Quan Khí​

Chương 1123: Biện pháp quê mùa đôi khi cũng có tác dụng




Trong phòng hội nghị Tỉnh ủy, Vương Trạch Vinh nghe Tiền Minh Phú báo cáo việc Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc Tư Mã Hoàng đến Nam Điền.

Vương Trạch Vinh suốt đêm về tỉnh, sáng sớm triệu tập hội nghị nghiên cứu vấn đề này.

Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đến Nam Điền là việc lớn, đây là Lãnh đạo trung ương nên các Thường vụ tỉnh ủy đều rất nghiêm túc.

Tiền Minh Phú là người có vẻ nghiêm túc nhất nhưng mọi người đều có thể nhìn ra tâm trạng của y rất vui.

- Thưa các đồng chí, lần này Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đến Nam Điền là việc lớn, sau khi nhận được tin Ủy ban nhân dân tỉnh đã bố trí cụ thể, đưa ra yêu cầu về an ninh trật tự, công tác đang được triển khai khẩn trương. Chúng ta sẽ lấy một hình ảnh hoàn toàn mới đón tiếp Lãnh đạo trung ương.

Tiền Minh Phú lớn tiếng nói.

Y nói xong làm các Thường vụ tỉnh ủy thầm mắng vì biết Tư Mã Hoàng là bố vợ y. Thời gian Vương Trạch Vinh không ở trong tỉnh, Tiền Minh Phú tỏ vẻ rất mạnh, chuyện Tỉnh ủy chưa nghiên cứu thì y đã chủ động nhúng tay vào làm. Mọi người nhìn Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nhìn Tiền Minh Phú mà cười nói:

- Đồng chí Minh Phú làm rất tốt. Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc là Lãnh đạo trung ương, ngài đến Nam Điền là việc lớn. Chúng ta phải chủ động trong công việc. Tôi thấy công tác chuẩn bị mời đồng chí Minh Phú phụ trách, quyết không thể để xảy ra chuyện. Đồng chí Minh Phú, việc này anh phải chú ý. Ai xảy ra chuyện thì Tỉnh ủy sẽ nghiêm túc xử lý.

Vương Trạch Vinh không phê bình Tiền Minh Phú không tổ chức, mà còn đồng ý cách làm của đối phương. Điều này làm mọi người rất khó hiểu.

Vương Trạch Vinh nghe Ninh An Quý nói về việc tiếp đón một chút, sau đó tiến hành phân công công việc rồi tan họp.

Hội nghị có vẻ rất nặng nề, Vương Trạch Vinh rất bình tĩnh, Tiền Minh Phú lại đang kiêu căng. Điều này ai cũng có thể thấy rõ.

Sau khi về văn phòng, Vương Trạch Vinh châm thuốc hút. Việc này rất rõ ràng, Tư Mã Hoàng đến là để tạo thế cho Tiền Minh Phú. Mình phải xử lý tốt mới được, đồng thời cũng muốn xem bao người đứng về phía Tiền Minh Phú. Mình không phải không phản công, còn phải thể hiện ra sự phối hợp. Ít nhất không thể để Tư Mã Hoàng có lý do lấy cớ.

Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Ninh An Quý đi vào văn phòng Vương Trạch Vinh. Y cũng đến hỏi Vương Trạch Vinh về công tác tiếp đón lần này. Ninh An Quý là người thông minh, biết rõ suy nghĩ của Tiền Minh Phú. Lần này Tiền Minh Phú bị Vương Trạch Vinh chèn ép quá mạnh nên mới phải kéo chỗ dựa tới Nam Điền. Tin rằng Tư Mã Hoàng đến Nam Điền sẽ là việc rất lớn. Chuyện này sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào thì không ai có thể nói rõ.

Ninh An Quý cũng quan sát tình hình hội nghị hôm nay. Thấy Vương Trạch Vinh biểu hiện không như mọi người nghĩ, ngược lại còn dùng cách nhẹ nhàng, không phản đối việc Tiền Minh Phú chưa thông qua Tỉnh ủy đã phân công công việc, ngược lại còn khen. Chẳng lẽ Vương Trạch Vinh lùi bước?

Ninh An Quý tự nhận mình hiểu Vương Trạch Vinh nên cảm thấy trong này nhất định có vấn đề.

Đương nhiên đối với Ninh An Quý mà nói thì bây giờ quan trọng nhất là tỏ vẻ trung thành với Vương Trạch Vinh.

- Bí thư Vương, đối với công tác tiếp đón thì ngài có chỉ thị gì không?

Ninh An Quý hỏi.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Lão Ninh, công tác tiếp đón anh quen rồi, cứ theo quy định mà làm.

- Tôi đã hiểu.

Ninh An Quý nghiêm túc nói. Lúc này Phó bí thư Tỉnh ủy Tất Trí Vân cũng đi vào.

Tất Trí Vân cũng đã cẩn thận quan sát tình hình hội nghị hôm nay. Trong hội nghị Tiền Minh Phú tỏ vẻ rõ ràng vì Tư Mã Hoàng đến.

Tất Trí Vân nếu không phải do lần trước lên Bắc Kinh được Vương Trạch Vinh dẫn đi thì sẽ do dự một chút. Nhưng bây giờ lại khác, Tư Mã Hoàng có thể làm gì chứ?

Vương Trạch Vinh thể hiện như vậy, Tất Trí Vân không cho rằng Vương Trạch Vinh sợ Tiền Minh Phú. Y có cái nhìn mới về Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh làm như vậy chính là muốn phân rõ đội ngũ.

Vào văn phòng Vương Trạch Vinh, Tất Trí Vân chỉ có một suy nghĩ là phải thể hiện mình đi theo Vương Trạch Vinh.

