Mấy ngày nay, các cán bộ của huyện Đại Phường được tiếp xúc với một khái niệm mới – luân chuyển đất đai
Từ sau khi Vương Trạch Vinh trở lại huyện Đại Phường, hắn lần lượt tới cục Đất đai, cục Nông nghiệp và mấy đơn vị liên quan để thảo luận và nghiên cứu về tính khả thi của việc luân chuyển đất đai, ngoài ra còn tới tận ruộng đồng nông thôn để nói chuyện với bà con nông dân, tham khảo ý kiến của họ về ý tưởng này.
Từ tình huống của toàn bộ huyện có thể thấy, việc triển khai công tác luân chuyển đất đai ở huyện Đại Phường cần phải có chuyên môn cơ cấu quản lý. Nếu tiến hành không tốt có thể tổn hại đến lòng hăng hái của nông dân.
Bởi vì chưa dám quyết định nên Vương Trạch Vinh liền gọi điện thoại hỏi Hạng Nam.
Hạng Nam là bộ trưởng Nông nghiệp, bởi vậy rất quan tâm chuyện này. Kỳ thật, trung ương đã nghiên cứu việc này, thậm chí còn chuẩn bị triển khai làm thí điểm ở một vài nơi. Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, Hạng Nam cảm thấy rất cao hứng vì Vương Trạch Vinh có được ý thức đi trước như vậy:
- Trạch Vinh, việc này hẳn là một xu thế, dù sao trung ương cũng đang chuẩn bị triển khai làm thí điểm ở một vài địa phương. Con làm trước cả trung ương như vậy mặc dù hơi cầm đèn chạy trước ô tô nhưng cũng là một cơ hội hiếm có. Nếu con đã quyết định làm, phải làm cho thật tốt.
Nông nghiệp vẫn là một đại sự dân sinh của Trung Quốc. Vương Trạch Vinh đi trước một bước cũng tốt, cho dù làm kém việc này cũng không sao. Nếu thật sự làm thành, đây chính là một công trạng lớn, có lẽ Vương Trạch Vinh sẽ nhờ vậy mà tiến bộ.
Có Hạng Nam ủng hộ, Vương Trạch Vinh thấy việc này rất có tính khả thi.
Sau khi nghiên cứu đầy đủ tình huống, Vương Trạch Vinh dùng một tuần để viết "Biện pháp thử nghiệm luân chuyển đất đai ở huyện Đại Phường". Tuy rằng đây mới chỉ là thử nghiệm nhưng do chính Chủ tịch huyện làm nên các phó chủ tịch huyện đều khen ngợi rối rít, cho rằng rất có tính khả thi.
Đương nhiên, các Phó chủ tịch huyện vẫn có chút băn khoăn về việc luân chuyển đất đai này. Nếu thành công, sẽ rất có lợi đối với việc giải phóng đất đai của nông dân, tăng thêm thu nhập cho nông dân, cũng là một đại chiến tích, nhưng chưa ai có kinh nghiệm làm việc này bao giờ, phải tiến hành như thế nào bây giờ?
Sau khi chỉnh sửa lại bản dự thảo, Vương Trạch Vinh tìm gặp La Trung Hoa.
- Bí thư La, tôi xin báo cáo một chút về việc luân chuyển đất đai.
Vương Trạch Vinh nói với La Trung Hoa.
Kỳ thật từ khi Vương Trạch Vinh bắt đầu thảo luận với mọi người, La Trung Hoa đã biết việc này. Nếu Vương Trạch Vinh không tới báo cáo, y cũng sẽ không hỏi tới.
- Trạch Vinh, cũng nghe người ta nói cậu muốn làm luân chuyển đất đai. Rốt cuộc là thế nào?
