Quan Khí​

Chương 533: Bí thư thị ủy rất đau đầu




Chuyện ở Thôn Liễu Thụ rất nhanh truyền đến tai đám người Ngô Uy Hoa. Nghe thấy chuyện này đám Ngô Uy Hoa liền đi xe xuống xem tình hình. Thấy cảnh mọi người đang trồng trọt, bọn họ có chút ngạc nhiên, trong một đêm mà không ngờ thay đổi nhiều như vậy.

- Vương ca làm gì vậy hả, sao Thôn Liễu Thụ lại xảy ra chuyện này, còn muốn chúng tôi làm khu giải trí nữa không?

Ngô Uy Hoa gọi điện cho Vương Trạch Vinh. Mấy người bọn họ đúng là giận vì việc này. Loại người mù nào vì kiếm tiền lại nhằm vào bọn họ. Sau khi hỏi thăm mới biết đó là em vợ của Bí thư thị ủy Phượng Hải. Sau khi biết là em vợ của Âu Dương Hải Ba, mấy tên thiếu gia nhìn nhau chẳng lẽ đây là ý của Âu Dương Hải Ba?

Vương Trạch Vinh mặc dù đã có chỉ thị của Âu Dương Hải Ba, nhưng hắn phát hiện Trần Trường Quý có vẻ không nhận, hơn nữa còn chuyển đủ đồ đến đây. Vương Trạch Vinh liền nói:

- Các cậu yên tâm, Thị ủy nhất định xử lý tốt việc này.

Ngô Uy Hoa nói:

- Vương ca, anh nói với Âu Dương Hải Ba nếu cứ tiếp tục như vậy thì chúng tôi không đầu tư ở Phượng Hải nữa đâu.

Vương Trạch Vinh biết suy nghĩ của bọn họ. Đến Phượng Hải đầu tư chỉ là thấy nơi đây thích hợp, ngoài ra còn muốn ủng hộ công tác của mình. Bây giờ lại gặp như vậy, bọn họ liền bực mình.

- Tôi lập tức tìm Bí thư Âu Dương nói chuyện này.

Vương Trạch Vinh nói chuyện vài câu với Ngô Uy Hoa liền dập máy. Chuyện bất bình thường này hắn không hy vọng nhìn thấy. Nếu như việc này không ngăn lại thì mọi người sẽ học theo, Luân chuyển đất đai ở Phượng Hải sẽ như thế nào?

Sau khi dập máy, Vương Trạch Vinh liền đến văn phòng của Âu Dương Hải Ba.

Thấy Vương Trạch Vinh đến nữa, Âu Dương Hải Ba hỏi:

- Trạch Vinh, còn chuyện gì nữa sao?

Vương Trạch Vinh nói:

- Bí thư, vẫn là chuyện Thôn Liễu Thụ, việc này tôi vẫn phải tìm Bí thư.

Mặt Âu Dương Hải Ba hơi đổi, việc này y đã gọi điện mà sao không có tác dụng. Y biết Trần Trường Quý là em vợ của mình thì không giấu được ai, Vương Trạch Vinh nhất định biết chuyện này.

Vương Trạch Vinh không nhìn vẻ mặt Âu Dương Hải Ba, hắn nói:

- Bí thư, vừa nãy Ngô Uy Hoa gọi điện tới nói nếu tình hình Thôn Liễu Thụ không thay đổi, bọn họ sẽ ngừng đầu tư.

Âu Dương Hải Ba gật đầu nói:

- Cậu về đi, việc này để tôi xử lý.

Mọi người đang cười chê mình. Âu Dương Hải Ba bây giờ rất tức giận, Trần Trường Quý kia đúng là không nghe lời y, cứ tiếp tục như vậy thì y sao có thể thu xếp.

Âu Dương Hải Ba gọi cho Trần Trường Quý rồi lớn tiếng nói:

- Mày cút ngay về nhà tao.

Về đến nhà, vợ Âu Dương Hải Ba đang ở đó. Thấy Âu Dương Hải Ba về, Trần Tuệ Phương hỏi:

- Sao hôm nay anh về sớm như vậy?

Âu Dương Hải Ba tức giận nói:

- Em trai cô làm như thế nào vậy hả, tôi nói mà không nghe. Muốn tiền điên rồi sao?

