Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânTriệu Trang Tông suy đoán Lục Tiếu Tiếu và Giang Đao đã đến đây được bao lâu? Có nhìn thấy điều gì từ bên ngoài không? Trước khi hai người bước vào, hắn có thân mật hay hành động quá mức?
Sau đó hắn đưa mắt nhìn Lục Tiếu Tiếu cười ngây thơ, cô đang tò mò nhìn khắp xung quanh nhà hàng, Triệu Trang Tông nghĩ, tính cách Lục Tiếu Tiếu luôn qua loa, không sâu xa có lẽ sẽ không suy nghĩ gì.
Còn Giang Dao...
Triệu Trang Tông không đoán được gì, Giang Dao tuy là em dâu Lục Vũ Tình, dù ở chung vài lần nhưng tính cách khá trầm lặng không thích nói chuyện nên hắn không đoán được tính cách con người cô. Hắn không biết cô nhìn được gì không.
Hắn cảm thấy Giang Dao không phải Lục Tiếu Tiếu, không có dễ dàng lừa gạt, rốt cuộc cô ở trường là một học sinh xuất sắc, học tập tốt, đầu óc cũng không ngốc, hơn nữa, sau khi gả cho Lục Hành Tung chung đụng thì ít xa cách thì nhiều nhưng vẫn có thể đem Lục Hành Tung niết chặt chẽ trong tay, khắp nơi che chở. Có thể thấy được, cô hẳn là người phụ nữ có tâm tư và thủ đoạn.
Nghĩ như vậy, Triệu Trang Tông bắt đầu lo lắng, không rõ vừa rồi Gaing Dao có thấy gì không? Có phát hiện ra không?
Mấy vấn đề này, Triệu Trang Tông nhìn biểu cảm trên mặt Giang Dao không tìm được nửa điểm đáp án, bởi vì khi đối mặt với hắn, thái độ Giang Dao giống như ở nhà, chỉ nhàn nhạt cong khoé môi vẫn gọi anh rể, chào hỏi xong cô lại đứng im lặng ở kia, trên mặt một chút biểu hiện dư thừa đều không có.
Lúc này, Triệu Trang Tông cảm thấy, Giang Dao và Lục Hành Tung đặc biệt giống nhau.
“Anh rể, nếu anh ăn xong rồi vậy vị trí kia em và chị dâu ngồi nhé!” Lục Tiếu Tiếu háo hức gấp gáp đuổi người, “Em và chị dâu bụng thật đói, anh rể, anh cứ bận rộn chuyện cửa anh đi, không cần để ý em và chị dâu đâu.”
Triệu Trang Tông liền cười ha ha với Lục Tiếu Tiếu gật gật đâu, “Được, vậy hai chị em từ từ ăn, hoá đơn cứ để anh trả cho 2 đứa, muốn ăn cái gì cứ việc gọi.” Nói xong, Triệu Trang Tông bước nhanh chóng về phía quầy lễ tân.
Khoảng cách hơn mười mét, Giang Dao không nghe thấy Triệu Trang Tông nói gì với nhân viên, nhưng có thể thấy ánh mắt hắn và nhân viên thu ngân nhìn về phía mình, có lẽ nói chuyện thanh toán trước bàn ăn của cô.
Xem ra, Triệu Trang Tông và chủ nhà hàng có quen biết hoặc có thể nói Triệu Trang Tông thường xuyên đến đây ăn, cho nên nhân viên nhà ăn đều nhận thức hắn. Lục Tiếu Tiếu và cô đều chưa gọi đồ ăn, Triệu Trang Tông đã có thể quen thuộc đoán được các món sẽ gọi, cũng không sợ đưa nhiều tiền hoặc ít tiền.
Bàn ăn thu dọn sạch sẽ Lục Tiếu Tiếu liền bảo Giang Dao ngồi xuống, vẻ mặt đắc ý, “Em nói đến nhà ăn không sai đi? Chị xem, vận khí chúng ta thật tốt, được ăn một bữa tiệc lớn miễn phí của anh rể, anh rể đúng là hào phóng!"
“Đúng vậy, quả thật không sai.” Giang Dao cười như không cười đáp lại, nếu không phải tới nơi này, nhìn thấy Triệu Trang Tông cùng người phụ nữ có thai đến ăn cơm, tay còn thân mật đặt trên bụng thai phụ, cô đều không nhớ nổi những chuyện trước khi được sống lại một đời.
Giang Dao nghĩ, trên thế giới này, có lẽ cũng chỉ có Lục Tiếu Tiếu đơn thuần ngốc ngếch như vậy, sẽ tin tưởng lý do Triệu Trang Tông nói.
Thậm chí nếu Triệu Trang Tông có vợ con, trong tình huống một người đàn ông có vợ đến nhà hàng Tây dùng bữa tối sẽ gặp một người phụ nữ bình thường đang mang thai đến nhà hàng cơm Tây? Cứ cho là như vậy, nhưng dù mọi người có cảm giác đó thì họ cũng không thể kiểm soát được những gì mọi người thích ăn.