Quan Khí​

Chương 70: Huyện ủy tranh đấu




Đừng nhìn hai ngày này sóng êm gió lặng mà nghĩ là mọi việc bình thường. Mặc dù Vương Trạch Vinh đã dồn toàn bộ tinh thần và thể xác vào công việc của xã Hoàn Thành nhưng những tin tức về việc xã Hoàn Thành xuất hiện vấn đề vẫn nhanh chóng lan khắp huyện, trở thành đề tài nóng thảo luận trong toàn huyện.

Đối với việc xã Hoàn Thành xảy ra chuyện, mọi người rất hứng thú xem sự tình sẽ phát triển thế nào.

Sau khi gặp chuyện xảy ra, buổi chiều hôm sau Đinh Lỗi vẫn đến cơ quan làm việc. Nhưng đã xảy ra chuyện như vậy, mặt mũi và uy tín của y có thể nói là mất sạch. Các cán bộ trong xã đều mắt tinh tai thính, tất cả đều biết là Đinh Lỗi hoàn toàn không có khả năng tiếp tục ở lại xã Hoàn Thành làm việc. Có lẽ Vương Trạch Vinh sẽ là người kế nhiệm. Đương nhiên các cán bộ cũng rất nghi hoặc, bởi vì Vương Trạch Vinh này không hề có chỗ dựa gì, có lẽ một lãnh đạo cấp phó nào đó của xã Hoàn Thành lại nhảy lên không chừng.

Người lui tới nhà Lưu Minh Xuân, Tôn Kế Mẫn, Trịnh Thu Lực cũng nhiều dần lên. Mấy người này đều là những người nhiệt tình nhất trong số những người muốn tiến bộ.

Bởi vì sự tình phát sinh quá đột ngột, mỗi người đều thấy mình rất có cơ hội tiến bộ. Từ đó các công tác trong xã Hoàn Thành lại càng vận hành nhanh hơn, tốt hơn. Tất cả mọi người đều muốn làm ra chút thành tích.

Bí thư Đảng ủy xã bị bắt quả tang thông dâm ngay tại phòng làm việc, các lãnh đạo huyện cũng chẳng sung sướng gì. Việc này càng lúc càng lan tràn phức tạp, ngay cả các lãnh đạo thành phố cũng không ngồi yên, đều gọi điện thoại xuống huyện hỏi xem rốt cục là chuyện thế nào. Bí thư Thị ủy mới lên là Lý Gia Hòa cũng tự mình gọi điện thoại đến Cố Hồng Quân hỏi về quá trình phát sinh sự việc, yêu cầu huyện giải quyết sự việc thật nhanh chóng.

Trong phòng họp của huyện ủy tràn ngập khói thuốc. Các thường ủy đều âm thầm tính toán trong đầu: Cố Hồng Quân triệu tập mọi người tới chuyên môn nghiên cứu về sự việc của xã Hoàn Thành, trong việc này có ẩn dấu điều gì hay không?

- Mọi người cũng đã biết mục đích chủ yếu của cuộc họp hôm nay, chính là vấn đề bộ máy của xã Hoàn Thành.

Cố Hồng Quân nghiêm túc nhìn những thường ủy đang tham gia họp.

Nhẹ nhàng cầm chén trà lên uống một ngụm, Cố Hồng Quân đặt chén xuống, lại cầm lấy cái nắp chén, đậy lên chén, khẽ phát ra thanh âm trong trẻo.

- Thưa các đồng chí! Bộ máy xã Hoàn Thành liên tục xảy ra tình huống, bí thư thị ủy Lý Gia Hòa cũng tự mình gọi điện thoại hỏi. Việc này chứng minh cái gì?

Đảo mắt nhìn mọi người một vòng, Cố Hồng Quân đập bàn thật mạnh:

- Việc này chứng minh việc lựa chọn bộ máy cán bộ của huyện ta có vấn đề, vấn đề rất lớn!

Cố Hồng Quân vừa nói xong, các thường ủy lập tức căng thẳng trong lòng: Thì ra là thế, Cố Hồng Quân bắt đầu phản kích.

- Thưa các đồng chí! Vì sao cán bộ của chúng ta liên tiếp gặp chuyện như vậy? Vì sao các ban ngành liên quan của chúng ta lại không hề phát hiện ra vấn đề nào từ trước?

