Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânTrong lòng Giang Dao còn nhớ thương Lục Hành Tung gọi điện thoại về nhà báo bình an đâu, kết quả, cô gái nhỏ này thật đúng là làm cô một cơ hội để nói đều không có.
Lắc đầu, Giang Dao rất bất đắc dĩ bị Lục Tiếu Tiếu kéo vào trong rạp chiếu phim, Lục Tiếu Tiếu chọn một bộ phim hài đã lâu, sau đó mua nước và bỏng ngô liền kéo Giang Dao đi vào.
Phải thừa nhận rằng, so với Lục Hành tung xem phim hài cả mặt đều lạnh lùng thì xem phim với Lục Tiếu Tiếu thú vị hơn rất nhiều. Thấy cảnh hài hước, cả hai có thể vui đùa cùng cười to, Lục Tiếu Tiếu thậm chí cười phá lên, nhấc chân vô tình hất bay túi bỏng ngô xuống đất.
Hai người xem xong phim ra ngoài đều gật gật đầu, Lục Tiếu Tiếu dẫn Giang Dao đến một tiệm cơm tây, nhà hàng này mới mở, làm cả hai tìm một lúc lâu mới thấy, lúc tới nơi đã 6 giờ rưỡi, đói đến bụng dán vào lưng.
“Chị dâu, nghe bạn bè em nói nhà hàng này có món bò bít tết rất ngon, không nghĩ tới sinh ý lại tốt như vật, cũng không biết bây giờ còn chỗ không nữa.” Lục Tiếu Tiếu mỉm cười nhìn qua cửa kính to sát đất hướng vào bên trong, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm vào thức ăn trên bàn của người khác và thì thầm, “Chị dâu, chị mau nhìn, chị có cảm thấy món ăn kia rất ngon đúng không?”
Giang Dao buồn cười, nhìn theo đôi mắt Lục Tiếu Tiếu, không nghĩ đến chưa kịp thấy rõ đồ ăn trên mặt bàn của người khác đã thấy nhận ra một người quen bên trong.
“Chị dâu! Chị nhìn kìa, là anh rể!” Hiển nhiên Lục Tiếu Tiếu cũng phát hiện ra, còn đứng cách cửa kính pha lê ở bên ngoài nhảy nhảy hướng về phía người bên trong chào hỏi. Người bên trong không nghe thấy, Lục Tiếu Tiếu lôi Giang Dao chạy thẳng vào bên trong.
Giang Dao bị Lục Tiếu Tiếu túm một mạch vào trong, sau đó cô đứng sau lưng Lục Tiếu Tiếu, thấy Triệu Trang Tông thời điểm nhìn 2 người đứng trước mặt, vẻ mặt khiếp sợ hoảng loạn, nhanh chóng đem tay từ trên bụng người phụ nữ thu về.
“Anh rể, anh cũng ăn cơm ở đây? Cảm nhận như thế nào? Món bò bít tết ở đây ngon không? Em và chị Giang Dao mới vừa đi xem phim về nghĩ vào đây thử một lần, không biết nhà hàng này đông khách như vậy, chưa biết còn chỗ không nữa.” Lục Tiếu Tiếu gặp Triệu Trang Tông là người thân trong nhà, một khi mở miệng sẽ nói không ngừng, không hề chú ý tới sắc mặt lúng túng của hai người đang nhìn cô.
“Đúng… đúng vậy.” Triệu Trang Tông thật cẩn thận quan sát cảm xúc trên mặt của người sau lưng Lục Tiếu Tiếu, Giang Dao. “Anh cũng nghe nói bò bít tết ở đây ngon nên đến thử, không nghĩ tới trùng hợp gặp một người bạn, nên ngồi ăn cùng nhau.”
Cần gì phải nhắc đến chuyện đó? Giải thích chính là che dấu.
Triệu Trang Tông nói Lục Tiếu Tiếu mới để ý bên cạnh hắn còn có một người phụ nữ mang thai, Lục Tiếu Tiếu cười vui vẻ chào hỏi, “Chào chị, em là em vợ của anh rể!”
Những lời chào hỏi này bất kỳ ai nói đều cảm thấy trong lời nói có xương, nhưng là Lục Tiếu Tiếu nói lại không giống vậy.
Lục Tiếu Tiếu mỉm cười rất chân thành cùng đối phương chào hỏi, bởi vì nhìn người ta mang thai, cô xưng hô một tiếng chị, mà quan hệ anh rể em vợ nên cô giới thiệu thân phận mình một cách đơn giản rõ ràng nhất.
Tuy nhiên, Giang Dao nhận thấy rõ sắc mặt người phụ nữ mang thai thay đổi, bao gồm cả Triệu Trang Tông.
“Trang Tông, em đi ra ngoài trước.” Người phụ nữ nhanh chóng nói rồi đi thẳng ra ngoài.”
Triệu Trang Tông theo bản năng muốn giữ lại, nhưng nhớ tới hai vị tổ tông trước mặt còn phải tiếp, hai chân đều đã đưa ra lại nhanh chóng thu về.