Quân Lâm Binh Vương

Chương 215




Chương 215

– Chính là ta đó, ngươi định làm gì? Nơi này là chỗ bán đấu giá, ngươi ra giá được thì sao ta lại không thể? Ngươi cắn ta à?

Lý Chấn phùng mang trợn mỏ, không cần nghĩ ngợi, nhảy ra cũng làm ra bộ dạng nanh ác, trợn mắt.

– Ta muốn thế nào à? Phi!

Quân Khương Lâm làm ra bộ dạng một tay an chơi trác táng, tánh gia bại sản vô cùng nhuần nhuyễn, miệng oai mắt tà rống to hơn:

– Mẹ nó nữa, chỉ bằng tiểu tử mày có vét sạch túi cũng không thể lôi ra được ba trăm vạn lượng bạc lượng bạc? Họ Lý kia, không phải ta coi khinh ngươi! Ngươi hiện tại thử xuất ra ba trăm vạn lượng cho ta xem? Chỉ cần ngươi lấy ra, lá cây kia chính là của ngươi! Ngươi nếu như không được…, lão tử muốn hỏi các ngươi hai nhà lại nhiều lần làm khó tên mập mạp, rốt cuộc là thế nào? Các ngươi và Đường gia có cừu oán gì? Hay là cùng Đường lão gia tử có cừu oán?

Độc Cô Tiểu Nghệ đối diện nét mặt tươi cười như hoa, cười khanh khách nói:

– Thấy người này như vậy, thực sự là khiến người ta chán ghét! Hảo hảo Hắc Liên hoa, không ngờ bị hắn nói thành một chiếc lá cây. Thật là không có kiến thức, hì hì…

Linh Mộng công chúa bên cạnh vô cùng kinh ngạc nhìn nàng một cái, vươn tay sờ sờ cái trán nàng:

– Tỷ này không phải hôm nay bị ốm chứ? Vừa rồi có vẻ như trong lòng có rất nhiều tâm sự nhưng sao giờ lại như biến thành người khác thế này?

Mấy ngày nay, Độc Cô gia vì Độc Cô Tiểu Nghệ mỗi người đều gây nháo sự làm người người bất an. Bởi vì… vì… vị tiểu cô nãi nãi này mấy ngày nay đột nhiên biến dạng, nguyên là tính tình cực kỳ hoạt bát rộng rãi chẳng biết tại sao biến mất, thay vào đó là bộ dạng ngày ngày rơi lệ, sau đó ngồi đờ ra, không ăn cơm, bình thường chỉ ở một mình, điều này làm cho Độc Cô Vô Địch đại tướng quân đau lòng phát nguy, hết lần này tới lần khác bản thân và mấy người lão bà luân phiên xuất chiến, cũng không thu được gì, chỉ có thể nhìn nữ nhi càng ngày gầy đi, Độc Cô Vô Địch trừng phạt không được, mắng chửi cũng không xong, cực kỳ phiền muộn, không thể làm gì khác hơn là bắt mấy người con trai và chất nhi lôi ra đánh cho một trận.

Vẫn là Độc Cô phu nhân có biện pháp, bà mời Mộng công chúa đến làm bạn cùng Độc Cô Tiểu Nghệ, lúc này mới cải thiện một chút. Mấy ngày trước thu được tin tức Thịnh Bảo Đường có bán đấu giá, hai người liền vội vàng chạy đến để giải sầu, Độc Cô Tiểu Nghệ cũng là không tình nguyện, bất đắc dĩ mới phải đi theo, vậy mà vừa đến nơi đây không ngờ trong nháy mắt mao bệnh cũng không có! Có thể nào không khiến cho mình giật mình cho được? Lẽ nào Thịnh Bảo đường có linh đan diệu dược?

Mấy người Lý Chấn hai mặt nhìn nhau, bọn họ hiện tại đừng nói ba trăm vạn lượng, hai người có gộp lại cũng không đến trăm vạn, thế nào còn có thể lôi ra ba trăm vạn lượng đây nên mặt không khỏi lộ vẻ khó xử.

– Toàn một lũ nghèo! Mặc kệ các ngươi.

Quân Khương Lâm cực kỳ khinh thường xuy một tiếng, vỗ vỗ cái mông:

– Lão tử phóng cái rắm cũng đáng giá hơn lời ngươi nói! Cái gì biễu diễn, một bạc sung cái gì đuôi to ba thư?

Cuồng ngạo mặt hướng đại chúng nói, Quân Khương Lâm làm ra bộ dạng động tác võ thuật đẹp mắt, tâm không động:

– Còn có ai muốn? Đừng khách khí, đến đây đi.

Tiếng nói vang dội vang lên:

– Cùng lắm chỉ mấy trăm vạn lượng bạc mà thôi.

Mọi người đều quay đầu, mắt điếc tai ngơ. Coi như những lời này hắn nói như cái rắm. Mấy trăm vạn lượng mua một gốc cây thảo dược? Ngươi cho rằng nó là tiên theo có thể khiến xương trắng mọc thịt chắc! Người bình thường ai mà làm những việc ngu ngốc như vậy!