Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1035: Nhất tuyến cơ duyên!





- Đây là Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao!

Chỉ duy trì gần nửa hơi hô hấp, Nhạc Vũ đã cảm thấy trước mắt chấn động, hình ảnh long nhãn nhìn qua liền tan vỡ vô hình.

Tuy đã sớm có chuẩn bị, biết được bên dưới lòng đất còn một linh bảo phẩm cấp rất cao, nhưng lúc này khi nhìn thấy rõ hình dáng, hắn vẫn không khỏi hít sâu một hơi.

- Thì ra là thế! Chẳng thể trách thanh tiên thiên linh binh này lại có lệ khí lớn như vậy!

Nhạc Vũ bật cười, trong lòng lại giật mình. Tình cảnh trước mắt chính là linh bảo cắn nuốt thường thấy nhất.

Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao muốn cắn nuốt hai thanh nhị phẩm tiên thiên linh binh. Nhưng giờ phút này lại không có thừa lực lượng làm được chuyện đó, vì thế chỉ phải dùng phương pháp như vậy để ngăn trở hai thanh linh bảo chân chính thành hình.

Phỏng chừng giữa hai bên tranh đấu không chỉ một lần, hai thanh tiên binh liên thủ cũng không phải là địch thủ của thanh Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, liên tiếp bị đánh quay về trạng thái kiếm phôi, khí tức hung lệ như thế cũng là chuyện thật bình thường.

Giờ phút này vẻ mặt của hơn mười Thái Thanh Huyền Tiên tu sĩ đều có vẻ ngưng trọng lẫn khó chịu.

Lực chú ý của hắn chuyển hướng bên dưới trung tâm sát trận, hơn mười cỗ hồn niệm mạnh mẽ đồng loạt thăm dò xuống bên dưới.

Mặc dù nhìn không thấy rõ tình hình, nhưng Nhạc Vũ có thể đoán được vẻ mặt tham lam của bọn họ.

Nhất phẩm tiên thiên linh binh, nếu nằm trong tay đám người Dương Hạo, dù gặp Đại La Kim Tiên cũng có thể đối kháng được một phần, mà mặc dù Thái Thanh Huyền Tiên như Nguyên Kỳ có được, cũng đủ làm thực lực của hắn bạo tăng thêm mấy lần!

Xiển Tiệt hai giáo tuy thế lực khổng lồ khiến người sợ hãi, nhưng nếu như có được bảo vật này, xem như có căn cơ hộ thân, không cần tiếp tục sợ hãi bọn họ.

Về phần hai vị Đạo tổ kia, chỉ cần không gây nhiệt náo quá mức nghĩ tới cũng không thể tự mình ra tay.

Dù sao cũng là Đạo gia nhất mạch, cùng cung phụng một tổ sư, phải băn khoăn thân phận, hơn nữa cùng thiên địa này cũng có vô số nhân quả liên lụy.

Mà căn nguyên chính là Đạo gia Tam Thanh chính là dùng công đức chứng đạo. Nếu như trảm chém tam thi cùng dùng lực chứng đạo, có cần gì băn khoăn nhiều như vậy?

Nếu chỉ là hai thanh nhị phẩm tiên binh thì cũng thôi, đổi lại là Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, trái lại sẽ khơi gợi lòng tham của mọi người.

Nhưng bậc linh bảo như vậy làm sao dễ dàng lấy được tới tay?

Nhạc Vũ lạnh giọng cười, không tiếp tục để ý tới vật kia. Huyền diệu bên trong Tiên Thiên sát trận những người này đương nhiên không hiểu được rõ ràng.

Nhưng những Đại La Kim Tiên cùng Đạo tổ nhất định hiểu rõ trong lòng, vì chuyện này đã mưu đồ không biết bao lâu thời gian, làm ra vô số chuẩn bị, làm sao trong lúc vội vàng có thể tranh giành được tới tay.

Lực chú ý trước mắt của hắn càng nhiều chính là đặt lên hai thanh tiên thiên kiếm phôi.

