Quan Khí​

Chương 1347: Vương Đại Hải xảy ra chuyện




Hạng gia đang bàn về sự phát triển của Vương Trạch Vinh thì điện thoại di động của hắn vang lên. Hắn mở ra thì thấy là bà mẹ gọi tới.

Vương Trạch Vinh vừa nghe điện thì bà Tiền Thanh Phân đã khóc rống mà nói:

- Trạch Vinh, mau đến đây, bố con xảy ra chuyện rồi.

- Gì ạ?

Vương Trạch Vinh nghe thấy thế liền sợ hãi kêu lên.

Mọi người cũng giật mình nhìn hắn.

Vương Trạch Vinh khá lo lắng. Bố mẹ hắn vì không làm phiền hắn nên mấy năm nay đi du lịch khắp nơi. Có lúc ngay cả Vương Trạch Vinh cũng không rõ bố mẹ hắn ở đâu. Bây giờ bà mẹ đột nhiên gọi tới nói ông bố xảy ra chuyện, Vương Trạch Vinh ngẩn ra.

- Trạch Vinh, là như thế này, tính bố con đi đến đâu đều thích lo chuyện của người. Lần này đến Bắc Cát thì thấy một xe đâm người rồi bỏ chạy, ông ấy liền cầm gạch ném xe. Không ngờ chủ xe nhảy xuống đánh bố con, đánh rất mạnh. Không biết sao chủ xe đó rất có thế lực ở Bắc Cát, nói rằng muốn xử lý bố con. Bây giờ bố con đã bị cảnh sát bắt, không cho ai vào thăm. Nghe nói ở trong đồn cũng bị đánh. Con mau đến xem thế nào.

- Mẹ đừng lo, con lập tức tới.

Vương Trạch Vinh cũng lo lắng, nếu là như vậy thì bố hắn lần này ăn đòn không nhẹ.

Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, Hạng Nam hỏi:

- Trạch Vinh, có việc gì con?

Vương Trạch Vinh vội vàng nói tình hình ra:

- Con phải lập tức tới Bắc Cát.

Hạng Nam nghe vậy thì vẻ mặt cũng khó coi. Không ngờ có người đánh thông gia của ông.

Hạng Thành cũng lớn tiếng nói:

- Còn có pháp luật không đây. Trạch Vinh, dù như thế nào cũng phải để bọn họ có câu trả lời thuyết phục. Tỉnh ủy Bắc Cát làm cái gì thế này?

Hạng Tâm Lam cũng nói:

- Cô lập tức tới đó, phải đảm bảo an toàn cho bố Trạch Vinh.

Hạng Định cũng lớn tiếng nói:

- Thằng nào mà to gan như vậy, để em dẫn người đi xử lý nó.

Lữ Hàm Yên cũng lo lắng nói:

- Bố vốn nóng tính nên lần này nhất định bị thiệt. Anh phải mau tìm người đưa bố ra ngoài.

Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh lúc này mới tỉnh táo một chút. Nghĩ tới Tiền Hồng là Phó chủ tịch Bắc Cát, hắn vội vàng gọi cho Tiền Hồng.

Vương Trạch Vinh biết một chút tình hình của Tiền Hồng. Sau khi Vương Trạch Vinh đến Bắc Cát lúc còn công tác ở Bộ Thương mại, Tiền Hồng coi như có một chút thế lực ở Bắc Cát.

Ngay khi Vương Trạch Vinh gọi điện thì Tiền Hồng đang ngồi nhà mà suy nghĩ.

Tuy nói Vương Trạch Vinh đưa y đến Bắc Cát nhưng tình hình ở đây không tốt mấy. Y cố gắng một thời gian mà không có hiệu quả lớn mấy. Hôm nay vừa diễn ra Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, y bị Bí thư tỉnh ủy mắng cho một trận. Y biết đây là tên Bí thư tỉnh ủy lo thế lực của mình mở rộng ra.

Sao bây giờ? Tiền Hồng là người khôn khéo, y biết mình nếu không có thành tích gì thì sẽ bị loại ra khỏi vòng tròn trung tâm Vương Hệ.

