Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1031: Mạnh mẽ tru diệt





Bên trong hư không vô số kình khí giao phong, long trảo khổng lồ bỗng dưng bắn ra cửu sắc linh quang đem thương ảnh mạnh mẽ xé mở.

Sau đó móng vuốt khổng lồ trực tiếp đem thân hình tu sĩ ba tấc mạnh mẽ xuyên thấu qua!

Hắn đang thúc giục định thúc giục thần thông Tổ Long Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp đem người này hoàn toàn diệt sát, bên trong hư không lại truyền ra một tiếng hừ lạnh tức giận:

- Lớn mật!

Thanh âm kia cũng không biết truyền tới từ nơi nào, nhưng không thể xuyên thấu qua khí chướng trùng điệp mà Nhạc Vũ bố trí, chỉ có thể nổ vang bên trong thời không gió lốc, vô cùng uy nghiêm.

Chỉ một thoáng toàn bộ không gian, toàn bộ thời không loạn lưu đều có bạch quang bắn tới giã lên móng vuốt của Nhạc Vũ, một cỗ canh kim cự lực đâm xuyên qua long trảo của hắn.

Chỉ kém một chút nữa lại bị ngăn trở khiến Nhạc Vũ chưa thể đem tu sĩ ba tấc kia hoàn toàn diệt sát.

Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lộ sát khí vô cùng sắc bén, hắn hoàn toàn không cần biết người kia là ai, có phải vì ứng kiếp mà sinh hay không, chỉ bằng Thổ Độn Pháp không kém hơn thần thông độn thổ của tuyệt đỉnh yêu cầm, hôm nay hắn liền tuyệt đối không dung tha người này còn cơ hội sống sót.

Thân hình Đằng Huyền lúc này hóa thành một đầu xà chỉ có ba tấc, chui vào trong hư không, trong mắt hiện ra kim mang, hai đạo Thái Hạo Chân Viêm Chúc Chiếu Thần Quang bắn tới.

Một đạo đánh tan thương ảnh, một đạo đánh bay hai gã hoàng sam tu sĩ, cả người họ dấy lên bạch sắc hỏa diễm nhất thời không cách nào dập tắt.

Cự trảo của Nhạc Vũ tiếp tục chộp tới, lần này toàn bộ cửu sắc linh quang chỉ hội tụ vào vuốt giữ dài nhất cũng sắc bén nhất, thật dễ dàng đem linh bảo do tu sĩ ba tấc tế lên ngăn cản đánh thành phấn vụn.

Ngay sau đó dư thế không giảm lại thẳng xuyên thân thể tu sĩ ba tấc kia.

Bên trong hư không lại vang lên tiếng hét điên cuồng, tiếp theo một đạo bạch quang xuyên qua hư không, khí thế vô cùng mạnh mẽ sắc bén bắn tới.

Nhạc Vũ lại cười hăng hắc, cố ý vươn móng vuốt kia lên giao kích cùng bạch quang, ngay khi canh kim linh cùng cửu sắc linh quang giằng co lẫn nhau khiến cương kình bạo tuôn, xé mở cả phiến hư không kia, Nhạc Vũ bỗng dưng lại đem đầu móng vuốt dẫn dắt một tia cửu sắc linh quang cùng canh kim khí điểm lên mi tâm tu sĩ ba tấc, chỉ một thoáng toàn bộ thân hình của hắn liền nứt toác thành bột phấn!

Nhạc Vũ lập tức đem một tia ý niệm men theo nguyên hồn của người này thẳng thấu tận sâu trong bổn nguyên, tiến tới tầng thứ năm bị cản trở, tuy chỉ là tầng đơn giản nhất nhưng lại cách lạc ấn của Ngũ Hành kiếm trận của hắn không chỉ một bậc nhưng đã đủ làm Nhạc Vũ kinh hãi, người này tuy chỉ là Thái Ất Chân Tiên nhưng có thể tích lũy sâu dày như vậy, thật sự là vô cùng bất phàm.

Đang muốn hoàn toàn gạt bỏ nguyên hồn của hắn, ngay lúc này có một cỗ hồn niệm tuyệt không kém hơn hắn cũng đồng dạng tràn vào bổn nguyên sâu trong.

Nhạc Vũ đã sớm có sở liệu, cũng không sợ hãi dùng ý niệm bản thân va chạm cùng đạo hồn niệm kia quấy động hư không bổn nguyên hồng hoang, lạc ấn của tu sĩ kia vốn nằm gần trong gang tấc, đã bị hồn niệm của Nhạc Vũ mạnh mẽ công kích tổn hại một bộ phận, hiện tại lại bị hai đạo hồn niệm công kích lan tới càng tổn hại không cách nào chịu nổi, khiến cho đạo hồn niệm kia càng thêm thô bạo, mang theo sát niệm điên cuồng công tới, Nhạc Vũ cũng đã cười vang, thu hồi lại hồn niệm tiếp theo cũng đem kim sắc cự trảo thu hồi.

