Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 704: Chiến Tuyết biến hóa





Vừa ra khỏi Thính Vân Thiên Cung, Nhạc Vũ tiếp tục bước ra mấy vạn dặm trong hư khônng.

Hắn quay đầu nhìn lại phía sau chỉ thấy cung điện cực lớn trong không trung vẫn không ngừng sụp đổ.

Nhạc Vũ thầm lắc đầu, tích lũy bên trong của Thính Vân Thiên Cung quả nhiên tông môn nhị lưu như Quảng Lăng tông không thể so sánh.

Đạo kiếm khí phong ấn của Quảng Lăng tán nhân được thiết kế chuyên biệt vì Tu La tán nhân. Vô luận Huyết Ma có bao nhiêu phân thân, có bao nhiêu thực lực, chỉ cần một kiếm là có thể chém chết, truy tung hồn niệm đạt tới trăm ngàn vạn dặm, không chết không ngớt, uy lực to lớn vượt xa cực hạn của thế giới này.

Một kiếm bá tuyệt như vậy nhưng Thính Vân Thiên Cung vẫn có thể chống đỡ được.

Hơn nữa phân nửa thực lực của Thính Vân Thiên Cung đang chia ra chống đỡ phía nam.

Thiên Cung cực lớn tuy tình thế lúc này thê thảm, có chừng một phần mười khu vực không thể bảo tồn.

Bất quá Nhạc Vũ cũng biết, bộ phận quan trọng trong cung vẫn được bảo toàn nguyên vẹn. Bộ phận tổn thất thì sau này cũng có thể chữa trị.

Tổn thất chính thức chỉ là hơn mấy ngàn đệ tử bị một tờ tiên phù của hắn diệt sát. Đại bộ phận trong cung khi đó đều đã được chuyển qua chỗ an toàn. Vì vậy một đạo kiếm khí của Quảng Lăng tán nhân có lực hủy thiên diệt địa nhưng lại không làm đối phương tổn thương bao nhiêu.

- Đến cùng vẫn là thực lực kém một chút!

Nhạc Vũ hơi ngưng mày nhìn Long Tước phiến trong tay. Vật này chỉ có thể thi triển tối đã Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười sau, hơn nữa trên tầng thứ mười hai đã không trọn vẹn.

Nếu bàn về uy lực, Ngũ Sắc Thần Quang biến dị của hắn tuy chỉ là tầng thứ chín cũng đã không kém hơn tầng thứ mười bốn của nó.

Chỉ cần tiến thêm một giai đã có thể vượt qua Long Tước phiến, càng bỏ được rất nhiều hạn chế. Khi đó cho dù là Thính Vân Thiên Cung cũng có thể tùy ý thông hành, muốn đi liền đi.

Nếu như phối hợp với tờ tiên phù vừa rồi thì chỉ cần dùng lực lượng một người đã có thể đánh sập Thính Vân Thiên Cung. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Có chút quá xúc động rồi

Nhạc Vũ thầm lắc đầu, gạt đi tất cả phiền muộn, khẽ nhếch môi.

Kỳ thật lúc này nghĩ gì cũng là vô dụng. Bản thân lại càng không nôn nóng, chỉ cần qua chừng hai mươi năm đã có thể là đại tu sĩ tuyệt đỉnh Đông Thắng đại lục.

Người trong thiên hạ có thể tổn thương hắn chưa đầy mười ngón tay. Người có thể thắng hắn cũng không đầy ba người. Bản thân hôm nay cũng đã có thời gian, chỉ cần tĩnh tu cái ba năm mười năm thì đã có thể đột phá Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười.

Huống chi còn có thân thể Ngũ Hành.

Chỉ là thành tựu so với thần thú Khổng Tước còn phải có thân thể mạnh mẽ hơn nữa mới có thể chính thức phát huy uy lực của đại thần thông Ngũ Sắc Thần Quang.

Đang ngẫm nghĩ thì Nhạc Vũ lại liếc thấy Chiến Tuyết đang đứng đó có gì muốn nói lại thôi.

Nhạc Vũ thấy thế có chút kinh ngạc, quay đầu cười nói:

- Nhiều năm như vậy không gặp, Tuyết Nhi có nhớ đến ta không?

Chiến Tuyết lập tức đỏ bừng mặt, một lúc sau mới nói vẻ nghiêm túc:

- Thiếu gia! Không phải Tuyết Nhi nói ngươi, kỳ thật tờ tiên phù này vốn nên giữ lại. Mấy năm này, thiếu gia cũng quá mức tự mãn rồi.