Tiền Hồng rất chú ý chuyện của Vương Trạch Vinh, biết đại hội tới thì chỉ cần theo sát Vương Trạch Vinh thì sẽ có tương lai tốt, nhất định phải thay đổi tình hình bây giờ.

Tiền Hồng vừa nghĩ đến đây thì Vương Trạch Vinh gọi tới.

Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, Tiền Hồng ngẩn ra. y không ngờ bố mẹ Vương Trạch Vinh lại xảy ra chuyện ở Bắc Cát.

- Bí thư Vương yên tâm, tôi lập tức bố trí, tôi sẽ đến ngay đồn cảnh sát. Đúng là không coi pháp luật ra gì.

Tiền Hồng biết Vương Đại Hải không thể xảy ra chuyện.

Vương Trạch Vinh gọi điện xong, Hạng Nam nói:

- Bố sẽ gọi cho Bí thư tỉnh ủy Cao Cách Ninh.

Hạng Nam rất nhanh gọi cho Cao Cách Ninh.

Cao Cách Ninh là Bí thư tỉnh ủy Bắc Cát, mặc dù không phải người Hạng hệ nhưng thấy Phó Thủ tướng gọi tới cũng không dám chậm trễ, liền cung kính nói:

- Phó thủ tướng Hạng có chỉ thị gì?

- Đồng chí Cao Cách Ninh, hôm nay gọi tới tôi có việc riêng muốn nói:

- Mời Phó Thủ tướng nói.

Cao Cách Ninh thấy là việc riêng thì yên tâm hơn. Y sợ có chuyện gì xảy ra. Nói thật quan chức bọn họ sợ nhất là công việc đột nhiên mà tới, chuyện riêng thì dễ xử lý.

- Là như thế này, thông gia của tôi đến Bắc Cát du lịch, bây giờ đang trong một đồn cảnh sát ở tỉnh thành, tên ông ấy là Vương Đại Hải. Không biết là chọc vào ai hay không mà nghe nói bị bắt và bị đánh, mời anh chú ý đến việc này.

Hạng Nam nói xong liền dập máy.

Thông gia của Phó Thủ tướng Hạng xảy ra chuyện ở Bắc Cát, chuyện này quá giật mình.

Bây giờ Cao Cách Ninh đã không thể ngồi yên, y liền nghĩ đến không phải đi hỏi đến Vương Đại Hải ra sao mà nghĩ tới hậu quả của việc này. Thông gia của Hạng Nam xảy ra chuyện ở Bắc Cát, vậy Hạng Nam có thể làm gì Bắc Cát?

Cao Cách Ninh là Bí thư tỉnh ủy nên luôn chú ý tình hình trên Bắc Kinh. Vừa nãy y nhận được thông báo của một bạn học cũ tại trường Đảng Trung ương trên Bắc Kinh gọi đến thông báo tình hình. Hôm nay trong hội nghị Ngô Tán Lâm muốn hợp sức một số người chèn ép Vương Trạch Vinh nhưng kết quả không thành, khả năng Vương Trạch Vinh lên chức là rất lớn. Đây không phải tin tức bình thường, nếu là như vậy thì Vương Trạch Vinh sẽ càng mạnh hơn.

Bây giờ đột nhiên xuất hiện chuyện thông gia của Hạng Nam bị đánh ở Bắc Cát, nếu xử lý không tốt thì Bắc Cát sẽ có động đất. Y là Bí thư tỉnh ủy cũng chưa chắc giữ được ghế.

Cao Cách Ninh liền gọi điện ra ngoài.

Khi Vương Trạch Vinh đến Bắc Cát thì thấy bố mình nằm trên giường bệnh.

Lữ Hàm Yên đã kéo mẹ chồng sang hỏi tình hình.

Tiền Thanh Phân khóc mà nói với Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh, bố con bị đánh rất nhiều ở trong đồn cảnh sát, nghe thằng kia nói đánh cho bố con không thể đứng dậy. Nếu không phải Phó chủ tịch Tiền kịp thời chạy tới thì không biết tình hình như thế nào.

