Nhạc Vũ thầm kinh dị, hắn sớm đã biệt thực lực lão đầu này không dưới Lí Không Hiên, đồng dạng là nhân vật sâu không thể lường được, lúc này nghe vậy lại càng chấn động.
Hắn không biết rốt cuộc Trư Niên làm thế nào để nhìn ra được. Bất quá người này ngày đó có thể bức lui Lí Không Liên thì quả thực không chỉ dựa vào chiêu bài Vạn Bảo Lâu mà thôi.
Lão giả khô gầy giật mình nhìn Nhạc Vũ một hồi lâu, thân hình run nhè nhẹ, sau khi bình tĩnh lại thì vẻ mặt vẫn tràn ngập vẻ khó tin:
- Thời gian tu hành của lão đạo ta đã hơn ngàn năm, có chút bản sự mà người ngoài không có! Xem thần hồn đạo hữu thần tịnh, hiển nhiên đã đạt tới cảnh giới thông minh. Chắc là Lí Không Liên đã đưa Hiên Viên Phá trận lục cho tiểu đạo hữu tìm hiểu đúng không?
Nhạc Vũ im lặng không đáp, trong nội tâm thầm ngạc nhiên. Đối phương làm sao biết nội dung trong tử sắc hồn ngọc này. Trư Niên cũng không để ý, coi như Nhạc Vũ mặc nhiên thừa nhận, cười nói:
- Lần này Vạn Bảo Lâu cũng sẽ cũng sai người tiến về Thần Mộ một chuyến. Bất quá bên trong hung hiểm vạn phần, nếu gặp phải vu trận mà chúng ta không thể phá giải, đến lúc đó kính xin đạo hữu có thể giúpVạn Bảo Lâu giúp một tay. Đương nhiên, tông ta cũng có trọng báo.
Nhạc Vũ ngưng màyi, nếu như không có gì xung đột, giúp Vạn Bảo Lâu một tay cũng không phải không thể. Bất quá hắn lại không quen cùng người đồng hành, đang lúc tìm từ đưa đẩy từ chối thì lại nghe Trư Niên nói:
- Kỳ thật nếu như tiểu đạo hữu tin được thì vào lúc nguy cấp có thểlui về chỗ ta. Vô luận là Lí Không Liên hay phiền toái khác, Vạn Bảo Lâu vẫn có thể hay ngươi hóa giải vạn toàn.
Ngoài ra tiểu đạo hữu nếu cần thu mua cái gì để tiến vào thì tông ta cũng có thể rộng mở cung ứng. Chỉ lấy nửa năm bình giá
Nhạc Vũ lập tức thầm ngạc nhiên, nhìn thật sâu Trư Niên, đến lúc trông thấy nét mặt đối phương không phải giả bộ mới chắp tay thi lễ nói:
- Nếu như thế, vậy vãn bối cung kính không bằng tuân mệnh!
Lúc này hắn để ý nhất không chỉ là Vạn Bảo Lâu hứa hẹn che chở mà là muốn ra vào chỗ kia vậy thì cần vật luyện đan, Trư Niên nói vậy là giải quyết cho hắn một vấn đề lớn.
Trư Niên cười ha hả, phảng phất là trong nội tâm rất sảng khoái, làm một cái thủ hiệu mời rồi rời đi trước. Nhạc Vũ đi theo sau lưng lão, qua mấy chỗ rẽ thì tiến vào một cái khố phòng, trên đường đi thầm cảm thán.
- xem linh trận phòng hộ nơi này có thể nói là cực kỳ thâm nghiêm, một vòng chồng lên một vòng, cho dù là mình hiện giờ muốn phágiải cũng không phải chuyện dễ, ít nhất phải mất đến một tháng. Trường đại chiến ở Hoang Nguyên Trấn đâu chỉ có mười Nguyên Anh tu sĩ mà thôi? Với thực lực của Vạn Bảo Lâuhá khả năng đơn giản bị phá huỷ. Bất quá xem kiến trúc lầu gỗ này còn mới xây không lâu! Chẳng lẽ là Đại Thừa tu sĩ dựng nên?
Trư Niên thấy hắn nhìn quanh rồi lộ vẻ kinh hãi với những linh trận phòng hộ thì cho là hắn hiếu kỳ với pháp trận nên cười nói:
- Thập nhị nguyệt hoàn trận ở đây là do một vị tông sư trận đạo của Vạn Bảo Lâu chúng ta bố trí. Tu vi vị lão hữu này cũng làNguyên Anh đại viên mãn, tạo nghệ phù trận càng đã nhập hóa. Nửa năm trước, những lầu các của Vạn Bảo Lâu ở đây cơ hồ bị pháhủy, ta liền mời vị lão hữu này xếp đặt thiết kế pháp trận. Tuy làkhông thể ngăn được Đại Thừa tu sĩ nhưng nếu như Lí Không Liên thì không thành vấn đề.
