Cùng thời gian này bên trong động phủ, ánh mắt của Tào Vấn cũng đột nhiên lóe lên.
- Nghe thanh âm này, tựa hồ là đã sắp đột phá đến Linh Hư cảnh, thiên tư của Tạ Hạo quả nhiên tuyệt cao.
Nhìn tình hình này, chắc trong vòng mười năm nữa thì Quảng Lăng Tông ta lại có thêm một Kim Đan. Trong vòng trăm năm, ngoại trừ Đoan Mộc sư muội thì chắc không ai có thể áp chế phong mang
Lời nói đến cuối cùng mang theo ý than thở song Xương Băng Hồng đang ngồi tĩnh tọa chợt mở mắt, lộ vẻ chê cười.
- Thiên tư của hắn đúng là tuyệt cao! Nhưng nói là không có người nào áp chế được phong mang vậy thì chưa chắc. So sánh với Vũ nhi, hắn cũng chỉ bình thường mà thôi! Vũ nhi rồi sẽ khẽ có một ngày khiến tất cả kinh ngạc.
Tào Vấn lại ngạc nhiên, đang lúc định hỏi thì thấy sư thúc của mình đã nhắm hai mắt. Hắn suy nghĩ sâu xa một hồi rồi cuối cùng cũng chỉ lắc đầu, cho là Xương Băng Hồng khích lệ mà thôi.
Bất quá với thiên tư của Nhạc Vũ, sau trăm tuổi quả thật cũng có thể tranh phong với Tạ Hạo.
Đặc biệt là kiếm thuật cùng trận pháp phù triện của hắn có thể nói là đệ nhất trong đám đệ tử cùng thế hệ của Quảng Lăng Tông.
Hắn chỉ không biết chính là Xương Băng Hồng nói Nhạc Vũ sẽ khiến cho mọi người kinh ngạc là ý gì?
Cho dù là sau trăm tuổi đột phá Kim Đan, cũng chưa nói là có thể ngang bằng với Tạ Hạo.
Trở lại trong phòng, chuyện đầu tiên mà Nhạc Vũ làm là gõ đầu Sơ Tam đến khi nó không ngừng cầu xin tha thứ, bảo đảm sau này sẽ không tái phạm chuyện trộm thuốc mới bỏ qua.
Ngay sau đó, Nhạc Vũ lấy La Thiên Đạo Bào mà hôm nay Đoan Mộc Hàn đưa cho hắn để xem kỹ.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vnTên đầy đủ của nó là La Thiên Nhị Thập Bát Tú Đạo bào, lấy lực của tinh tú để phòng ngự.
Bên trong nó còn có đến ba tầng Kim Linh thuẫn trung cấp.
Cái gọi là Kim Linh thuẫn chính là lấy linh lực mô phỏng kết cấu của kim khí đạt đến thực chất thì có được đặc tính vật lý. Mộc linh thuẫn và Thổ linh thuẫn cũng đều như thế, hơn nữa nếu người sử dụng có linh lực và đạo pháp càng mạnh thì vật chất được mô phỏng có phẩm cấp càng cao.
Nếu như có phủ chồng thì lực phòng ngự không đơn giản là theo cấp số cộng mà là theo cấp số nhân. Tuy chỉ là ba tầng trung giai Kim Linh thuẫn sau đó cộng thêm lực hộ thân của nhị thập bát tú thì một tu sĩ Linh Hư cảnh cũng không làm được gì.
Đoan Mộc Hàn nói nó có thể so sánh với một số pháp y ngũ phẩm, đích xác là có đạo lý. Thậm chí nói luôn nó là ngũ phẩm pháp bảo cũng chưa hẳn không thể. Chẳng qua là nhu cầu tu vi pháp lực chỉ ngang với lục phẩm pháp bảo, một tu sĩ Linh Hư cảnh đã có thể phát huy uy lực của nó tới mức độ lớn nhất.
Nhạc Vũ sau khi hoàn thành phân tích thì cảm thán một hồi. Hắn không cần phân tích kỹ cũng biết linh trận trong này chắc là thủ bút của Xương Băng Hồng thiết kế rồi Nghiêm Hạo hoàn thành.Hôm nay Xương Băng Hồng sở dĩ dạy hắn tinh tú đại trận chắc cũng là vì vật này.
Mấy tài liệu khác bên trong đều là lục phẩm, song được kết hợp cực kỳ chặt chẽ khiến nó toàn vượt qua lục phẩm, đích xác là thủ bút của đại sư.