Bị bạch sắc quang mang đánh tán, sau khi trở lại nguyên hình, hai thanh kiếm phôi kia đã không còn tiếng động.

Người bên ngoài có lẽ đang nghĩ hai thanh kiếm này đã đại thương nguyên khí, nhưng Nhạc Vũ dùng Khuy Thiên Châu quan sát, lúc này sở dĩ lặng yên không một tiếng động chỉ là tạm thời ngủ đông mà thôi, tựa hồ đang tiếp tục tích súc lực lượng chuẩn bị đột phá.

Hơn nữa thời gian kế tiếp nhất định chỉ trong vòng một ngày.

- Tình hình này có lẽ có thể lợi dụng một phần…

Suy ngẫm chỉ chốc lát, Nhạc Vũ bỗng dưng triển khai huyễn pháp, đem Tiên Thiên Đâu Suất Khôn Viêm Chân Hỏa cùng Tiên Thiên Ba La Thần Diễm lặng yên khởi động.

Sau đó hắn vẫy tay, đem Nghịch Thiên đao cùng Thiên Ý kiếm triệu ra trước người, bình tĩnh nhìn một lúc lâu, trong mắt cuối cùng lộ ra một tia quyết định. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ngón tay bứt ra vài giọt tinh huyết, vẽ lên một nhóm huyết phù vô cùng tinh tế trên thân đao. Dùng khoảng nửa ngày thời gian dần dần đem hai phù trận cực kỳ huyền bí khắc lục lên hai thanh đao kiếm, sau đó đưa tay vỗ, đem khí linh long hồn triệu hoán, thản nhiên nói:

- Phía trước tuy trợ các ngươi ngưng tụ bổn mệnh hồn ấn, nhưng đến tột cùng còn chưa xem là trợ các ngươi thành đạo. Hiện tại cơ hội nằm ngay trước mắt, các ngươi tự thu xếp ổn thỏa, chớ bỏ qua cơ duyên tốt lần này! Nếu việc hôm nay thành công, ngàn vạn năm sau thành tựu của các ngươi chưa chắc sẽ kém cỏi khi còn sống!

Hai long hồn đều hiểu ý, hướng Nhạc Vũ cảm kích gật đầu.

Nhạc Vũ cũng không nhiều lời, trực tiếp đem cả hai đánh vào trong lòng đất, liền hóa thành ngàn vạn tia canh kim linh tản mạn khắp mọi nơi, chỉ thoáng chốc đã không còn nhìn thấy tung tích.

Đằng Huyền không biết huyễn thuật ảnh tượng, cảm thấy có chút kỳ quái, suy ngẫm một lát mới có điều ngộ ra, hơi nhíu mày kinh ngạc liếc mắt nhìn Nhạc Vũ, nhưng vẫn chưa mở miệng hỏi.

Đợi đến khi Thiên Ý kiếm cùng Nghịch Thiên đao đều tự vào vị trí, lúc này cũng chưa hề lộ sơ hở gì, Nhạc Vũ liền thu hồi huyễn pháp thúc giục Tam Linh Trấn Tiên Bàn hướng phương nam Tiên Thiên sát trận bay đi.

Khoảng cách vạn dặm nếu đổi lại là nơi bình thường với tốc độ của Nhạc Vũ chỉ cần hai lần hô hấp đã có thể đến nơi.

Nhưng ở bên trong Tiên Thiên sát trận lại không thể không giảm tốc độ, thậm chí còn phải vô cùng thận trọng, giờ phút này sát trận đang kịch biến liên tục, cũng không thể giống như lúc trước không cần quan tâm xuyên qua Huyền Vũ Cương Nham mà tiến về phía trước, chỉ có thể đi theo đường hầm từng bước tiến qua.

Cũng may hắn đã nắm giữ sát trận này tới chín thành, di chuyển như vậy chỉ dùng vài khắc thời gian đã tìm tới địa phương hắn thôi diễn ra trước đó.

Cũng là một hồ lớn thiên nhiên dưới lòng đất, trên mặt hồ có vô số tiên thiên cấm chế thật rậm rạp.