Đằng Huyền cũng hừ một tiếng, hóa thành một đạo kim mang quay về Huyền Linh Giới, thần tình lạnh như sương hiện ra thân hình bên cạnh Nhạc Vũ.

Tiếp theo vô số thanh sắc thương ảnh cũng phá giới truy kích, Nhạc Vũ không thèm để ý tới vung tay lên, liền có vô số linh đằng xoay quanh dựng lên, cùng thương ảnh không ngừng giao kích dây dưa, cơ hồ đem thương ảnh vây khốn, khiến cho nó không cách nào di chuyển mảy may, ngược lại còn bị một cỗ cự lực đem thân thương túm vào hàng rào hư không bất phân thắng bại.

Cuối cùng từng phiến thanh sắc đao nhận từ đầu mũi thương tràn ra, đem linh đằng đánh nát liền vội vàng thối lui trở về.

Ngay sau đó một đạo bạch sắc quang mang thấu xuyên qua giới đánh tới, lần này Nhạc Vũ cũng chưa ra tay, mắt trái Đằng Huyền bắn ra một đạo Thái Hạo Chân Viêm Chúc Chiếu Thần Quang, dùng hỏa khắc kim lại đem đạo bạch quang kia hoàn toàn đánh tan. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tiếp đó phù trận trong mắt thoáng hiện kim mang đánh trả ngược lại chỗ phát ra bạch quang.

Sau đó bên trong hư không xa xa nhất thời biến thành một mảnh tĩnh mịch, hồi lâu sau mới truyền ra thanh âm uy nghiêm của một nam tử:

- Giỏi cho Thanh Long nhất mạch, lần này nếu sư đệ của ta không có gì thì thôi, nếu xảy ra chuyện gì, nhất định sẽ tới tìm vị tổ tông kia của ngươi giải quyết nhân quả lần này!

Nhạc Vũ cũng không đáp lời, khinh thường hừ một tiếng kéo Đằng Huyền xoay người rời đi, thanh âm người kia lại tiếp tục truyền đến:

- Hiện giờ ta có việc trong người, cũng không dây dưa với ngươi, đợi có thời gian Dương Hạo này nhất định sẽ tìm các hạ thống khoái một trận chiến, mong rằng khi đó đạo hữu đừng tiếp tục giấu đầu lòi đuôi như hôm nay!

Giờ phút này thanh âm nam tử kia đã bình phục lại trầm ổn, nhưng chiến ý trong lời nói cũng mãnh liệt dâng trào, Nhạc Vũ hơi nhíu mày, chờ khi hồn niệm của người kia hoàn toàn thối lui, lúc này gương mặt hắn mới lộ ra vài phần ngưng trọng.

Đằng Huyền thấy thế trong mắt lộ ra vài phần khó hiểu, đưa mắt dò hỏi, Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, lộ ra ý cười phức tạp:

- Người này cũng là Ngọc Tiên cảnh giới, hơn nữa cũng tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, chiến lực cũng tương đương như ta!

Đồng tử Đằng Huyền lập tức co rụt lại, tu vi của nàng cũng đã tới Ngọc Tiên cảnh, kỳ thật cũng chỉ vừa bước qua được vài tháng thời gian.

Nhưng có Nhạc Vũ chỉ điểm, rất nhiều thường thức trong tiên giới nàng đã dần dần có chút hiểu rõ.

Tự nhiên nàng cũng biết được lấy thân thể Ngọc Tiên lại có chiến lực Thái Thanh Huyền Tiên mang theo ý nghĩa gì.

- Sư tôn, hay là người này cũng có cơ hội dùng lực chứng đạo?

- Dùng lực chứng đạo?

Nhạc Vũ nhàn nhạt cười, bỗng dưng nhớ lại ngày đó lời chú giải của Chúc Long về Cửu Chuyển Huyền Công, khẽ lắc đầu:

- Ta cũng không biết, nhưng người này xác thực có vài phần hi vọng. Nếu bàn về cơ hội, ta tự tin bản thân mình mạnh hơn hắn, thậm chí hai vị tổ sư của ngươi cũng mạnh hơn hắn, chỉ là nếu người này bước qua được Đại La Kim Tiên, hai vị tổ sư của ngươi chưa chắc có thể thắng hắn.

Đằng Huyền lập tức thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hòa hoãn vài phần, lại nói:

- Kỳ thật bản thân đệ tử cảm thấy được tu sĩ ba tấc kia có Độn Thổ Pháp làm cho người ta đau đầu mà thôi, với pháp lực của sư tôn cùng Tuyết nhi sư cô thì không khó khăn đối phó, nhưng đổi lại là đệ tử đối phó mấy người kia đúng là có chút phiền phức, nhiều nhất chỉ có thể thoát thân, nhưng không làm gì được hắn, chỉ sợ như sư tổ mẫu bọn họ thật khó thể phòng bị người kia.

