Hai mươi ngày sau.
Sắc mặt Nhạc Vũ xanh mét, nhìn lướt qua khắp mọi nơi, toàn bộ dược thảo nơi này đã bị thu thập hoàn toàn sạch sẽ.
Xem ra ngoại trừ ta cùng Lam Túy Tuệ, nơi này còn có những người khác đã tới. Không ngờ bọn hắn còn biết lưu lại chút ít thảo dược còn chưa thành thục.
Trông thấy bên dưới thi hài những yêu thú vẫn còn một chút dược thảo chưa trưởng thành, Nhạc Vũ cau mày bước thẳng vào trong.
Ước chừng đến gần mười dặm, Nhạc Vũ đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng gầm thét.
Tâm tình Nhạc Vũ thật không tốt, vừa rồi hắn dùng hai tờ Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù mở ra một động phủ, tuy vận khí lần này không tệ, rất có thu hoạch, nhưng vẫn không tìm được Huyền Hạo Đan mà hắn muốn tìm.
Vào lúc này nghe được tiếng gầm thét mang đầy ý tứ cảnh cáo, gương mặt hắn không khỏi chợt lạnh xuống, tăng nhanh tốc độ ngự kiếm, đi thêm chốc lát liền trông thấy thân thể Kim Quan Hỏa Xà đang co rút lại, đầu ngẩng cao như lâm đại địch nhìn về hướng bên này.
Trong lòng Nhạc Vũ biết được chiến lực của yêu xà có thể so với Kim Đan, nếu ở cấp chín, thực lực còn mạnh hơn Thanh Dực Uyên của Chu Húc. Bất quá lúc này hắn không hề lộ ra chút kiêng kỵ, trực tiếp thi triển pháp lực bắt tới.
Trong đôi mắt Kim Quan Hỏa Xà hiện lên vẻ kinh sợ, dốc toàn lực vật lộn giãy dụa nhưng không cách nào thoát khỏi. Lúc này nó đã bị mạnh mẽ ngăn cách cùng thiên địa linh khí bên ngoài, hiện tại mới biết nỗi sợ hãi theo bản năng cũng không phải mơ hồ, bởi vì nhân loại trước mắt quả thật không phải thực lực như nó có thể chống lại.
Kim Quan Hỏa Xà bỗng dưng gầm lên giận dữ, thân thể bỗng nhiên bạo tăng thêm gấp mười lần, lại ra sức vung đuôi, cuối cùng giãy thoát ra.
Thật đã xem thường ngươi, không ngờ ngoại trừ Chân Viêm Thần Quang, ngươi còn có thần thông Pháp Thiên Tướng! Thần thông này dù là Sơ Tam hiện tại còn chưa có.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnTrong mắt Nhạc Vũ đã hiện lên tia kinh ngạc. Hắn hừ lạnh một tiếng, lôi châm từ trong giới chỉ phá không bay ra, trực tiếp tổ hợp thành một thanh trường kiếm lóe lôi quang, ngay trên cao đem mũi kiếm nhắm ngay Kim Quan Hỏa Xà.
Lúc này tu vi của hắn đã đạt tới Kim Đan cảnh, cộng thêm đặc tính của Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí cùng Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, đủ đem thanh huyền binh tam phẩm tổ hợp này phát huy ra được tám phần thực lực. Trong khoảnh khắc liền đem Kim Quan Hỏa Xà vững vàng khóa lại, khiến cho nó hoàn toàn không thể động đậy lần nữa.
Tuy thực lực Kim Quan Hỏa Xà không kém, thân thể có thể nói thật mạnh mẽ, sau khi dùng thần thông Pháp Thiên Tướng, đã có sức lực hơn hai ngàn thạch. Nhưng nếu so sánh với Nhạc Vũ hôm nay vẫn có chút không đủ lực lượng.
Trực tiếp thu nạp ngũ tai thiên kiếp vào trong cơ thể, Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết có thể phát ra pháp lực thủy hỏa hai hệ bạo tăng ít nhất gấp đôi có thừa.
Lên tới Kim Đan cảnh giới, tuy đem chân khí trong cơ thể hắn cô đọng tới gấp mười lần, nhưng uy năng có thể phát ra lại tăng cường gấp trăm lần.
Hai thứ cộng lại, hôm nay hắn có thể động dụng pháp lực tổng cộng phải tăng hơn hai mươi lần so với trước khi độ kiếp. Dù là tu sĩ Kim Đan đỉnh phong cũng khó thể so sánh. Lúc này có thêm lôi châm tương trợ, tất nhiên sẽ dễ dàng đem thần thú cấp tám khóa chặt lại.
Kim Quan Hỏa Xà cũng biết rõ lợi hại, nhưng với huyết mạch cao ngạo trong thân thể nó, cuối cùng vẫn còn chưa muốn cam tâm khuất phục như vậy. Rống lên một tiếng bao hàm vẻ bất đắc dĩ, bên ngoài lân phiến đã bắt đầu lóe ra hồng quang, một mảnh phù triện dài hẹp liên tiếp lẫn nhau, sau đó hơn mười đạo xạ tuyến màu đỏ đánh thẳng tới trước người hắn.