Trong nháy mắt, Cố Hồng Quân đã biến chuyện của cán bộ xã Hoàn Thành thành vấn đề của cán bộ toàn huyện. Sau khi kết hợp hai vấn đề với nhau, trong lòng mọi người lập tức dậy sóng. Các thường ủy cùng phe Trịnh hệ (Trịnh Chí Minh) đều rất kinh ngạc: Cố Hồng Quân rốt cuộc muốn làm gì, chẳng lẽ tự nhận thực lực đủ mạnh, muốn lật lại thế cờ sao?

Cố Hồng Quân hút một điếu thuốc nói tiếp:

- Đương nhiên, là lãnh đạo, tôi cũng có trách nhiệm trong việc này, không thể nói là vô can. Nhưng cũng không thể chỉ như vậy. Những người chủ quản ban ngành chuyên tuyển lựa cán bộ thì không có trách nhiệm sao? Tôi thấy có lẽ cần phải thật sự kiểm tra việc này. Tôi sẽ tới thành phố báo cáo Bí thư Lý, chuyên môn kiểm điểm việc này.

Nhìn Cố Hồng Quân đứng đó lớn tiếng nói, sắc mặt trưởng Ban tổ chức cán bộ huyện ủy Tả Chính càng lúc càng kém. Mỗi câu Cố Hồng Quân nói đều nhắm vào mình, con mẹ nó, chẳng lẽ muốn chỉnh ông mày sao? Tả Chính lén liếc mắt về phía Trịnh Chí Minh một cái, thấy Trịnh Chí Minh cũng đang trầm ngâm nghiêm mặt.

Trịnh Chí Minh là phó bí thư chủ quản cán bộ, viên đạn của Cố Hồng Quân rõ ràng là nhằm về phía y.

Mục đích hiện tại của Cố Hồng Quân rất rõ ràng: chẳng phải Trịnh Chí Minh mày đang muốn cướp hết quyền lực của tao sao? Không phải đang muốn chỉnh tao sao? Cho dù tao phải đi cũng không để cho mày thực hiện được. Mượn việc ở xã Hoàn Thành này làm một chút động tác có lẽ có niềm vui bất ngờ cũng không chừng. Dù sao bí thư thị ủy Lý cũng mới tới, không rõ tình huống huyện Khai Hà, rất có thể bí thư Lý sẽ tức giận làm ra việc gì đó.

Đồng thời, Cố Hồng Quân cũng muốn nhìn lại tình huống thực lực của chính mình, y vốn có vũ khí bí mật.

- Vì sao cán bộ xã Hoàn Thành liên tục gặp chuyện không may? Tôi cho rằng phương diện này Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy không thể trốn tránh trách nhiệm. Các đồng chí phải thật sự suy xét lại.

Lời của Cố Hồng Quân lần này không hề trốn tránh, trực tiếp liền chỉ hướng về phía Tả Chính. Nếu có thể xoá sạch đám thủ hạ của Trịnh Chí Minh, quyền phát ngôn của huyện ủy còn lớn hơn nữa.

Hơi hắng giọng, chủ tịch huyện Trương Thuận Tường biết không thể để Cố Hồng Quân tiếp tục nói nữa. Y cũng không hy vọng Trịnh Chí Minh xuất hiện tình huống gì bất ổn.

- Tôi xin phát biểu mấy lời.

Trương Thuận Tường không hề dừng lại mà nói tiếp luôn:

- Làm chủ tịch huyện, tôi càng quan tâm tới vấn đề triển khai công tác ở xã Hoàn Thành. Sau khi xảy ra chuyện đó, Đinh Lỗi căn bản là không thể tiếp tục xử lý chính sự. Tôi cho rằng việc trọng yếu trước mắt là phải ổn định đại cục xã Hoàn Thành. Trung ương luôn đưa ra yêu cầu phát triển hài hòa, chúng ta cũng luôn coi trọng hài hòa trong công tác. Về phần Huyện ủy xảy ra chuyện gì, chúng ta cần phải điều tra thật kỹ lưỡng mới có thể đưa ra kết luận. Hiện tại nói Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy xảy ra vấn đề trong công tác tuyển lựa cán bộ, tôi cho rằng kết luận như vậy là hơi sớm. Theo tôi biết, từ sau khi xã Hoàn Thành xảy ra chuyện của Đinh Lỗi, gần như toàn bộ công tác đều cơ bản rơi xuống vai Vương Trạch Vinh. Đồng chí này rất khá, việc này cũng chứng tỏ việc lựa chọn cán bộ của huyện chúng ta vẫn chính xác.

Nháy mắt lật ngược lại kết luận của Cố Hồng Quân.