Nhạc Vũ giật mình, ngay sau đó lại thầm nghi hoặc, nghe khẩu khíTrư Niên dường như Hoang Nguyên trấn bị phá hủy có liên hệ với Lí Không Liên. Hắn cũng không muốn nghĩ thêm mà đi thẳng vào khố phòng, Nơi đây cũng dùng không gian linh trận để tăng cường, trong một không gian ngàn trượng bày đầy các loại linh vật.
Nhạc Vũ đầu tiên tìm kiếm pháp bảo phòng thân. Một kiếm kinh diễm ngày đó của Lí Không Liên vẫn khiến hắn sợ hãi, một pháp bảo kim hệ nhị phẩm vậy mà đơn giản bị phá hủy. Nếu bị hắn đánh trúng chính diện chắc chắn không có đường sống. Cho dù hắn tu luyện bao nhiêu thần thông, trong tay nắm giữ bao nhiêu loại pháp bảo thì nếu không ngăn được một kiếm của Lí Không Liên thì vẫn chỉ có một đường chết.
Tàn Huyền chung vốn có tính năng tự chữa trị, bản thân chỉ cần đem luyện chế một lần là có thể phục hồi. bất quá lúc này vẫn cần một pháp bảo phòng ngự mạnh hơn mới có thể an tâm.
Nguồn: http://truyenfull.vnNhạc Vũ nhìn qua một số pháp y hộ thân thì dần lộ vẻ thất vọng, Trư Niên thấy vậy cười khẽ chỉ vào hướng khác:
- Nếu là tiểu đạo hữu muốn tìm vật phòng thân thì ta thấy đồ vật này càng thêm phù hợp. Nếu là tiểu đạo hữu cảm thấy lão hủ đề cửđược vậy thì mời đưa ra sáu ngàn vạn linh thạch
Nhạc Vũ nhìn theo thì thấy trên giá gỗ có bày một kiện hắc sa đạo y. Đầu tiên hắn khó hiểu nhưng ngay sau đó biến sắc liếc nhìn TrưNiên rồi đưa tay vào Tu Di Giới.
Vật ấy thoạt nhìn không hề bắt mắt, là một pháp bảo nhị phẩm, năng lực phòng ngự cũng bình thường, tối đa cũng chỉ đạt tới một nửa tiêu chuẩn Tàn Huyền chung. Nếu hắn không dùng hồn thức cảm giác thì đã bỏ qua.
Pháp bảo ẩn hình thần diệu như thế, đây là lần đầu Nhạc Vũ nhìn thấy. Pháp y này tuy là nhị phẩm nhưng tốt hơn tuyệt đại đa số vật cùng giai. Trư Niên ra giá sáu ngàn vạn linh thạch quả thực ưu đãi hắn đến cực điểm. Điều khiến Nhạc Vũ hơi có chút để ý là thái độ của Trư Niên giống như xác định hắn sẽ cần vật ấy.
- Bảo vật này tên là Hắc Diệu Vân chướng y, chuyên có thể che lấp pháp lực khí tức, ngay cả một số Đại Thừa tu sĩ, nếu không chú ýthì bỏ qua, lại có năng lực phòng thân nhất định, chắc là thích hợp với tiểu đạo hữu đấy.
Thuận miệng giải thích một câu, Trư Niên đi sang chỗ khác là một khố phòng chưa linh đan thành phẩm và dược liệu. Nhạc Vũ nhìn quanh thì trông thấy giá gỗ có chữ Diệu dương đan thì dừng lại, thuận tay cầm lấy mười bình bỏ vào Tu Di Giới.
Vật ấy chính là Kim Đan tu sĩ dùng để tăng nguyên lực trong thời gian ngắn. Đáng tiếc bởi vì dược hiệu quá mạnh mẽ, số người dùng quá ít nên cũng có không nhiều lắm.
Nhạc Vũ lại tiếp tục tìm tòi, phàm là đan dược có thể tăng thêm nguyên lực đều không bỏ qua, nhất thể thu hồi. Ngay cả cửu chuyển Trúc Cơ Đan hiện giờ có tác dụng với hắn không lớn cũng vơ vào.
