Quan Khí​

Chương 1319: Nghi ngờ




Suy nghĩ mở rộng làm Vương Trạch Vinh không muốn ở lại Bắc Kinh lâu, hắn lập tức về Nam Điền.

Bây giờ trong lòng Vương Trạch Vinh chỉ có một suy nghĩ là phải phục vụ nhân dân thật tốt.

Đương nhiên Vương Trạch Vinh còn có một suy nghĩ đó là sau đó hắn sẽ lợi dụng năng lực của mình mà phát hiện nhân tài cho quốc gia. Mặc dù chuyện này khá khó khăn nhưng ánh mắt của hắn không còn giới hạn trong Nam Điền nữa. Hắn hy vọng mình có thể tìm ra những người muốn làm tốt công việc.

Vương Trạch Vinh đã nhiều lần nói phục vụ nhân dân, mỗi lần nói hắn đều có chút nghi ngờ đồng thời hắn cũng biết rất nhiều nhân viên công chức đều nói như vậy. Nhưng hành động thực tế của bọn họ lại khác. Chẳng qua bây giờ Vương Trạch Vinh lại không hề nghi ngờ, hắn từ quan khí của mình có thể nhìn ra ai thật lòng phục vụ nhân dân thì quan khí sẽ thay đổi hẳn.

Chẳng qua suy nghĩ này Vương Trạch Vinh chỉ có thể chôn sâu trong lòng, hắn không thể nói ra về chính khí trong quan khí. Dù nói ra ai tin chứ. Nam Điền rất nhiều việc, Vương Trạch Vinh vừa về liền không ngừng tham gia hội nghị bố trí công việc.

Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng nhìn ra chút khó hiểu ở mọi người.

Chủ tịch tỉnh Ngụy Trung Hoa về liền chạy đến để hỏi dò ý của Vương Trạch Vinh.

Sau khi Hải Đông xảy ra chuyện, nhiều người đang thầm đoán bước tiếp theo của hắn. Hầu hết mọi người đều cho rằng Vương Trạch Vinh rất có thể đến Hải Đông làm Bí thư, điều này phù hợp với việc lên chức của Vương Trạch Vinh.

Thấy Ngụy Trung Hoa lúc này, Vương Trạch Vinh cũng không nói ý của mình ra.

Ngụy Trung Hoa vừa đi, Trưởng ban Tuyên giáo Âu Dương Ý Kiên đã đến

Đây là người của Lão bí thư, Vương Trạch Vinh cũng rất nhiệt tình với đối phương. Vương Trạch Vinh đứng lên bắt tay rồi mời đối phương ngồi xuống mà nói:

- Đồng chí Ý Kiên có chuyện gì vậy?

- Bí thư Vương, là như thế này. Sau khi Nam Điền bắt đầu xây dựng nhiều thì trong đội ngũ cán bộ có nhiều nhân vật tiêu biểu. Lần này căn cứ ý kiến của Tỉnh ủy nên muốn chọn tiêu biểu trong Đảng. Toàn tỉnh đã chọn ra mười cán bộ tiêu biểu, mời ngài phê duyệt.

Vương Trạch Vinh lúc này mới nhớ khi mình đến Bắc Kinh đã bố trí việc này. Do Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy dẫn đầu kết hợp với Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy, bây giờ xem ra đã chọn được người.

Cầm danh sách mà Âu Dương Ý Kiên đưa lên, Vương Trạch Vinh cẩn thận đọc.

Là một người từ cán bộ xã đi lên, Vương Trạch Vinh hiểu rõ nhiều vấn đề lừa gạt. Nhìn bản danh sách, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ người trong đây có thực sự tốt như vậy không?

Vương Trạch Vinh căn bản không cần xem tài liệu. Hắn biết chỉ cần một người được đưa vào thì tài liệu sẽ rất đẹp. Chuyện người khác làm nói thành của mình cũng không có gì lạ.

Vương Trạch Vinh nhìn Âu Dương Ý Kiên rồi nói:

- Ban Tuyên giáo các anh đã tiến hành xác minh tình hình những người này chưa?

Âu Dương Ý Kiên hơi nóng mặt nói:

- Lần này bởi vì phạm vi bình chọn rộng nên do các hệ thống tương ứng đề cử. Người lựa chọn tổng cộng có 25 người, chúng tôi dựa vào tài liệu mà chọn ra mười người để điều tra. Chủ yếu là đến nghi ý kiến các cơ quan chuyên môn.

Vương Trạch Vinh nghe thấy liền hiểu công việc có lẽ chỉ là mặt ngoài mà thôi.

Vương Trạch Vinh không tiện phê bình nên nói:

- Tôi cho rằng công tác phải làm chắc chắn, tiêu biểu của tỉnh không phải trò đùa, nhất định phải nghiêm túc kiểm tra.

- Xin Bí thư Vương yên tâm, những người trong bản danh sách đều đã được kiểm tra chặt chẽ.

Âu Dương Ý Kiên là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy nên đương nhiên đã cẩn thận đọc tài liệu. Y nghĩ qua nhiều tầng báo cáo thì chắc không vấn đề gì.

- Được rồi, cứ để đây để tôi xem một chút.

Vương Trạch Vinh thấy vẻ mặt chắc chắn của Âu Dương Ý Kiên như vậy liền không tiện nói nhiều.