- Không chỉ là chút tiền nhỏ sao, nhìn anh kìa. Em đã nói với cậu ấy, không phải chỉ là có mấy thằng ở Bắc Kinh muốn đến đầu tư ở Thôn Liễu Thụ sao? Cậu ấy chẳng qua chỉ lấy chút tiền mà thôi, sao đâu.

Lúc này Trần Trường Quý cũng đã về.

Hắn vẫn luôn coi trọng ông anh rể, từ trước đến giờ hắn biết mình nếu muốn phát tài nhất định là phải được anh rể ủng hộ. Nghe thấy Âu Dương Hải Ba gọi về, hắn vội vàng bỏ hết mọi chuyện rồi về ngay.

- Thôn Liễu Thụ là sao?

Âu Dương Hải Ba cố nhịn cơn tức giận trong lòng mà nói. Âu Dương Hải Ba thầm nghĩ Trần Trường Quý cho dù gan to đến đâu cũng không thể làm loạn như vậy, rốt cuộc trong đó có chuyện gì?

Trần Trường Quý nói:

- Là con của Hà Vân Quốc bảo em làm như vậy?

Hà Vân Quốc?

Nghe thấy không ngờ có cả Phó chủ tịch tỉnh ở phía sau, Âu Dương Hải Ba ngẩn ra. Sao lại có quan hệ với Hà Vân Quốc?

Thấy Âu Dương Hải Ba khó hiểu như vậy, Trần Trường Quý nói:

- Chánh văn phòng Thị ủy Cốc Mẫn Khởi giới thiệu em gặp con của Hà Vân Quốc. Hà Quang nói đây là một cơ hội phát tài chỉ cần đầu tư rất ít sẽ thu được bồi thường lớn.

Còn có cả Cốc Mẫn Khởi?

Cốc Mẫn Khởi vẫn là người của Âu Dương Hải Ba, hắn ta phải biết thân phận đám người Ngô Uy Hoa chứ. Sao hắn không nhắc Trần Trường Quý?

- Cậu có biết ai khai thác khu đất đó không?

Âu Dương Hải Ba hỏi.

Trần Trường Quý nói:

- Việc này em nghe Hà Quang nói là Nhạc Kính Tùng hẹn mấy người từ Bắc Kinh tới nhưng không biết cụ thể.

- Lập tức dừng mọi hành vi, không được tiếp tục làm nữa.

- Em đầu tư rất nhiều tiền mà.

Trần Trường Quý nói.

Âu Dương Hải Ba đang định nói chuyện thì chủ tịch tỉnh Hồng Quân gọi tới:

- Bí thư Âu Dương, Phượng Hải các anh làm gì vậy hả. Người ta muốn xây dựng khu giải trí, đây là chuyện tốt. Tôi nghe nói em vợ anh gây chuyện. Anh thích làm gì vậy hả?

Hồng Quân vừa dập máy thì Uông Nhật Thần gọi tới:

- Âu Dương Hải Ba, em vợ của anh không ra gì cả, hy vọng anh quản giáo nghiêm vào.

Mặc dù chỉ là hai cuộc điện thoại nhưng Âu Dương Hải Ba hiểu rõ vì sao có người xúi bẩy Trần Trường Quý làm như vậy, mục đích chính là nhằm vào mình.

- Cậu lập tức bảo người của cậu dừng lại.

Âu Dương Hải Ba biết phải lập tức dẹp yên chuyện này.

Trần Trường Quý có chút không hài lòng mà nói:

- Em đã bỏ mấy chục ngàn vào đó, tổn thất lớn đó ạ.

Mặc dù nói như vậy nhưng thấy Âu Dương Hải Ba nghiêm túc như vậy, Trần Trường Quý không dám nói gì.

- Quý ca, mau về ngay. Huy ca chém người của bên thu hồi đất. Bây giờ có không ít cảnh sát đến, huy ca đã bị bắt.

Một tên đàn em của Trần Trường Quý gọi điện tới.

Thấy vẻ mặt Trần Trường Quý, Âu Dương Hải Ba vội vàng hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Trần Trường Quý vội vàng nói:

- Nghe nói người em phái đi trồng cây đã xảy ra chuyện. Một thằng đàn em tên Huy ca chém người phụ trách thu hồi đất.

Đã xảy ra chuyện.

Âu Dương Hải Ba thở dài một tiếng, không biết đối thủ từ đâu ra mà từng bước đưa mình vào bẫy.