Sắc mặt Nhạc Vũ hờ hững, một đạo Ngũ Sắc Thần Quang vẩy ra, đem mấy chục đạo Chân Viêm Thần Quang tiêu hóa tan rã. Sau đó hắn lững thững đi tới trên người Kim Quan Hỏa Xà, trực tiếp dùng Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí ngưng tụ thành cây roi, hung hăng quất xuống trên người con yêu thú.
Kim Quang Hỏa Xà nhất thời kêu rên một tiếng, còn chưa kịp hồi phục lại, ngay sau đó cương kình sắc bén cơ hồ muốn đục nát lân phiến của nó, nỗi đau đớn mãnh liệt làm thân thể nó co quắp giãy dụa, lập tức giải trừ Pháp Thiên Tướng, thân thể khôi phục lại hai trượng như trước.
Chẳng qua tai nạn này vẫn chỉ bắt đầu, Nhạc Vũ đánh xuống bốn mươi roi mới dừng lại, lúc này cả người Kim Quan Hỏa Xà đã sớm suy yếu không chịu nổi, cả người tràn đầy máu tươi.
Nhưng ngay sau đó, khi nó nhìn thấy Nhạc Vũ chuẩn bị đánh xuống linh phù trên đỉnh đầu mình, theo bản năng lại muốn tiếp tục chống cự.
Mới vừa vận chuyển yêu lực chuẩn bị phát động Chân Viêm Thần Quang, đột nhiên ánh mắt nó tiếp xúc ánh mắt lạnh lùng của Nhạc Vũ.
Trong phút chốc phảng phất như có dòng nước lạnh lưu chuyển, Kim Quan Hỏa Xà cảm thấy cả người chợt cứng ngắc, trong nội tâm lạnh giá tận đáy cốc. Một cỗ tâm tình phức tạp ngay chính nó đều không hiểu lặng lẽ dâng lên. Lúc này nó cũng không tiếp tục giãy dụa, tùy ý cho nhân loại trước mắt khắc họa phù triện trên đỉnh đầu mình, sau đó nhỏ ra vài giọt máu vàng nhạt cho nó.
Kim Quan Hỏa Xà biết đây là máu huyết của nhân loại tu sĩ, vừa vào trong cơ thể liền có thể nhận thức ra sự mạnh mẽ, trong chớp mắt phù trận trên đỉnh đầu cũng biến mất, thẩm thấu thật sâu vào trong cơ thể nó. Lại còn thêm một cỗ lực lượng trói buộc cũng tiến vào thật sâu trong thần hồn nó.
Sau đó một khắc, nó đã có thể cảm giác được ý niệm thần hồn của nhân loại trước mắt.
- Từ nay về sau, ngươi tên Đằng Huyền!
Trong tích tắc, Kim Quan Hỏa Xà liền chợt hiểu mình đã biến thành linh sủng của nhân loại kia. Chẳng qua lúc này trong lòng nó lại cảm thấy vui mừng, đã biết được trong ý niệm truyền tới của chủ nhân mang theo hi vọng được thoát khốn.
Thần thú huyết mạch sẽ không cho phép nó dễ dàng nhượng bộ trước bất kỳ ai. Nhưng nếu là cường giả chân chính thì ngoại lệ. Mà nhân loại trước mắt nó cũng thật sự cường đại, vô luận là hồn thức áp chế hay pháp lực mênh mông vừa rồi, cũng không phải là nó có thể chống lại, cho dù tăng lên thêm hai cấp bậc hậu quả vẫn là như thế.
Hào quang năm màu vừa rồi theo bản năng còn làm cho nó dè chừng và sợ hãi. Hơn nữa khí huyết nguyên lực mênh mông trong cơ thể đối phương cũng làm Kim Quan Hỏa Xà biết rõ nhân loại trước mắt so sánh với nó còn giống thần thú nhiều hơn, là sự tồn tại vượt xa cả nó.
Lúc này Nhạc Vũ cũng có chút kinh ngạc nhìn Kim Quan Hỏa Xà, thật sự không thể ngờ tới nó đã tiếp cận trung giai thần thú nhưng lại chịu thuần phục như vậy.
Bất quá mấy chục roi vừa rồi cũng làm nỗi buồn bực trong lòng hắn như được phát tiết. Lại nói con rắn này đã trở thành sủng thú của hắn, đãi ngộ tự nhiên không giống như vừa rồi.
