Quan Khí​

Chương 1105: Chu gia phân tích




Mấy ngày này Bí thư thị ủy Xuân Thành – Chu Kiến Minh rất buồn bực, quan trọng nhất đó là lúc này y cần quyết định.

Đừng nhìn y là Bí thư thị ủy Xuân Thành, là nhân vật rất quan trọng trong Nam Điền. Nhưng ở bộ máy trước đây Chu Kiến Minh còn có thể ỷ mình là người Chu gia Bắc Kinh nên không nể mặt ai. Bây giờ thì khác, Chu gia không phải gia tộc lớn gì cả, ở Bắc Kinh chỉ là mức trung bình.

Tình hình Bắc Kinh không ngừng biến hoá, Chu gia càng lúc càng không được. Bây giờ cơ hội xảy ra trước mặt y. Nếu làm tốt thì có lẽ Chu gia sẽ bay lên, nhưng nếu ngược lại thì chính là tai nạn đối với Chu gia.

Chu Kiến Minh mấy lần gọi cho ông bố và mấy người anh em, bây giờ y phải có quyết định.

Tiền Minh Phú và Vương Trạch Vinh thì y sớm thông qua ông bố mà biết. Chu Kiến Minh càng khó quyết định.

Tiền Minh Phú mấy hôm nay đã nhiều lần hẹn y đi dùng bữa nhưng Vương Trạch Vinh chưa có biểu hiện gì, đây là hiện tượng không tốt. Tình hình Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy có thể thấy Vương Trạch Vinh đang chiếm ưu thế, Tiền Minh Phú kia xem ra không phải đối thủ của Vương Trạch Vinh. Dựa vào Tiền Minh Phú sao?

Chu Kiến Minh lắc đầu, từ tình hình y thấy thì Tiền Minh Phú không phải người có năng lực thực sự. Theo y thì mình sẽ bị Vương Trạch Vinh chèn ép, vậy Chu gia thì sao? Chu gia cũng sẽ bị lực lượng sau lưng của Vương Trạch Vinh chèn ép.

Quan trọng nhất chính là con bài của Tiền Minh Phú thì ai cũng biết, Vương Trạch Vinh kia chỉ lộ ra một chút. Ai cũng biết lần này Vương Trạch Vinh thằng Tiền Minh Phú khi đoạt chức Bí thư tỉnh ủy, nhưng nguyên nhân mà hắn thắng là gì thì chưa ai nhìn ra. Điều càng không biết thì càng nguy hiểm.

Liên minh với Vương Trạch Vinh ư? Chu Kiến Minh cười khổ một tiếng. Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đâu phải ngồi không, không theo con rể y thì Chu gia chẳng lẽ có thể chống được áp lực của Tư Mã Hoàng sao?

- Bí thư, vé máy bay của ngài đã chuẩn bị xong.

Thư ký nói, Chu Kiến Minh gật đầu và đi ra ngoài.

Lần này dựa vào Tiền Minh Phú hay Vương Trạch Vinh thì Chu Kiến Minh không thể tự quyết định. Nếu dựa sai thì đó là đả kịch mang tính hủy diệt đối với Chu gia. Lão gia tử yêu cầu Chu Kiến Minh lập tức về Bắc Kinh, Chu gia đang triệu tập người để nghiên cứu việc này.

Chu gia trước đây cũng là gia đình cách mạng nhưng thế hệ trước qua đợi thì ông bố Chu Kiến Minh bây giờ mới chỉ là Bộ trưởng, Chu gia đang đi xuống dốc. Máy bay xuống Bắc Kinh, Chu Kiến Minh ngồi trên xe của em trai Chu Kiến Tinh.

- Anh, lần này bố nói chính là cơ hội đối với Chu gia chúng ta.

Chu Kiến Tinh nói.

Nhìn cảnh bên ngoài, Chu Kiến Minh thầm nghĩ là cơ hội nhưng cũng rất nguy hiểm, điều này phải xem sự lựa chọn.

Chu Kiến Tinh mở một công ty xây dựng, chủ yếu phát triển ở Nam Điền. Lần này Chu Kiến Tinh về Bắc Kinh trước Chu Kiến Minh.

