn đốn nước biển sinh sôi rút lên giữa không trung.

Đợi đến khi cuồng phong đi qua, trên mặt đám người đều trắng bệch, ba vị cửu kiếp Tán Tiên ở hướng kia đã bị một đao chém giết tại chỗ. Vô luận là thân thể bảo vật cũng chưa từng lưu lại!

Lại nhìn Nhạc Vũ đứng trên không trung nơi xa, những tu sĩ Tán Tiên đều kinh hãi hoảng hốt.

Tuy vẫn chưa mất lòng tin, nhưng trong nội tâm càng thêm kiêng kỵ sợ hãi. Mặc dù là những người trước đó còn chưa phục Nhạc Vũ, hiện tại nội tâm trầm tới đáy cốc.

- Người trước mắt thật có khả năng kiêu ngạo đương thời!

Đem vòng vây của những tu sĩ Tán Tiên chém hở ra một khoảng trống, Nhạc Vũ liền chấn động tay áo, Thiên Ý Kiếm cùng Biểu Lý Càn Khôn Đồ liền bay ra, trận đồ bị ý niệm của hắn thúc giục hóa thành mười mấy vạn trượng che đậy phía chân trời. Ngay sau đó hướng bên phải cuốn tới, liền đem thêm ba vị cửu kiếp Tán Tiên mạnh mẽ cuốn vào bên trong không gian không có chút sức kháng cự.

Mà ngay khi hắn vừa dự định đem Thiên Ý Kiếm cầm vào trong tay, liền nghe một tiếng phẫn nộ quát:

- Chư vị còn không xuất thủ? Tên nghiệt chướng này đang muốn sử dụng Quảng Lăng Tuyệt Kiếm! Nếu không dùng vật kia, chỉ sợ chúng ta không còn chút cơ hội…

- Nghiệt chướng?

Chân mày Nhạc Vũ cau lại, nhìn qua nơi thanh âm phát ra, ngay sau đó liền thấy chân trời bốn phía tối sầm lại.

Rõ ràng đang lúc mặt trời chói chang nhô cao, nhưng phảng phất giống như trong đêm tối, âm u xuống tới. Chỉ thấy một ít Tán Tiên gần mấy trăm dặm bên ngoài đều tế ra một tấm bia đá màu xanh thật lớn, đem hắn cùng Đông Hoa Tán Nhân vây vào bên trong.

Trong nháy mắt toàn bộ ánh sáng của ngoại giới không còn cách nào xuyên đi vào, thiên địa linh lực cũng bị cắt đứt, ngay sau đó từ từ tản đi, chưa từng lưu lại chút nào.

Nhưng bên trong đan điền của hắn cả nội ngoại Ngũ Hành Phù Trận đều có thể tiếp tục từ thiên địa bổn nguyên hấp thu thiên địa linh lực, nhưng lại xa xa không đủ cung ứng cho hắn tiếp tục chiến đấu.

- Tiểu Thiên Nguyên Phong linh trận? Thì ra là như vậy!

Trong lòng Nhạc Vũ thản nhiên cười, âm thầm có chút giật mình. Nếu không phải hắn từng ở Quy Khư Cung mật cảnh nhận được vật kia, giờ phút này cũng sẽ rơi vào trong tay đám người trước mặt.

Phong tỏa được thiên địa linh lực ở một phiến thiên địa, chiến lực của tu sĩ phải mất đi bảy thành! Trừ phi là bản thân có được thực lực của Thái Ất Chân Tiên tương đương với một tiểu thế giới mới không cần sợ hãi loại thủ đoạn này.

Bất quá đây cũng chỉ là giả thiết mà thôi, thần hồn của hắn đã đạt tới hư thất sinh bạch cảnh giới, nếu thật gặp nguy hiểm trong lòng liền sinh cảnh triệu báo trước.

Hai mươi sáu mặt Tiểu Thiên Nguyên Phong Linh Bi tạo thành một hình tròn vây quanh Nhạc Vũ, đem toàn bộ thiên địa linh lực trong phương viên ba trăm dặm toàn bộ phong tỏa.

Hơn trăm Tán Tiên phía sau cũng liền xuất ra hơn mười phù lục phân chia khắp không trung ngoài ba trăm dặm, không hề dẫn phát, tuy nhiên cũng chiếm cứ những đầu mối then chốt của linh lực mạch lạc, mơ hồ kết thành một linh trận.

Ngay sau đó phương viên không gian ba trăm dặm vô số linh lực ngưng tụ thành phù triện huyền ảo nhanh chóng hiện ra, kết thành một màn sáng khổng lồ, đem Nhạc Vũ cùng Đông Hoa Tán Nhân khóa vào bên trong.

- Sau khi phong linh lại cố tỏa không gian?

Nhạc Vũ chau mày, cảm giác phiến hàng rào không gian của thiên địa này ở trong chốc lát đã gia cố tới mức độ thật sự khó tin.

Mà độ chắc chắn của quang mạc cơ hồ có thể so sánh với Tiểu Chư Thiên Cửu Quy Nguyên Tráo tầng mười lăm.

Hắn không khỏi khó hiểu, thúc giục Chân Long Nhãn cẩn thận nhìn về đám Tán Tiên tu sĩ phương xa.

Phần lớn Tán Tiên đều lộ ra vẻ mặt nhẹ nhõm, lại có người mang vẻ mừng rỡ như điên. Bên trong còn có hai mươi tu sĩ Tán Tiên thuộc Thính Vân, Hạo Dương, Huyễn Tâm cùng Tử Nghiễn nhìn qua, trong ánh mắt mang theo vẻ âm hàn sát cơ, tựa như lưỡi đao sắc bén đem hắn cắt nát, tựa hồ đang hận không lập tức phân thây hắn thành vạn đoạn.

Thần sắc trong mắt Nhạc Vũ vô cùng phức tạp, không ngừng biến ảo, trong lòng lại cảm thấy buồn cười, lại mang theo sát khí lệ mang đầy dẫy. Hắn chợt lắc đầu nhìn thấy sắc mặt Đông Hoa Tán Nhân xanh trắng, hiển nhiên đã bị ảnh hưởng, liền trực tiếp đáp xuống mặt đất dùng tay dán sát vào phía sau lưng Đông Hoa Tán Nhân.

Tình cảnh này ở trong mắt những Tán Tiên bên ngoài đều đại biểu ý tứ giờ phút này Nhạc Vũ đã rơi vào tuyệt cảnh.

Tiếp theo lại nghe tiếng nói vừa rồi vui vẻ cất lên:

- Chuyện hôm nay đã thành! Chúng ta hợp lực nhất định tru diệt hắn! Chỉ cần cẩn thận Ngũ Sắc Thần Quang của hắn, chớ bị hắn trốn ra…

Nhạc Vũ nghe vậy sắc mặt lạnh lùng, trong tay cầm Thiên Ý Kiếm tiện tay chém ra một kiếm, xẹt qua một đạo quang mang thê mỹ.

Trong một khắc, thanh âm đang nói chuyện đột nhiên ngừng lại. Mọi người nghe tiếng nhìn qua, rõ ràng nhìn thấy ở phía đông có một cửu kiếp Tán Tiên đột nhiên bị chém thành hai đoạn, mà nguyên thần tinh huyết cũng bị một kiếm này chém chết tại chỗ!