Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 651: Nguy cơ hàng lâm





Thần sắc Thương Vọng cả kinh, ngay sau đó vẻ mặt có chút do dự.

Trong lòng Nhạc Vũ thầm than, thầm nghĩ nếu người này tiếp tục ra thêm giá cao, hắn không thể không lấy ra siêu phẩm linh thạch mất rồi.

Trước khi đi tới nơi này, hắn cũng chưa kịp thu thập được quá nhiều linh thạch. Tuy đem huyền binh pháp bảo thu được bán cho tông môn, chẳng qua hiện nay Quảng Lăng Tông cùng rất nghèo, chỉ có thể tụ tập được hai mươi ức linh thạch cho hắn, vẫn còn thiếu lại sáu ức nợ nần. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Những linh thạch này mặc dù Nhạc Vũ không dự định đi yêu cầu, nhưng gặp phải tình hình trước mắt, không khỏi có chút làm người đau đầu.

Ngay khi trong lòng hắn còn đang âm thầm tính toán, Nhạc Vũ chợt nhìn thấy một thanh phi kiếm bay lên đài. Tu sĩ Tàng Trân Các nhận lấy phi kiếm, thoáng cau mày, sau đó nhìn Thương Vọng áy náy thi lễ nói:

Chủ nhân đấu giá vật này nhu cầu Ngũ Hành Linh Quả rất cấp bách. Nếu Thương Vọng chân nhân không cầm ra được ba hệ linh quả Kim Thủy Hỏa, bộ Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ này sẽ được bán cho vị đạo hữu kia.

Sắc mặt Thương Vọng nhất thời xanh mét, nhìn vào Hồn Ngọc nằm trên đài, hung mang bùng lên trong mắt, tay trái mơ hồ tụ tập một cỗ thủy linh lực thật lớn.

Ngay đúng lúc này, bên ngoài phòng đấu giá truyền vào một tiếng ho nhẹ. Phảng phất như từ vạn dặm bên ngoài truyền tới, nhưng lại rõ ràng vô cùng, chấn động thần hồn người khác.

Thân thể Thương Vọng nhất thời chấn động, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi, cuối cùng dời mắt khỏi viên Hồn Ngọc.

Ngay sau đó liên tục nói ra ba chữ "tốt", vẻ mặt vô cùng âm trầm nhìn Nhạc Vũ, cười âm âm nói:

Không nghĩ ra Thương Vọng ta lại có một ngày còn phải làm lại hoạt động của mấy trăm năm trước!

Dứt lời, Thương Vọng lấy ra một con trùng nhỏ màu vàng chưa đầy nửa tấc, tay phải kết ấn thi triển pháp quyết, đầu con trùng nhỏ liền hướng về phía Nhạc Vũ khẽ ngửi. Ngay sau đó thân thể mượt mà quang hoa của côn trùng trong nháy mắt liền trở nên ảm đạm, Thương Vọng cũng không hề kinh hãi mà ngược lại vui vẻ, cười lên mấy tiếng điên cuồng, liền bước ra cửa, mà Nhạc Vũ đứng trong phòng liền cau chặt mày.

Con trùng nhỏ màu vàng kia, hắn từng nghe nói qua. Tên của nó là Khiên Ky Dẫn, cũng không phải linh trùng gì lợi hại, duy chỉ có một dạng bản lĩnh cực kỳ lợi hại. Đó là truy tung tìm kiếm dấu vết, cũng giống như Thôn Thiên Kim Nghĩ, chỉ cần nhớ được khí tức, vô luận đối phương trốn tới nơi này, cũng có thể dễ dàng tìm được. Bản lĩnh trong phương diện này so với Thôn Thiên Kim Nghĩ còn lợi hại hơn.

Bên trong phòng cũng có rất nhiều người nhận ra con trùng này, trong ánh mắt nhìn về phía Nhạc Vũ nhất thời mang theo vẻ kinh dị. Phần lớn có chút hả hê, cũng có chút người trong mắt mang theo vẻ thương hại. Bọn họ đều cho rằng, hôm nay cho dù Nhạc Vũ lấy được Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ, chỉ sợ cũng không chạy thoát sự đuổi giết của Thương Vọng chân nhân.

