Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânĐến Lục gia, ba mẹ Lục nhìn Lục Hành Tung và Giang Kiệt ôm nhiều thứ vào nhà vội vàng chạy lại giúp đỡ.
“Ông bà thông gia thật qúa khách khí, hai đứa đi có một buổi trưa, lúc về cầm theo nhiều thứ như vậy.” Mẹ Lục nhìn về phía Giang Kiệt nói, “Khi cháu trở về, giúp chúng ta nói một tiếng cám ơn với ba mẹ cháu nhé.”
“Ông bà thông gia trồng dưa hấu so với ở trấn trên bán còn ngon ngọt hơn, lần trước hai người tới trấn tặng nhà ta hai quả, ăn thật ngon.” Ba Lục đi theo vui cười đáp, “Nhà các cháu dưa hấu đều trồng trên núi lớn, đất tốt, nhiều ánh mặt trời, rất ngọt.”
Giang Kiệt lịch sự đáp lại vài câu, cũng không ở lại quá lâu, quay lại phía sau nói chuyện với Giang Dao đang đẩy xe tiến vào nhà hai câu liền rời khỏi Lục gia.
Sau khi Giang Kiệt rời đi, mẹ Lục liền đi sắp xếp lại đồ ăn hai anh em Giang gia đưa tới, đều là rau do người nhà họ Giang tự trồng, tuy rằng không đáng giá tiền nhưng mẹ Lục nhận được rất cao hứng, nói với Giang Dao đang xếp đồ ở cạnh, “Ba mẹ con trồng đồ ăn rất ngon, tươi xanh không nói, đặc biệt không có thuốc trừ sâu, con nhìn dưa chuột vẫn còn phủ một lớp phấn, trên trấn bán, rất nhiều đều không còn, ngày mai làm một đĩa dưa chuột muối, Hành Tung rất thích ăn!”
“Có nên thêm một chút ớt cay không mẹ?” Giang Dao hướng ra phía ngoài phòng bếp nhìn, thầm nghĩ, thì ra hắn còn thích ăn dưa chuột muối?
“Phải thêm, Hành Tung nó thích ăn cay.” Mẹ Lục gật gật đầu, quay lại thấy Giang Dao đầu đầy mồ hôi, vội giục cô, “Nơi này một mình mẹ làm được rồi, các con đi đường đều rất nóng? Đúng rồi, con có bị cảm nắng không? Lên lầu tắm nước nóng rồi nghỉ ngơi sớm một chút.”
“Dạ, mẹ.” Giang Dao gật đầu, “Con không bị cảm nắng, buổi sáng dậy sẽ khoẻ luôn thôi ạ.”
“Vậy thì tốt, nếu không thoải mái ở đâu, nhớ rõ nói cho Lục Hành Tung, nó là chồng con, nếu nó ở nhà, chăm sóc con là chuyện phải làm. Đúng rồi, thừa dịp nó ở nhà rảnh rỗi, để mẹ bảo nó ngày mai đưa con đi thành phố chơi, mua vài bộ quần áo mới, đến lúc đi học ở thành phố lớn, mặc quần áo trang điểm rất quan trọng, vào đại học không phải mặc đồng phục, nếu mặc đồ quá bình thường sẽ dễ bị người khác bắt nạt.” Mẹ Lục nói, “Để nó mang con đi trung tâm thương mại sắm đồ, trong nhà cũng không thiếu tiền, con không cần lo lắng.”
Giang Dao thấp giọng nở nụ cười, “Mẹ, mẹ chồng nhà người khác sẽ không cùng con dâu nói như vậy.”
Mẹ Lục hồ nghi nhìn thoáng qua Giang Dao, có chút kinh ngạc, Giang Dao cũng có lúc nói được câu như vậy.
“Được rồi, được rồi, mau về phòng đi.” Mẹ Lục không nói gì, thầm nghĩ, có thể đứa nhỏ này trở về nhà mẹ đẻ, tâm trạng tốt nên nói nhiều hơn bình thường.
Con gái mười chín tuổi, vốn dĩ chính là thời điểm tươi đẹp hoạt bát, nên vui vẻ sống động.
Rời phòng bếp, Giang Dao nhìn ba Lục vây quanh quả dưa hấu to thương lượng với Lục Hành Tung sáng mai đem một trái đi huyện thành cho Lục Hải Hưng và Lục Tiếu Tiếu nếm thử.
Nhà người khác sau khi anh em từng người thành gia lập nghiệp cơ bản đều cách xa, nhưng hai anh em Lục gia không như vậy.
Vợ Lục Hải Hưng có bệnh tim, sau khi sinh Lục Tiếu Tiếu liền mất, khi đó Lục gia cũng phải có tiền như hiện tại, Lục Hải Hưng tuy rằng có công tác ổn định nhưng thu vào không cao, Lục Tiếu Tiếu thân thể thường xuyên bị ốm, bởi vậy Lục Hải hưng vì chiếu cố nữ nhi cũng chậm trễ công việc, còn khắp nơi vay tiền cho Lục Tiếu Tiếu chữa bệnh.
Sau đó, vì kiếm tiền, Lục Hải Hưng dứt khoát xin nghỉ việc làm buôn bán, bởi vì công việc bận rộn, trực tiếp để con gái một tuổi cho anh trai chị dâu giúp đỡ chăm sóc, mãi cho đến khi Lục Tiếu Tiếu học xong cấp hai mới đưa cô lên huyện thành đi học.