Âu Dương Ý Kiên cười nói:

- Bây giờ chỉ còn một thời gian ngắn nữa là đến ngày thành lập Đảng. Chúng ta nhất định phải triển khai hoạt động tuyên truyền những nhân vật điển hình với quần chúng nhân dân.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Về mặt này thì các anh có nhiều kinh nghiệm. Đúng như anh nói là phải thể hiện được các cán bộ xuất sắc nhất với dân chúng.

Nhìn Âu Dương Ý Kiên rời đi, Vương Trạch Vinh lúc này mới cẩn thận xem tài liệu về 10 người.

Quả nhiên đúng như Vương Trạch Vinh nghĩ thì tài liệu đều do chuyên gia viết, rất làm người ta xúc động.

Nhìn tài liệu, Vương Trạch Vinh cũng cảm động.

- Bí thư, hôm nay ngài sẽ đến kiểm tra công việc ở phân cục đường sắt Xuân Thành.

Phan Bằng Trình đi vào nói.

Nghe Phan Bằng Trình nói, Vương Trạch Vinh mới nhớ từ khi Nam Điền bắt đầu phát triển thì xây dựng đường sắt cũng là công việc rất quan trọng. Lần này đang tiến hành sửa đường sắt từ Xuân Thành đến mấy thành phố xung quanh. Nếu làm xong thì Xuân Thành sẽ thông với các nơi về đường sắt.

Vương Trạch Vinh đang định đứng lên thì lại nhìn thấy bản tài liệu vừa nãy.

Vương Trạch Vinh thấy tài liệu về một Phó cục trưởng phân cục đường sắt Xuân Thành, mắt hắn sáng lên vì trong đó có mấy câu: “Một thân chính khí”. Nhìn mấy chữ này, Vương Trạch Vinh thầm nghĩ có thể được đánh giá như vậy thì nhân phẩm của đồng chí Hoàng Thành Phong là rất xuất sắc.

Vương Trạch Vinh liền nhớ kỹ cái tên Hoàng Thành Phong này, hắn thầm nghĩ đến lúc đó mình sẽ xem quan khí của anh ta. Hoàng Thành Phong được đánh giá cao như vậy thì quan khí nhất định có nhiều chính khí.

Vương Trạch Vinh vừa đi ra thì thấy Bí thư thị ủy Xuân Thành - Ninh An Quý.

Sau khi bắt tay, Vương Trạch Vinh cũng không nói gì mà dẫn đầu đi ra.

Trong vòng vây của lãnh đạo tỉnh, thành phố, đoàn xe rất nhanh đến phân cục đường sắt Xuân Thành.

Bởi vì đông người nên Vương Trạch Vinh thực ra chỉ là đi xem một chút mà thôi. Chuyện như vậy thì bản thân Vương Trạch Vinh cũng lắc đầu bất đắc dĩ. Hắn biết nhiều thứ mình muốn thấy đã không thể thấy.

Ngồi trong phòng hội nghị của phân cục đường sắt Xuân Thành, Vương Trạch Vinh ngồi nghe lãnh đạo phân cục đường sắt báo cáo.

Một bên nghe báo cáo, Vương Trạch Vinh nhìn người ngồi ở đây. Với suy nghĩ của Vương Trạch Vinh thì đồng chí Hoàng Thành Phong nhất định ngồi ở đây. Nếu như y ngồi đây thì với chính khí của đối phương thì mình hoàn toàn có thể nhìn ra. Hắn nhìn mọi người thì thấy tuy có người có chính khí nhưng đâu đến mức được đánh giá cao như thế kia.

- Các vị lãnh đạo, phân cục chúng tôi dưới sự lãnh đạo chính xác của cấp trên đã có nhiều tấm gương cảm động điển hình. Lần này trong danh sách cán bộ ưu tú đề cử lên Tỉnh ủy thì có đồng chí Hoàng Thành Phong. Đây là đồng chí rất xuất sắc.

Nghe tới đây, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Không biết đồng chí Hoàng Thành Phong là đồng chí nào? Có đến đây không?

Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, mọi người ngồi đây liền lộ ra các vẻ mặt khác nhau.

Vương Trạch Vinh đã chú ý quan sát vẻ mặt mọi người. Làm hắn khó hiểu chính là vẻ mặt mọi người khác nhau rất nhiều.

Khi Vương Trạch Vinh hỏi xong liền cười cười nhìn các lãnh đạo phân cục đường sắt. Hắn nhìn vào đồng chí có chính khí nhiều nhất.

- Bí thư Vương, tôi là Hoàng Thành Phong.

Đúng lúc này chỉ thấy một người đàn ông trung niên béo trắng đầy kích động đứng lên.

Thấy người này đứng lên, mắt Vương Trạch Vinh trợn tròn.

Theo Vương Trạch Vinh quan sát thì người này gần như không hề có chính khí.

Thấy đối phương là Hoàng Thành Phong, Vương Trạch Vinh vừa giật mình và thầm nghĩ đánh giá kia có đúng hay không?

Vì quá bất ngờ nên Vương Trạch Vinh ho khan một tiếng, thiếu chút nữa chảy nước mắt.

Thấy Vương Trạch Vinh ho khan nhiều như vậy, mọi người rất ngạc nhiên và không biết nên làm như thế nào.

Hoàng Thành Phong đứng đó không được, ngồi không xong. Nhìn Vương Trạch Vinh, y đúng là không rõ sao Bí thư tỉnh ủy Vương lại ho nhiều như vậy.