Quân Lâm Binh Vương

Chương 773: Đây chính là quân nhân...!




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

- Chuyện này? Quân Vô Ý không nói gì, nghi hoặc nhìn Vạn Vô Ngôn, cảm thấy có chút không hiểu. 

Vạn Vô Ngôn ha hả cười, trong mắt lộ vẻ sùng kính nói: 

- Quân gia nhất môn tứ suất, chính là một quân nhân gia tộc mà Vạn mỗ ta kình phục nhất. Lần lượt từ Chiến Thiên Nguyên soái Quân lão gia nổi lên rồi đến Bạch Y Quân Suất Quân Vô Hối, Thiết Huyết Chiến Thần Quân Vô Mộng, Huyết Y Đại tướng Quân Vô Ý chính là niềm kiêu hãnh của Thiên Hương ta. Vạn Vô Ngôn ta rất tự hào vì Thiên Hương chúng ta lại có thể sinh ra một Quân thần thiết huyết gia tộc như vậy! Lúc này tại Thiên Nam thành tụ hợp vô số cao thủ cái thế, nhưng dù sao đây cũng là địa bàn của Vạn mỗ, là quốc thổ của Thiên Hương chúng ta! Đây là chuyện duy nhất mà Vạn mỗ ta có thể làm; bất kể thế nào, ta tuyệt đối không để những tinh anh của Thiên Hương thua thiệt hơn người khác! Quân tướng quân, mời! 

- Đa tạ! Quân Vô Ý trầm mặc đã lâu, nghe vậy liền trịnh trọng, cẩn thận nói ra từng lời. 

- Mấy ngày nay nghe bọn họ nói, Vạn mỗ có thể biết được có không ít người đối với Quân gia rất có địch ý. Quân tướng quân hãy cẩn thận! 

Vạn Vô Ngôn thận trọng hạ giọng nhắc nhở. Quân Vô Ý nhẹ nhàng gật đầu. Trong mắt ánh lên thần sắc kiên nghị, Quân Khương Lâm hàn quang trong mắt cũng chợt lóe! 

Quân Khương Lâm đẩy xe phía sau, cùng với Quân Vô Ý thẳng đường chậm rãi đi tới. Ở phía sau hắn, bốn gã Thiên Hương Thiên tướng quân dàn hàng ngang. Tay đặt lên chuôi kiếm, mắt không chớp. Bên cạnh hắn, Đông Phương Tam Kiếm sóng vai cùng bước đi. 

Đoàn người thản nhiên đi vào ngay trước mắt các đại thế gia. Nếu có người lưu tâm sẽ phát hiện, không ngờ Quân Khương Lâm đẩy xe cho thúc thúc hắn lại đi theo một đường thẳng tắp, ngăn đôi sân bãi thành hai nửa, trái phải không hơn kém nhau bao nhiêu! 

Đây đúng là thái độ kiêu ngạo tới cực điểm! 

Đây là đất của ta! Lãnh thổ của ta! Ta thích ta nói! Ta muốn đi thế nào, liền đi như vậy! 

Một đường tiến tới như vậy, mà hai bên lại toàn là doanh trướng của các đại thế gia, cho nên làm cho người ta có cảm giác giống như đang bị kiểm duyệt vậy! Nhất thời mấy trăm ánh mắt như lợi tiễn sắc bén bắn lại!

Thoáng cái không khí toàn bộ sân bãi có chút trầm trọng. Tựa như việc Quân Khương Lâm cùng Quân Vô Ý đi tới, mang đến cho Thiên Nam thành vô vàn phong vân cường đại, tầng tầng lớp lớp đè  xuống! 

Sáu người trầm tĩnh bước đi, thế nhưng trong mắt mấy người của các thế gia đang nhìn, lại giống nhưng thấy được một dòng thác lũ kiên cường, bách chiến bách thắng, trầm trầm ổn ổn, kiên quyết, hào hùng tiến tới! 

Trên bầu trời Thiên Nam thành, gió thu lạnh thấu xương nhất thời gào thét, càng ngày càng mạnh, trên đầu mây đen khắp nơi cuồn cuộn, tựa như chậm rãi hướng đến trung tâm tụ lại. Một trận cuồng phong đột nhiên thổi đến, nhất thời làm cho cát bay đá chạy. Khói bụi bốn phía nổi lên, hơn mười ngọn đại kỳ chớp mắt cùng tung bay theo gió nam, ngay cả âm thanh cờ xí phần phật trong gió vào lúc này, đột nhiên cũng như đồng thanh nhất trí! 