Vương Trạch Vinh nhìn Tiền Hồng đứng bên mà nói:

- Tình hình là như thế nào?

Tiền Hồng do dự một chút rồi nói:

- Tên kia là con của chủ tịch tỉnh Hướng – Hướng Xung.

Hạng Định nghe thấy thế liền lớn tiếng nói:

- Không cần biết nó là ai, đánh người còn có lý sao? Bắt thằng Hướng Xung kia lại, tôi muốn xem Chủ tịch Hướng kia ăn nói như thế nào.

Vương Trạch Vinh mặc dù nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng vẫn nói:

- Ai đúng?

Tiền Hồng nói:

- Chuyện là như thế này, Hướng Xung uống rượu lái xe đâm người và muốn bỏ chạy. Vương lão thấy và bắt hắn phải chịu trách nhiệm. Hướng Xung đẩy Vương lão và muốn lái xe đi, Vương lão không hài lòng và nhặt gạch ném xe. Hướng Xung vì uống rượu nên nhảy xuống đánh Vương lão, sau đó khi vào đồn cảnh sát thì hắn gọi cho Cục trưởng Cục Công an thành phố, kết quả Vương lão bị đánh.

Vương Trạch Vinh đã hiểu tình hình, chuyện này là do Hướng Xung uống rượu lái xe đâm người, đánh người đều không đúng.

Vương Trạch Vinh biết việc này dễ xử lý nên trầm giọng nói với Tiền Hồng:

- Bắc Cát chẳng lẽ không có chút pháp luật nào sao?

Nói lời này Vương Trạch Vinh thấy Cao Cách Ninh cùng chủ tịch tỉnh Hướng Minh Chí đi vào nên cũng lớn tiếng hơn.

Cao Cách Ninh lúc này đã vội vàng đi lên nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương yên tâm, chuyện này chúng tôi sẽ có câu trả lời thuyết phục với anh.

Chủ tịch tỉnh Hướng Minh Chí đang rất đau đầu, con y không ngờ đánh bố Vương Trạch Vinh đến gãy tay, họa lớn.

- Bí thư Vương, thằng con tôi uống rượu nên mới vậy, nó đang rất hối hận. Tôi sẽ bảo nó đến xin lỗi Vương lão.

Khi nói lời này, y nói khá nhỏ giọng. Vợ y rất chiều con, ở nhà còn lớn tiếng gào khóc nói bố người ta quan trọng, con mình cũng quan trọng mà. Ở việc này vợ y định bồi thường tiền là được. Việc này làm Hướng Minh Chí rất buồn bực.

Vương Trạch Vinh biết Hướng gia có chút thực lực ở Bắc Kinh. Hướng Minh Chí là người Hướng gia nên cũng khá mạnh. Chẳng qua thấy bố hắn gãy tay nằm trên giường, Vương Trạch Vinh nghe thấy Hướng Minh Chí chỉ muốn bồi thường tiền thì rất tức giận.

Vương Trạch Vinh lạnh nhạt nói:

- Bí thư Cao, tôi chỉ muốn hỏi thay cho dân chúng, Bắc Cát có pháp luật không? Chẳng lẽ con lãnh đạo cao cấp là không cần biết pháp luật.

Nói xong Vương Trạch Vinh liền đi tới ngồi xuống bên cạnh giường ông bố.

Vẻ mặt Cao Cách Ninh hơi khó coi. Y không sợ Vương Trạch Vinh làm gì Hướng Minh Chí, chỉ là lo mình bị liên lụy.

Vẻ mặt Hướng Minh Chí cũng rất khó coi, nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, y biết Vương Trạch Vinh không chịu bỏ qua con mình.

Tiền Hồng thấy vẻ mặt mọi người như vậy thì thầm nghĩ đây có phải cơ hội đánh ngã Hướng Minh Chí?

- Bí thư Vương nói đúng, dù là ai cũng phải công bằng trước pháp luật.

Tiền Hồng lớn tiếng nói.