Khẽ mỉm cười, Nhạc Vũ dựa theo pháp quyết mà Đoan Mộc Hàn dạy cho hắn sau khi đưa La Thiên Đạo Bào tế luyện một hồi rồi mặc vào người, tiếp đó vung tay thì lập tức hiện ra diện mục thực sự của nó.
Chiếc đạo bào này có màu tím, bên trên có vẽ một bản đồ tinh tú cùng với đồ đằng tứ thánh thú, trông vào cực kỳ hoa lệ.
Chiến Tuyết bên cạnh thấy thế bất giác vỗ tay than thở:
- Chủ nhân mặc bộ đạo bào này thật sự rất đẹp!
Nhạc Vũ sờ lỗ mũi, kiếp trước kiếp nầy, hắn chưa từng dùng từ rất đẹp để hình dung bản thân.
Hắn thuận tay lấy thủy kính ra nhìn thì thấy cả người mình mặc bộ đạo bào này quả nhiên khí chất bất phàm, tướng mạo vốn chỉ có thể coi là thanh tú tăng thêm mấy phần anh vĩ lẫn thần bí.
Nhíu mày, Nhạc Vũ sử ra một đạo quyết biến thành dạng đạo bào của đệ tử chân truyền Phù Sơn Tông.
Trong lòng rất hài lòng , chiếc đạo bào này ngoại trừ việc quá bắt mắt, còn lại đều như mong ước của hắn.
Đáng tiếc là hai vị sư thúc tổ Nghiêm Hạo và Xương Băng Hồng không còn thời gian để luyện chế cho mình thứ huyền binh pháp bảo gì. Nếu không bản thân có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Vốn trong giao phong đầu tiên phải chiếm được lợi thế về binh khí, vừa lúc bản thân tránh không thoát đại chiến sắp tới thì nhất định phải lựa chọn lấy một pháp bảo huyền binh hộ thân tốt nhất.
Về phần đồ cất trong kho của Ngọc Dung Phong tuy không tệ nhưng lại quá sai khác yêu cầu của hắn.
Bất quá cho dù thật sự muốn luyện chế cũng phải đợi tu vi đến Linh Hư cảnh rồi hãy nói. Khi đó pháp lực bản thân đầy đủ mới có thể nắm chắc việc luyện chế.
- Chẳng qua mặc dù đã luyện thành thì cũng không nên khai báo lai lịch pháp bảo này. Đợi đến Linh Hư cảnh thì có thể lấy ra, nói là mua được. Sau đó sẽ về nhà một chuyến, cho dù là Thừa Vân môn hay là Vân gia đem đuổi tận giết tuyệt.
Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ bật cười, trước lúc trùng kích Linh Hư cảnh thì coi như tạm gác mọi chuyện.
Sau đó hắn bắt đầu tiến hành chế thuốc. Lúc này trong căn phòng của hắn cũng có một chiếc quan tài giống như trong phòng của Nhạc gia thành hồi trước.
Ngay cả linh trận cũng đồng dạng là hình tròn chỉ khác linh lực và tính thẩm thấu của kim loại mạnh hơn.
Vào lúc sắp hoàn thành linh dược thì sắc mặt của Chiến Tuyết đã đỏ bừng, cởi hết đai lưng, y phục để lộ làn da trắng như tuyết rồi bước vào trong chiếc quan tài đã rót đầy dược dịch, không dám quay đầu nhìn Nhạc Vũ.
Nhìn một màn xuân sắc này, trái tim Nhạc Vũ cũng đập dồn dập, một lúc lâu sau mới đè nén được, vung tay kết xuất mấy thủ ấn bắt đầu khởi động linh trận.
Dược lực bắt đầu tiến vào trong cơ thể Chiến Tuyết khiến nàng lộ vẻ đau đớn. Bất quá Chiến Tuyết vẫn kìm nén không nói một lời trong quan tài, móng tay cắm sâu vào da thịt đến bật máu nhuộm cho dược dịch có màu đỏ nhạt.
- Cảm giác đau đớn kịch liệt như thế đã có thể coi là phục sinh.
Nhạc Vũ cau mày, sau đó lại giãn ra. Thật ra tác dụng của những dược dịch mà hắn sử dụng cho Chiến Tuyết đã cực kỳ nhỏ bé, đoán chừng mười ngày nửa tháng nữa đã có thể tiến vào giai đoạn thứ hai.
Bất quá lúc này Chiến Tuyết đã sớm chếch khỏi lộ tuyến của Huyền Sát Luyện Thi. Sau khi phục sinh thì rốt cuộc có thể sử dụng dược vật để rèn luyện thân thể hay không cũng không biết bao nhiêu.