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư La, là thế này. Bởi vì huyện Đại Phường có nông nghiệp rất lạc hậu, hơn nữa đất đai không thể nuôi sống nông dân, rất nhiều nông dân đều rời bỏ đi nơi khác khiến đất đai ngày càng hoang hóa. Việc này phi thường bất lợi đối với sự phát triển của huyện Đại Phường. Thời gian vừa rồi, tôi đã nghiên cứu và cùng một số ban ngành liên quan đi kiểm tra khảo sát, lựa chọn biện pháp quản lý đất đai mới rất hữu dụng đối với huyện Đại Phường. Luân chuyển đất đai có thể tận dụng những đất đai bỏ không, tạo thêm thu nhập cho nông dân. Đây là điều có lợi đối với địa phương nghèo khó như huyện Đại Phường. Nội dung cụ thể là thế này...
Vương Trạch Vinh giao tài liệu cho La Trung Hoa, đồng thời kể lại tỉ mỉ biện pháp của mình đã được nghiên cứu, chỉnh sửa kỹ lưỡng.
Quả thật, La Trung Hoa rất hứng thú với việc này. Sau khi nghe Vương Trạch Vinh giải thích xong, La Trung Hoa nói:
- Đây là chuyện tốt, nhưng cấp trên không yêu cầu như vậy và cả nước cũng chưa từng triển khai. Nếu chẳng may làm sai thì sao?
Đầu tiên là y nghĩ rằng không được phép phạm sai lầm. Y cũng không có tinh thần mạo hiểm như Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Tôi cũng đã nghĩ tới việc này. Kỳ thật, từ lâu nay trong huyện ta đã bắt đầu loại luân chuyển đất đai này rồi, chỉ có điều người ta làm âm thầm mà thôi. Người có đất âm thầm bán thầu đất đai cho người khác, hàng năm chỉ thu một ít tiền từ đó mà thôi. Đây chính là thôn dân tự ý lưu chuyển, chúng ta cần làm không chỉ là lưu chuyển trong mỗi thôn mà cần phải thu hút đầu tư, biến nông nghiệp làm thành thâm canh hóa.
Nói tới đây, Vương Trạch Vinh nói tiếp:
- Bí thư La, nếu thật sự không triển khai rộng được, liệu có thể lấy một xã hoặc thị trấn nào đó là thí điểm được không?
Nhìn Vương Trạch Vinh, trong lòng La Trung Hoa cũng suy nghĩ rất lung. Việc này hẳn là có lợi cho nông dân, hơn nữa cho dù có làm sai thì cũng là hành động của Vương Trạch Vinh, có gì đã có Vương Trạch Vinh gánh chịu.
Hiện tại La Trung Hoa cũng không rõ lắm suy nghĩ của mình, vừa muốn việc này thành công, giúp nông dân tăng thêm thu nhập, lại vừa không hy vọng việc này thành công, khiến Vương Trạch Vinh được thêm chiến tích.
- Trạch Vinh, việc này quan hệ đến lợi ích thiết thân của nông dân, tôi nghĩ hay là tổ chức một cuộc họp, đưa ra quyết định trong hội nghị thì tốt hơn.
Chỉ cần La Trung Hoa đồng ý là được, Vương Trạch Vinh cũng biết La Trung Hoa là một bí thư, tâm tư chỉ cầu mong bình ổn, bởi vậy mới đưa việc này ra hội nghị để quyết định.
Hội nghị thường ủy thảo luận về việc có tiến hành triển khai công tác luân chuyển đất đai hay không. Trong hội nghị, mọi người bàn luận các hình thức luân chuyển đất đai của nông dân như trao đổi, chuyển nhượng, cho thuê, cổ phần hợp tác, nhận thầu kinh doanh, v.v... để phát triển nhiều hình thức phù hợp với quy mô kinh doanh, từ đó phát triển thành nông trường chuyên nghiệp, hợp tác xã nông dân chuyên nghiệp và các chủ thể kinh doanh... ở địa phương.
