Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1294: Diễn Thiên chi biến!





Nhạc Vũ ngây người nhìn Khổng Dật thật lâu, ước chừng sau nửa khắc chờ đến khi thần quốc gần như hoàn toàn sụp đổ, lúc này mới chợt mê mang nói:

- Đổi lại một cách nói khác, Khổng Kỳ cũng có thể xem như là một trong tam thi nguyên thần của ngươi, hoặc gọi là thân ngoại hóa thân?

Sắc mặt Khổng Dật thoáng chốc lại chuyển thành tái nhợt, ngập ngừng chốc lát mới chậm rãi nói:

- Bổn chân nhân chỉ muốn nói vô luận là giới tính hay tính cách của Khổng Kỳ không hề có quan hệ gì tới ta!

Sau đó hắn cũng không nói thêm lời nào, ủ rũ giậm chân hóa quang bay đi.

Gương mặt Chiến Tuyết thoáng đỏ ửng, đợi khi Khổng Dật đi xa lập tức phì một tiếng bật cười nói:

- Vị Khổng Dật sư huynh này thật sự thú vị! Còn có Khổng Kỳ đạo hữu, tính cách tuy tùy tiện, có chút kiêu ngạo ngang ngược, kỳ thật cũng là người tốt…

Nhạc Vũ khẽ cười, có chút tự giễu. Đối với lời nói của Chiến Tuyết hắn cũng không cho ý kiến. Kiếp trước hắn là lính đánh thuê, trong mắt hắn không hề có phân biệt người tốt hay người xấu. Đại đa số thời gian đều chỉ có lợi ích cùng địch ta mà thôi.

Tỷ như Hình Thiên, nói ra những lời bi tráng khẳng khái, tính cách hào sảng, nếu như có thể làm bằng hữu nhất định sẽ được ích lợi vô cùng. Nhưng lần này lại phải tự tay giết chết hắn, không chỉ vì ngăn chặn hậu hoạn, cướp đoạt thần tinh, hơn nữa còn vì Hỗn Độn Khí.

Lại nói tới Khổng Kỳ, sở dĩ Chiến Tuyết cảm thấy nàng tốt đơn giản là vì nàng đứng ở phía bên họ mà thôi.

Nếu như là kẻ địch, giữa hai người tuyệt đối sẽ không dung tình!

Ý niệm này chỉ thoáng qua trong đầu liền biến mất, ngược lại hắn đưa mắt nhìn lên đại phủ cùng cự thuẫn nằm trên mặt đất. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hai binh khí này cũng là tiên thiên chí thánh linh bảo. Chỉ tiếc hai vật này đồng dạng đều dùng Thiên Ngoại Kỳ Kim luyện chế, nếu nằm trong tay tu sĩ bình thường chỉ có thể phát huy ra bảy thành chiến lực. Nhưng nếu nằm trong tay Chiến Tuyết, có thể phát huy ra được mười hai thành uy lực!

Mấy người Khổng Dật không phải không động tâm, nhưng cũng cực kỳ ăn ý lưu lại đại phủ cùng cự thuẫn cho Chiến Tuyết.

Lần này thiếu nợ nhân tình thực sự không nhỏ.

Vẻ mặt của Chiến Tuyết cũng trở nên ngưng trọng, nàng đem hai thanh binh khí của Hình Thiên cầm vào trong tay. Trên mặt hiện rõ vẻ phức tạp, vui sướng, bội phục, thương cảm lại còn tiếc nuối hiện lên trong mắt, ánh mắt của nàng làm người khác vĩnh viễn cũng khó thể quên.

- Kiền Thích Chi Vũ…

Chiến Tuyết một tay cầm cự thuẫn, một tay cầm đại phủ, tựa hồ đang hồi tưởng hình ảnh lúc Hình Thiên đang thi triển "kiền thích chi vũ", thanh thế ngập trời vượt hẳn những Thái Thượng Kim Tiên có mặt tại nơi đó, ánh mắt nàng dần dần mê mang.

Sau một lúc lâu Chiến Tuyết bỗng cười, đem hai kiện tiên thiên chí thánh linh bảo thu vào bên trong tu di không gian của mình.