Vẻ mặt Tu La Tán Nhân mang theo ý mừng, trong con ngươi không ngừng lóe sáng hồng mang, không biết đang nảy sinh chủ ý gì khác.

Người không biết sống chết!

Ngay khi khí cơ của Thương Vọng hoàn toàn biến mất trong cảm ứng thần hồn của mình, trong nội tâm Nhạc Vũ cũng không nhịn được âm thầm mắng. Giờ khắc này, trong lòng hắn lại nảy sinh ra vài phần sát cơ.

Nếu chỉ gây cãi trên đầu lưỡi vài câu, vậy thì cũng thôi. Chỉ cần không tìm tới tận cửa, Nhạc Vũ cũng sẽ không chân chính để ý tới. Nhưng dám dùng kỳ trùng truy tung khí tức của hắn, đã xa xa vượt qua điểm mấu chốt của hắn!

Nơi này đã không còn vật gì hắn cần thiết, Nhạc Vũ cũng không muốn tiếp tục lưu lại. Hắn đi ra ngoài tìm một vị chấp sự của Tàng Trân Các, đem mười bảy ức linh thạch cùng mấy thứ linh quả trong tay toàn bộ giao nạp, liền chuẩn bị rời đi.

Chẳng qua ngay khi hắn vừa đem Hồn Ngọc ghi chép bộ Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ cùng Huyền Linh Thánh Quả nhận lấy, trong lòng bỗng dưng cảm thấy kinh hãi, toàn thân đột nhiên chấn động thật khó hiểu.

Trong lúc mơ hồ Nhạc Vũ chỉ cảm thấy bản thân mình phảng phất như đưa thân vào cạnh bên vách đá, tiến lên một bước sẽ gặp phải tình cảnh chết không nơi táng thân!

Không đúng! Tình hình này là có người đang tính toán ta! Vân Mộng Tông? Hạo Dương Môn? Hay là Li Trần Tông?

Trong nội tâm Nhạc Vũ đầu tiên liền hoảng hốt, trong nháy mắt liền trấn định lại. Hắn biết vừa rồi đích thị có tu sĩ pháp lực mạnh mẽ xuất thủ che giấu thiên cơ, mới làm cho hắn không phát giác, mãi cho tới lúc này hắn mới giật mình cảm ngộ ra.

Chỉ trong nháy mắt, Nhạc Vũ liền cảm giác được tu sĩ Tàng Trân Các vừa đưa hai vật này cho hắn, thần sắc tựa hồ có chút không đúng. Tuyệt không chỉ vì câu nói sẽ không bỏ qua của Thương Vọng khi nãy.

Hơn nữa chung quanh nơi này dù không phát giác có người đang nhìn trộm mình, nhưng cũng giống như vừa hoàn toàn cảnh tỉnh, hắn đã cảm giác được một ít sát cơ giấu diếm.

Vân Mộng cùng Hạo Dương hai tông, tuy đối với ta hận thấu xương, nhưng nguyên nhân chính là vì chuyện của Nhân Hoàng, không thể thoát thân khỏi Ty Châu. Còn có Tĩnh Hải Tông ở một bên theo dõi, nhất thời cũng không thể rút được nhiều nhân thủ. Bất quá nếu thật sự muốn tính toán ta, trong những người này nhất định phải có một vị Tán Tiên trở lên! Thậm chí còn có vài tu sĩ Đại Thừa!

Một cảm giác nguy cơ chưa từng có từ trước tới nay chợt quanh quẩn trong lòng Nhạc Vũ, làm trong lòng hắn cảm thấy rét lạnh như băng.