Chu Kiến Minh rất nhanh về đến nhà và thấy mình là người về muộn nhất. Hai ông anh, một bà chị đều đã tới.

Sau khi chào hỏi mọi người, ông bố Chu Đào nghiêm túc nói:

- Mọi người đã về. Kiến Minh, anh nói rõ tình hình.

Nhân viên phục vụ đã gia ngoài, người Chu gia ngồi trong phòng khách nghiên cứu việc này.

- Thực ra việc này chỉ là sự lựa chọn mà thôi.

Chu Kiến Minh lập tức nói sức mạnh của Vương Trạch Vinh và Tiền Minh Phú ra và cuối cùng đưa ra kết luận.

Ông anh Chu Kiến Minh - Chu Minh Quang sau khi nghe xong Chu Kiến Minh giới thiệu liền nghiêm túc nói:

- Đây đúng là chuyện rất khó xử. Bây giờ thoạt nhìn Tư Mã Hoàng mạnh hơn Hạng Nam, nhưng sau đây hai người sẽ cùng lui. Nếu có thể kéo dài đến lúc bọn họ lui rồi lựa chọn thì quá tốt.

Bà chị Chu Miêu nhíu mày nói:

- Anh cả, anh nói gì đó. Bây giờ đã đến lúc phải quyết định.

- Có thể không lựa chọn rồi như trước kia không? Không dựa vào bên nào mà đứng ở giữa rồi tùy theo tình hình.

Chu Kiến Tinh hỏi. Mấy năm nay Chu Kiến Minh làm Bí thư thị ủy Xuân Thành nên y kiếm được một ít tiền ở Nam Điền. Bởi vì nghĩ đến lợi ích nên y quan tâm nhiều đến việc kiếm tiền.

- Bố, việc này con thấy không thể nhìn từ bề ngoài. Việc này con sớm nói rồi, nếu xử lý tốt thì đó là cơ hội đối với Chu gia chúng ta. Nếu xử lý không tốt thì có lẽ sẽ đắc tội một đối thủ quá lớn.

Ông anh hai Chu Kiến Vĩ nói.

Chu Kiến Minh biết trong nhà thì Chu Kiến Vĩ giỏi hơn mọi người một chút, y nói như vậy thì nhất định đã biết gì đó. Chu Đào cũng nghiêm túc nghe.

Chu Kiến Vĩ:

- Mọi người cũng biết tôi do Dịnh Chính Đạo đề bạt lên, người này rất giỏi. Con y bây giờ đi theo Vương Trạch Vinh. Với năng lực của Diệp Chính Đạo thì Vương Trạch Vinh mà không có chỗ dựa cực mạnh, y sao có thể để Diệp Ba theo sát Vương Trạch Vinh như vậy. Việc này đáng để chúng ta suy nghĩ.

Chu Kiến Minh gật đầu. Ông anh hai phân tích nhìn qua không có tác dụng, nhưng thực ra rất quan trọng.

Chu Kiến Vĩ nói tiếp:

- Mấy người có biết là đám thiếu gia Diệp Ba bây giờ đều đi theo Vương Trạch Vinh. Sau lưng là một lực lượng rất lớn. Tiền Minh Phú kia có lai lịch lớn vì là con rể của Tư Mã Hoàng. Nhưng nhiều năm như vậy mà y vẫn chưa chính thức tạo ra lực lượng của mình. Ở việc này thì còn kém nhiều so với thế lực ngầm của Vương Trạch Vinh.

AI cũng có thể thấy rõ Chu Kiến Vĩ nghiêng về phía Vương Trạch Vinh.

Chu Miêu chỉ là một cán bộ nhỏ nhoi nên chú trọng lợi ích trước mắt. Ả có chút lo lắng nói:

- Anh hai, em biết ý anh. Nhưng anh phải biết Tư Mã Hoàng đang là Ủy viên trưởng, không đi theo Tiền Minh Phú thì ông ta có chấp nhận không? Ông ta vẫn chưa lui mà.

