Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânNhớ lại, bao thuốc này được mua trước khi Giang Dao kết hôn, sau đó hắn vô tình phát hiện Giang Dao chán ghét mùi thuốc lá vì thế hắn bắt đầu cai thuốc. Chỉ những lúc vô cùng bực tức hoặc dưới tình huống thần kinh căng thẳng cực độ mới ngẫu nhiên hút 1 2 điếu nên đến giờ một gói thuốc vẫn còn dư lại hơn nửa bao.
Hắn ngậm điếu thuốc trong miệng nhưng tầm mắt vẫn nhìn vào chiếc điện thoại trên bàn, trong đầu nghĩ nếu chị gái biết chồng phản bội, chị ấy sẽ đối mặt như thế nào.
Một điếu thuốc hút chưa đến vài phút đã đến đầu, đem tàn thuốc ném đi, Lục Hành Tung quyết định cầm điện thoại lên, gọi điện thoại về nhà Lục Vũ Tình.
Tuy rằng đã hơn 10 giờ tối nhưng Lục Vũ Tình vẫn chưa đi nghỉ, cô đang ở phòng bếp nấu canh chuẩn bị bữa ăn khuya cho chồng, tối nay chồng cô báo làm việc tăng ca hơn 1 tiếng nữa sẽ về đến nhà.
Nhận được điện thoại của Lục Hành Tung, Lục Vũ Tình có chút ngoài ý muốn. Cô nhớ đây là số điện thoại trong văn phòng hắn.
"Đúng là mặt trời mọc hướng Tây, em cũng có lúc gọi điện thoại cho chị." Lục Vũ Tình tâm trạng tốt chế nhạp em trai nhà mình, "Chị khẳng định có chuyện gì xảy ra?"
Lục Hành Tung há miệng nghĩ đến chuyện của Triệu Trang Tông, trong lòng khó chịu nhẫn nhịn, nghĩ nghĩ mở miệng đột nhiên hỏi, "Chị, chị cảm thấy Giang Dao là người như thế nào, ý em là phẩm tính của cô ấy, ở trong lòng chị cô ấy là người như thế nào?"
"Tại sao đột nhiên em hỏi vậy?" Lục Vũ Tình sửng sốt, "Hai vợ chồng cãi nhau?"
Về chuyện của Giang Dao, Lục Hành Tung chưa bao giờ cùng bất cứ ai nói nhiều một câu, cho nên Lục Vũ Tình thật sự khiếp sợ khi em trai mình đột nhiên hỏi vấn đề này.
Lục Vũ Tình cẩn thận nghĩ, lựa lời nói, "Chị nghe ba mẹ nói, em lần này về nhà quan hệ với Giang Dao tốt hơn rất nhiều, lúc em đi Giang Dao còn đưa em ra sân bay, mấy ngày nay em không gọi về nhà cả ngày đều luôn nhớ mong, ba mẹ nói con bé trưởng thành hiểu chuyện hơn."
"Em đang hỏi cảm nhận của chị về cô ấy." Lục Hành Tung lặp lại một lần nữa, giọng nói nghiêm túc. "Chị, chị cảm thấy Giang Dao là người như thế nào?"
"Lời nói thật, Giang Dao lớn lên xinh đẹp, dáng người tốt, vẻ ngoài quả thực không tồi, hiện tạo lại thi đậu trường đại học trọng điểm, sau này tương lai tốt nghiệp chính là bác sĩ, đối với em hoàn toàn xứng đôi, hai đứa cãi nhau? Có chuyện gì vậy? Lúc trước chị nói chuyện khó nghe với Giang Dao, không phải bởi vì con bé nhân phẩm có vấn đề, chị chỉ không quen nhìn cô ấy đối xử với em hờ hững, dù sao hai đứa cũng là vợ chồng nhưng cô ấy đối với em không quan tâm tí nào." Lục Vũ Tình nói sự thật không phóng đại hay khoác lác, nếu không phải thái độ của Giang Dao với Lục Hành Tung có vấn đề, Lục Vũ Tình thật sự vừa lòng người em dâu này.
"Trừ lần đó ra thì sao? Chị cảm thấy cô ấy có phải người càn quấy không có ý tốt thích chọc gậy nói xấu mọi người?" Lục Hàng Tung kỳ thật đã vừa lòng với cái nhìn của Lục Vũ Tình về Giang Dao.
"Con bé sao có thể là loại người này? Nó rất giống em đều thích yên tĩnh, không thích nói chuyện, càng không thích buôn chuyện người khác, cả ngày chỉ thích đọc sách thì sao có thể để ý chuyện người ngoài? Hơn nữa Giang Dao nhân phẩm chắc chắn không tồi, giáo viên ở trường học đối với con bé khen không dứt miệng, em vừa nói bịa chuyện hoặc càn quấy, chị cảm thấy cùng tính cách Giang Dao hay nhân phẩm đều không liên quan gì." Dừng một chút, Lục Vũ Tình nói, "Giang Dao khẳng định không phải loại người này, sao đột nhiên em lại hỏi vấn đề này? Có phải có người đến trước mặt em ăn nói linh tinh khua môi múa mép?"
Lục Vũ Tình đối với nhân phẩm của Giang Dao rất chắc chắn, lúc trước Giang Dao đối với Lục Hành Tung không để bụng nhưng ở trong trường học chưa từng cùng bạn học nam có hành động thân mật, Lục Vũ Tình có thể từ mắt Giang Dao nhận ra sự thuần khiết này, đây là một cô gái trong sáng.