Quân Lâm Binh Vương

Chương 496: Mặt Tam trưởng lão nhất thời thay đổi trắng bệch!




- Vâng!  

Mọi người đồng thanh đáp ứng.  

Không thể không nói tam trưởng lão an bài đúng là phi thường hợp lý, lão sở dĩ không phái Tiêu Hàn đi Quân gia mà phái Mộ Tuyết Đồng tiến đến là nguyên nhân như vậy. Nếu không, nếu là Tiêu Hàn đi, chỉ sợ Quân gia không làm gì cũng bị hắn làm cho tiếp tục chịu nhục.  

Mà Tam trưởng lão lần này xuống núi,đã từng được gia chủ nhắc nhở và đại tiểu thư cầu xin: Nhất định không nên tìm Quân gia gây bất cứ phiền toái gì!  

Tam trưởng lão cũng không có tham dự chuyện tình năm ấy. Trên thực tế, chuyện tình năm ấy được làm cực kỳ bí ẩn. Chỉ có truyền nhân của Tiêu Gia nhất mạch xuất thủ. Người khác đều là sau này mới biết được, tuy rằng cuối cùng cũng bị ép buộc im lặng, nhưng cũng đã tạo thành hậu quả tương đối nghiêm trọng. Vì việc này, bên trong nội bộ ngân thành cũng bị phân liệt thành hai phe phái tranh luận đến bây giờ còn chưa có kết quả.  

Bản thân tam trưởng lão đối với Quân gia đương nhiên không có ác cảm gì, nhưng cũng chẳng phải có hảo cảm gì; nhưng lão đối với đại tiểu thư cũng tương đối đồng tình. Cũng bởi vì như thế, vị lão nhân quật cường này đối với Tiêu Hàn cũng không có gì hảo cảm.  

Đối với lão mà nói, chuyện nam nữ thì có cái gì bắt buộc? Cho dù sắp đặt tốt cho việc hôn nhân, nhưng con gái người ta không thích ngươi, ngươi cố tình phá cho hôi làm gì? Cho dù thành thân, cũng bất quá chỉ là một đời vợ chồng bất hòa nhau mà thôi.  

Chẳng qua, lão cũng có chút giận chó đánh mèo với Quân Vô Ý. Phong Tuyết Ngân Thành đại công chúa, chỉ một cái tam thiếu gia của thế tục thế gia có thể xứng đôi hay sao? Hiện giờ làm cho trở thành như vậy, bên trong ngân thành hai phái giương cung bạt kiếm với nhau. Đại tiểu thư thì ngoài việc liều mạng luyện công, còn lại thì ngẩn người, tính cách càng ngày càng lạnh lùng. Tiêu Hàn cũng bởi vì việc này, càng ngày càng trở nên thô bạo, khó chịu, phe Tiêu gia và phe thành chủ càng ngày càng đối đầu nhau …. Quân gia cũng bởi vì việc này mà gần như bị diệt.  

Thật sự là cần gì phải làm khổ mình như thế!  

Tam trưởng lão tốc độ rất nhanh, mặc dù mang theo tiểu công chúa Hàn Yên Mộng cũng chỉ hư mang theo một vật nhỏ. Khi hắn đứng ở vị trí Quân Khương Lâm hành hạ Tiêu Phương Ngô lúc trước, mắt thấy một mảnh đất trống rỗng, Tam trưởng lão trợn mắt cứng lưỡi.  

- Nha đầu, con xác định chính là tại chỗ này? Không tìm sai phương hướng chứ?  

Tam trưởng lão khó có thể tin hỏi lại.  

Cũng không thể trách lão hoài nghi, thật sự đây là một phiến khoảng không vô cùng sạch sẽ, thậm chí một gốc cây một ngọn cỏ cũng không có. Trong phạm vi mười mẫu đất, đừng nói là rừng cây Hồng Phong, một nhánh cây hay một lá cây cũng không có.  

