Quân Lâm Binh Vương

Chương 771: Ngũ giảng tứ mỹ tam nhiệt ái"




Lúc vừa tới Thiên Nam thành, mọi người nhất thời đều hít một hơi lãnh khí. 

Bên ngoài Thiên Nam thành, đất đai khô cằn ngàn dặm. Đương nhiên sâm lâm vẫn còn đó. Nhưng những nơi trước đây có con người sinh sống, hiện tại đều là một mảnh phế tích. Nhất là khi Quân Khương Lâm trông thấy một nơi, càng nhìn càng cảm thấy hả hê, trong lòng cười như muốn bể bụng! 

Nơi đó lúc trước nguyên lai là Huyết Hồn sơn trang, hôm nay đã trở thành đại bản doanh chỉ huy cuộc chiến lần này. 

Một đường đến đây, kể cả là mặt sau của Thiên Nam thành cũng có rất nhiều Cao giai Huyền thú kết thành đội ngũ không ngừng qua lại gào thét. Nếu như gặp phải Huyền giả độc hành, chắc chắn sẽ xông lên vây công gi3t chết! Tuy nhiên Huyền thú có kỷ luật vô cùng nghiêm minh, phía bắc Thiên Nam thành trong phạm vi ba trăm dặm, tuyệt đối không bắt gặp bất kỳ một đầu Huyền thú nào! 

Như vậy.... 

Từ điểm này có thể nhìn ra được, Huyền thú chắc chắn có mục tiêu rõ ràng, tạm thời chỉ là những nhân vật có tiếng của Thiên Nam thành. Hoặc giả cũng có thể nói, mục tiêu chính là người có cừu oán với chúng, ví như vào thời điểm này chính là, Huyết Hồn sơn trang, Lệ Tuyệt Thiên, hoặc con trai của hắn... 

Nếu nói về quy mô, Thiên Nam thành so với Thiên Hương thành tuyệt đối không nhỏ hơn, nó cũng chính là đệ nhất thành ở phía nam đại lục. Nhưng hiện tại, toàn bộ khu vự núi non xung quanh đã bị Huyền thú chiếm giữ, tình cảnh bị bao vây xung quanh lúc này giống như rơi vào trong một lòng chảo lớn! 

Đại quân của Quân Vô Ý có thể coi như là một trong những nhóm "người đông thế mạnh", một đường hữu kinh vô hiểm thẳng đến Thiên Nam thành. 

Đúng vào khoảnh khắc tiến nhập Thiên Nam thành.... 

"Ngao ô"...… Một tiếng tru dài vang lên tại sơn mạch phía bắc Thiên Nam thành, âm thanh như "xuyên vân liệt không" truyền ra xa, tựa hồ như muốn truyền đạt một tin tức gì đó. 

Trong nháy mắt, âm thanh "Ngao ô" từ bắc tới nam, từ đông sang tây không ngừng vang lên. Mỗi tiếng hống đều truyền đạt lại tình hình của tiền phương, một đường liên tục băng qua Thiên Nam thành, thẳng xuống phía nam. 

"Rống".... Một tiếng kêu to vang lên ở sơn mạch phía nam, sau đó lại giống như lần trước một mạch truyền thẳng lên phía bắc. 

Tựa như đang có hai người truyền tin cho nhau vậy. Một người nói: 

- Lại có một vạn người từ Thiên Hương thành mới đến..." 

Tên còn lại nói: 

- Đã biế...t 

Ách... bất quá người phiên dịch vô phương xác nhận chuyện này, thế nhưng theo tình hình trước mắt đại khái cũng có thể hiểu như vậy. 

- Huyền thú thật là có kỷ luật a! Chỉ với điểm này thôi, so với đội quân ở đây đã mạnh hơi rất nhiều rồi. Quả thực " ngũ giảng tứ mỹ tam nhiệt ái" a! 

Quân Khương Lâm tự đáy lòng thầm khen ngợi một câu, sau đó rung đùi đắc ý nói: 

- Huyền thú không sợ, chỉ sợ Huyền thú có văn hóa. 

Bênh cạnh hắn nhất thời vang lên hai tiếng cười duyên. Nguyên lai là Quản Thanh Hàn và Độc Cô Tiểu Nghệ trước khi vào thành đã bị Quân Khương Lâm bôi đen khuôn mặt, trở thành hai binh sĩ nhỏ gầy đi theo bên cạnh hắn. Cái này tuyệt đối làm cho người khác không thể nhận ra hai người. Tuy nhiên cũng vì chuyện này mà hai vị mỹ nhân vô cùng bất mãn, thế nhưng Quân Khương Lâm rất kiên quyết, tuyệt không nhượng bộ, đã nói là hai người phải làm, không được ý kiến.... 

