Âu Văn Phú giờ này khắc này đã không nghĩ tiếp tục ngồi ở lại chờ đợi ở trong nhà họ Trương làm gì nữa, bởi vì nơi này đã khiến cho anh cảm thấy bị đè nén rồi.
Anh khom người xuống hành lễ đối với ông cụ Trương, sau đó dùng lực bắt tay đối với cha Trương rồi, xoay người liền rời đi.
Cha Trương nhìn bàn tay của mình, cười khổ lắc lắc đầu.
Người đàn ông ở trong sự hứa hẹn vốn dĩ là không cần phải nói, chỉ dựa vào một cái hành vi như vậy là đã có thể làm cho người ta cảm nhận được quyết tâm của anh rồi.
Kỳ thực, giao con gái cho một người người đàn ông như vậy, coi như là một sự lựa chọn không sai đi!
Âu Văn Phú trở lại nhà của Xuân Nguyệt thì đã là nửa đêm.
Xuân Nguyệt vẫn chưa đi ngủ.
Cô chính là đang ngồi ở trong phòng khách để làm bài tập.
Nhìn thấy Âu Văn Phú trở về, Xuân Nguyệt mừng rỡ chạy tới, tiếp nhận chiếc áo khoác của anh cởi ra, sau đó nghênh đón anh vào trong phòng khách.
Âu Văn Phú nhìn Xuân Nguyệt đang trong lòng mình, bản thân tràn ngập sự mãn nguyện.
Anh cảm thấy thật sâu sắc rằng sự lựa chọn của mình không hề sai.
Xuân Nguyệt quả nhiên là một người con gái có thể sống cùng với anh đến tận già.
"Anh đã đấu tranh quyết liệt với gia đình nhà anh rồi, bất quá em cứ yên tâm, anh sẽ cố gắng kiếm tiền để nuôi em." Âu Văn Phú nói.
Anh không biết mình ông nội của mình và Xuân Nguyệt đã nói những gì với nhau.
Nhưng mà trước tiên anh phải nói chút gì đó để cho cô cảm thấy an tâm, có như vậy mới có thể khiến cho Xuân Nguyệt được an lòng.
Xuân Nguyệt nhìn Âu Văn Phú đã vì mình mà làm được những việc như thế, trong lòng không khỏi mềm mại một mảnh.
Cô nắm tay anh dịu dàng nói: "Không sao hết, em cũng có tiền, em có thể nuôi anh được."
Khóe miệng Âu Văn Phú co giật rồi.
Anh phát hiện ra mình đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng rồi.
Chính là anh vẫn còn chưa nói rõ ra với Xuân Nguyệt về thân phận thật sự của mình, mà cô thì hình như vẫn còn chưa biết thì phải ? ? ?
Âu Văn Phú hỏi, giọng có chút run run: "Bạn gái à, nếu như anh có rất nhiều tiền, thì em sẽ cảm thấy thế nào?"
Xuân Nguyệt nhíu mày, "Rất nhiều tiền là có nhiều tiền sao?"
"Nếu như có thể nói là giống như là hào môn ấy?"
Mắt Âu Văn Phú như muốn hỏi.
"Ừm, em đây liền sẽ không sống cùng với anh nữa! Chí hướng cả đời này của em chính là không gả vào hào môn!"
Đánh chết cũng không thể nói ra! Âu Văn Phú ở trong lòng yên lặng hạ quyết tâm như vậy.
Xem ra thân phận của anh cần phải tiếp tục một mực giấu diếm đi rồi.
Bằng không Xuân Nguyệt tỉ lệ gả cho anh khả năng là bằng không rồi! Chỉ có điều là, anh lại không thể giấu diếm cô cả đời được! Cho nên trước hết vẫn là cần phải chích ngừa cho cô một chút đã! "Xuân Nguyệt à, bạn gái ơi! Anh nhất định sẽ nỗ lực kiếm tiền cho em được mở mang tầm mắt, được trải qua những ngày lành!"
Xuân Nguyệt không muốn đả kích anh, cho nên đỏ mặt ứng thưa lên một tiếng.
Âu Văn Phú nhìn vẻ thẹn thùng của Xuân Nguyệt, đồng thời không nén nhịn được mà ôm cô vào trong lòng.
Chỉ có điều là, anh thực bi phẫn vì phải kềm chế lại sự xao động của bản thân mình.
Bởi vì Xuân Nguyệt còn chưa đến hai mươi tuổi! Anh làm sao có thể mạnh tay bẻ hoa được!
Âu Văn Phú gần đây tiếp nhận việc Vũ Thiên ủy thác đi dò xét tình hình bên trong của Lương Ngọc Tường.
Chỉ có điều bi kịch nhất chính là người trợ thủ đắc lực nhất của Lương Ngọc Tường mà anh phải đi tiếp cận lần này, lại chính là một phụ nữ! Nhưng ngặt một nối, những trợ thủ của Âu Văn Phú lại đều là một đám người quá mức đứng đắn.
Loại công việc phải nằm vùng thế này chỉ có thể để bản thân anh tự làm.
Cho nên Âu Văn Phú sẽ phải sắm vai con vịt một lần với ý đồ tiếp cận người đàn bà kia.
"Đúng là đồ bỏ đi!" Âu Văn Phú tức giận mắng mấy trợ thủ của mình.
Nếu như trước đây anh quả thực là rất yêu thích khi nhận được phần công tác này.
Nhưng mà hiện tại Âu Văn Phú anh cũng coi như là một người đã có gia đình một nửa rồi.
Chuyện như thế này ngộ nhỡ mà bị Xuân Nguyệt nhìn thấy, thì anh sẽ phải làm sao bây giờ đây?
Nhưng mà công việc của anh chính là đấu tranh chống lại thế lực ác bá.
Nhưng bây giờ, quân sự và chính trị cần phải liên thủ với nhau, như vậy anh cũng không thể nào có thể từ chối nhiệm vụ được! Điều khiến cho Âu Văn Phú anh vui mừng nhất chính là, địa điểm tiếp cận kẻ địch lại không phải là ở hội sở của Xuân Nguyệt, cũng không phải là những địa điểm mà Xuân Nguyệt thường lui tới.
Cho nên Âu Văn Phú cũng còn có chút thấy an tâm hơn.
Theo sự sắp xếp của người cung cấp thông tin, Âu Văn Phú ăn mặc rất thời trang và bước vào phòng bao nơi mục tiêu đang ở đó.
Nhưng mà vừa vào đến cửa thiếu chút nữa thì Âu Văn Phú đã phải lui lại, bỏ đi ra ngoài.
Mùi nước hoa trên thân thể của người phụ nữ này quá mức nồng nặc!.