Quan Khí​

Chương 1359: Đầu mối




Vương Trạch Vinh lập tức về Nam Điền. Sau khi đạt thành thỏa thuận miệng với Chu Thế Khánh, nhưng tình hình cụ thể sẽ như thế nào thì hai bên không nói. Đối với Vương Trạch Vinh mà nói thì hắn đang làm khán giả xem kịch. Hắn muốn xem Chu Thế Khánh làm gì ở Bắc Cát?

Đương nhiên thỏa thuận của hai người cần được chứng thực đó là Tiền Hồng đi làm Phó bí thư Tỉnh ủy. Việc này hắn tin Chu Thế Khánh sẽ cố gắng đi làm.

Trước khi đi, Vương Trạch Vinh đã dặn Tiền Hồng cùng Phương Phó Quang phải cố gắng tranh thủ lực lượng vào tay.

Vương Trạch Vinh vừa về Nam Điền liền triệu tập Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, mục đích đó chính là hắn muốn xem thời gian mình rời khỏi Nam Điền thì Tỉnh ủy có gì thay đổi không?

Tuy nói hắn vẫn khống chế được Nam Điền, có nhiều người hàng ngày gọi điện báo cáo tình hình Nam Điền với hắn. Nhưng dù sao hắn cũng đi một thời gian, hơn nữa Bắc Kinh mọi người đang thầm tranh đấu thì có khi sẽ xảy ra chuyện.

Vương Trạch Vinh hiểu rõ bây giờ đừng nhìn bề ngoài Tỉnh ủy Nam Điền hòa thuận, nhưng đây là do mọi người đều có cùng mục tiêu là Nam Điền lên cấp và đạt được lợi ích. Nếu như việc này có vấn đề thì tin rằng mọi người sẽ thay đổi.

Các thường vụ đến rất đông đủ, Vương Trạch Vinh đi vào bắt tay và chào hỏi mọi người.

- Bí thư Vương, nghe nói bố ngài xảy ra chuyện ở Bắc Cát, xử lý thế nào rồi?

Phó chủ tịch thường trực tỉnh Văn Hồng Quân khi bắt tay Vương Trạch Vinh liền quan tâm mà hỏi.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Bố tôi thích lo chuyện người khác nên bị người ta đánh, bây giờ đã không sao rồi.

Văn Hồng Quân cười nói:

- Bắc Cát xem ra có không ít vấn đề.

Là người Văn gia, Văn Hồng Quân tự nhiên biết nhiều chuyện ở Bắc Cát. Thấy Vương Trạch Vinh và Chu Thế Khánh cùng tới Bắc Cát, bây giờ lại thấy Vương Trạch Vinh rời khỏi Bắc Cát trước, Văn Hồng Quân có chút khó hiểu, y liền không nhịn được mà muốn từ giọng của Vương Trạch Vinh dò xét tình hình.

Bắc Kinh khá chú ý việc Chu Thế Khánh và Vương Trạch Vinh cùng ở Bắc Cát. Theo mọi người nghĩ hai người này nhất định sẽ có tranh đoạt ở Bắc Cát. Nhưng bây giờ xem ra Vương Trạch Vinh không có ý tranh đoạt. Vương Trạch Vinh chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua Bắc Cát sao?

Chủ tịch tỉnh Ngụy Trung Hoa cười nói:

- Lần này Bắc Cát coi như mất hết chủ lực. Bí thư tỉnh ủy bị con của chủ tịch tỉnh tìm người chém giữa phố. Chủ tịch tỉnh lại bị tai biến mà vào bệnh viện.

Mọi người đều cười cười, chuyện ở Bắc Cát đúng là trò cười cho mọi người. Đồng thời ai cũng suy nghĩ không biết kết quả cuối cùng ở Bắc Cát sẽ là như thế nào?

Đối với việc Vương Trạch Vinh và Chu Thế Khánh cùng tới Bắc Cát, mọi người đều thầm nghĩ chẳng lẽ tranh đấu ở Bắc Kinh đã mở rộng ra các tỉnh?

Nhìn Vương Trạch Vinh cười cười ngồi đó, mọi người đương nhiên biết việc này có quan hệ lớn đối với hắn.

Vương Trạch Vinh bắt đầu nhìn quan khí của mọi người.

Quan làm đến cấp tỉnh thì từ bề ngoài là không thể nhìn ra vấn đề, chỉ có thể nhìn từ quan khí.

Hôm nay cũng là như vậy, từ bề ngoài thì mọi người vẫn đoàn kết xung quanh Tỉnh ủy.

Vương Trạch Vinh nhíu mày vì thấy có vấn đề.

Một lần nữa nhìn quanh, Vương Trạch Vinh nhìn về phía chủ tịch tỉnh Ngụy Trung Hoa.

Thấy Vương Trạch Vinh nhìn tới, Ngụy Trung Hoa cười nói:

- Bí thư Vương, tình hình phát triển của Nam Điền rất tốt. Mấy tháng này các hạng mục của Nam Điền đều được thực hiện. Nam Điền đang phát triển rất nhanh.

Thái độ của Ngụy Trung Hoa vẫn tỏ vẻ khá tốt. Từ trước đến giờ y vẫn nghe lời Vương Trạch Vinh nói.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Từ sự phát triển của Nam Điền có thể thấy mọi người đều cố gắng. Bên phía các anh phải quan tâm nhiều hơn nữa.

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng Vương Trạch Vinh lại nghĩ đến điều mình thấy. Hắn đi có một thời gian mà đám người của vài gia tộc Bắc Kinh do Ngụy Trung Hoa cầm đầu đã có xu hướng liên minh, việc này rất không tốt.