Nhạc Vũ gật nhẹ đầu, thần thông độn thổ của người kia thật sự đủ làm người ta đau đầu.

Một kích không trúng là có thể làm cho hắn chạy xa vạn dặm, nếu hắn có được linh bảo thích hợp, trên thế gian ít có ai có thể khắc chế.

Suy ngẫm chốc lát, Nhạc Vũ nhíu chặt mày nói:

- Vừa rồi ta đã hủy đi sinh cơ của người này, mặc dù Lan giáo có bỏ ra đại giới làm người này sống lại, phỏng chừng cũng phải dùng tới ngàn năm sau sát kiếp giải quyết mới có thể hồi phục lại nguyên hồn của hắn, bất quá nhân vật như vậy Lan giáo có thể dạy dỗ ra một người cũng không thể tạo ra thêm người thứ hai, ngày sau chỉ cần chú ý một chút là được, từ từ nghĩ biện pháp xử lý!

Có chút đau đầu nhu nhu thái dương, nhưng khi nghĩ tới hai loại kim hệ thần thông của Lâm Trác, Côn Luân Tâm Kính Thuật của Băng Thiến, cùng Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ của Nhiễm Lực ngày sau may ra có thể khắc chế hoặc phòng bị, tâm tình của Nhạc Vũ mới trở nên thoải mái vài phần.

Tiếp theo sau Nhạc Vũ nhìn vào ngón tay phải của mình đã hoàn toàn bị đánh gãy, trước đó khi đánh chết tu sĩ ba tấc kia, hắn phải dùng ngón tay này làm đại giá.

Đồng thời thương thế trong cơ thể cũng khá nặng, dù sao hắn tu luyện hai loại luyện thể thuật tiếp cận vô thượng thần thông, còn đạt tới tầng thứ sáu viên mãn cảnh giới. Nhạc Vũ tuy có Hồng Mông Tử Khí trợ lực tôi rèn thân thể, nhưng người kia cũng xuất thân Xiển giáo, có vô số pháp môn cùng tài nguyên để tăng cường căn cơ.

Nhưng kết quả cuối cùng cả hai bên đều thiệt thòi, giờ phút này tuy trạng huống của Nhạc Vũ nhìn qua như không tệ, nhưng kinh mạch trong cơ thể đã sớm rối loạn, cơ hồ vỡ đoạn từng khúc, vết thương chồng chất, không thể dùng tiên đan dược liệu tầm thường trị thương, may ra chỉ có Thanh Lộ Linh Tuyền Thủy có thể khôi phục lại.

- Dương Hạo sao?

Tinh mang trong mắt Nhạc Vũ chớp lên, hiện ra vài phần chiến ý mãnh liệt, chỉ nháy mắt sau đã lập tức thu liễm.

Tiếp theo ngay sau đó lại nghĩ tới Tiên Thiên Cực Linh Hóa Sinh Tuyền Cơ Chân Dịch mà hắn vừa mới luyện hóa không lâu.

Tâm niệm chợt động, hắn liền đem phù trận thủy hệ dị lực truyền khắp trên dưới toàn thân. Ngay sau đó những thương thế liền dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng hồi phục như lúc ban đầu, chỉ sau một lát ngón giữa bị gãy đoạn cũng hoàn toàn lành lại.

Thể nghiệm cùng quan sát kỳ hiệu dị lực, Nhạc Vũ cảm nhận được hiệu năng đúng là tiên đan bình thường không thể sánh bằng, với cường độ nhục thể của hắn mặc dù là hậu thiên tiên đan tam phẩm chưa chắc giúp được thương thế của hắn lành lặn nhanh đến như vậy.

Đáng tiếc dị lực trong linh thủy này chỉ có giới hạn, một ngày tối đa chỉ có thể chữa trị được một lần.

Mà nếu như bên trong Tiên Thiên sát trận còn gặp được đối thủ có chiến lực như Dương Hạo, vừa nghĩ tới điều này sắc mặt Nhạc Vũ không khỏi thêm ngưng trọng vài phần.

Trên đường đi, vừa suy tư vừa thôi diễn tính toán, cùng Đằng Huyền hướng trung ương linh trận chạy đi, dần dần đã đi tới gần trung tâm tiên thiên đại trận, nơi này đã có thể nhìn thấy được tung tích của một ít tu sĩ, mà có thể vào được tới nơi đây ai cũng là Thái Thanh Huyền Tiên nhất lưu, ít nhất Thái Ất Chân Tiên thì bản thân đều có được pháp lực đại thần thông.

Cũng không nguyện ý tiếp xúc cùng người khác, sau khi cảm ứng xung quanh, trừ phi thật sự là bằng hữu tri giao, nếu không đều cực kỳ ăn ý tránh né lẫn nhau.

Mà Nhạc Vũ cùng Đằng Huyền còn chưa thật sự đi tới gần, đã cảm giác được sát khí trùng thiên của hai tiên thiên linh bảo…