Quan Khí​

Chương 296: Lễ thông xe




Hôm nay Vương Trạch Vinh cùng với thư ký Hác Duệ Bân, Chánh văn phòng Huyện ủy Chu Thiến Dao và trưởng ban Tuyên giáo Ngô Nghi Tĩnh đến Thành phố Thiên Hà

Cao tốc từ Thành phố Thiên Hà đến Quán Hà đã được thông, Vương Trạch Vinh nhận được lời mời tham gia lễ thông xe. Đáng lẽ Mao Hiếu Lễ cũng tham gia nhưng tập đoàn Thượng Khí lại đến khảo sát xem Huyện Đại Phường có đáp ứng điều kiện xây dựng nhà máy sản xuất ô tô hay không, vì thế sau khi Vương Trạch Vinh gặp đoàn khảo sát rồi giao chuyện này cho Mao Hiếu Lễ.

Mao Hiếu Lễ rất coi trọng việc này, nếu Huyện Đại Phường có một nhà máy sản xuất ô tô thì có tác dụng rất quan trọng thúc đẩy sự phát triển kinh tế của Huyện Đại Phường.

Trong xe có hai người phụ nữ nên mùi hương hơi nồng. Vương Trạch Vinh ngồi nhắm mắt mà nghe nhạc. Thành phố Thiên Hà phát triển hơn Quán Hà nhiều, nguyên nhân là do đường ở Thành phố Thiên Hà thuận lợi hơn Quán Hà. Bây giờ sau khi cao tốc được làm xong, đặc biệt khoảng cách từ Thành phố Thiên Hà đến Huyện Đại Phường đã được rút lại rất ngắn. Huyện Đại Phường bây giờ đã thành tủng tâm từ Nam đến Bắc, tin rằng đây sẽ là ưu thế thúc đẩy sự phát triển của Huyện Đại Phường.

- Bí thư Vương, bây giờ trên mạng hoặc báo đều nhắc đến chuyện cải cách ở Huyện Đại Phường, áp lực đối với ban Tuyên giáo là rất lớn.

Ngô Nghi Tĩnh đột nhiên nói với Vương Trạch Vinh. Thời gian này cô rất bận, công tác tuyên truyền ở Huyện Đại Phường chưa bao giờ phức tạp như hiện nay.

Vương Trạch Vinh biết tâm tư của Ngô Nghi Tĩnh, cô ta lo lắng ban Tuyên giáo có sơ sót trong việc này.

Vương Trạch Vinh nói:

- Nắm chắc một điều đó là nhất trí với Đảng, Trung ương, phục vụ nhân dân.

Chu Thiến Dao ở bên nói:

- Bây giờ xu thế phát triển của Huyện Đại Phường đã rất tốt, ngoài các vùng núi xa xôi thì toàn huyện về cơ bản đã tiến hành Luân chuyển đất đai. Thu nhập trong năm của nông dân đã tăng cao, có lẽ đến 96% nông dân không cần tiền cứu trợ nữa.

Nhìn vẻ hưng phấn của Chu Thiến Dao, Vương Trạch Vinh cảm thấy cô ta không phải người có quá nhiều tâm cơ.

Vương Trạch Vinh nói:

- Không để nông dân phải sống bằng tiền cứu trợ là một việc. Mục đích của chúng ta đó là làm cho nông dân trở nên giàu có. Vì thế phát triển công nghiệp là bước đi rất quan trọng.

Ngô Nghi Tĩnh nói:

- Bây giờ có rất nhiều phóng viên đến tìm hiểu sự khác biệt giữa trước và sau khi Luân chuyển đất đai. Đồng thời bọn họ cũng ủng hộ quan điểm Luân chuyển đất đai của Huyện Đại Phường.

- Đây là chuyện tốt, nếu là thí điểm thì cần phải để tất cả mọi người đều đưa ra suy nghĩ của mình. Chúng ta cần làm bây giờ chính là làm tốt công tác thí điểm. Cả tỉnh và thành phố đều coi trọng công tác thí điểm.

Thấy hai nữ thường vụ đã dần dần dung nhập vào Huyện Đại Phường, rất chú ý đến công việc, Vương Trạch Vinh cũng có ấn tượng tốt hơn đối với bọn họ. Tổng thể mà nói năng lực của hai người này cũng được.

Lễ thông xe được tổ chức rất long trọng. Trên tỉnh có Phó chủ tịch Quan Hướng Thiên, Phó trưởng ban Tuyên giáo Hà Lâm Tùng, giám đốc sở Giao thông tỉnh Lý Lâm Túy đến tham dự. Thành phố Quán Hà thì có Thị trưởng Ngũ Toa Đức, trưởng ban Tuyên giáo Cao Hồng Tường đến tham gia.

