Quân Lâm Binh Vương

Chương 799: Cái này cũng chưa tính là xong




Nếu không phải bởi vì quả tử này quá mức bá đạo, xưng nó là là đệ nhất linh quả cũng không đủ! Bởi vì loại quả này sau khi chín muồi nếu như không lập tức dùng để luyện đan, cũng phải bảo tồn ở chỗ đặc thù, phải bỏ vào trong hộp Huyền Ngọc ngàn năm mới giữ được. Cho dù là hộp Bạch Ngọc thượng giai cũng bị nó ăn mòn!  

Nếu không như vậy, loại quả này chỉ trong thời gian ngắn ngủi một ngày sẽ héo rũ! Mà một khi héo rũ tất cả hiểu dụng đều bị hủy. Đến lúc đó khu vực chung quanh Thiên Tà Vạn Độc quả, trong phạm vi trăm dặm một ngọn cỏ cũng không sống được, trở thành một mảnh tử địa, trong vòng trăm năm khó có vật có thể sinh tồn lại.  

Về phần phương pháp phục dụng chính xác của nó thật ra cũng đơn giản. Chỉ cần người phục dụng có tu vi tương ứng, dùng có phân lượng! Tỷ như tỉ lệ đối với thần huyền thần huyền cực hạn là một giọt, chỉ với một giọt dịch quả cũng đủ để trong nháy mắt tăng lên công lực!  

Nhưng nếu như so với lòng tham của con người, ăn một chút như thế cũng không đủ, vậy xin lỗi đời đi, lúc đó thân thể không khống chế được dược lực, lập tức tuyệt mạng bỏ mình! Chắc chắn không gì có thể cứu vãn được!  

Cho nên loại qủa tử này có thể nói là thứ tốt mà bất kì cao thủ nào đều ước mơ, thế nhưng bất luận là người nào khi có nó rồi cũng sinh ra cảm giác vừa hận vừa yêu, cực kỳ đau đầu! Muốn ăn cũng không dám, mà không thể khống chế nổi tính nhẫn nại của mình, chỉ cần ăn vào hơn một giọt dịch, mười phần chắc chắn sẽ bạo thể mà chết!  

Hơn nữa thi cốt trong nháy mắt sẽ bị thiêu đốt biến mất vô tung vô ảnh, chính là thi cốt vô tồn.  

Người nào có cơ hội có được loại Thiên Tà Vạn Độc quả này ai mà không phải là tuyệt đại cường giả? Nhưng tuyệt đại đa số đều bị dược lực cường hoành tới cực điểm khiến cho bạo thể mà chết!  

Dược tính của quả tử này quả thật quá mãnh liệt không thể nghi ngờ!  

Đại độc tới bổ. Quá bổ cũng có thể dẫn tới kết quả cửu tử nhất sinh!  

Quân Khương Lâm tuyệt đối không ngờ! Hôm nay bản thân có ý định tiến vào Thiên Phạt sâm lâm lại có thể gặp được thần vật chỉ có tồn tại trong truyền thuyết này! Quả nhiên là trong tối tăm còn có thiên ý. Nhưng trong lòng Quân Khương Lâm còn có điểm hối hận, bởi vì quả tử này đã biến thành bạch sắc.  

Nói cách khác.  

Giai đoạn này phải có đại lượng nọc độc đổ vào, mà hiện tại, độc tố trong không khí hiển nhiên đã bị hấp thu gần hết, mà quả tử này mới loáng thoáng có màu trắng, còn cần chuyển đổi qua tám loại màu nữa, cuối cùng mới có thể chín muồi.  

Mỗi lần chuyển đổi, cần phải có rất nhiều lượng độc tố!  

Mà độc tố có sẵn rõ ràng không có nhiều như vậy! Nói cách khác ngàn vạn năm mới có thể xuất hiện một lần Thiên Tà Vạn Độc quả, chỉ sợ lúc đó mọi việc đã xong rồi.  

Quả tử sau khi chín muồi sẽ biến thành Thánh quả, thế nhưng trước khi chín muồi, lại là đệ nhất độc vật của cả tam giới!  

Như vậy còn có tác dụng gì?  

