Quân Lâm Binh Vương

Chương 1239




Hô Diên Ngạo Bác mặt đỏ tới mang tai, đôi tay thô kệch gắng gượng bóp chặt lấy đùi cả giận nói: "Vậy thì làm sao? Điều đó chứng minh lão phu tuy thân già nhưng tâm không già nên tự nhiên không phải là lão, hùng phong vẫn còn. Trông dáng vẻ các ngươi thông minh ngời ngời, lão phu nói sai gì sao?"

" Lão phu liền nhìn thì chính xác hai người các ngươi chỉ có thứ rỉ quèn không thể dùng được nữa. Nếu còn không phục, thì thử lấy thanh nữ về xem! Lão phu có con chẳng lẽ là chuyện dọa người sao? Lão phu trong trăm năm cuối đời ít nhất ở trước mộ phần có thể có chút hương khói, các ngươi thì sao? Ha ha ha.... "

"Hương khói? Ta xem ra đó là khói thuốc thì có?" Hề Nhược Trần khinh thường nhướng mắt

"Nghe nói bảo bối nhi tử kia của ngươi sau khi bị Quân Khương Lâm dọa sợ đến tiểu ra quần, vậy mà ngươi còn vác mặt ở chỗ này khoe khoang. Nói không chừng đến lúc nào đó đi ra ngoài lại bị người ta thiến! Ngươi lại không lo lắng cảnh người đầu bạc tiễn người đầu xanh sao?!"

Vừa nói đến chuyện này, sắc mặt Hô Diên Ngạo Bác lập tức sa sầm "Quân Khương Lâm... Hừ hừ. Mạc Vô Đạo, ngươi hôm nay khẩn cấp hẹn chúng ta lại đây, rốt cuộc là muốn gì? Rồi nói ra những chuyện không phù hợp làm cái gì, đó là chuyện để đùa sao?"

"Quân Khương Lâm!" Mạc Vô Đạo thanh nhã nở nụ cười để lộ ra môi hồng răng trắng hơn người, hắn gằn giọng nhấn rõ từng chữ rõ ràng "Hôm nay hẹn hai vị đến đây, chính là vì thanh niên này!"

"Ha ha, Mạc Vô Đạo, đầu óc ngươi chẳng lẽ tắc nghẹn rồi sao? Một chàng trai tựa như con kiến hôi cũng đáng được ba người chúng ta gióng trống khua chiêng tụ tại cùng nhau thương nghị sao? Quả là quá đề cao anh chàng này, chả phải không bằng đem ba người chúng ta với thân phận khác nhau quay lại thuở trước sao!?"

Hô Diên Ngạo Bác cười lạnh một tiếng. Hắn mới nói xong, lại thấy mặt hai người khác đều có vẻ giống như coi thường nhìn hắn.

"Quân Khương Lâm, năm nay mười tám tuổi. Là dòng dõi Quân gia ở Thiên Hương đế quốc Thiên Hương thành, con của Bạch Y Quân Soái Quân Vô Hối! Theo tư liệu có được thì người này lúc còn nhỏ cực kì xấu tính, thuở thiếu niên chính là đệ nhất quần là áo lụa Thiên Hương thành"

" Có thể nói cực kì không chịu nổi; thậm chí, vào tháng ba năm ngoái vẫn chỉ là một siêu cấp phế vật với Huyền khí tu vi không được đến tứ phẩm! Nhưng sau ba tháng đột nhiên thăng tiến lên Kim Huyền"

" Lại sau ba tháng nữa, lúc ở Thiên Nam đã có tu vi Ngọc Huyền đỉnh phong. Từ Thiên Nam trở về thì đã tăng lên đến Thiên Huyền đỉnh phong; mà thời gian đó không đầy hai tháng! Mà sau lúc trở về Thiên Hương thành chưa đầy một tháng, đột nhiên tiến lên đến Thần Huyền cao thủ!"