Chu gia đang tranh luận Chu Kiến Minh nên dựa vào ai. Chu Đào thấy hai bên chia thành hai phái nên nhìn Chu Kiến Minh mà nói:

- Con nói ý kiến của mình đi.

- Không giấu mọi người, mấy hôm nay Tiền Minh Phú ép rất mạnh, mấy lần mời tôi ăn cơm và không ngừng lấy Tư Mã Hoàng ra nói chuyện. Đây là y có ý nếu không dựa vào thì Tư Mã Hoàng sẽ chèn ép.

Chu Đào hừ một tiếng rồi nói:

- Tư Mã Hoàng là Ủy viên trưởng Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, sau đó mới là bố vợ của Tiền Minh Phú.

Chu Kiến Vĩ cũng gật đầu nói:

- Bố nói đúng. Tư Mã Hoàng có thể ngồi ở vị trí Ủy viên trưởng thì không thể nào dùng quyền lực chèn ép người. Có lẽ trước khi lui đưa Tiền Minh Phú lên vị trí là hành động bất đắc dĩ. Nhưng dính dáng đến vấn đề nội bộ Nam Điền, lão đường đường là Ủy viên trưởng thì căn bản không thể xen vào.

Chu Đào nói:

- Anh hai nói đúng. Đừng nhìn mọi người ở Bắc Kinh tranh đoạt vị trí rất mạnh nhưng liên quan tới địa phương thì nhất định do người địa phương giải quyết. Trung ương quyết không chấp nhận việc nhúng tay vào địa phương.

Chu Kiến Minh khó hiểu hỏi:

- Bọn họ thật sự sẽ không nhúng tay vào việc này chứ?

Chu Đào nói:

- Đúng thế, nếu ngay cả bọn họ không thể xử lý việc của mình thì gia tộc sao có thể yên tâm giao việc cho bọn họ xử lý. Một gia tộc nếu chọn ra một người kém năng lực, đây là tai nạn diệt vong.

Chu Kiến Minh gật đầu và nghĩ thấy cũng đúng. Người trên Bắc Kinh ai chẳng khôn khéo, nếu không sẽ bị đẩy ra ngay.

Chu Kiến Minh lập tức có quyết định và nói:

- Ở việc này tôi đã phân tích. Đúng thế, bây giờ sau lưng Tiền Minh Phú là Tư Mã Hoàng, nhưng nói về tiền đồ phát triển thì Vương Trạch Vinh hơn. Mọi người không biết Vương Trạch Vinh và Tiền Minh Phú cùng đến Nam Điền nhưng Hội nghị thường ủy ngay hôm sau thì Vương Trạch Vinh đã kéo được mấy người của Cổ Quốc Binh về phía mình. Không ai biết hắn kéo người như thế nào, ngoài ra Chính ủy Quân khu cũng nghiêng về hắn. Bây giờ Vương Trạch Vinh có thế lực lớn ở Nam Điền. Tin rằng không lâu nữa là Vương Trạch Vinh có thể khống chế được Nam Điền.

Chu Kiến Vĩ gật đầu nói:

- Anh cũng biết Vương Trạch Vinh rất lợi hại, không ngờ hắn vừa đến Nam Điền đã như vậy, đây là nhân tài. Tin rằng sau đây chính đàn Trung Quốc sẽ có hắn.

Chu Đào gật đầu nói:

- Mấy người có thể không biết Vương Trạch Vinh không chỉ có Hạng gia ủng hộ, Uông Nhật Thần cũng rất ủng hộ hắn. Nghe nói không ít ông lão cũng học Thái cực quyền của hắn. Đây không phải nói Vương Trạch Vinh có một thế lực rất lớn sao?

Chu Kiến Minh nghe Chu Đào nói về tin tức của Vương Trạch Vinh liền biết mình nên có thái độ gì.

- Bố, Chu gia chúng ta nếu không cố gắng sẽ bị đào thải. Con có một suy nghĩ đó là dựa vào Vương Trạch Vinh, bố thấy sao?

Chu Đào suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

- Được, cứ quyết định như vậy đi.

Bây giờ không phải vấn đề dựa vào Vương Trạch Vinh mà là vấn đề tương lai của Chu gia, rất quan trọng.