Lễ thông xe thực ra là một hình thức, các lãnh đạo thay nhau phát biểu rồi cho những chiếc xe đi qua. Vương Trạch Vinh rất vui vì Huyện Đại Phường coi như đã thông với mọi nơi. Trước kia chỉ đi thông Quán Hà, bây giờ lại đi thông được với Thành phố Thiên Hà, các ngành kinh doanh ở Huyện Đại Phường sẽ phát triển thêm.

- Trạch Vinh, lần này Huyện Đại Phường lại có một cơ hội phát triển rồi.

Lý Lâm Túy bắt tay Vương Trạch Vinh cười nói. Hai người coi như là người quen cũ, Lý Lâm Túy cũng đã ủng hộ Vương Trạch Vinh rất nhiều.

- Huyện Đại Phường rất cần giám đốc Lý ủng hộ nhiều hơn.

Vương Trạch Vinh nói.

- Lần sau lên tỉnh thì liên hệ với tôi. Cậu có gì cần thì cứ tìm đến sở Giao thông tỉnh.

Lý Lâm Túy vẫy vẫy tay rồi theo xe rời đi. Theo người đến tham gia nhiều hơn, hắn cũng bận.

Vương Trạch Vinh đang định rời đi thì Phó chủ tịch Quan Hướng Thiên mỉm cười đi về phía hắn, đưa tay ra cười nói:

- Trạch Vinh, Huyện Đại Phường phải tận dụng tốt cơ hội lần này để phát triển. Lát nữa tôi muốn một mình nói chuyện với cậu.

Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Cảm ơn Phó chủ tịch đã quan tâm, chúng tôi nhất định cố gắng công tác.

Quan Hướng Thiên vỗ vỗ vai Vương Trạch Vinh rồi dẫn theo đám lãnh đạo rời đi.

Vương Trạch Vinh cũng lên xe của mình.

Thành phố Thiên Hà vì lễ thông xe lần này liền quyết định tiến hành tổ chức tiệc ở nhà khách thị ủy. Đi một vòng trong thành, Vương Trạch Vinh cảm nhận rõ ràng sự náo nhiệt ở Thành phố Thiên Hà. Nói thật Thành phố Thiên Hà náo nhiệt hơn Quán Hà nhiều, nhất là các dịch vụ buôn bán.

Trên đường đi, Chu Thiến Dao cũng thầm than Thành phố Thiên Hà phát triển.

Ngô Nghi Tĩnh cũng chưa đến Thành phố Thiên Hà bao giờ, cô ta cũng than thở Thành phố Thiên Hà phát triển hơn nhiều so với Quán Hà.

Khi đám người Vương Trạch Vinh đi vào thì bên trong đã sớm ngồi đầy người. Chánh văn phòng Thị ủy Thiên Hà - Hà Chính Dương phụ trách công tác chiêu đãi lần này, thấy Vương Trạch Vinh đến hắn liền vội vàng đi tới bắt tay:

- Hoan nghênh đã đến.

- Ha ha, tôi vừa mới đi một vòng quanh thành phố, Thiên Hà quả không hổ là thành phố trù phú, phát triển rất nhanh.

- Ha ha, bây giờ Thành phố Thiên Hà đến Huyện Đại Phường rất gần, đến lúc đó hai thành phố phải tăng cường hợp tác.

Vương Trạch Vinh đi tới gần thì thấy Ngũ Toa Đức còn chưa tới. Trưởng ban Tuyên giáo Cao Hồng Tường và mấy người ở Quán Hà đã ngồi hết ở bàn. Vương Trạch Vinh đi tới bắt tay Cao Hồng Tường mà nói:

- Lãnh đạo tới sớm quá.

Cao Hồng Tường chỉ vào ghế cạnh mình mà nói:

- Ăn cơm cần phải đến sớm chứ.

Lời này làm mọi người đều cười rộ lên.

Ngô Nghi Tĩnh bởi vì thuộc quản lý của Cao Hồng Tường theo ngành dọc nên cũng vội vàng đi tới bắt tay và chào hỏi.

Một lát sau Ngũ Toa Đức đã tới, thấy mọi người đến đông đủ nên y nói:

- Mọi người nhất định phải học tập Thành phố Thiên Hà nhiều vào, bây giờ Thành phố Thiên Hà phát triển nhanh hơn Quán Hà chúng ta nhiều.

Nói đến đây Ngũ Toa Đức nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Trạch Vinh, Huyện Đại Phường bây giờ rất gần Thành phố Thiên Hà, sau khi thông đường cần phải tăng cường trao đổi. Tranh thủ trong thời gian ngắn nhất phát triển thêm bước nữa.

Khi mọi người đang nói chuyện thì Hà Chính Dương đến mời Ngũ Toa Đức đi tới. Hắn là lãnh đạo thị ủy nên được ngồi cùng bàn với lãnh đạo tỉnh.