- Bí thư Vương, lần này Ủy viên trưởng đến, tôi cho rằng Nam Điền phải đoàn kết xung quanh Tỉnh ủy, trên dưới một lòng làm tốt công tác.

Nói chuyện vài câu, Tất Trí Vân liền tỏ vẻ nghe theo chỉ thị của Vương Trạch Vinh. Lúc này Ninh An Quý khá khó hiểu và giật mình. Tất Trí Vân vốn chống đối Bí thư Vương, sao bây giờ lại hoàn toàn dựa vào vậy?

Ninh An Quý liền nghĩ lần trước khi lên Bắc Kinh, Vương Trạch Vinh một mình Tất Trí Vân dẫn ra ngoài. Khi đó thái độ của Tất Trí Vân khác hẳn, Ninh An Quý liền hiểu rằng Bí thư Vương đây là để Tất Trí Vân biết lực lượng sau lưng, lực lượng này nhất định rất mạnh. Nếu không Tất Trí Vân không thể chạy đến tỏ vẻ trung thành mới được. Vương Trạch Vinh thầm gật đầu, hai người này khá thông minh. Một lúc sau thư ký Phan Bằng Trình đi vào rót thêm nước trà rồi như vô tình nói:

- Bí thư Vương, nghe nói Chủ tịch Tiền mời Trưởng ban Chu đến chỗ mình.

Vương Trạch Vinh không nói gì mà tiếp tục xem văn bản. Phan Bằng Trình nói xong liền đi ra ngoài.

Vương Trạch Vinh lúc này mới ngẩng đầu lên. Con ả Chu Huệ này muốn dựa vào Tiền Minh Phú.

Vương Trạch Vinh cũng biết Tiền Minh Phú nhất định sẽ nhân cơ hội Tư Mã Hoàng đến mà lôi kéo người, không ngờ y lại làm rõ ràng như vậy. Vương Trạch Vinh đúng là có chút buồn cười với cách làm này của Tiền Minh Phú.

Trong văn phòng chủ tịch tỉnh, Tiền Minh Phú trông rất đắc ý. Y chủ động rót trà cho Chu Huệ rồi nói:

- Trưởng ban Chu, lần này Ủy viên trưởng đến Nam Điền, không biết chị có ý kiến gì đối với công tác của Ủy ban?

Chu Huệ thấy Tiền Minh Phú rót trà cho mình, nói chuyện cũng nhẹ nhàng, ả rất thích không khí này nên cười nói:

- Chủ tịch tỉnh bố trí rất tốt.

- Chị Chu, chị khách khí quá, tôi thật lòng coi chị là bạn, có suy nghĩ gì thì nói rõ đi.

Chu Huệ không biết nói gì. Trong lòng ả rất do dự. Vương Trạch Vinh mạnh thì ả thấy rõ, nếu dựa vào Tiền Minh Phú, ả biết hậu quả rất nặng nề. Hôm nay Tiền Minh Phú rõ ràng muốn mượn sức mình, mình nên làm như thế nào? Trong thời gian này Tiền Minh Phú không ngừng có ý, hai lần hẹn ả ra ngoài nhảy múa, cảm giác mập mờ đúng là làm người ta động tâm. Tiền Minh Phú mặc dù không nhiều kinh nghiệm cơ sở nhưng lại giỏi cách phân tích cảm nhận từng người. Thấy Chu Huệ như vậy, y biết ả đang do dự.

- Chị Chu, tin rằng chị cũng biết Ủy viên trưởng là bố vợ tôi. Bố tôi thích chính là giúp đỡ cấp dưới. Nếu được như vậy thì tiền đồ của chị là rất lớn.

Nói rõ ràng như vậy thì đáng lẽ chủ tịch tỉnh không thể nói. Nếu như là lúc khác thì Tiền Minh Phú không thể nói nhưng y đã phân tích tâm lý của Chu Huệ. Y cho rằng mình nói thẳng thì sẽ khiến ả này động lòng.

Quả nhiên nghe Tiền Minh Phú nói như vậy, Chu Huệ bắt đầu muốn dựa vào Tiền Minh Phú. Tiền Minh Phú là chủ tịch tỉnh, có thể nói như vậy thì coi như tin tưởng mình. Sao bây giờ? Đây là việc rất quan trọng đối với Tiền Minh Phú.

Tiền Minh Phú đứng dậy rót thêm trà cho Chu Huệ, sau đó ngồi sát bên cạnh Chu Huệ.

Tiền Minh Phú cười nói:

- Chị Chu, chị có năng lực, là nhân tài. Tôi hy vọng chị có thể giúp tôi trong công việc. Tôi biết tình hình của chị bây giờ. Chị phải biết tất cả đều cần thực lực, không có thực lực thì dù cố đến đâu cũng vô ích.

Lời này làm Chu Huệ đồng ý. Ả biết lời này mặc dù không tuyệt đối nhưng lại nói đúng chỗ đau của ả.

- Chị Chu, có người chỉ lợi dụng chị. Ở việc này thì kinh nghiệm của chị còn nhiều hơn tôi. Ủy viên trưởng đến Nam Điền là cơ hội, đến lúc đó tôi sẽ giới thiệu chị với Ủy viên trưởng. Tin rằng có Ủy viên trưởng giúp thì chị sẽ rất thuận lợi.

Thấy Chu Huệ còn do dự, Tiền Minh Phú nghiêm túc nói:

- Trung ương có cái nhìn với bộ máy Nam Điền. Lần này Trung ương phái Ủy viên trưởng tới đây chính là khảo sát cán bộ Nam Điền. Chị Chu, đôi khi phương hướng rất quan trọng.