Quân Khương Lâm giậm chân đấm ngực tiếc hận, trời ạ, sớm biết như vậy, ta cho dù tan gia bại sản cũng phải thu gom tất cả các loại độc dược tới! Ta, mịa nó, ta trời ạ, ngay trước mắt là mười khỏa thiên địa tạo hóa đệ nhất thần đan a!  

Quân Khương Lâm lại không biết, loại quả tử này tại trong miệng của đám huyền thú chi vương trong Thiên Phạt sâm lâm cũng có một cái tên vang dội.  

Phạt Thiên Thánh Quả!  

Mà Quân Khương Lâm ù ù cạc cạc xông địa phương lại này đúng là phạt thiên chi địa của Thiên Phạt sâm lâm!  

Trong Thiên Phạt sâm lâm không biết có bao nhiêu Địa Huyền thú có độc tính mãnh liệt, bình thường mấy trăm năm mới có thể tạo ra một quả Phạt Thiên Thánh Quả!  

Quả tử đã chậm rãi trở thành thuần trắng, đồng thời phát ánh huỳnh quang nhàn nhạt, vỏ ngoài đã có chút biến thành hồng nhạt. Con đường chín muồi của Thiên Tà Vạn Độc quả tựa như là bánh xe lịch sử cuồn cuộn chuyển động, không có nửa điểm dừng lại!  

Quân Khương Lâm cơ hồ muốn thổ huyết.  

Chuyện tình buồn bực nhất trong cuộc đời là gì? Chính là tận mắt chứng kiến một thiên tài địa bảo làm cho mình có thể một bước lên trời, thế nhưng lại không thể động tới, nếu chỉ nhìn mà không được động, hơn nữa mình còn phải trơ mắt mà nhìn thiên tài địa bảo này trở thành phế phẩm mà bản thân lại không có biện pháp!  

Nếu như ông trời cho ta một lần cơ hội như vậy nữa, ta tình nguyện để tán gia bại sản, đập nồi bán sắt, bán máu bán tinh cũng phải thu thập độc dược đổ vào đây a!  

Trời cao ơi, đất dày à, các ngươi vì cái gì để ta chứng kiến quả tử này bị hủy. Thà là không nhìn thấy còn hơn!  

Để ta chết đi còn hơn a!  

Lúc Quân Khương Lâm đang uể oải vạn phần, vô kế khả thi thì, đột nhiên lục y thiếu nữ xuất hiện một cách quỷ dị, trong miệng không ngừng phát ra thanh âm "Khì khì" kì quái. Tiếp đó thanh âm xoạt xoạt từ bốn phía vang lên, từng đợt mùi tanh hôi nồng đậm mãnh liệt mà đến. Khiến Quân Khương Lâm sởn tóc gáy, không tự chủ được bay lên cao một chút!  

Phóng mắt nhìn ra, bên dưới bò lổm ngổm không biết có bao nhiêu độc vật, giống như một hải dương vậy.  

Đủ loại kiểu dáng độc xà, còn có vô số con rết to lớn, bọ cạp, cóc ba chân, rắn bốn đuôi, phàm là những độc vật mà Quân Khương Lâm có thể nghĩ ra đều xuất hiện, dày đặc kết thành đội quân ùn ùn kéo tới, hơn nữa lại còn sắp xếp thành đội, đâu vào đấy lục tục tiến tới gốc đại thụ.  

Cái này cũng chưa tính là xong.  

Bầu trời vang lên vô số tiếng vỗ cánh.  

Hạc, dơi độc, chim cắt hai đầu, thất sắc ưng, đủ loại độc vật huyền thú phi hành dày đặc một mảng.  

Trong lòng Quân Khương Lâm chấn động, nguyên lai Thiên Tà Vạn Độc quả này lại được Thiên Phạt sâm lâm cẩn thận nuôi dưỡng! Cái này không biết đã tích góp từng tí một từ bao nhiêu vài thập niên, mấy trăm năm độc tố mới ra được thứ này đây?  

Chuyện này phải tốn bao nhiêu thú lực vật lực tâm lực, hao phí bao nhiêu tâm huyết a!  

Mình thực có can đảm lấy không?