Ngụy Trung Hoa này vẫn tỏ vẻ cung kính và thể hiện muốn dựa vào Nam Điền lên cấp mà thăng chức. Nhưng Vương Trạch Vinh biết một điều nếu Ngụy Trung Hoa không có vài phần năng lực thì sao có thể lên làm chủ tịch tỉnh. Người này không phải là vẫn giả vờ đó chứ?

Ngụy Trung Hoa là chủ tịch tỉnh, Văn Hồng Quân là Phó chủ tịch thường trực, Trịnh Dị Lợi là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, Phan Khánh Phong là Phó chủ tịch tỉnh, bốn người này đã có xu thế liên minh, đây không phải lực lượng nhỏ. Sau lưng bọn họ có gia tộc ở Bắc Kinh, bọn họ hợp sức sẽ ảnh hưởng lớn đối với Nam Điền.

Nhất là thấy Trịnh Dị Lợi qua lại với bọn họ, Vương Trạch Vinh liền có cảm giác Chu Thế Khánh có phải bắt đầu nhúng tay vào Nam Điền?

Nghĩ tới Chu Thế Khánh, Vương Trạch Vinh liền cảnh giác. Người này bây giờ đang không ngừng xen vào các nơi, khó tránh khỏi nhằm vào Nam Điền. Trịnh Dị Lợi là người của Chu Thế Khánh, có phải là thông qua Trịnh Dị Lợi mà gây khó dễ cho mình?

- Bí thư Vương, Nam Điền đang phát triển, áp lực của Ủy ban nhân dân tỉnh rất nặng. Vì làm tốt công tác nên tôi cho rằng nên điều chỉnh cán bộ ở Ủy ban nhân dân tỉnh một chút. Có phải nên nhân hội nghị này mà bàn không?

Ngụy Trung Hoa nói làm Vương Trạch Vinh hơi động tâm, đây là cơ hội để thử xem sao.

- Bên Ủy ban có phải đã tiến hành trao đổi trước?

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

Không chờ Ngụy Trung Hoa nói, Văn Hồng Quân đã nói trước:

- Tôi cho rằng việc điều chỉnh cán bộ đều phải do Ban Tổ chức cán bộ nghiên cứu rồi mới đưa ra. Hôm nay là hội nghị tạm thời thì có nên nghiên cứu vấn đề trước không? Hơn nữa đây là việc bên chính quyền nên do Ủy ban nghiên cứu trước rồi báo cáo với Tỉnh ủy.

Một người Ngụy gia, một Văn gia, hai người một chủ tịch tỉnh, một Phó chủ tịch thường trực vẫn không hòa hợp gì, thường hay tranh chấp trong hội nghị. Văn gia mặc dù kém Ngụy gia nhưng trong thời gian này nghe nói lão gia tử Ngụy gia ở mãi trong bệnh viện và sắp không được. Ở tình hình này thì Văn gia cũng không quá sợ Ngụy gia.

Đáng lẽ đây là việc Bí thư tỉnh ủy thích thấy nhất. Bí thư tỉnh ủy không bao giờ hy vọng bên chính quyền quá đoàn kết, có mâu thuẫn mới tốt.

Chẳng qua việc hôm nay Vương Trạch Vinh lại thấy khác. Quan khí của bọn họ đã nhất trí, chuyện này chẳng lẽ cả hai chưa trao đổi trước hay sao? Đây là diễn kịch.

Chẳng qua mục đích là gì thì Vương Trạch Vinh không rõ.

- Như vậy đi, hôm nay tạm thời không bàn việc này, để hôm khác.

Vương Trạch Vinh không làm rõ tình hình nên không tùy tiện bàn về việc này.

Nhìn người của mình, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ xem ra mấy người kia mới bắt đầu liên minh và lén thực hiện, nếu không sao có thể giữ bí mật đến bây giờ.

Đám người này muốn làm gì? Đây là điều mà Vương Trạch Vinh cần biết.

Thấy quan khí của mấy người khác không thay đổi nhiều, Vương Trạch Vinh thở phào nhẹ nhõm, có lẽ xu thế này mới bắt đầu mà thôi.

Vương Trạch Vinh lắc đầu, không ngờ mình đến Bắc Cát có vài hôm mà có người đã nhằm vào Nam Điền.

Cả hội nghị cũng không nghiên cứu vấn đề gì lớn, chủ yếu là bên chính quyền báo cáo công việc gần đây.

Từ báo cáo có thể thấy các hạng mục công việc của Nam Điền không bị ảnh hưởng gì, mọi người đều cố gắng công tác. Vương Trạch Vinh khá hài lòng với việc này.

Trong hội nghị, Vương Trạch Vinh phát hiện một điều là Văn Hồng Quân và Ngụy Trung Hoa luôn tỏ ra tranh chấp nhau, Phan Khánh Phong lại tỏ vẻ không đứng về bên nào, không tham gia tranh chấp của bọn họ. Trịnh Dị Lợi thì cũng như trước, vẫn theo chiều gió.

Thú vị.

Thấy tình hình như vậy, Vương Trạch Vinh thầm than một tiếng đúng là không thể nhìn ra từ vẻ ngoài của mấy tên này.

Tỉnh Nam Điền xảy ra chuyện gì thế này? Là Chu Thế Khánh gây rối hay là Ngụy gia muốn hành động.

Hội nghị kéo dài khá lâu, Nam Điền nhiều chuyện nên báo cáo mất cả ngày. Sau khi kết thúc, Vương Trạch Vinh liền đi ra ngoài đầu tiên.