Quân Lâm Binh Vương

Chương 242




Chương 242

Ba ngày sau, Quân Chiến Thiên lão gia tử trực tiếp đóng cửa! Lão cũng hạ lệnh xuống dưới: bắt đầu từ ngày hôm đó, trừ khi là hoàng thượng có chỉ, còn không bất cứ kẻ nào cũng không cho vào! Nếu có ai dám tiến vào nội viện nửa bước, giết ngay không tha! Toàn bộ Quân gia, bầu không khí lập tức trở nên khẩn trương giống như lâm đại địch, vô cũng nghẹt thở! Cửa vào nội viện được đóng chặt lại, phía bên ngoài, luôn luôn có hai hàng thị vệ gươm đao tuốt sẵn tuần tra liên tục.

Ở những chỗ khuất, bóng đen di chuyển không ngừng, lực lượng bí mật của Quân gia từng uy chấn kinh thành, giờ phút này lại một lần nữa được điều động! Hơn nữa trong hành động lần này, tất cả những người tham gia đều đã theo Quân Chiến Thiên chinh chiến mấy chục năm nay, bất kì người nào trong số bọn họ đều vô cùng đáng tin cậy, tuyệt đối trung thành! Phàm là những kẻ có chút nghi ngờ, tất cả đều bị gạt ra ngoài! Trong quá trình giải độc, mọi chuyện phải tuyệt đối được giữ bí mật, tránh những nguy hiểm phát sinh ngoài ý muốn!

Bên trong nội viện được tường cao bốn trượng bao vây xung quanh, ở chính giữa đã chuẩn bị sẵn một thiết bồn cực lớn được đổ dầy nước, trông nó chẳng khác gì một cái ao nhỏ, phía bên dưới bồn lửa cháy hừng hực, sáu gã đại hán không ngừng cho thêm củi vào đun, lúc này trên mặt nước bọt khí đã bắt đầu nổi lên.

Quân Chiến Thiên một thân áo xanh đang, sắc mặt rất ngưng trọng, hai tay chắp sau lưng đang thong thả bước đi trong nội viện, trên hai bàn tay đeo một đôi bao tay vô cùng kỳ quái, che kín toàn bộ hai bàn tay của lão, không hở ra một chút da thịt nào.

Ngược lại, Quân Vô Ý một thân áo bào trắng, đang ngồi yên lặng ở một bên, ánh mắt rất bình tĩnh, dường như sau một đêm, hắn đã suy nghĩ thông suốt tất cả! Quân Khương Lâm đang đứng cạnh một chiếc bàn, trên đó đặt một chiếc chậu lớn bằng ngọc, động tác vô cùng nhanh nhẹn, đem một gốc Cửu diệp thảo, Thông tâm thảo và một ít rễ cây theo tỉ lệ nhất định trộn lẫn vào nhau bỏ vào chậu giã nhỏ ép lấy nước, tất cả nước cốt được rót cẩn thận vào trong một chiếc bình nhỏ, tất cả quá trình tiến hành rất trôi chảy. Ngay sau đó, Quân Khương Lâm hét lớn một tiếng: “Tam thúc!”

Quân Vô Ý cả người nhất động, Huyền khí màu vàng của Địa giai cao thủ lập tức bạo phát, y phục trên người trong nháy mắt bị chấn thành bụi phấn, không chậm trễ Quân Chiến Thiên tiến tới bế cả người của hắn lên.

Quân Khương Lâm khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt đem toàn bộ bã còn lại của dược thảo trong chậu chà xát lên trên người Quân Vô Ý không chừa một chỗ nào! Tất cả số dược thảo mà Quân Khương Lâm sử dụng trong lần giải độc này đều là loại kịch độc! Ngẫu nhiên chọn ra 1 loại trong đó cũng đã được xếp vào loại “kiến huyết phong hầu”. Hiện tại tuy rằng chỉ là hỗn hợp của ba loại, nhưng sau khi bị chà xát lên toàn bộ cơ thể, trong nháy mắt Quân Vô Ý cảm thấy mình giống như đột nhiên bị ném vào trong một lò lửa, toàn thân bỏng rát đau đớn, khẽ kêu lên một tiếng rồi cắn chặt răng chịu đựng! Trên trán mồ hôi lạnh tuôn ra như suối!

Ba loại kịch độc đồng thời công kích, cảm giác thế nào, ko cần nói cũng biết! Nhưng tất cả bấy nhiêu đó mới chỉ là màn khởi đầu mà thôi! Sau khi đã bôi toàn bộ dược thảo lên trên người Quân Vô Ý, Quân Khương Lâm cũng chẳng dừng lại, tiện tay với lấy chiếc bình ngọc, bằng một động tác vô cùng thuần thục hắn bóp mạnh vào cằm Quân Vô Ý, đang cắn chặt răn chịu đựng đau đớn, lại bị bóp mạnh một cái, Quân Vô Ý nhịn không được rống to lên một tiếng. Quân Khương Lâm chỉ chờ lúc này liền mang toàn bộ nước thuốc trong bình đổ thẳng vào miệng Quân Vô Ý! Hắn còn chưa có phản ứng gì thì toàn bộ nước thuốc đã theo cổ họng chảy xuống rồi. Hỗn hợp nước thuốc giống như một ngọn lửa nóng rực từ cổ họng đi vào bên trong cơ thể. Trong ứng ngoại hợp, đồng thời công kích, Quân Vô Ý vô cùng thống khổ, nhịn không được rống lên vài tiếng đau đớn. Nhưng vừa mới mở miệng, Quân Khương Lâm đang đứng bên cạnh, trong tay chẳng biết chuẩn bị từ bao giờ cầm một miếng vải trắng, nhanh nhẹn nhét vào miệng của hắn.

Quân Chiến Thiên cả người run lên, Quân Khương Lâm động tác cực kỳ liền lạc, quả thực chẳng khác cực hình tra tấn là mấy, thậm chí còn tàn nhẫn hơn vài phần! Nhìn thấy một màn như vậy, lão cũng cảm thấy xót xa. Bản thân lão cũng hiểu rõ tất cả những chuyện này quan trọng thế nào.”Đây là việc làm cần thiết, khi bị đau đớn tột cùng, cho dù là người can đảm, thần trí cũng sẽ trở nên mê man, nếu để hai hàm răng tự do, sợ rằng khi đau đớn quá sức chịu đựng sẽ cắn đứt lưỡi chết mất”. Quân Khương Lâm đang ở bên cạnh tranh thủ nghiền nát một nắm cánh hoa lên tiếng giải thích toàn bộ ý nghĩa việc làm vừa rồi.

Bỗng nhiên, ba loại dược thảo kịch độc trong cơ thể Quân Vô Ý đồng thời phát tác, cả người hắn trong nháy mắt chuyển thành màu tím đen! Cùng lúc đó số cánh hoa đã nghiền nát cũng được rắc lên người hắn! Động tác Quân Khương Lâm có thể nói là nhanh tới cực điểm, vội vàng đưa tay rút miếng vải trong miệng của Quân Vô Ý ra, đồng thời nhét một ít bột cánh hoa vào trong miệng hắn! Quân Vô Ý còn chưa kịp định thần lại thì miếng vải đã lại một lần nữa nhét vào miệng của hắn đầy nẹn, Quân Vô Ý chỉ kịp rên lên một tiếng đau đớn, hai mắt gần như lòi ra, trong mắt tia máu hiện rõ mồn một, cái gì mà “huyết quán đồng nhân” (đại khái là mắt đỏ như máu) chỉ sợ cũng không hơn được bây giờ!