Cộng thêm thu hoạch vừa rồi, lần này lấy được tổng cộng chín viên tam phẩm Diên Thọ Đan. Chẳng qua vật này ngoại trừ chưởng giáo chân nhân, nhất định phải đưa cho bốn Nguyên Anh trưởng lão trong tông môn sử dụng. Xem ra Huyền Hạo Đan cùng Diên Thọ Đan cũng chỉ đành mở lò luyện chế. Nhưng mặc dù ta đã hoàn thành phân tích, nhưng về dược liệu đều là vật hiếm thế, cho dù dùng linh dược cấp thấp thay thế, cũng đã khó tìm. Thôi được, ta thử xem thế nào! Hôm nay ta đã đạt tới Kim Đan cảnh giới, xem có thể tranh thủ kết anh trước khi Xương sư thúc tổ tọa hóa, đem Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết đề thăng lên tới tầng thứ bảy hay không. Khi đó có lẽ có thể tiến vào đây nếm thử một phen luyện chế.
Thoáng bình phục tâm tư trong lòng, Nhạc Vũ phất tay, một thân ảnh vô cùng xinh đẹp đã từ bên cạnh hắn phá không xuất hiện.
Sau đó không chờ Nhạc Vũ nói chuyện, nàng liền xuất ra thần lực làm thân thể Kim Quan Hỏa Xà khôi phục lại như lúc ban đầu.
Kim Quan Hỏa Xà không khỏi kinh ngạc vẫy vẫy thân thể, uốn cái đuôi lên trước người nhìn nhìn một chút, sau đó trên mặt đầy vẻ mơ hồ, làm như có chút không giải thích được, vì sao thương thế của mình lại có thể hoàn toàn chữa khỏi nhanh đến như thế.
Nhạc Vũ thấy vậy buồn cười, đưa tay đặt lên đầu linh sủng vừa thu được, bắt đầu phân tích cấu tạo thân thể của Kim Quan Hỏa Xà. Chỉ tích tắc trên mặt hắn chợt hiện lên vẻ vui mừng.
Kim Quan Hỏa Xà chưởng khống Chân Viêm Thần Quang, đã tu luyện tới tầng thứ tư. Ảo diệu trọng yếu nhất không phải ở trên lân phiến của nó, mà là trong yêu đan.
Thần thông này còn cao hơn Băng Phách Thần Quang một bậc, nhưng cũng phải chú ý thăng bằng. Có thể dùng cho Đại Thiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, sư phụ cách thế của ta tuy có tu vi Thái Ất chân tiên, thu những thần thú này dễ như trở bàn tay, nhưng nếu muốn tìm hiểu thiên cơ lĩnh hội ảo diệu của những thần thông này, chỉ sợ còn chưa làm được như ta.
Nhẹ nhàng vỗ, đem Kim Quan Hỏa Xà thu vào trong linh thú đại, Nhạc Vũ dùng hệ thống trí năng phụ trợ bắt đầu điên cuồng tính toán, cố gắng phân tích huyền bí của Băng Phách Thần Quang cùng Chân Viêm Thần Quang, muốn đền bù những thiếu sót của thủy hỏa cầu trận bên trong đan điền.
Trong chốc lát, trong đầu Nhạc Vũ chợt cảm thấy choáng váng mãnh liệt, Diễn Thiên Châu mơ hồ nhói đau.
Bậc đại thần thông vô cùng thần diệu như vậy, quả nhiên không phải sức lực hiện tại của ta có thể thôi diễn nổi!
Trong nội tâm cười khổ, Nhạc Vũ cũng không tiếp tục miễn cưỡng, hỏi Chiến Tuyết:
- Trước kia giao linh trận cho ngươi, hôm nay thôi diễn thế nào?
Theo trong dự tính của hắn, nếu Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết có được hai đại thần thông đề bù, hoàn thiện Băng Diễm Tuyệt Quang, lại mượn ngoại lực giúp đỡ, ít nhất có thể đem uy năng vượt lên trên nguyên bổn, lần tiếp theo tăng lên ba thành, sẽ đạt tới gần trình độ của Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm.
Nhưng chuyện này tuy khẩn yếu nhưng không quá gấp gáp, ngược lại nếu linh trận có thể gia tăng năng lực thôi diễn, đối với hắn hiện tại mà nói cũng càng thêm quan trọng.
- Ngày hôm trước đã có thể hoàn thành kết cấu chủ thể căn bản.
Chiến Tuyết nói tới đây, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ đưa đám:
- Nhưng bộ phận còn lại ta suy tính còn cần tới mười năm thời gian.
Nhạc Vũ đầu tiên thấy vui mừng, ngay sau đó lại thất vọng. Mười năm thời gian đối với người tu chân cũng không nhiều lắm, nhưng đối với hắn mà nói lại cực kỳ quý giá.
Ngay sau đó Nhạc Vũ liền phát hiện hôm nay Chiến Tuyết có chút khác thường, đôi môi anh đào mấp máy như muốn nói chuyện lại thôi, trên gương mặt đẹp tràn đầy vẻ đỏ ửng.
Ngay khi hắn còn đang cau mày, cuối cùng Chiến Tuyết lấy dũng khí ấp úng mở miệng nói:
- Thiếu gia! Thật ra không cần một lần thiết kế hoàn toàn, ta nghĩ linh trận kia có thể sửa đổi, trong đó có thể chia làm mười bộ phận. Trong đó có tám bộ phận có thể độc lập vận chuyển…