Sau đó nàng nhìn thần tinh của Hình Thiên mà Nhạc Vũ đưa tới, mạnh mẽ đánh ra một quyền đem huyết sắc thần tinh một kích đánh nát! Ngay sau đó toàn thân trên dưới phát ra pháp lực vô cùng tận, đem những mảnh nhỏ thần tinh toàn bộ hút nhiếp vào trong thân thể, lại mỉm cười nói:

- Sẽ có một ngày ta vì sư huynh sử dụng "kiền thích chi vũ"! Tử chiến không hối hận!

Nói dứt lời nàng cũng không đợi Nhạc Vũ trả lời, liền bước vào trong Diễn Thiên Châu, kết thành một huyết sắc linh kén cực lớn ngay trên không trung Thiên Ý Phủ, trôi nổi trong hư không.

Khuôn mặt Nhạc Vũ thoáng dao động, định nói lại ngừng, cuối cùng cũng không mở lời. Thẳng đến khi bên trong linh kén cũng không còn chút âm thanh của Chiến Tuyết, hắn mới cầm nguyên thần tinh hạch cẩn thận dùng hồn niệm quan sát.

- Quả nhiên! Cần phải kiến tạo vĩnh hằng thần quốc sao…

Chỉ một lát sau trên mặt Nhạc Vũ lộ ra ý cười.

Hình Thiên ẩn giấu bên trong Hỗn Độn Hải chắc chắn phải có mưu đồ không nhỏ, cũng không chỉ vì muốn đúc lại binh khí mà thôi.

Nguyên thần tinh hạch hỗn hợp vô số bổn nguyên thế giới cùng vạn vật mẫu khí, kỳ thật ở mức độ nào đó mà nói lại cực kỳ tương tự Diễn Thiên Châu của hắn.

Nếu thành tựu chẳng những có thể chứa được mấy trăm triệu nhân khẩu bên trong, còn có thể tăng thêm ngộ tính của Hình Thiên, trợ giúp hắn hiểu được thiên đạo.

Tới thời điểm cùng người đấu pháp, cũng không cần sầu não nguy cơ bị đoạn tuyệt tín ngưỡng lực, có thể chân chính xem là vĩnh hằng thần quốc.

Nhưng cuối cùng lại thành tựu ra một quái vật như vậy, uy lực lớn nhưng lại không thể gia nhập hàng ngũ linh bảo.

Kỳ thật cũng không thể xem như Hình Thiên đã hoàn toàn thất bại, nhưng vật này muốn diễn biến thành một thế giới đầy đủ cũng có thể, nhưng điều kiện cần thiết lại vượt xa sự dự tính của Hình Thiên, nhờ vậy cũng giúp cho Nhạc Vũ có được một đại lễ chân chính!

Cơ hồ không chút do dự, Nhạc Vũ quay vào trong Diễn Thiên Châu. Ngay sau đó hắn dùng Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm tụ tập lực lượng đến cực điểm, tiếp tục chém ra một kiếm mạnh mẽ!

Một đạo cương kình cuồn cuộn lập tức rít gào, lướt qua thế giới Diễn Thiên Châu, ngay sau đó trên bầu trời sáng rực lên, làm toàn bộ thế giới đều chuyển thành bạch sắc quang mang rực rỡ.

Kiếm cương cùng trọng lực đập vào nhau, cho đến sau hơn mười hơi thở, một thân Ngũ Hành khí tức của Nhạc Vũ cơ hồ tiêu hao không còn mới đem nguyên thần tinh hạch khổng lồ kia hoàn toàn chém thành mảnh nhỏ!

Ngay lập tức vỡ thàn trăm ngàn mảnh vụn, liền bị Diễn Thiên Châu điên cuồng hấp thu.

Mà cả thiên địa cũng lập tức chấn động, đất rung núi chuyển, sóng thần thét gào, mặt đất cùng biển cả bên dưới đều đang dùng tốc độ kinh người cấp tốc mở rộng.

Sông lớn, đồi núi, bình nguyên, sơn mạch liên miên trống rỗng hình thành, nhanh tới mức không kịp nhìn rõ.

Giờ phút này Nhạc Vũ cũng không còn tâm tư đi chú ý chuyện khác. Ngay lúc nguyên thần tinh hạch bị phá nát, hắn liền bắt đầu đem pháp lực thi triển, toàn lực bắt giữ Hỗn Độn Khí đang vỡ tan ra.