Âu Dương Hải Ba nhìn Âu Dương Hải Ba rồi nói:

- Cậu nhớ kỹ phải phối hợp cục Công an, không được đối đầu với người ta, cần trả tiền thì trả tiền. Sau đó lập tức rút người về, đồng thời đây là chuyện của riêng cậu.

Sau khi Trần Trường Quý đi, Âu Dương Hải Ba ngồi đó suy nghĩ một lúc về câu chuyện. Tuy Âu Dương Hải Ba là Thường vụ tỉnh ủy nhưng cũng có đối thủ, việc này nhất định có người đẩy mình vào bẫy. Bà vợ ở bên hỏi:

- Có phải rất phiền phức không anh?

Âu Dương Hải Ba đi ra ngoài, chuyện đã rõ, có người âm thầm gây chuyện mục đích là muốn hạ mình. Đối với Âu Dương Hải Ba mà nói thì tình hình bây giờ vẫn chưa rõ. Ngoài việc biết Cốc Mẫn Khởi là cấp dưới của mình tham gia vào, còn có cả Phó chủ tịch tỉnh. Nghĩ đến tình huống này, Âu Dương Hải Ba không thể không coi trọng.

Âu Dương Hải Ba vào văn phòng rồi nói với thư ký:

- Cậu mời Vương Trạch Vinh đến đây.

Thấy Bí thư muốn mời Vương Trạch Vinh, thư ký có chút khó hiểu. Hôm nay Bí thư lại dùng từ mời.

Vương Trạch Vinh bây giờ đã biết chuyện đánh nhau ở Thôn Liễu Thụ. Nhân viên thu hồi đất bị chém ba đao nhưng đã được cấp cứu nên không nguy hiểm đến tính mạng.

Sau khi nhận được thông báo, Vương Trạch Vinh lập tức đến văn phòng của Âu Dương Hải Ba.

- Bí thư Âu Dương, nhân viên Tiểu Dương kia đã được cứu.

Vương Trạch Vinh tức giận nói. Việc này là do tay chân của Trần Trường Quý làm ra. Tên Huy ca kia cũng đã được điều tra, đó là tội phạm truy nã nhưng không ngờ lại thành tay chân của Trần Trường Quý.

Âu Dương Hải Ba lúc này cũng thông qua cục Công an biết tình hình. Nghĩ đến Trần Trường Quý chứa chấp tội phạm, y cảm thấy chuyện càng lúc càng phức tạp.

Âu Dương Hải Ba cẩn thận phân tích một chút liền lo lắng việc em vợ chứa chấp xã hội đen truyền ra ngoài. Chỉ cần có tin này truyền ra thì mọi người nghĩ mình như thế nào?

- Trạch Vinh, cậu hẹn đám Ngô Uy Hoa một chút, tôi muốn gặp bọn họ.

Gặp đám người Ngô Uy Hoa.

Vương Trạch Vinh không ngờ mục đích Âu Dương Hải Ba gọi mình tới đây lại là như vậy.

- Bí thư, chuyện của Tiểu Dương sẽ xử lý như thế nào?

Vương Trạch Vinh quan tâm đến chuyện này hơn. Nếu như chuyện này bị bỏ qua thì cán bộ sẽ thấy chính quyền như thế nào?

- Cậu yên tâm, tôi đã thông báo cục Công an người cần bắt cứ bắt, chính quyền nhất định có câu trả lời thuyết phục cho đồng chí Tiểu Dương.

Uông Nhật Thần một lần nữa gọi tới:

- Âu Dương Hải Ba, hy vọng chuyện chém người ở Thôn Liễu Thụ, anh có câu trả lời cho Tỉnh ủy.

Uông Nhật Thần là Ủy viên Bộ Chính trị, ông không sợ quan hệ của đám Thường vụ tỉnh ủy. Sau khi nghe thấy tay chân của Trần Trường Quý chém người, mặc dù ông cũng biết việc này không quan hệ gì với Âu Dương Hải Ba nhưng vẫn có chút tức giận.

Sao Uông Nhật Thần lại nhanh biết như vậy? Âu Dương Hải Ba nhìn Vương Trạch Vinh một chút. Suy nghĩ đầu tiên y cho rằng Vương Trạch Vinh nói cho Âu Dương Hải Ba, nhưng thấy Vương Trạch Vinh rất bình tĩnh, y liền phủ định suy nghĩ này. Nếu không phải Vương Trạch Vinh báo cáo thì là ai?