Hắn xác định Huyền Linh Thánh Quả cũng là đồ thật, bên trong Hồn Ngọc đúng là bộ công pháp Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ. Nhạc Vũ cười lạnh, xoay người ra ngoài lầu các, lẫn vào bên trong dòng người đông đúc. Trong lòng hắn cũng không có ý tứ trách tội Phượng Tam, muốn thu mua đại thần thông thổ hệ, chẳng qua không chỉ thông qua con đường của Tàng Trân Các, thật ra mấy đại thương gia tu chân giới hắn cũng từng âm thầm ủy thác. Ngoài ra bên trong tông môn Thông Văn, Chức Phương cùng La Trân tam điện đều có tham dự vào.

Tin tức này chưa chắc được truyền từ chỗ Phượng Tam. Lại nói cho dù Tàng Trân Các bán đứng hắn, với địa vị chấp sự Kim Đan như Phượng Tam cũng không hề có quyền gì lên tiếng.

Chuyện hôm nay rốt cục là vì nguyên do gì, hắn còn cần cặn kẽ điều tra suy tính. Nhưng Bắc Hải Tàng Trân Các không thể nghi ngờ là có hiềm nghi lớn nhất!

Hắn xen lẫn bên trong dòng người hỗn tạp, Nhạc Vũ mấy lần dùng thủ thuật Chướng Nhãn Pháp thay đổi dung mạo mới cảm giác được linh cảm nguy hiểm thoáng giảm bớt một chút.

Bất quá Nhạc Vũ cũng hiểu rõ, mình chẳng qua mượn cơ hội nơi này hiện tại có tới mấy chục vạn tu sĩ hội tụ, khí tức vô cùng hỗn tạp mới tạm thời thoát khỏi mà thôi. Một khi hắn rời khỏi tòa thành này, chỉ sợ sẽ bị tìm thấy ngay lập tức.

Ngay sau đó Nhạc Vũ ở bên trong Tụ Minh Thành thuê một động phủ tạm thời, lấy ra Càn Khôn Dịch Bàn, bắt đầu dốc lòng thôi diễn.

Chỉ cảm thấy trong minh minh, thiên cơ vốn hỗn loạn càng bị phủ lên một tầng sa mỏng, càng làm cho người nhìn không thông thấu.

Quả nhiên có người dùng phương pháp điên đảo thiên cơ tính toán ta!

Hai mắt Nhạc Vũ híp lại, sau đó tìm kiếm số tiên đan lấy được lần trước nuốt vào một viên. Liên tục thúc giục tinh nguyên, phun ra vài ngụm tinh nguyên khí lên trên Càn Khôn Dịch Bàn. Tầng chướng ngại vô hình kia nhất thời không còn cách nào ngăn cản hắn.

Chỉ một thoáng, Nhạc Vũ liền có chút cảm ứng.

Hắc! Hay cho một sát cục, hay cho Li Trần Tông!

Đợi đến khi lực lượng tiên đan tiêu tán, sắc mặt Nhạc Vũ đã trắng bệch như giấy. Bản thân vốn đã gặp hiểm cảnh, còn thêm một Tu La Tán Nhân, tình hình sẽ càng thêm phiền toái. Về phần Thương Vọng, hắn hoàn toàn không để vào trong mắt.

Trong nội tâm tính toán, nháy mắt sau Nhạc Vũ đột nhiên bị kích khởi một cỗ lệ khí chiến ý.

Suy tư thoáng chốc, Nhạc Vũ lấy ra một thanh phi kiếm truyền tin. Lần này khác với ngày thường, có ít nhất vài tu sĩ Đại Thừa cùng nhân vật Tán Tiên rình rập bên ngoài. Hắn không dám khinh thường chút nào, lấy ra vài giọt chân long tinh huyết tỉ mỉ vẽ lên một phù trận phức tạp, tiếp theo lấy ra vài tờ Thanh Loan Chân Hình Phù chưa sử dụng, thiếp lên trên, lúc này mới đánh vào bên trong hư không. Trong nháy mắt thanh kiếm đã bay xa tới mấy chục vạn dặm, tuy bị ngăn chặn mấy lần, nhưng vẫn hiểm trở chạy thoát ra ngoài.

Cho tới khi hắn cảm giác được thanh kiếm đã an toàn đào thoát, Nhạc Vũ xem như yên tâm hoàn toàn.