Hồi lâu sau, khi ngũ sắc linh quang tán phát đều tụ tập trong tay hắn toàn bộ, Nhạc Vũ mới thở phào một hơi, tâm thần thoáng nới lỏng. Nhưng ngay khi hắn đưa mắt nhìn thế giới chung quanh mình, liền nhận ra đã khuếch trương tới mức vô cùng khoa trương.

Hai đầu biên duyên đã kéo dài ra hai trăm ức dặm, cho dù lấy tu vi hiện giờ của hắn, liếc mắt cũng khó nhìn thấy giới hạn!

Nhạc Vũ theo bản năng nhíu mày, sau đó lại đem ngũ hành chân khí thẳng xuyên vào tận sâu trong bổn nguyên Diễn Thiên Châu.

Thần niệm mở ra, hắn đem hết toàn lực bắt đầu hạn chế Diễn Thiên Châu khuếch trương. Toàn lực tăng lên độ dày linh lực của thế giới này, cùng phẩm chất bổn nguyên Diễn Thiên Châu.

Nếu chỉ dùng chứa chấp nhân khẩu, không gian phạm vi hai trăm ức dặm cũng đã đầy đủ, cho dù là ngàn triệu dân cư nơi đây cũng có thể thoải mái chứa chấp.

Giờ phút này Nhạc Vũ xem trọng chính là năng lực phân tích tính toán của Diễn Thiên Châu cùng cảm ngộ về thiên đạo. Ngoài ra còn sự chênh lệch thời gian bên trong Thiên Ý Phủ.

Đây là hai điều kiện mà hắn đang mong mỏi tăng lên thật lớn.

Ước chừng qua được nửa tháng, Diễn Thiên Châu mới dần dần khôi phục ổn định.

Phạm vi vẫn là hai trăm ức dặm, nhưng phẩm cấp linh lực đã tăng lên mấy chục lần, dù là Thái Ất Chân Tiên đỉnh phong cũng có thể cư trú.

Mà nguyên thần tinh hạch mang đến lực lượng bổn nguyên vẫn còn lưu lại một bộ phận, đã phân bố khắp các nơi trong thế giới này, cũng đã không còn gây nhiều ảnh hưởng, chi bằng cứ để Diễn Thiên Châu chậm rãi hấp thu dung hợp.

Phỏng chừng khi toàn bộ lực lượng bổn nguyên tan thành một khối, thế giới Diễn Thiên Châu hẳn có thể chứa được cả Huyền Tiên tu sĩ.

Có thể xem như là đại thiên thế giới chỉ đứng sau hồng hoang bản giới.

Mà Diễn Thiên Châu hiện tại cũng trở thành một trong những căn cơ trong tay hắn, còn vượt hơn cả căn cơ phương bắc.

Hồn niệm càn quét một phen, Nhạc Vũ lại đi vào trong Thiên Ý Phủ, sau đó chân mày hắn chợt nhíu lại, trong mắt lộ vẻ vui mừng.

Diễn Thiên Châu mở rộng, đồng dạng cũng có vô số linh mạch được hình thành, toàn bộ đều được dẫn dắt vào bên trong động thiên phúc địa nơi này, khiến thời gian chênh lệch đã tăng lên gần chín mươi lần!

Mặc dù ba mươi sáu động thiên đứng đầu hồng hoang cũng không thể so sánh. Cơ hồ có thể ngang hàng với tầng cao nhất trong ba mươi sáu động thiên, cùng Diệu Pháp Đại La Thiên, Thái Thanh Cảnh Đại Xích Thiên, Thượng Thanh Cảnh Vũ Dư Thiên, Ngọc Thanh Cảnh Thanh Vi Thiên tương đương!

- Nguyên bản chỉ là vì thần tinh cùng Hỗn Độn Khí mà đến, thật không ngờ trong tay Hình Thiên còn có linh vật như vậy!

Từ cuộc chiến bên trong ý thức hải của Chiến Tuyết thăm dò được Hình Thiên đang ẩn giấu bên trong Hỗn Độn Hải, Nhạc Vũ đã dự đoán được trong tay vị thượng cổ Chiến Thần này nhất định có được không ít vạn vật mẫu khí mà hắn đang cần gấp sử dụng, nhưng hôm nay lấy được viên nguyên thần tinh hạch thực sự là vượt ngoài dự liệu của hắn.