Nơi này cơ hồ đem hồn thức của mọi người hoàn toàn ngăn cách. Mà ở góc sườn nam hồ lớn trên một đảo nhỏ phạm vi chưa đầy trăm trượng đang có hơn mấy chục tu sĩ hội tụ nơi này.

Kém cỏi nhất cũng là Ngọc Tiên tu sĩ, hơn phân nửa đều là Thái Ất Chân Tiên, trong đó lại có một người có tu vi Thái Thanh Huyền Tiên cảnh.

Nhưng sắc mặt của họ kia lại cực kỳ khó xem, tựa hồ đã bị trọng thương, thần hồn suy yếu, khí huyết dao động xung đột rối loạn, ngũ tạng lục phủ đã bị hủy bảy thành, xem như không còn nửa điểm tác dụng.

Trong lòng Nhạc Vũ giật mình, lẽ ra một vị Huyền Tiên cho dù thân thể hỏng mất cũng không đến nỗi trở thành như thế, tu hành tới trình độ này đều có khả năng lấy máu sống lại, chỉ cần còn sót lại một giọt máu là có thể trùng tố thân hình.

Dùng Khuy Thiên Châu cẩn thận quan sát, khóe môi Nhạc Vũ nhíu lại, trong mắt liền lộ vẻ hiểu ra.

Mấy chục người này không biết tại sao lại xâm nhập vào nơi có tiên thiên cấm chế dày đặc kia, cuối cùng không chịu nổi bị sát trận công phạt nên mới trốn lên trên hòn đảo nọ.

Nhưng tiểu đảo nhỏ kia tuy là nơi an toàn duy nhất trong hồ, không có bất kỳ cấm chế nhưng đồng dạng cũng là một nơi tuyệt địa, hoàn toàn ngăn cách ngũ hành linh lực, càng khó khai thông thiên địa bổn nguyên.

Vì thế làm cho cả Thái Thanh Huyền Tiên cơ hồ bị thương nặng mà không khả năng chữa trị.

Nhưng những người này hẳn còn mang theo đan dược, nhưng chẳng biết tại sao lại chưa từng sử dụng.

- Người này lại là một người được liệt vào ba ngàn đại đạo…

Trong lòng Nhạc Vũ kinh ngạc, cũng có chút ý chờ mong. Tuy người này mới bước vào Huyền Tiên cảnh chưa lâu, thậm chí cảnh giới còn chưa củng cố, nguyên hồn pháp lực chân chân chính chính liệt vào ba ngàn đại đạo, so với Nguyên Kỳ đã tu luyện tới Huyền Tiên trung kỳ cảnh giới còn mạnh hơn không ít.

Hiện tại hắn đang lâm vào hoàn cảnh không người giúp đỡ, nếu như có được một Thái Thanh Huyền Tiên tu sĩ trợ giúp, lần này nhất định tăng thêm vài phần nắm chắc!

Tiếp tục chuyển nhìn tu sĩ khác, ánh mắt lướt qua trên mặt những người kia, trong mắt Nhạc Vũ không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Trong hơn mấy chục người này, ngoại trừ bạch y lão nhân Ngọc Tiên tu vi đã bị khí huyết suy kiệt, những tu sĩ còn lại không có người nào quan hệ tới Thủy Vân Tông.

Ánh mắt Nhạc Vũ quay nhìn trên người vị Thái Thanh Huyền Tiên kia, trong mắt liền lộ vẻ ngạc nhiên. Hắn dùng Diễn Thiên Châu tinh tế quan sát, rõ ràng nhìn thấy trong cơ thể người này lưu chuyển chính là Dung Vũ Hóa Vân Chân Khí!

Trong lòng hắn vô cùng kỳ lạ, lập tức hiển lộ thân hình, phi thân tới bên cạnh bờ hồ, đi tới gần tiểu đảo, khí tức cũng không hề có chút che lấp, long uy hoàn toàn bộc phát.

Lúc này mới thấy những tiên tu trên đảo tuy bị nhốt vài chục năm nhưng cũng chưa thể đồng tâm hiệp lực.