Nhạc Vũ nghe vậy khẽ giật mình, cũng không phải Chiến Tuyết nói gì không đúng, chỉ là có chút không thích ứng trước kia Chiến Tuyết ở trước mặt hắn luôn rụt rè, làm gì có chuyện lên tiếng, ở trước mặt hắn không chút nào rụt rè chỉ trích?

Sau một lát, Nhạc Vũ mới lấy lại tinh thần, tiếp theo cười khổ một tiếng, ngay cả Tuyết Nhi cũng nhìn ra tình hình bản thân không ổn. Mới vừa rồi ở Thính Vân Thiên Cung, bản thân đúng là có ý nghĩ muốn tìm cơ hội đánh trọng thương Thính Vân Thiên Cung.

Hiện giờ nghĩ lại thấy quả thực nực cười, bản thân hắn đúng như Chiến Tuyết nói, có chút vô cùng cuồng vọng.

Đang vào lúc này thì Chiến Tuyết bỗng dưng nhướng mày nhìn về phía xa bên phải, cặp mắt sáng rõ như xuyên qua vạn dặm, lộ ra một tia sát cơ.

- Người nào dám rình mò chỗ này!

Bạch Đế kiếm đột nhiên một đạo Vô Không Kiếm trảm đâm thẳng sâu vào hư không. Chỉ nghe bên ngoài vạn dặm truyền ra một tiếng rên, một thân ảnh đầy máu giãy dụa đi ra.

Cự kiếm hồng sắc trong tay Chiến Tuyết lại vung lên chém bay đầu người này.

Sau đó nàng bình thản nói tiếp:

- Vừa rồi ta cảm giác Huyền Tĩnh tán nhân tựa hồ đã chuẩn bị hậu thủ, cực kỳ nguy hiểm. Cũng may mắn thiếu giasáng suốt, kịp thời thoát thân đi ra. Bất quá sau trận chiến, Quảng Lăng tông tuy là thanh thế đại thịnh nhưng trong ngắn hạn sẽ càng gian nan.

Nhạc Vũ hơi ngớ ra, nhìn Chiến Tuyết vẻ khó tin. Thiếu nữ trước mặt hiện giờ đã hoàn toàn có lại khí chất của Mộ Hi Ngọc mấy chục năm về trước.

Chiến Tuyết nói một lát, mới phát hiện thần sắc Nhạc Vũ hơi khác thường liền xấu hổ cúi đầu:

- Thiếu gia! Ngài ưa thích hình dáng này của ta?.

Nhạc Vũ định thần lại, bất giác cười khẽ vỗ đầu Chiến Tuyết khiến nàng mới vui vẻ trở lại.

Bất quá trong lòng hắn vẫn thầm cảm thấy kinh dị, chỉ vài năm không gặp nhưng sao Chiến Tuyết đã có biến hóa lớn như vậy? Là thần tính đột phá ngũ giai hay là di chứng của việc tu luyện thập thất trọng huyền sát Chiến Ma chân khí? Hay hoặc là bản tính Chiến Tuyết vốn như thế, lúc này chỉ triệt để thức tỉnh mà thôi?

Ngay sau đó dường như hắn nghĩ tới điều gì, cặp lông mày lại nhíu chặt.

Đã lâu rồi hắn không quản đến hai viên thông u định minh châu. Hai bảo vật siêu gia tàn khuyết này cũng đã đến lúc cần chữa trị.

Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ tạm thời buông bỏ việc này, lạnh băng nhìn bốn phía rồi dừng lại ở một chỗ trên không trung nơi đang có vô số hồn niệm cường đại đang chiếu đến với đủ loại cảm xúc. Xu thế sụp đổ phía xa của Thính Vân Thiên Cung cũng dần dừng lại.

- Đi .

Biết lưu lại ở đây sẽ dẫn đến mấy cuộc đại chiến, Nhạc Vũ cũng không quyến luyến, kéo tay Chiến Tuyết phá vỡ hàng rào không gian. Trước khi đi hắn nhìn lại Thính Vân Thiên Cung lần nữa.

- Không biết Huyền Tĩnh có hậu thủ gì? Bất quá vô luận là Huyền Tĩnh hay Thiết Kiên đạo nhân đều cực mạnh. Quả nhiên có thể xếp vào thiên hạ thập đại tu sĩ đều không phải nhân vật phàm tục .

Cùng một thời gian, ở trong Thính Vân Thiên Cung.

Sắc mặt Huyền Tĩnh tái xanh, khóe miệng chợt bật ra tiếng cười.

Mấy người bên cạnh đều biết tính tình hắn nên thức thời ngậm miệng không nói, thần sắc đều lộ ra vẻ xấu hổ.