Ngũ Toa Đức vừa rời đi làm mọi người thoải mái hơn nhiều.

Mọi người đang cười nói thì Chu Thiến Dao rút điện thoại di động ra đọc tin nhắn rồi nhíu mày. Ngô Nghi Tĩnh thấy Chu Thiến Dao như vậy liền hỏi:

- Thiến Dao, có chuyện gì vậy?

Vương Trạch Vinh cũng định hỏi vì Chu Thiến Dao là Chánh văn phòng Huyện ủy, hắn sợ trong huyện có chuyện gì xảy ra.

Nghe thấy Ngô Nghi Tĩnh hỏi, mọi người cùng nhìn về phía Chu Thiến Dao.

Chu Thiến Dao nói:

- Đúng là kỳ quái, không biết ai lại nhắn một tin không rõ ràng gì cả.

Cao Hồng Tường là người bên ban Tuyên giáo nên rất thích nghiên cứu mấy việc này. Hắn cười nói:

- Cô đọc một chút cho mọi người xem có thể hiểu không nào.

Nói xong hắn liền giơ cốc lên uống, trên mặt rất ra vẻ tự tin. Theo hắn nghĩ không có chuyện gì về chữ nghĩa mà hắn không giải quyết được.

Chu Thiến Dao nói:

- Tin nhắn là như thế này: Cô là ngựa, tôi là cương. Không biết là có ý gì nữa.

“Hả” Vương Trạch Vinh trợn mắt há mồm nhìn Chu Thiến Dao. Lời này do một người đẹp là Chu Thiến Dao nói ra thật quá mê người.

Cao Hồng Tường không nhịn được cũng phun bia vừa uống ra, hắn không ngừng ho khan.

Đám người còn lại cũng rất kinh ngạc.

- Sao thế?

Chu Thiến Dao còn có vẻ không hiểu nhìn mọi người.

Cao Hồng Tường khó khăn lắm mới ngừng cơn ho lại được, hắn chỉ vào Chu Thiến Dao rồi thở dài nói:

- Hôm nay tôi mới phát hiện đồng chí Tiểu Chu Huyện Đại Phường đúng là cao thủ trên bàn rượu, thiếu chút nữa làm tôi không thở được.

Vương Trạch Vinh cũng cười ha hả, chết như vậy thì quá tuyệt.

Thấy Chu Thiến Dao còn ra vẻ ngây thơ không hiểu, Ngô Nghi Tĩnh liền nói nhỏ vào tai cô ta. Chỉ thấy mặt Chu Thiến Dao đỏ ửng lên, cô cố ra vẻ bình tĩnh mà nói:

- Lời này có nghĩa là muốn mọi người cố gắng phát triển.

Nghe vậy mọi người càng cười lớn hơn.

Khi mọi người đang cười vui thì thấy Hà Chính Dương đi tới trước mặt Vương Trạch Vinh mà nói:

- Bí thư Vương, anh đi theo tôi. Phó chủ tịch Quan bảo anh sang bàn bên hỏi việc.

Vương Trạch Vinh vội vàng đứng dậy đi theo.

Đối với Phó chủ tịch Quan này, Vương Trạch Vinh tiếp xúc nhiều với y. Thật không ngờ y lại gọi mình sang nói chuyện.

Sau khi vào phòng thì thấy bên trong rất náo nhiệt. Ngoại trừ lãnh đạo tỉnh thì còn có lãnh đạo Thành phố Thiên Hà, và Thị trưởng Ngũ Toa Đức Thành phố Quán Hà.

Quan Hướng Thiên ngồi ở chính giữa, thấy Vương Trạch Vinh đến liền cười nói:

- Tiểu Vương mau lại đây.

Nghe thấy Phó chủ tịch Quan nói như vậy, Bí thư thị ủy Thiên Hà liền nói:

- Bí thư Vương mau lại đây ngồi.

Hắn liền ngồi nhích sang bên và nói với nhân viên phục vụ:

- Thêm một cái ghế.

Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Chào các vị lãnh đạo, tôi xin ngồi ở đây.

Hắn chọn vị trí ở dưới cùng.

Quan Hướng Thiên nói:

- Ngồi cạnh tôi đi, tôi muốn hỏi một chút chuyện ở Huyện Đại Phường.

Vương Trạch Vinh không thể làm gì khác là cười cười với Ngũ Toa Đức rồi đi tới.

Quan Hướng Thiên không biết tại sao lại rất hứng thú với công tác Luân chuyển đất đai và cải cách cơ cấu ở Huyện Đại Phường, không ngừng hỏi Vương Trạch Vinh.

Thấy Ngũ Toa Đức ngồi đây, Vương Trạch Vinh nói câu nào cũng cố ý nhắc đến đây là do có sự ủng hộ của Thị ủy và Ủy ban thành phố, đặc biệt là có sự ủng hộ của Thị trưởng Ngũ.