Tất cả mọi người đều có vẻ rất cẩn thận đối với việc này, ngay cả Bí thư Đảng ủy Công an Mộc Vân Thuận vẫn luôn ủng hộ Vương Trạch Vinh cũng đưa ra một vài lo lắng. Chánh văn phòng huyện ủy Mão Văn Tuấn trực tiếp liền tỏ vẻ không đồng ý. Lý do chủ yếu khiến y không đồng ý chính là trung ương không đồng ý làm việc này, làm như vậy là không phù hợp với chính sách.
Sau đó vài người tỏ vẻ tạm thời bảo lưu ý kiến, La Trung Hoa cũng tỏ vẻ bảo lưu ý kiến, cuối cùng cũng biểu quyết việc này. Tuy rằng được thông qua nhưng tính tích cực của mọi người cũng không phải rất cao.
Người trong quan trường lo lắng nhất chính là không thể tiến hành đồng bộ với trung ương. Tuy rằng việc này có chút ưu đãi đối với nông dân nhưng nông dân lại không phải lo lắng tới cái mũ trên đầu các quan chức đang ngồi đây.
Khiến mọi người bất ngờ nhất chính là Bí thư Ủy ban Kỷ luật Đặng Lực Khôn lại biểu hiện cực kỳ ủng hộ. Sau khi nghe Vương Trạch Vinh nói biện pháp này xong, y lập tức tỏ vẻ rất ủng hộ, còn cho rằng đây là một chuyện có lợi cho nông dân.
Bởi vì có đám người Điền Hoài Trụ, Mã Giới Yên, Mâu Tường Cương ủng hộ, có mấy người bảo lưu ý kiến, Mao Hiếu Lễ cũng không muốn thể hiện rõ thực lực của Vương Trạch Vinh, bởi vậy cũng bỏ quyền đối với việc này.
Sau khi phương án thí điểm luân chuyển đất đai của Vương Trạch Vinh được thông qua, Vương Trạch Vinh đem thị trấn Vương Gia Bá làm thí điểm. Thị trấn này không chỉ có tài nguyên than đá khá phong phú mà tài nguyên đất đai cũng rất phong phú, đất ruộng cũng không ít, nhưng bởi vì thu hoạch từ ruộng đất không đủ để bảo đảm đời sống của nông dân nên người bỏ đi nơi khác làm ăn rất nhiều. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là Bí thư đảng ủy thị trấn mới lên Tấn Tổ Nghĩa là người của Vương Trạch Vinh, khi làm việc cũng thuận tiện hơn.
Hội nghị quyết định thành lập tổ công tác luân chuyển đất đai huyện Đại Phường, do Vương Trạch Vinh làm tổ trưởng, tổ phó là Điền Hoài Trụ và Mã Giới Yên, Chánh văn phòng tạm thời do Tấn Tổ Nghĩa đảm nhiệm.
Sau khi tan họp, Vương Trạch Vinh gọi điện thoại tới Tấn Tổ Nghĩa nói cho y quyết định của hội nghị.
Tấn Tổ Nghĩa là người sinh trưởng ở địa phương huyện Đại Phường, quê nhà ở ngay tại thị trấn Vương Gia Bá. Lần trước Vương Trạch Vinh điều tra nghiên cứu luân chuyển đất đai đã nói cho y biện pháp thực hiện, lúc ấy y cảm thấy việc này rất có lợi cho thôn dân Vương Gia Bá, giờ đột nhiên nghe thấy mình thành Chánh văn phòng, liền cảm thấy trách nhiệm nặng nề hẳn lên.
Tấn Tổ Nghĩa là một người thông minh, bằng không cũng sẽ không đi theo Vương Trạch Vinh ngay sau khi Vương Trạch Vinh thể hiện một chút thực lực. Y biết tầm quan trọng của vị trí Chánh văn phòng này nếu việc này thao tác thành công, mình sẽ trở thành chuyên gia về luân chuyển đất đai, tiền đồ phát triển sẽ rộng mở. Nếu việc này không thành cũng không quan hệ, chỉ cần nghe theo Vương Trạch Vinh chẳng lẽ Vương Trạch Vinh còn có thể mặc kệ mình sao?