Đồng đạo trốn vào đến Thiên Cung cũng bị người tại chỗ chém giết, hơn nữa cung điện, bị phá hủy non nửa, mấy ngàn đệ tử chết trận tại chỗ .

Thính Vân tông từ khi sáng lập ra môn phái đến nay chưa hề trải qua nhục nhã như vậy. Hết lần này tới lần khác, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn người nọ toàn thân trở ra.

Tin tức này nếu truyền ra, thế gian này còn có ai chịu làm việc cho Thính Vân tông?

- Đại trận hộ cung của ta đã tổn thương ít nhất bảy thành. Tổn hại hôm nay trong nhất thời cũng chỉ có thể chữa trị được sáu bảy phần. Khả năng trong vòng hai mươi năm vẫn là như thế. Muốn triệt để chữa trị Thiên cung cần ít nhất bảy mươi tỷ linh thạch, hơn nữa đều không dưới tam phẩm. Ngoài ra còn cần sưu tầm thêm vô số tài liệu, đẩy mạnh cống nạp trong vòng năm mươi năm. Chỉ tính riêng hai tòa Tàng Trân Các đã tổn thất không dưới ba mươi tỷ linh thạch.

- Nói như vậy ba vị Cửu Kiếp Tán Tiên, còn có bổn tọa trong vòng hai mươi năm không được dễ dàng rời khỏi Thiên Cung?.

Ngữ khí Huyền Tĩnh rét lạnh, thần sắc lạnh như băng nhìn qua sư đệ Huyền Như, một hồi lâu mới dần hòa hoãn lại, cau mày nói:

- Đợi không được lâu như vậy, không thể cho Quảng Lăng tông cơ hội tụ thế. Cần sử dụng bí khố chữa trị càng sớm càng tốt.

Huyền Như khẽ gật đầu, ngay sau đó thần sắc Huyền Tĩnh lại chuyển thành lành lạnh:

- Còn có một chuyện, thay ta định ngày hẹn Thiết Kiên đạo nhân, còn có Tông chủ Minh Linh Tử của Tử Nghiễn tông, nói với hai người là ta có chuyện cần thương lượng về chuyện đạo thống Nhân Hoàng.

Huyền Tĩnh vừa nói xong thì mọi người bên cạnh đều thoáng chấn động.

Trước lúc đến Ti châu thì Nhạc Vũ cơ hồ là không tiếc pháp lực để đẩy nhanh tốc độ nhưng lúc trở về thì lại chậm hơn mấy lần.

Ngoại trừ việc thi triển phép súc địa cực kỳ hao tổn pháp lực thì hiện giờ hắn cũng cần bảo tồn một phần tinh lực để đề phòng.

Đến khi đột phá Ngũ Sắc Thần Quang đệ cửu trọng, cường độ thần hồn bạo tăng thì Nhạc Vũ mới cảm giác được số lượng Tán Tiên ẩn cư trên Đông Thắng Thần Châu cực lớn, vượt xa suy nghĩ ban đầu của hắn.

Ngay cả số lượng Đại Thừa tu sĩ cũng vượt xa số lượng mà hắn biết.

Tình hình như vậy, Nhạc Vũ cũng chỉ có thể thở dài trong lòng. Đạo pháp hắn đã thành, Tử Vi đẩu số cũng là thiên hạ vô song nên mơ hồ biết được nguyên do.

Năm đó Kỳ hoàng tông đại chiến, tuy toàn tông bị diệt nhưng lại có mấy vị đại tu Tán Tiên trốn thoát, gieo mầm đại họa cho thiên hạ. Từ đó về sau các Đại tông phái tàn sát lẫn nhau, tán tu cũng khó có thể bình ann.

Những Đại Thừa tu sĩ nếu không có được thực lực hùng mạnh như Quảng Lăng tán nhân, Mặc Quan Lan, hay hoặc là Đông Hoa tán nhân cùng Thiết Kiên đạo nhân thì phần lớn đều chỉ có thể dùng thân thể Tán Tiên tồn tại ở thế gian.

Bọn họ không phải không có cách độ kiếp mà bởi vì chủ động thi giải để bảo vệ truyền thừa, lo lắng cho an nguy tông môn.

Mấy ngàn năm trước, Tịnh Hải tông bị diệt càng khiến cho tình hình này càng trở nên nghiêm trọng. Vô số Tán Tiên ở lại thế giới này, ngay cả yêu thú thập ngũ giai cũng bị ảnh hưởng không dám phi thăng đến Hồng Hoang giới để tránh cho Yêu tộc bị tu sĩ triệt để tàn sát tuyệt. Yêu đế Loan Thiên và Vân Lân chính là ví dụ.