Quân Lâm Binh Vương

Chương 400: Quả thật là quá quỷ dị!




Chỉ như vậy cũng đủ để Quân Đại Thiếu sưu tập tính mạng vài tên sát thủ, thậm chí, đến phi đao hắn cũng chưa dùng tới mà đã mở ra một lỗ hổng trong vòng vây! Giờ phút này, bên kia hắc y sát thủ Lý Chí Vũ đã xác nhận sự tình không đúng, xoay người hướng về bên này bay đến, công lực toàn bộ vận chuyển, cơ hồ là tại mặt đất phi hành, hộ thân huyền khí màu vàng sáng xoay tròn quanh thân thể của hắn vần vũ vô cùng chói mắt, giống như trong đêm tối đột nhiên xuất hiện một mặt trời nhỏ! 

Mưa như trút nước rơi vào vầng hào quang huyền khí của hắn, rõ ràng giống như bóng đèn nêông thời nay, tiêu điều, lạnh lẽo! Tại bên người của hắn, có thêm hai bóng hoàng sắc huyền khí hào quang cũng lóe sáng, độ sáng cùng Lý Chí Vũ so sánh cũng không yếu hơn bao nhiêu. 

Ba gã Địa Huyền sát thủ, cơ hồ là đồng thời hướng bên này tiến tới gần! Mà giờ khắc này, phía sau Quân Khương Lâm, mười tên sát thủ bi phẫn đuổi đến, ngăn ở trước mặt Quân Khương Lâm là một hắc y nhân bịt mặt, người này cầm trong tay trường kiếm đứng ở nơi đó, sừng sững không nhúc nhích, giống như tạo thành một tường thành vững chắc vây kín, ngăn cản Quân Khương Lâm dẫn đầu bọn thị vệ phá vòng vây. 

Trên người hắn mịt mờ bao phủ một tầng huyền khí hào quang! Ngọc Huyền cao thủ! Xem ra người này, hẳn là nhị đội trưởng của tiểu đội sát thủ. 

Người này không cần vây công, không cần giết người, điều duy nhất hắn cần làm là ngăn lại việc Quân Khương Lâm phá vòng vây, làm cho bọn họ lại rơi vào vòng vây sát thủ một lần nữa. 

Bởi vì thế lực hiện giờ của bọn họ, trước hiểm cảnh đông đảo địch nhân vây quanh tuyệt đối không thể kiên trì tới lúc viện quân của Quân gia tiến đến! Sinh tử thắng bại, chính là trong giờ phút này! 

Nhưng Quân đại sát thủ há có thể cho hắn được như mong muốn? Giờ phút này Quân Khương Lâm đứng đầu tiên trong đội ngũ, cả thân hình giống như một con dao nhọn sắc bén hay một thanh trường mâu vô địch, không chút do dự tiến thẳng về phía trước không chút chậm lại, đối mặt với quang ảnh của trường kiếm, hắn lại đưa lồ ng ngực ra nghênh đón! Tư thế này cực kỳ giống như đi tự sát! 

Hào quang lóe lên rồi từ đó càng ngày càng sáng, những hạt mưa rơi tí tách trên màn hào quang này vỡ tung tóe như rơi trên đất bằng! 

Vị hắc y Ngọc Huyền sát thủ này đã ra tay toàn lực! Phải gi3t chết thần bí nhân này, người này chắc chắn là một nhân vật trọng yếu của Quân gia! 

Một đạo trong suốt kiếm quang, trước như thiểm điện thu về, sau đó giống như một con cự long màu xanh, cưỡi sét đạp mây, hô phong hoán vũ đâm thẳng đến ngực Quân Khương Lâm! Một kiếm này phạm vi sát thương trọn vẹn bao phủ toàn bộ năm thước trước người Quân Khương Lâm, nhất kiếm chi uy, phái nhiên mạc ngự (uy thế một kiếm, không ai có thể phòng ngự)! 

Một kiếm này sau khi phát ra, vị sát thủ Ngọc Huyền này liền nhận ra được đây thật sự là thế kiếm đỉnh phong mà hắn có thể thi triển ra trong mấy chục năm tu luyện Huyền khí! 

Giờ phút này, dù cho ở trước mặt hắn chính là một vị Địa Huyền đỉnh phong cao thủ, hắn cũng tin tưởng, trong thời khắc này hắn cũng không cho người đó bước tới được một bước nào! Huống chi trước mặt chỉ là một tên cao thủ che mặt vô danh? 

"Đến cả hào quang huyền khí hắn cũng không thể phát ra là đủ hiểu trình độ thế nào rồi! Chẳng lẽ nói hắn là một Thần Huyền cao thủ hay sao? Nếu hắn thật sự là cao thủ Thần Huyền, đương nhiên có thể phá vỡ vòng vây của mình. Nếu có thể chết trong tay một vị thần huyền thì xem ra cũng là một loại danh dự cho ta!" 

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc thế này, không ngờ vị sát thủ Ngọc Huyền này lại còn có thể trầm tĩnh suy nghĩ cho bản thân như thế. 

Hiển nhiên, chuyện này là không có khả năng, có nói ra cũng thấy vớ vẩn. Nếu thật sự thần bí nhân này là một cao thủ Thần Huyền, chỉ sợ hắn nhấc tay một cái là cả đám sát thủ sẽ tan xương nát thịt ngay, cần gì phải dây dưa với đám nhóc như hắn! Thêm vào đó, cao thủ Thần Huyền đâu phải là dưa cải ngoài chợ, muốn có là có sao? 

Thế kiếm như thiểm điện, mà tốc độ của Quân Khương Lâm hướng tới thanh kiếm cũng nhanh không kém! 

Khi hai bên sắp chạm vào nhau, trong mắt tên hắc y sát thủ Ngọc Huyền hiện rõ vẻ hưng phấn tàn nhẫn, đã tới khoảng cách này rồi thì có muốn tránh cũng không kịp nữa rồi! "Dù cho mình có muốn biến chiêu, tha cho hắn một mạng cũng là chuyện không thể, huống chi tên này giống như sợ chết không được đẹp mắt hay sao mà mang cả người bay đến đón thanh kiếm, chẳng lẽ đây là tuyệt chiêu "chịu chết" trong truyền thuyết sao!" 

Tuy nhiên, trong chớp mắt khi hai bên sắp va chạm vào nhau, phía dưới chân Quân Khương Lâm không chậm đi một chút nào, tốc độ cũng không hề giảm xuống, nhưng toàn bộ nửa thân trên của hắn đột nhiên uốn một cái ngược hẳn với các quy tắc thông thường mà cơ thể con người có thể làm ra! 

Quả thật là quá quỷ dị! 

Loại chuyện không thể tưởng tượng ra lại có thể phát sinh thế này! Trừ khi cái eo của Quân Khương Lâm là một loại đồ chơi có gắn ổ bi chuyển động bên trong, mới có thể muốn xoay kiểu nào thì xoay, nếu không thì tuyệt đối không thể làm ra động tác này! 

Chuyện này người thường có thể thực hiện hay sao trời??

Soạt! 

Thanh kiếm lạnh như băng mang theo Ngọc Huyền quang mang đâm xuyên từ bên trái quần áo trên ngực của Quân Khương Lâm rồi b ắn ra từ bên phải, cả thân kiếm lạnh ngắt dán chặt vào trước ngực Quân Khương Lâm, một tia máu b ắn ra, hòa lẫn vào cơn mưa xối xả!