Nơi này trước đây đã từng là một khoảng lớn rừng cây?  

Nói giỡn sao!  

Cho dù dùng đại hỏa toàn bộ thiêu đốt cũng phải lưu lại một chút tro tàn a.  

Nơi này giống như một cái sân được đặc biệt san bằng a, thật sự là quá sạch sẽ!  

- Thật sự chính là nơi này!  

Tiểu nha đầu rất khẳng định dùng sức gật đầu:  

- Tam công công, ngài lại đây xem, nơi đó còn có vết máu của Tiêu sư huynh. Con không nhớ lầm đâu!  

Quan sát chung quanh một phen, Tam trưởng lão vẫn không thể tin tưởng, đành phải tìm mấy hộ gia đình địa phương để hỏi thăm, kết quả là những người này vừa thấy cảnh tượng bằng phẳng trước mặt, mỗi một người quả thật giống như thấy quỷ, có mấy nhà còn nhanh chóng trực tiếp mang hương nến, thậm chí cả lư hương ra để dâng hương cũng bái.  

Cái này, căn bản là...là thần tích a! Ngay cả rừng cây cũng đều mang đi!  

Sau đó liên tiếp hỏi hơn mười người, Tam trưởng lão rốt cục xác nhận tin tức đáng sợ này: Nơi này, không lâu trước đây, đích xác là có một mảnh hơn mười mẫu Hồng Phong lâm! Nhưng không biết rõ vì nguyên nhân gì, chỉ trong chốc lát, đột ngột tiêu thất.  

Tam trưởng lão đột nhiên lại nghĩ đến một sự kiện khác  

- Nha đầu, con vừa rồi nói,tại thời điểm các con nhìn thấy người kia, thân thể hắn là trần truồng?  

- Tam công công, vì sao người đột nhiên hỏi chuyện này?  

Tiểu nha đầu hai má đỏ bừng, nhăn nhó hỏi.  

- Con chỉ cần trả lời đúng hay không thôi? Toàn thân cái gì cũng không mặc? Mà bản thân hắn tựa hồ cũng không có phát giác ra chuyện đó? Đúng không?  

Tam trưởng lão thanh âm rất ngưng trọng, lại truy vấn một lần.  

- Đúng vậy!  

Tiểu cô nương cẩn thận nghĩ nghĩ tới tình huống lúc đó, trả lời khẳng định.  

Mặt Tam trưởng lão nhất thời thay đổi trắng bệch!  

Nói như vậy, lúc ấy người này hẳn là ở khu này tu luyện một môn độc môn thần diệu huyền công, thời điểm tu luyện thành công, vô tình đem tất cả ngoại vật quanh mình toàn bộ đốt hủy. Đương nhiên, cả y phục của mình cũng thành tro bụi. Nhưng bản thân hắn là người trong cuộc không hề phát giác, cứ như vậy đi ra, vô tình gặp gỡ Tiêu Phượng Ngô cùng tiểu công chúa. Tiêu Phượng Ngô lại cố tình nói năng lỗ m ãng.  

Lấy tu vị như vậy, làm sao có thể chấp nhận người khác vô lễ với mình. Tiêu Phương Ngô giữ được cái mạng nhỏ, là do người đó đã thủ hạ lưu tình!  

Nhưng… quan trọng nhất là cái dạng công phu gì mà có uy lực gần như đốt hủy thiên địa như vậy?  

Khó trách hắn hoàn toàn không đem Phong Tuyết Ngân Thành để ở trong lòng, nếu cái thực lực đốt hủy phong lâm nếu quả nhiên là thực lực chân chính của hắn, cho dù là Phong Tuyết Ngân thành cùng Huyết hồn Sơn Trang liên thủ, người này cũng chưa chắc để vào mắt!  

Thần tích thế này cho dù là Bát Đại Chí Tôn liên thủ phóng ra đã chắc gì tạo thành hiện tượng giống như vậy?