- Chủ tịch huyện Vương, tôi nhất định chuyên tâm công tác, biến tất cả những ý đồ của ngài thành sự thật.
Tấn Tổ Nghĩa lập tức bày tỏ thái độ.
- Giờ anh lập tức tới huyện, chúng ta cùng nhau nghiên cứu một chút xem triển khai công tác thế nào.
Vương Trạch Vinh lập tức tập trung vào việc này.
Sau khi Tấn Tổ Nghĩa tới huyện, Vương Trạch Vinh cũng kêu Điền Hoài Trụ và Mã Giới Yên tới.
Mấy người cùng tiến hành triển khai công việc.
Hiện tại đã thành lập lãnh đạo của tổ công tác, tất cả mọi người trong huyện đều nhìn vào, áp lực của Vương Trạch Vinh cũng lớn lên. Việc này rốt cuộc sẽ trở thành thế nào, trong lòng hắn cũng không có quá nhiều tự tin.
Điền Hoài Trụ nghiêm túc nói:
- Chủ tịch huyện Vương, việc này cực kỳ phức tạp, mỗi bước đều phải rất thận trọng mới được.
Mã Giới Yên nói:
- Có mấy vấn đề thế này. Việc này cần thu hút đầu tư, thu hút đầu tư có thể đột phá hướng ra phía ngoài, nhưng làm thế nào để đột phá? Làm thế nào để có thể làm tốt công tác chiêu thương? Mọi người sẽ đến đầu tư sao? Nhận thầu quy mô lớn sẽ có rủi ro lớn, ai sẽ chịu trách nhiệm?
Đây đích thật là vấn đề. Tất cả mọi người đều biết, nếu không thể giải quyết vấn đề này, triển khai công tác này ra thực tế sẽ phi thường khó khăn.
Tấn Tổ Nghĩa là từ cơ sở thấp nhất đi lên, y cũng nói:
- Sau lưng vấn đề luân chuyển đất đai còn đề cập đến rất nhiều vấn đề khác của nông thôn, ví dụ như thành lập tổ chức hợp tác, tăng cường đàm phán năng lực, như thế nào bảo vệ tốt ích lợi của nông dân bị mất đất. Đồng thời, nông dân có chịu từ bỏ đất đai của mình hay không?
Sau khi cẩn thận lắng nghe ý kiến của mọi người, Vương Trạch Vinh nói:
- Những điều mọi người vừa nói đều là những điểm cơ bản nhất. Công tác luân chuyển đất đai là một việc rất mới, chúng ta không có bất cứ thứ gì để tham khảo, hết thảy đều phải sờ soạng mà đi. Tôi cho rằng đầu tiên có lẽ nên triển khai tuyên truyền trước. Luân chuyển đất đai cũng không phải biến nông dân thành không còn ruộng đất mà là làm cho ruộng đất bỏ không của họ sinh ra hiệu quả kinh tế và lợi ích. Về phần vấn đề chiêu thương, chúng ta có thể chọn dùng nhiều loại hình thức để tiến hành, không cần giới hạn ở huyện Đại Phường, ở thành phố hoặc tỉnh, thậm chí còn ở cả nước ngoài. Chỉ cần người có ý muốn đầu tư đều có thể mời tới đầu tư. Hết thảy việc này đều cần những cán bộ chúng ta chân chính có tâm làm việc cho những người nông dân.
Nói tới đây, Vương Trạch Vinh nói với Tấn Tổ Nghĩa:
- Thị trấn Vương Gia Bá các anh phải rút ra những nhân viên mạnh nhất để đưa vào văn phòng tổ công tác, cần phải biến văn phòng tổ công tác luân chuyển đất đai thành một văn phòng có hiệu suất vận hành cao. Đến lúc đó tôi sẽ tự mình chủ trì công tác.
Tấn Tổ Nghĩa cười nói:
- Có Chủ tịch huyện trấn thủ, chúng tôi nhất định công tác thật tốt.