Đông Phương Vấn Tình bất đắc dĩ nhìn về phía ngoại sanh có thần kinh khác người của mình, hắn dị thường kinh ngạc, không ngờ tại thời điểm này ở đây ngoại sanh của mình vẫn còn có tâm tư đùa bỡn." Đúng là người không biết thì không sợ!" 

Rồi hắn thở dài nói: 

- Tin tức vừa được truyền ban nãy, chắc là do bát cấp đỉnh phong Huyền thú, Bạch Ngọc Sư Tử truyền đi. Huyền thú vương giả bực này, không ngờ lại dùng để truyền tin mà thôi, xem ra sự kiện lần này, là cả một đại nan đề a! 

"Càng lớn càng tốt, càng náo nhiệt a, một khi đánh nhau khẳng định sẽ đặc sắc vạn phần!" Quân Khương Lâm chép chép miệng, tỏ vẻ không cam lòng nói: 

- Tại sao trên đường tới đây không có thấy bất kỳ đầu Huyền thú phi hành nào vậy? Nếu như có thể bắt một đầu loại này về làm tọa kỵ, đúng là phong quang a! Dùng khi tán gái cực kỳ hữu hiệu, khẳng định một điều rằng, lúc cô em nhìn thấy lập tức sẽ chết mê chết mệt mình ngay! 

Đông Phương Vấn Tình trừng mắt nhìn hắn, không ngừng thở hổn hển, cuối cùng đành quay mặt đi chỗ khác, thiếu chút nữa bị hắn chọc giận cho xuất huyết não. 

Đông Phương đại gia rốt cuộc đã hiểu rằng, đại danh Thiên Hương đệ nhất hoàn khố, rung động đại lục của tử tôn mình không phải là vô duyên vô cớ mà có... 

Hắn cuối cùng cũng hiểu ra một điều, tuyệt đối không nên nói giao lưu với loại người có thần kinh bi3n thái, giống hệt kẻ điên như thế này, có nói cũng chẳng khác gà vịt nói chuyện với nhau... 

Đối với sự kiện quân tiếp viện của Thiên Hương thành tới, phía Thiên Nam thành cũng không dám chậm trễ chút nào. Nghênh đón Quân Vô Ý và đại quân vào thành chính là tướng quân của quân đội Thiên Hương thường trú tại Thiên Nam - Vạn Vô Ngôn. 

Hơn nữa lúc mới đến Quân Vô Ý còn có chút nghi ngờ, mặc dù cùng với Thiên Hương thành Thiên Nam thành cũng được xếp vào loại thành lớn, toàn thành chiếm một diện tích rộng rãi, nhưng dân cư trong thành cũng rất đông đúc, hơn nữa, hàng ngày vẫn có viện quân cùng với nhân mã các thế lực trong giang hồ tới đây cho nên Quân Tam gia mới nghĩ rằng, trong thành lúc này chỉ sợ đã chật ních người, do đó, có thêm nhân mã của phe mình tới e rằng không chịu được nữa. Bên mình có tới hai vạn nhân mã, tiến vào thành lúc này sợ rằng không có đủ chỗ, nếu quả thực như thế chắc rằng sẽ có đại bộ phận đóng ở ngoài thành, như thế quá mạo hiểm, thành thử làm cho Quân Tam gia có chút lo lắng! 

Nhưng mà toàn bộ hai vạn đại quân lại dễ dàng tiến vào Thiên Nam thành, hơn nữa nhìn bộ dạng của Vạn Vô Ngôn không thấy có nửa điểm gọi là làm khó hắn. Cái này đúng là chuyện lạ, làm cho kẻ khác không hiểu được. 

Tới khi toàn quân tiến vào trong thành, toàn bộ thắc mắc cuối cùng cũng có đáp án... 

Trong Thiên Nam thành, hai bên ven đường đều có vô số giang hồ hào sĩ đi qua đi lại, thỉnh thoảng còn có thể thấy được một số thương binh trên đầu quấn đầy băng trắng. Tuy rằng hơi ồn ào một chút nhưng cũng không hỗn loạn. Mọi người một đường vào thành dường như cảm giác trong thành thiếu mất một cái gì đó. 

Quân đại thiếu là người đầu tiên nhìn ra vấn đề nằm ở đâu, lên tiếng hỏi: 

- Quái lạ, sao trong thành hình như không có thấy bất kỳ bách tính nào vậy? 

Nghe hắn nhắc nhở, mọi người nhất thời tỉnh lại. Thật ra cũng không hẳn là không có, chỉ là có nhưng mà rất ít mà thôi, hơn nữa tất cả đều là tráng đinh, còn đâu người già, trẻ em, phụ nữ mới chính xác là không có bất kỳ ai, một người cũng không có.