Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânBởi vì giữa mùa hè, buổi chiều trời rất nóng, bộ phim này bị ảnh hưởng không ít, người đến xem không nhiều nhưng bù lại rất thú vị, Lục Tiếu Tiếu gặp bạn cùng học nên sau khi xem xong Lục Tiếu Tiếu cùng bạn học đi ăn, để Giang Dao về nhà trước.
Giang Dao từ rạp chiếu phim ra ngoài, đi không bao lâu cảm giác giống như có người đi theo cô. Cô không lập tức trở về nhà mà đi vào hiệu sách lớn đông người, ở hiệu sách mua hai quyển sách, tuỳ ý nhìn âm thầm quan sát xung quanh bên nhưng không phát hiện ai khả nghi.
Giang Dao bất đắc dĩ vỗ vỗ đầu mình, sao cô có thể nghi thần nghi quỷ nhiều như vậy?
Nhà Lục Hải Hưng ở huyện thành không phải ở địa phương đông đúc dân cư, lúc trước vì muốn thanh tịnh một chút nên mua phòng ở cách xa trung tâm huyện, trên đường về nhà còn phải đi lên một đoạn sườn núi, bên cạnh sườn núi là Lục gia và một vài gia đình nữa.
Hai bên sườn núi phong cảnh rất đẹp, có rất nhiều cây bạch quả cao to, vào mùa đông mỗi năm, thời điểm lá rụng hấp dẫn rất nhiều người đến ngắm cảnh, nhưng thời gian này quả thật rất ít người đi trên con đường.
Giang Dao ôm hai quyển sách, bước chân vội vàng chạy nhanh lên sườn núi.
“Mẹ nó! Chính là người đàn bà xấu xa này! Chạy nhanh bắt nó lại cho tao!”
Bỗng nhiên, từ trong rừng rậm rạp truyền đến thanh âm của Triệu Trang Tông, mang theo sự âm ngoan ác độc, đi theo hắn cùng xuất hiện còn có hai ba người đàn ông khác.
Ba người đàn ông kia vừa thấy Giang Dao vẻ mặt liền chuyển sang đáng khinh cười nham hiểm.
“Triệu Trang Tông, mày nói thật? Người phụ nữ này tặng cho nhóm chúng tao chơi? Mày trả tiền cho chúng tao?” Một tên du côn tóc nhuộm vàng từ trên xuống dưới quét ngang Giang Dao, “Dáng người không tồi, đủ xinh đẹp, vẫn còn đang đi học? Để tao nhìn xem trong ngực nó là sách gì?”
Nói xong, người lọ duỗi tay muốn đụng vào trước ngực Giang Dao, Giang Dao lùi lại một bước né tránh, phẫn nộ quát, “Triệu Trang Tông, anh muốn làm gì?”
Giang Dao ở trong lòng nghĩ, cô ở chỗ này kêu cứu, những hộ gia đình ở sau sườn núi liệu có thể nghe thấy tiếng cô kêu?
Giang Dao không dám khẳng định, cô lại lặng lẽ hướng mắt nhìn về phía con đường từng đi qua, không biết nếu chạy về con đường phía trước cầu cứu khả năng thành công có bao nhiêu lớn?
“Vây xung quanh cô ta, người phụ nữ này tâm tư nhiều, đừng để nó chạy!” Triệu Trang Tông chú ý đến ánh mắt Giang Dao, lập tức lên tiếng, “Người phụ nữ này kỹ thuật rất tốt, chồng cô ta còn không phải bị cô ta thu phục quỳ dưới chân, chúng mày cứ việc chơi, thử chơi tiểu thư bị nuông chiều từ bé có bao nhiêu sung sướng.”
Mặc dù biết bộ mặt thật của Triệu Trang Tông lòng dạ tàn nhẫn, nhưng nghe hắn xé nát vẻ mặt nguỵ trang văn nhã, bên tai là những lời nói dơ bẩn không chịu nổi, Giang Dao vẫn có chút khiếp sợ.
Thì ra trên thế giới này, thật sự có người có thể dơ bẩn như vậy, bẩn từ trong ra ngoài. Thật sự cũng có người rất giỏi về nguỵ trang, có thể lừa gạt tất cả mọi người.
Giang Dao nghĩ, nếu Lục Vũ Tình nhìn được bộ dạng này của Triệu Trang Tông, có lẽ sẽ càng thêm thống hận, lúc trước sao cô có thể coi trọng một tên lưu manh như vậy?
“Triệu Trang Tông, ngươi có ý gì?” Giang Dao nhìn mấy người đang vây xung quanh, cô muốn chạy cũng chạy không được.
“Ý gì? Giang Dao, con mẹ mày, mày còn không biết xẩu hổ hỏi tao? Nếu không phải mày, Triệu Trang Tông tao có thể rơi xuống kết cục này? Có nhà không thể về, mỗi ngày bị chủ nợ truy đuổi, công việc không có, tao hiện tại hai bàn tay trắng, mày rất vui vẻ đi? Nhìn Lục Vũ Tình cùng ta ly hôn, đem tao đuổi ra khỏi nhà, làm tao trở thành kẻ nghèo hèn, biến tao thành con chuột mọi người đều muốn đánh, mày rất thống khoái đi?”