Quân Lâm Binh Vương

Chương 221




Chương 221

Chứng kiến bộ dáng hung ác của Tiểu Nghệ duy trì không đến một hồi, tiếp theo trên miệng lại lô ra nụ cười như ca ca Tiểu Hổ, Linh Mộng công chúa càng lo lắng: “Tiểu Nghệ, ngươi, ngươi ngươi, ngươi bảo tỷ tỷ nói gì với ngươi mới tốt đây. Ai! Một kẻ ăn chơi như vậy, ngươi sao có thể thích hắn chứ?”

Độc Cô Tiểu Nghệ lầm bầm hai tiếng khoái hoạt, chớp đôi mắt đẹp nói: “Đó là bởi vì hắn ăn mặc đẹp khiến ta gai mắt, như vậy càng phải giáo huấn cho tốt! Để hắn biết sự lợi hải của bổn cô nương, hừ hừ…, hì hì…” Nói xong, chính mình lại không nhịn được nở nụ cười, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chờ mong, hiển nhiên trong lòng đang nghĩ đến nên giáo huấn Quân Khương Lâm như thế nào, bộ dáng trông rất là suy tư.

Linh Mộng công chúa càng thêm lo lắng. Chuyện này không phải nhỏ a, ngay cả Độc Cô Tiểu Nghệ cũng trở nên như vậy, mình phải nhanh chóng thông tri tới Độc Cô Vô Địch đại tướng quân mới được. Con gái yêu duy nhất của Độc Cô thế gia, một trong tuyệt thế mĩ nữ được kinh thành công nhận, Độc Cô Tiểu Nghệ, cùng với kẻ ăn chơi Quân gia???

Cái này… là chuyện gì a! Một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu a, không thể hình dung được, quả thực chính là phí của trời a! Không thể vãn hồi được rồi, từ góc độ hoàng gia mà nói, tôn tử duy nhất của Quân gia cùng cháu gái được sủng ái nhất của Độc Cô thế gia kết hợp, là một kết quả mà bọn họ tuyệt đối không muốn, tất sẽ khiến cho một hồi nháo sự trong chiều chín a! Cho nên… không thể được! Ta nhất định phải ngăn cản việc này! Quyết không thể để Tiểu Nghệ hủy trong tay Quân Khương Lâm! Linh Mộng công chúa vẻ mặt phức tạp nhìn Độc Cô Tiểu Nghệ. Trong lòng nàng âm thầm hạ quyết tâm.

Quân Khương Lâm có chút hưng phấn, dùng giá bèo như vậy đã có thể thu được phần Kinh Hà này vào trong tay, nhưng ngoài mặt hắn lại tỏ ra rất nghiêm túc, nhìn chung hiện tại rất may mắn là bên cạnh mình có hai vị cao thủ ẩn thân thực lực cũng không tồi.

Hiện giờ thực lực của mình chưa được mạnh mẽ, khó có thể địch nổi cao thủ, cho nên chỉ có thể diễn một vở hài kịch như vậy.

Tiếp theo, Đường đại công tử thuận lợi lấy được từ Đường lão gia tử thứ gì đó, dường như là một quyển thần phong kiếm lục. Quân Khương Lâm chỉ nhìn hai lần, liền không còn hứng thú ném lại cho Đường Nguyên, trong lòng cực kỳ khinh bỉ.

Cuốn kiếm thuật khó hiểu này, thế mà không biết xấu hổ mang ra bán! Cư nhiên còn lừa được hai trăm vạn lượng bạc! Bất quá lúc này, Quân Lâm đột nhiên chấn động cả người, trên mặt cũng lộ ra một tia kinh ngạc!

Sau khi Phần Kinh Hà tới tay, Quân Khương Lâm liền đem thần thức của mình đều tập trung đến vị trí ghế lô giữa hai người hoàng tử kia.

Sớm biết rằng trong hai ghế lô trừ đi sáu người này không còn ai khác ở bên trong, trong lòng hắn cảm thấy kỳ quái, lại bất ngờ phát hiện sáu người ở hai cái ghế lô kia cư nhiên đã tiêu thất, có thể nói tương đối đột ngột hơn nữa tuyệt đối không có đi qua cửa chính!

Bất quá, Quân Khương Lâm có một chút kết luận, sáu người này cũng không có rời đi Uy Bảo Đường. Chẳng lẽ, bên trong hai cái ghế lô còn có che giấu chỗ ẩn nấp?

Ngay sau đó, Quân Khương Lâm lại dùng thần thức lại phát hiện khí tức âm hàn đang trà trộn vào đám người trong đại sảnh, hắn nhìn lại liền thấy trang cùng khuôn mặt bọn họ đã thay đổi. Cho dù có người đứng trước mặt nhìn, cũng không nhận ra đây là người vừa mới giết người. Ba người ồn ào tiến vào bên trong, mà ba người khác còn lại vẫn ở bên kia, có thể phân biệt được rất rõ.

Bộ dáng đám này đều là kẻ lắm tiền, trong con ngươi thoáng hiện lên thần quang, Quân Khương Lâm có thể phát hiện nội tâm bọn họ đang khẩn trương cùng với khát vọng. Hẳn là sắp bán ra thứ gì đáng giá đây! Bất quá đồ vật bên trong có cái gì đáng giá để hai thế lực sát thủ thèm thuồng như vậy? Thậm chí hai người hoàng tử cũng tham dự?

Quân Khương Lâm lấy tờ danh sách trong tay Đường mập mạp, hắn chú ý từng mục vật phẩm chưa đấu giá, rốt cuộc, ánh mắt dừng lại trên vật phẩm bán đấu giá cuối cùng: ba mươi gân lục giai huyền thú bạch giác ngưu! Hẳn chính là thứ này rồi.