Trương Thuận Tường dùng Vương Trạch Vinh để đảo ngược tình thế, chiêu này phải nói là rất già tay. Cố Hồng Quân mày nói chuyện phân công cán bộ xảy ra vấn đề à? Vậy Vương Trạch Vinh cũng là cán bộ mà hội nghị Huyện ủy thảo luận lựa chọn, trình tự thực hiện cũng do Ban tổ chức cán bộ làm. Chẳng lẽ phân công hắn như vậy là sai lầm? Trương Thuận Tường không tin hiện tại Cố Hồng Quân sẽ chỉ trích Vương Trạch Vinh.

Như nghe được hiệu lệnh xung phong, người của Trịnh hệ lập tức đồng loạt phản công.

Trịnh Chí Minh nói:

- Chủ tịch huyện Trương Thuận Tường nói rất đúng. Về cơ bản xã Hoàn Thành là không tồi, không thể bởi vì một, hai cán bộ phạm vào sai lầm liền phủ định toàn bộ chế độ tuyển lựa, phân công cán bộ của huyện. Lần này xã Hoàn Thành đã xảy ra sự tình, tôi ủng hộ ý kiến của Chủ tịch huyện Trương Thuận Tường, trước hết nghiên cứu xử lý vấn đề bộ máy xã Hoàn Thành cho thỏa đáng.

Kỳ thật, từ sau khi Đinh Lỗi gặp chuyện không may này, ai cũng biết Đinh Lỗi không thể tiếp tục ở lại xã. Trịnh Chí Minh cũng hy vọng ổn định chuyện ở xã Hoàn Thành này. Mặc kệ nói như thế nào, xã Hoàn Thành xảy ra chuyện như vậy, là phó bí thư chủ quản toàn bộ cán bộ huyện, mình cũng phải gánh trách nhiệm. Hôm qua lão lãnh đạo trên thành phố đã gọi điện thoại mắng mình phải dừng lại, tốt nhất là cố hết sức hóa giải ảnh hưởng không tốt của việc này.

Phó chủ tịch huyện Cao Thượng Minh nghiêm mặt nói:

- Tôi ủng hộ ý kiến của Chủ tịch huyện Trương Thuận Tường, nhưng tôi cho rằng tuy đồng chí Đinh Lỗi phạm sai lầm nhưng công tác giai đoạn trước của cậu ấy cũng không thể bỏ qua. Bồi dưỡng được một cán bộ không phải là dễ dàng, phải cho người ta có cơ hội sửa sai lầm.

Qua trao đổi ý kiến với Trịnh Chí Minh, Trịnh Chí Minh đã biểu đạt rõ là phải động tới Đinh Lỗi, Cao Thượng Minh biết rằng Đinh Lỗi rất khó có thể ở lại công tác tại xã Hoàn Thành. Hiện giờ Cao Thượng Minh chỉ cố gắng đỡ một chút mà thôi. Vương Trạch Vinh sẽ phải lên ở xã Hoàn Thành, đây là việc mà mỗi thường ủy đều biết, mấu chốt là tranh đoạt ích lợi thế nào mà thôi.

Chánh văn phòng huyện ủy Cổ Kiến Quân nói:

- Tôi đồng ý ý kiến của Chủ tịch huyện Trương Thuận Tường.

Một đám người của hai hệ Trịnh, Trương đều nhảy ra. Toàn bộ hội trường dường như bị bọn họ chiếm thế thượng phong ngay lập tức.

Thấy đám người của phe Trịnh Chí Minh tiến hành phản kích, Cố Hồng Quân cũng không tỏ vẻ gì bất ngờ. Y cũng không trông cậy thu hoạch được quá lớn trong việc này. Nhìn mọi người phát biểu ý kiến, toàn bộ khuôn mặt của y đều ẩn giấu sau màn khói thuốc.

Trưởng Ban tổ chức cán bộ huyện ủy Tả Chính nhìn thấy tình thế trong hội trường như vậy, thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, lớn tiếng nói:

- Tôi cũng tán thành ý kiến của Chủ tịch huyện Trương Thuận Tường.

Phó chủ tịch thường trực huyện Lâm Tiến thầm mắng: cả đám người không tuân thủ quy củ. Nếu xét trình tự phát biểu trong hội nghị, mình hẳn phải phát biểu sau khi bí thư nói, vậy mà cả đám kia đều tranh đoạt quyền phát biểu trước mặt mình. Y nghiêm mặt nói:

- Lời Bí thư Cố rất đúng. Một huyện có sức chiến đấu hay không, mấu chốt là các cán bộ có phát huy được tác dụng của mình hay không. Nếu phát huy được tác dụng của mình mới có thể thúc đây công tác phát triển nhanh hơn. Sự việc của xã Hoàn Thành ở một góc độ nào đó cũng thuyết minh công tác tổ chức của huyện ta có vấn đề, tôi cho rằng việc này phải tiến hành chuyên môn nghiên cứu.