- Phương pháp rèn luyện thân thể của Huyền Sát Luyện Thi có bảy giai đoạn. Đến tầng thứ năm đã có thể đối kháng tu sĩ Đại Thừa. Nếu tính như thế thì thân thể đã có thể bằng được tu sĩ Kim Đan đỉnh phong! Cho dù như thế nào thì vẫn phải thử một chút rồi hãy nói. Chẳng qua là linh dược của giai đoạn thứ hai…
Trầm ngâm chốc lát, Nhạc Vũ cũng tạm thời bỏ qua việc này. Đối với hắn mà nói, nếu muốn chuẩn bị linh thạch cũng không khó khăn gì. Bất kể là luyện đan hay đổ thạch cũng có thể kiếm được một khoản. Cửa ải khó khăn là sau tầng thứ ba, khi đó cần mua một số linh dược hiếm có.
Thừa dịp nhàn rỗi, Nhạc Vũ cho Sơ Tam ăn vài loại đan dược, vừa dùng phương pháp châm cứu kích thích một số yếu huyệt trên người Sơ Tam.
Phương pháp này là hắn nhờ vào sự trợ giúp của hệ thống trí năng thí nghiệm qua rất nhiều trận pháp, hầu hết có thể kích thích tiềm năng của Sơ Tam mà không đả thương thân thể của nó.
Đợi đến lúc linh lực trong chiếc quan tài đã cạn, Chiến Tuyết mặc lại quần áo thì Nhạc Vũ cũng không kết thúc như thường ngày mà lại bắt đầu chế thuốc.
Bất quá phương thuốc lần này có cải tiến nhỏ, bớt đi một phần những dược vật công phạt mà thêm vào một phần trung hòa.
Đợi đến khi chế xong thì trong mắt Nhạc Vũ lộ ra mấy phần vẻ khẩn trương.
Đây chính là lá bài tẩy để đẩy nhanh tôi thể cho Chiến Tuyết trước đây. Vào hai năm trước thì Nhạc Vũ còn không dám loạn đổi . Nhưng hiện giờ sau khi phân tích qua mười mấy thi thể tu sĩ Kim Đan, lại hiểu rõ dược tính như lòng bàn tay nến đã tiến hành sửa đổi nhất định.
Ít nhất biết những dược lực nào có ích hay có hại.
Dược tính tuy vẫn mãnh liệt như cũ nhưng Nhạc Vũ cũng không tin với thân thể nữ tử như Chiến Tuyết còn có thể cắn răng thừa nhận, một đại nam nhân như mình lại sợ hãi không dám sử dụng.
Hơn nữa loại dược vật này cũng không hoàn toàn làm yếu bản thân.
Cắn răng một cái, Nhạc Vũ lấy thanh Thiên Ti Tuyết Kiếm ra rồi nuốt vào một viên Tam Chuyển Trúc Cơ Đan nuốt vào, sau đó bước thẳng vào trong quan tài kim khí.
Vừa bước chân vào, một luồng dược lực cơ hồ muốn chặt đứt hai chân của hắn xông vào trong cơ thể như vạn kiếm không ngừng xoáy trong cơ thể của hắn.
- Lợi hại! Đây chính là đau đớn mà những ngày qua Chiến Tuyết chịu đựng sao? Không, còn mạnh hơn hiện giờ mới đúng.
Nhạc Vũ toát mồ hôi, ép bản thân nằm vào trong quan tài. Sau đó hắn trông thấy da thịt nứt ra sau khi bị dược lực và linh lực mãnh liệt trùng kích. Trong lòng hắn cả kinh, vội vàng chỉ huy nguyên lực quanh thân lưu chuyển đến những vết thương này để khép lại, đồng thời dựa theo những đồ hình tế bào mà hắn đã xác định tốt tiến hành cải tạo từng bước.
Duy chỉ có sự đau đớn thỉnh thoảng xông lên đầu là khiến hắn phân tâm, đến một lúc lâu sau mới từ từ thích ứng. Sau đó chỉ huy Thiên Ti Tuyết Kiếm thỉnh thoảng lại chọc vào trên người mình để dễ dàng hấp thu hoàn thuốc.
Bởi vì hắn không có Định minh châu giúp đỡ nên chỉ có thể càng dựa hơn vào dược vật.
Trong mắt Nhạc Vũ lúc này ngoại trừ sự tỉnh táo tuyệt đối còn có mấy phần hung lệ.
Nỗi đau đớn kịch liệt rốt cuộc đã khơi dậy sự hung hãn của thân phận lính đánh thuê kiếp trước!