Tuy nói giờ phút này càng ở lâu nơi đây địch nhân sẽ đến càng nhiều, nhưng vẫn còn có thể lợi dụng cơ hội như vậy để tính toán việc khác.

Lần này nếu hắn muốn thoát khốn, hơn phân nửa hi vọng cũng phải ký thác lên người Nông Dịch Sơn. Chỉ khi Quảng Lăng Tông có thể toàn lực trấn áp Li Trần Tông, còn có lực lượng của Vân Mộng cùng Hạo Dương hai tông, như vậy mới khiến cho nhân thủ vây giết hắn giảm tới thấp nhất.

Mặc dù thật sự có Tán Tiên xuất thủ thì thế nào? Bản thân ta cũng muốn nhìn xem lần này rốt cục là ta vẫn lạc nơi này hay các ngươi chết trong tay ta!

Cười nhẹ một tiếng, Nhạc Vũ lại triệu hoán Chiến Tuyết đến hộ pháp cho mình, sau đó liền nhắm mắt tĩnh tu bắt đầu khôi phục nguyên khí.

Đợi đến khi tinh nguyên trong cơ thể hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu, Nhạc Vũ liền lấy ra một ít Địa Tâm Huyết Tủy bên trong Càn Khôn hồ lô, đặt trong lòng bàn tay bắt đầu thu nạp.

Hắn tham chiếu Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ công quyết bắt đầu tu hành. Có được thổ hệ tinh khí tinh thuần, Nhạc Vũ tu luyện đại thần thông thổ hệ vô cùng xuôi gió xuôi nước, chỉ trong nháy mắt hắn đã đột phá tới tầng thứ năm, cho đến tầng thứ sáu mới chậm dần.

Bất quá lần này Nhạc Vũ đã cảm giác được trong cơ thể, ngũ hành vốn đang dần dần mất đi thăng bằng hiện tại đã gầy dựng tuần hoàn trở lại. Chỉ qua vài khắc công phu thời gian, pháp lực bản thân đã tăng vọt lên hai thành!

Trong lúc này Ngũ Hành Phù Trận cũng bắt đầu chấn động hưởng ứng. Từ bên trong đoàn năng lượng ngũ sắc lan tràn ra vô số phù văn, cùng năm phù trận bên ngoài liên tiếp thành một thể.

Chân khí lưu chuyển bên trong đan điền lại một lần áp súc kịch liệt dù Ngũ Sắc Thần Quang không tăng cấp!

Lần này quả nhiên là chọn đúng! Ngoài ngũ hành tuần hoàn, sự giúp ích đối với ta quả thật đã vượt quá tưởng tượng!

Nhạc Vũ vô cùng vui mừng, tuy hắn đã sớm có chuẩn bị, một khi tu thành ngũ hành, có thể đem Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí đẩy thăng lên một mức độ thật khó tin tưởng. Chẳng qua tình hình như vậy đã vượt xa sự mong đợi của hắn.

Muốn đem môn công pháp này đẩy thăng lên tầng thứ tám, đoán chừng còn cần bảy ngày! Thời gian cũng đã đầy đủ, mà xem thử sau khi tu thành ngũ hành, còn có thể cho ta nỗi vui mừng tới bực nào!

Vạn Tiên Đảo Tụ Minh Thành có tới mười mấy vị Tán Tiên trấn thủ, mà Dịch Bảo đại hội đoán chừng phải kéo dài nửa tháng mới có thể kết thúc.

Đại Thừa tu sĩ đấu pháp, động thủ chính là sơn băng địa liệt, Quảng Lăng Tông có Thôn Tinh tổ sư, hai vị Tán Tiên tương đương thất kiếp, cũng không dễ dàng trêu chọc tới.

Với tính tình của những Bắc Hải Tán Tiên này, hoặc đồng ý cho Li Trần Tông mai phục ám sát hắn, nhưng sẽ không dễ dàng cho phép bọn hắn động thủ ngay trên Vạn Tiên Đảo.