Trưởng ban Tuyên giáo Chu Lâm thấy Lâm Tiến đứng dậy, cũng nói tiếp theo:

- Bí thư Cố nói không sai, việc điều chỉnh bộ máy xã Hoàn Thành là cần phải làm ngay. Đồng thời, qua việc này cũng đã lộ ra sai lầm trong công tác phân công cán bộ ở huyện Khai Hà. Tôi cho rằng ngoài việc tiến hành điều chỉnh bộ máy xã Hoàn Thành, các ban ngành liên quan cũng phải khắc sâu kiểm điểm sai lầm trong công tác. Chỉ có như vậy, huyện chúng ta mới có thể phát triển tốt lên được.

Tuy rằng không nói gì nhưng trong ánh mắt Cố Hồng Quân lộ ra vẻ tán dương.

Bí thư Đảng ủy Công an Quách Khải Quốc là người của Cố Hồng Quân. Y thấy đã đến lúc phản kích, cũng tiếp lời:

- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Cố.

Hiện tại không lên tiếng chỉ còn lại có Chính ủy Ban chỉ huy quân sự huyện là Thiết Cương và Bí thư Ủy ban Kỷ luật Lý Duy Hà.

Vốn việc tới mức này cơ bản lộ ra bên Cố Hồng Quân đã yếu thế, nhưng hôm nay lại có vẻ quái dị, phản kích của Cố Hồng Quân không thể cứ không bệnh tật mà chết như thế được.

- Mọi người cứ thảo luận đi.

Cố Hồng Quân ra vẻ đã tính toán hết từ trước, khẽ cười nói.

- Lão Lý, ông cũng nói đi.

Cố Hồng Quân nói với Bí thư Ủy ban Kỷ luật Lý Duy Hà.

Buông chiếc bút trên tay xuống, tháo kính ra, Lý Duy Hà chậm rãi nói:

- Là người phụ trách công tác của Ủy ban Kỷ luật, tôi rất hổ thẹn. Cán bộ của huyện chúng ta liên tiếp gặp chuyện không may, xem ra chúng ta vẫn còn điểm bất lực trong công tác giám thị cán bộ. Hôm qua tôi đã gọi điện thoại cho các lãnh đạo cấp trên, thừa nhận công tác sai lầm. Cái khác tôi không nói nhiều nữa, tôi ủng hộ ý kiến của bí thư Cố.

Không ai ngờ đột nhiên Lý Duy Hà lại nhảy ra lúc này. Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường thoáng trao đổi ánh mắt, việc này rất quái lạ!

Cố Hồng Quân cười thầm trong lòng, biết việc mình dựa vào bí thư thị ủy mới là Lý Gia Hòa đã phát huy tác dụng.

Trong khoảng thời gian này, Cố Hồng Quân làm rất nhiều công tác. Thông qua quan hệ với các bạn học cũ, y rốt cục cũng kết nối được làm môn hạ của bí thư thị ủy mới là Lý Gia Hòa vốn đang nóng lòng xây dựng thế lực của mình.

Chỗ dựa của Lý Duy Hà chính là Bí thư Ủy ban Kỷ luật thành phố Điền Ca.

Theo mình biết, Điền Ca và Lý Gia Hòa có quan hệ bạn cùng học với nhau.

Lần này hội nghị thường ủy rốt cục trở thành năm đấu năm. Thiết Cương dường như sẽ không tùy tiện phát biểu quan điểm, y hẳn là sẽ không đứng về phe Trịnh Chí Minh.

Nhưng chuyện mà ngay cả Cố Hồng Quân không ngờ cũng đã xảy ra. Chờ sau khi tất cả mọi người đã phát biểu ý kiến xong, Thiết Cương mới nói:

- Tôi đồng ý ý kiến của bí thư Cố.

A!

Mọi người đều hít một hơi thật sâu. Cố Hồng Quân cũng hưng phấn suýt nữa nhảy dựng lên, sáu đấu năm!

Cố Hồng Quân mỉm cười nhìn mọi người:

- Xem ra tất cả mọi người đều nhận thức được rằng công tác của chúng ta làm chưa được trọn vẹn. Vậy là tốt rồi.