Cuồng phong cuồn cuộn, cát bay mù mịt, không ngừng đập vào mặt mọi người. Bốn gã tướng quân phía sau cùng với Đông Phương Tam Kiếm hai mắt nhất thời hơi nhíu lại, thân hình có chút bị cản trở. Nhưng ở phía trước Quân Vô Ý thần tình lạnh nhạt, sắc mặt lạnh lùng, ngay cả mắt cũng không thèm chớp lấy một cái. 

Ở phía sau hắn, Quân Khương Lâm "vân đạm phong khinh" (khinh thường gió mây). Hai hàng lông mày giống như của nộ long đang ngủ, dường như tùy thời cũng có thể phá không bay lên. Trên khuôn mặt tuấn tú có nét tiêu sái; không có bất kỳ cử động nào. Nhìn thấy thiên không đột ngột thay đổi như vậy, cộng với hàng trăm con mắt xung quanh đang chăm chăm nhìn vào, tựa như hắn không thèm để ý. Không nhanh không chậm đi tới. Tốc độ giữ nguyên không thay đổi chút nào! 

Trong mắt chúng nhân, khi hai thúc cháu này tiến tới, giống như hóa thành hai thanh tuyệt thế thần kiếm sắc bén, đem toàn bộ thiên không chém ra làm đôi! 

Một kiếm chém ra, đường rộng thênh thang hai người đi tới! 

Nơi này là Thiên Hương quốc thổ, cũng là nơi gần với Thiên Hương nhất, nhưng hiện tại quân đội của Thiên Hương quốc ngược lại chính là những người đến muộn nhất. Có không ít người từ lâu đã mất kiên nhẫn, rất là bất mãn, cho nên muốn chờ bọn họ đến rồi hảo hảo gây khó dễ một phen, đó cũng là nguyên nhân mà các đại thế gia tại đây, không có ai ra ngoài nghênh tiếp đại quân vào thành. 

Nhưng vừa nhìn thấy thúc cháu hai người đang chậm rãi đi vào, tất cả ý định chỉ trích trong đầu đều không thể nói ra! Mọi chuyện thương nghị lúc trước, hiện tại cũng chắng còn ai nhớ tới. Trong lòng mỗi người lúc này đều rất ngưng trọng! Thậm chí là tôn trọng! 

Ngay cả những kẻ vô cùng đố kỵ với Quân Vô Ý, rất muốn hắn chết như Tiêu Hàn, vào thời khắc này, trong mắt nhịn không được cũng hiện lên vẻ ao ước, mong muốn nồng đậm, đồng thời còn mang theo vẻ tự ti, mặc cảm tới cực độ! 

Lẽ nào, lẽ nào... ta... thực sự.... ta không bằng hắn! 

Quân Vô Ý có lẽ không có Thần huyền tu vi, võ công cũng không có đạt tới Chí tôn cấp bậc, nhưng hắn chính là Huyết Y đại tướng, đã từng thống lĩnh trăm vạn hùng binh quyết chiến sa trường, một đời danh tướng. Vào thời khắc này, thật sự hắn đang hướng về thiên hạ anh hùng, hướng về vô số Thiên huyền, Thần huyền, Chí tôn; biểu hiện phong độ không gì sánh được của một đời danh tướng, anh tuấn kiệt xuất! 

Loại khí độ này, nếu không phải đã từng thống lĩnh trăm vạn hùng binh, trong nháy mắt có thể làm cho khắp nơi khói lửa, sát lục vạn dặm, không phải là thống suất bách chiến bách thắng, mưu lược thắng trận ngoài ngàn dặm thì cho dù là bất kể người nào cũng không thể có được! Kể cả là cường giả huyền công vô địch thiên hạ, tuyệt đối cũng không có được phong phạm quân nhân chí cao tới bậc này! 

Đây chính là khí thế hùng bá giang sơn, nắm thiên hạ trong tay! Quát mắng người khác bằng nửa con mắt! 

Tuy rằng vỏn vẹn chỉ có thúc cháu hai người nhưng như vậy đã là quá đủ! Loại khí khái lẫm liệt đó, giống như đang âm thầm kiêu ngạo, từ trên người hai thúc cháu không ngừng cuồn cuộn tỏa ra xung quanh! 

Cho dù phía trước là núi đao biển lửa, địa ngục âm phủ đi chăng nữa! Lão tử cũng sẽ bước tới đạp bằng!