Quan Khí​

Chương 1341: Hạng Nam công kích




Trịnh Ân Bảo nói không nhiều nhưng thái độ chính là một phương hướng. Một người rất có thể lên làm Tổng bí thư mà ủng hộ thì nói rõ vấn đề gì?

Thấy Trịnh Ân Bảo tỏ vẻ ủng hộ Nam Điền, mọi người tham gia hội nghị bắt đầu phải suy nghĩ, ai cũng không thể coi nhẹ lời Trịnh Ân Bảo nói.

Quan khí trong phòng hội nghị đang va chạm rất mạnh, các loại tán ô quan khí như vô số binh lính đang nhanh chóng điều chỉnh mà hình thành thế trận.

Vương Trạch Vinh nhìn quan khí của Trịnh Ân Bảo thì thấy quan khí đã gần bằng Bí thư Lâm. Ô quan khí bảy màu chỉ còn thiếu chút nữa là hoàn toàn hình thành.

Thú vị nhất chính là có một số người trong phòng hội nghị có quan khí nhất trí với Trịnh Ân Bảo.

Đúng lúc này Hạng Nam ừm một tiếng rồi nói:

- Tôi cũng nói vài câu. Nếu Trung ương chú ý Nam Điền như vậy, còn mời các đồng chí Nam Điền lên báo cáo thì chúng ta nên có thái độ công bằng đối với công việc Nam Điền. Mọi người đều biết quan hệ của tôi và đồng chí Vương Trạch Vinh, tôi vốn không nên nói nhưng nghe Phó chủ tịch Trịnh nói, tôi đột nhiên thầm than và muốn nói vài câu.

Hạng Nam lúc này đang rất nghiêm túc.

Là Phó Thủ tướng, lời Hạng Nam nói đương nhiên làm mọi người chú ý. Mọi người đang muốn nghe xem ông muốn nói gì.

Hạng Nam nói:

- Chính sách phát triển phía Tây là một chính sách rất quan trọng của Trung ương. Ở chuyện này Trung ương đã đầu tư nhiều người, tài chính mà không có hiệu quả bao nhiêu. Tôi cho rằng quan trọng nhất là do tư tưởng lãnh đạo tỉnh chúng ta trì trệ. Tại sao Nam Điền có thể lấy được thành tích thì có người nhảy ra phản đối. Tôi thấy việc này rất không bình thường. Tuy nói tôi có quan hệ cá nhân với Vương Trạch Vinh, nhưng tin rằng mọi người đều thất rõ sự phát triển của Nam Điền.

Hạng Nam nhìn Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Thịnh Phong Khải rồi nói:

- Nếu nói truyền thông nói về Nam Điền chủ yếu là chính xác thì có thể chấp nhận. Nhưng mọi người cũng thấy tình hình truyền thông bây giờ đó, có thể nói không ngừng nhằm vào Tỉnh ủy Nam Điền. Tin rằng mọi người cũng thấy sự phát triển của Nam Điền, tôi không tin mọi người không biết tình hình Nam Điền là như thế nào. Nếu biết tình hình của Nam Điền vì sao còn xảy ra chuyện như vậy? Tôi có hai câu hỏi. Một câu là hỏi Tỉnh ủy Nam Dương ở chuyện này có thái độ gì? Một câu hỏi là Ban Tuyên giáo Trung ương của chúng ta làm như thế nào trong việc tạo hướng cho truyền thông?

Hạng Nam nói như vậy làm tinh thần Vương Trạch Vinh rung lên.

Hạng Nam nói như vậy làm mọi người trong phòng hội nghị thầm hút một hơi. Hạng Nam đang phản công, từ giọng của ông có thể thấy đây là nhằm thẳng vào Tỉnh ủy Nam Dương và Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.

Vương Trạch Vinh cũng lần đầu phát hiện ông bố vợ mình lại cứng rắn như vậy, một lời đã ép hai Ủy viên Bộ Chính trị.

Hạng Nam vừa nói xong, Trưởng ban tổ chức cán bộ Trung ương Vương Triêu Chính cũng nói:

- Sau khi biết tình hình truyền thông, Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đã lập tức phái một tổ công tác đến Nam Điền, kiểm tra việc quản lý cán bộ của Nam Điền. Thông qua điều tra, chúng tôi cho rằng công tác quản lý cán bộ của Nam Điền làm rất tốt, không hề có chuyện tất cả cán bộ đều sa đọa như truyền thông nói. Vừa nãy Phó thủ tướng Hạng nói một câu rất quan trọng. Bây giờ các truyền thông nhằm vào Tỉnh ủy Nam Điền càng lúc càng nhiều, nếu mọi người thấy thì sẽ như thế nào?

Mọi người đương nhiên biết Vương Triêu Chính phụ trách công tác tổ chức, truyền thông không ngừng nhằm vào bộ máy Nam Điền làm y rất không hài lòng. Nhằm vào Tỉnh ủy Nam Điền, đây cũng là ám chỉ Ban Tổ chức cán bộ Trung ương không làm tốt công tác, nên Vương Triêu Chính liền đứng ra ủng hộ Hạng Nam.

Tư Mã Hoành, Hồng Kiều Đàn, Hạng Nam, Trịnh Ân Bảo, Vương Triêu Chính đều đứng ra ủng hộ, trong đó có bốn người trong chín người trung tâm. Mọi người thấy thế đều mở to mắt, đây là một lực lượng rất mạnh. Vương Trạch Vinh bây giờ không có tư cách nên tướng nên chỉ có thể nhìn mọi người lên tiếng.