" Khi cùng Thiên Phạt Sâm Lâm Mai tôn giả dắt tay nhau đi đến Đông Phương thế gia, thì trên đường đã biểu hiện là tu vi đạt trình độ Chí Tôn! Thăng tiến như thế mặc dù đáng sợ, nhưng mà vẫn còn trong phạm vi có khả năng khống chế"

" Nhưng... mấy ngày trước, tam Thành Chủ Đỗ Tuyệt của Chí Tôn Kim Thành chúng ta vừa mới tự mình thử dò xét người này, trình độ công lực tối thiểu cũng đã là Chí Tôn Thượng thừa!"

"Đã đến Chí Tôn Thượng thừa có muốn khống chế thì không dễ!" Hề Nhược Trần chậm rãi nói từng ý, đúng là đem cuộc đời Quân Khương Lâm nói hết, rõ ràng rành mạch thuộc như lòng bàn tay. Nói xong lời cuối cùng, khẩu khí không ngờ lộ ra có chút trầm trọng

"Thiếu niên này, chính là từ tam phẩm đến Chí Tôn Thượng thừa, khoảng thời gian tổng cộng lại cũng không vượt qua một năm! Trước sau thành công đột phá ba mươi giai vị, một mạch lên đến hàng ngũ cao thủ tuyệt đỉnh đương thời! Hô Diên Ngạo Bác, không biết là sau khi nghe xong những tin cuối này thì vẫn còn có thể cho rằng Quân Khương Lâm chỉ là một con kiến hôi tùy ý có thể bóp ch3t hay không? Ngươi có đủ tự tin sao? Dù sao, bổn tọa cũng là không có!"

Sắc mặt Hô Diên Ngạo Bác trong nháy mắt thay đổi, ha ha nói

"Trong tình báo Mộng Huyễn Huyết Hải chúng ta vẫn luôn nói là Quân Khương Lâm thuở nhỏ thông minh. Vì tình hình Quân gia nên ước đoán mặc dù không phải người tài nghệ tầm thường, nhưng thuở nhỏ ẩn nhẫn, chịu nhục, trước sau chưa từng để lộ thực lực cường hãn của bản thân"

" Chỉ lấy danh nghĩa quần áo lụa là di dạo chơi trong nhân gian. Dù dáng vẻ quần áo lụa xáu xa chỉ là biểu hiện giả dối, nhưng... làm thế nào lại biến thành như vậy thì cũng là không thể tưởng tượng nổi đó!"

"Rồi cũng nhờ cơ duyên xảo hợp, Chí Tôn Kim Thành chúng ta vừa mới tiến cử một người mới tư chất không tầm thường để làm lớp người kế cận chuẩn bị cho Đoạt Thiên Chi Chiến sau này"

"Người này cũng Thiên Hương nhân sĩ, dòng dõi Thiên Hương đế quốc đương triều Thái sư phủ Lý Du Nhiên. Người này chú ý Quân Khương Lâm đã lâu, Quân Khương Lâm mà có bất cứ động thái nào dù rất nhỏ, cùng chưa từng thoát khỏi tầm quan sát của hắn"

Hề Nhược Trần trầm trọng nói "Mà tu vi trước đây của Quân Khương Lâm, cho dù nửa điểm cũng không phải là giả. Từ tư liệu tường tận do Lý Du Nhiên cung cấp, chín vị trưởng lão năm vị Cung Phụng tam đại Thành Chủ của Chí Tôn Kim Thành chúng ta cùng nghiên cứu, nhất trí đưa ra một kết luận!"

Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, dằn ra từng từ

"Quân Khương Lâm trước đó cũng không phải giả vờ ngụy trang! Mà tất cả thành tựu của hắn, tất cả đều là từ năm nay mới bắt đầu có, cứ thế lần lượt thu được! Nói cách khác, người này chỉ trong một năm đã phát sinh bước nhảy vọt từ tam phẩm lên tới Chí Tôn Thượng thừa!"

Sắc mặt Mạc Vô Đạo đến giờ vẫn luôn điềm đạm rốt cục trở nên nghiêm nghị, còn Hô Diên Ngạo Bác cũng trợn mắt, lâm vào trầm tư không nói câu nào.

Hai người này thân là chủ nhân Thánh địa, cả đời này có thể nói kiến thức sâu rộng. Trong lúc đương thời cũng khó có người có thể so sánh về độ uyên bác kiến thức của hai người này.