Nhẹ giọng cười, trong kim sắc long đồng của Nhạc Vũ lóe lên vô số tử kim phù văn huyền bí.

Diễn Thiên Châu tấn cấp, biến hóa trực tiếp nhất chính là khả năng suy diễn hiện tại của hắn tiếp tục tăng lên gấp đôi!

Hơn nữa bổn nguyên kết cấu trọng yếu nhất của thế giới này, pháp tắc đại đạo đều có thể nhìn thấy rõ không còn sót một chút gì, không còn gì ảo diệu.

Thậm chí cũng không cần hao tốn nhiều thời gian đi tìm hiểu suy diễn, nhưng đã hoàn toàn chân chính hiểu rõ huyền ảo bên trong, không thua gì nửa bổn Hà Đồ Lạc Thư!

Nhạc Vũ mơ hồ đã có dự cảm, phỏng chừng bản thân mình chỉ cần thêm nửa bước là có thể bước vào cảnh giới chí thánh chí minh! Có thể kề vai với Tam Thanh, trình độ trận phù lên tới cảnh giới mà chính Phục Hy cùng Nữ Oa cũng chưa từng bước tới!

Phỏng chừng tới khi đó chính hắn bắt đầu tới lúc bước chân vào Hỗn Độn Thái Thượng Kim Tiên cảnh giới!

Nhưng ngay sau đó hắn chợt cười khổ sáp.

Chỉ kém nửa bước, nghe như đã gần kề trong gang tấc, nhưng ở trong mắt hắn chẳng khác gì chỉ xích thiên nhai!

Hắn thật sự không đủ thời gian, kỳ thật chỉ cần dùng Hà Đồ Lạc Thư, ở bên trong Thiên Ý Phủ tìm hiểu thêm năm ngàn năm hoặc một vạn năm, cũng không cần phải cầu trợ ngoại lực hắn cũng sẽ không khó khăn gì bước vào Thái Thượng Kim Tiên cảnh giới!

Nhưng nếu đợi tới lúc đó, hắn lại làm sao ứng đối đại kiếp nạn sắp xảy đến với mình?

Đáy lòng xẹt qua một tia âm mai, Nhạc Vũ lập tức thu hồi toàn bộ suy tư, ngồi xếp bằng bên dưới gốc Tiên Hạnh.

Hắn mở ra toàn bộ Hà Đồ Lạc Thư, tiếp tục bố trí Thúc Linh trận kế tiếp, lại lấy ra toàn bộ Hỗn Độn Khí.

Ngoại trừ phần được phân chia trước đó, cũng lấy ra được một bộ phận từ nguyên thần tinh hạch. Đáng tiếc hơn phân nửa bên trong đã dung nhập vào trong bổn nguyên, cho dù lấy khả năng Nhạc Vũ cũng chỉ miễn cưỡng bảo tồn được một phần ba số lượng.

Mà số Hỗn Độn Khí kia cũng đã có thể tiếp tục chế tạo ra một thanh sơ giai tiên thiên chí thánh!

Không chút do dự, hắn liền triệu ra Ngũ Hành kiếm trận thủ ngay trước người. Nhạc Vũ trực tiếp bắn ra ngón tay, liền đem đoàn ngũ sắc linh quang lớn nhất bắn vào bên trong kiếm trận.

Ngay sau đó vô luận là Ngũ Hành kiếm, cùng Âm Dương Bát Quái trận đồ bên dưới đều bắt đầu lóe ra linh quang. Một tia quang mang phù văn đem tiên thiên kiếm khí cùng trận đồ bao phủ lại, vẫn liên hệ lẫn nhau.

Dù chưa hình thành linh kén, tiên thiên phù văn lại vừa mới sinh ra, đã lập tức bị Hồng Mông chí bảo toàn bộ hấp thu vào, chậm rãi hoàn thiên lên phù trận bên trong kiếm khí cùng trận đồ.

Đôi long đồng của Nhạc Vũ bị đoàn linh quang rực rỡ chiếu sáng lấp lánh đến chói mắt vô cùng!