Nhìn thấy Nhạc Vũ đến, trong mắt đều lộ vẻ đề phòng, lại tổng cộng chia làm mấy nhóm tự tụ tập cùng một chỗ.

Chỉ có vị bạch y lão nhân cùng Huyền Tiên tu sĩ trọng thương đang đứng chung một chỗ.

- Hay là hai người này chính là Cực Lan và Cực Uyên?

Liếc mắt nhìn hai người kia thật sâu, sau đó chỉ thoáng chốc Nhạc Vũ đã suy tính ra được tiền căn hậu quả.

Hơn phân nửa sư huynh đệ hai người này bởi vì duyên cớ nào đó đã mạo hiểm độ kiếp bên trong sát trận, vì thế đã dùng hết đan dược. Mà những tiên tu kia lại lo lắng sau khi Cực Lan lành lại vết thương sẽ sinh ý đồ xấu xa đối với bọn họ, cho nên rõ ràng trên thân có đan dược nhưng không chịu xuất ra.

Giữa mấy nhóm người lại luôn phòng bị lẫn nhau, giằng co nhiều năm nên bị vây chỗ này không cách nào thoát thân.

Nhạc Vũ không khỏi cười thầm, cũng chẳng muốn đi quản. Hắn trực tiếp vươn long trảo mở ra thành vạn trượng, mạnh mẽ phá vỡ tiên thiên cấm chế trùng điệp hướng người trên đảo chộp tới, trong miệng cười dài nói:

- Vận khí tốt! Tam Linh Trấn Tiên Bàn của ta còn hơn mấy chục chỗ trống, không ngờ ở chỗ này còn có thể gặp được nhiều Thái Ất Chân Tiên như vậy…

Thực lực của hắn còn vượt hơn Thái Ất Chân Tiên gấp mấy lần, lúc này lại là lúc Tiên Thiên sát trận suy yếu nhất, liền dễ dàng đột phá cấm chế trùng điệp, long trảo chộp tới đem mấy chục tiên tu mặt không còn chút máu toàn bộ nắm bắt.

Nhưng những Thái Ất Chân Tiên kia đều tự ngự sử linh bảo giãy dụa không ngừng, mắt thấy sắp thoát khỏi long trảo của hắn, Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, tế lên Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp, đem hai người phản kháng kịch liệt nhất trực tiếp diệt thành bột mịn.

Đợi khi hủy diệt lực của Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp tuôn ra khắp bốn phía, toàn bộ tiên tu đều ngoan ngoãn tùy ý cho Nhạc Vũ bắt lấy, nhất nhất bị đánh nhập cấm chế ném vào trong Tam Linh Trấn Tiên Bàn.

Hơn mười Ngọc Tiên tu sĩ, hơn hai mươi Thái Ất Chân Tiên, lực suy diễn của Tam Linh Trấn Tiên Bàn lập tức tăng vọt gần gấp đôi! Có thể rút ra pháp lực cũng gia tăng mãnh liệt bảy thành!

Nhạc Vũ thoáng nhướng mày, giả vờ ra vài phần sắc mặt vui mừng, lại tiếp tục trảo tới, hướng hai người cuối cùng trên đảo.

Chỉ thấy trên mặt Cực Lan không chút dao động, nhưng bên trong cơ thể Dung Vũ Hóa Vân kiếm khí lại cuồn cuộn không dứt, pháp lực bên trong nguyên anh đan điền cũng thúc đẩy lên tới mức tận cùng, tùy thời đều sắp sửa nứt toác.

Nhạc Vũ trực tiếp đánh ra một đạo Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang đem pháp lực kiếm khí vừa tụ tập trong cơ thể Cực Lan toàn bộ đánh tán, tiếp đó lại đem Tiên Thiên Cực Linh Hóa Sinh Toàn Cơ Chân Dịch tụ tập dị lực đánh vào trong cơ thể hắn, chỉ một thoáng đã làm thương thế của hẳn giảm hẳn hơn phân nửa.