Ngụy Trung Hoa càng thêm lo lắng, y nhìn mọi người và cố cúi gằm mặt xuống, đầu đầy mồ hôi.

Vương Trạch Vinh biết mình đã làm xong công việc, quyết định cuối cùng là như thế nào thì các lãnh đạo đều sẽ có đấu đá.

Vương Trạch Vinh nhìn quanh và thấy quan khí của mình rất tích cực.

Lúc này Vương Trạch Vinh chủ yếu nhìn bốn người kia. Chu Thế Khánh và Ngô Tán Lâm đã liên minh, Lý Kiền Ý đã trở lại, Vương Trạch Vinh thấy tán ô của đối phương có vẻ khôi phục. Nhưng Lô Ninh Quốc lại ngồi đó không biểu hiện gì. Nhìn tán ô của Lô Ninh Quốc, Vương Trạch Vinh không khỏi thở dài trong lòng. Lô Ninh Quốc này coi như xong, tán ô của đối phương đã tan đi.

Tán ô của Ngô Tán Lâm cũng có vấn đề lớn, bây giờ xem ra tán ô của Ngô Tán Lâm đang tản mát.

Vương Trạch Vinh lại nhìn tán ô của Bí thư Lâm. Tuy Bí thư Lâm ngồi đó không biểu hiện gì nhưng Vương Trạch Vinh có thể thấy quan khí của Bí thư Lâm và Ngô Tán Lâm không cùng hướng.

Lại nhìn Trịnh Ân Bảo thì thấy hầu như quan khí của người này nghiêng về phía Bí thư Lâm.

Thông qua quan sát, Vương Trạch Vinh mới hiểu hôm nay mình coi như đã thắng lợi.

Nghe thấy chuyện liên quan tới mình, Ngô Tán Lâm nhìn không khí trong phòng hội nghị mà có chút lo lắng. Y mặc dù đã đoán trước nhưng có vài điểm không ngờ, một trong số đó là Phó chủ tịch Trịnh Ân Bảo đứng ra ủng hộ.

Theo suy nghĩ của đám người Ngô Tán Lâm thì Trịnh Ân Bảo nhiều nhất sẽ đứng trung lập, dù sao Trịnh Ân Bảo sắp lên làm Tổng bí thư thì sẽ không tự nhiên gây bất lợi cho mình. Bởi vì đoán như vậy nên đám người Ngô Tán Lâm mới có can đảm gây khó dễ cho Hạng hệ. Theo bọn họ đoán thì chỉ cần Trịnh Ân Bảo không tỏ thái độ thì sẽ kéo một số người đứng trung lập. Đến lúc đó bọn họ có thể tập trung lực lượng phong tỏa Vương Trạch Vinh, dù không được cũng phải ép Vương Trạch Vinh ra khỏi Nam Điền. Nam Điền sẽ không thể lên cấp.

Vì việc này Ngô Tán Lâm đã lén làm không ít chuyện, quan hệ với một số gia tộc muốn tới Nam Điền đi nhờ xe.

- Ha ha, Phó thủ tướng Hạng nói mặc dù có lý nhưng quốc gia chúng ta là quốc gia tự do dân chủ. Truyền thông là tự do, tự do ngôn luận, điều này mọi người đều đồng ý. Mạng phát triển, các loại hình truyền thông phát triển, chúng ta không thể làm chuyện ngăn cản thông tin. Đúng là Nam Dương là nơi đầu tiên nhằm vào việc cán bộ Nam Điền hủ bại, điều này chỉ có thể nói Nam Dương rất dân chủ. Tôi cho rằng đây là dấu hiệu cho thấy sự tiến bộ của Nam Dương, nếu quy việc này là do Tỉnh ủy Nam Dương cố ý làm là hơi quá.

Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Thịnh Phong Khải vẫn thầm quan sát tình hình. Thấy nhiều người trong trung tâm đứng về phía Nam Điền như vậy, y hiểu rõ lần này Nam Điền không có vấn đề gì.

Thịnh Phong Khải là người rất khôn khéo. Trong một lần nói chuyện với Bí thư Lâm, y ít nhiều nghe ra ý Bí thư Lâm muốn xử lý đường sắt. Sau khi thấy Nam Điền làm việc này, y nghe nói Vương Trạch Vinh là người đầu tiên thực hiện liền chú ý. Trong việc phát triển, y còn báo cáo với Bí thư Lâm về ý của Ban Tuyên giáo Trung ương.

Thái độ của Thịnh Phong Khải làm mọi người hiểu lầm nghĩ y phản đối Vương Trạch Vinh. Thực ra y trước đó đã báo cáo ý của mình với Tổng bí thư.

Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh chỉ trích, Thịnh Phong Khải cười nói”

- Việc này đúng là do vấn đề chỉ đạo truyền thông. Ban Tuyên giáo Trung ương trước đó đã tiến hành phê bình người liên quan tới vụ việc này. Chẳng qua tôi xin nhận lỗi với Trung ương.

Thịnh Phong Khải tự kiểm điểm làm đám người Ngô Tán Lâm quá ngạc nhiên. Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy nhận dai điều này nói rõ điều gì, đó chính là truyền thông đã sai.

Hạng Nam nghe vậy liền gật đầu nói:

- Trưởng ban Thịnh có suy nghĩ như vậy là rất tốt. Cán bộ chúng ta cần là người dám nhận ra sai lầm của mình.