Sau khi quét sạch những đan dược phù hợp thì Nhạc Vũ hơi nhíu mày, chỗ linh đan này thực sự vẫn chưa đủ. Bất quá nếu dùng hợp lý thì vẫn có thể coi như miễn cưỡng là đủ. Hiện giờ hắn hối hận nếu sớm biết là vậy thì đã bớt chút thời gian để luyện chế thêm nhiều đan dược tăng cường nguyên khí lúc còn ở tại Quảng Lăng tông.
Ngay sau đó Nhạc Vũ nhìn sang chỗ những linh thảo để chuẩn bịluyện đan.
Trư Niên đứng bên cạnh cười tủm tỉm, dường như đã dự liệu Nhạc Vũ sẽ quét sạch mọi thứ, cũng không lên tiếng ngăn cản.
Sau khi thu thập số linh thảo ước chừng tới 2000 vạn linh thạch thìNhạc Vũ đưa ra ba Tu Di Giới đựng đầy linh thạch ném cho TrưNiên. Đây là số linh thạch hắn chuẩn bị mua Nguyên Trí linh quả, giờ cuối cùng vẫn rơi vào tay Vạn Bảo Lâu.
Trư Niên cũng không nhìn lại, thu thập vào trong tay, Nhạc Vũ thấy thế, không khỏi có chút tò mò nói:
- Kỳ thật vãn bối cũng không có quá nhiều quan hệ với Vạn Bảo Lâu. Không biết lão tiền bối vì sao nâng đỡ ta nhiều như thế?
- Đầu tư mà thôi! Đạt tới cảnh giới thần hồn thông minh, lại có căn cơ thâm hậu như thế thì ngày sau cơ hội chứng đạo của tiểu đạo hữu chắc vượt qua chúng ta mấy lần. Nhân vật như thế, đã không cách nào tự tay diệt sát, vậy cũng chỉ có dốc sức kết giao mà thôi.
Nếu ta không nhân cơ hội này lưu lại chút tình hương hỏa vậy thìthật xấu hổ cho cái danh trưởng lão Vạn Bảo Lâu. Hơn nữa tông ta có chút ân oán với đám người Lí Không Liên, cũng không muốn tiểu đạo hữu lại rơi vào trong tay bọn họ
Trư Niên nói thẳng ra, thấy thần sắc Nhạc Vũ thoải mái đang muốn nói thêm cái gì thì đột nhiên biến sắc, biến mất trước mặt Nhạc Vũ.
Nhạc Vũ cũng hơi trầm xuống, trong lòng tràn ngập cảm giác nguycơ mãnh liệt, lập tức đằng không bay lên. Hắn cũng không thểxuyên qua không gian trong pháp trận ở đây, chỉ có thể ngự Cực Quang kiếm, cả người hóa thành một đoàn quang ảnh, chạy ra khỏi bên ngoài Vạn Bảo Lâu.
Sau đó chỉ thấy đây là lúc mặt trời lên cao nhưng không trung cómây đen bao phủ dày đặc.
Nhìn kỹ lại thì thấy không phải là mây đen là mà giống như phi trùng tụ hợp. Số phi trùng này có hình dạng lớn nhỏ không đồng nhất, tổng số nhiều đến mức mà hệ thống trí năng cũng không thểphân tích.
- Nghe đồn trong Mãng Hoang cự trạch có khi có hàng tỉ phi trùng càn quét bốn phía, quả thực không sai!
Nhạc Vũ khẩn trương, một khi bị đám phi trùng này bao vây thì sợ là Đại Thừa tu sĩ cũng sẽ vẫn lạc. Mấy tháng này ở đây hội tụ gần hơn hai trăm vị Nguyên Anh nhưng không ai có can đảm dám xâm nhập vào Mãng Hoang cự trạch cũng vì nguyên nhân này.
Đến khi trông thấy mấy tầng bích chướng màu xanh từ Hoang Nguyên trấn bay lên, mấy chỗ khác cũng bốc lên khói đen dày đặc xua đuổi thì Nhạc Vũ mới thoáng yên tâm.
-Nghe đồn nạn phi trùng này một khi lan tràn bên ngoài cự trạchthì cần mấy ngày để dẹn yên. Hiện giờ mình cần tranh thủ cơ hội này để chữa trị Tàn Huyền chung mới được.
Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động, bay về phía động phủ hắn tạm thời thuê ở. Trong Hoang Nguyên trấn cũng có hơn mười vùng địa hỏa, nhưng chắc không tới lượt hắn sử dụng, cũng chỉ có thể trông vào Tiên Thiên càn li chân diễm trong cơ thể, mấy ngày kế tiếp chắc cũng không thể nào nhàn rỗi.