“Cố Vấn Hàn, tối nay anh rảnh chứ?”
“Tất nhiên là có, cô muốn đi đâu à?”
“Cùng tôi theo dõi đôi nam nữ kia.”
“Nhưng họ là ai mới được? Tại sao chúng ta phải theo dõi họ?”
“Bởi vì người phụ nữ đó là Tiết Vân Nhi - chị gái của Tiết Thụy Du còn người đàn ông kia lại chính là hôn phu của cô ấy.”
Đây là loại sự tình mà có lẽ lần đầu tiên trong cuộc đời này mà Cố Vấn Hàn được chứng kiến.
Không ngờ rằng buổi “hẹn hò” mà anh dự tính sẽ kết thúc dưới ánh đèn mờ và rượu vang này tự dưng lại biến thành một buổi đi bắt gian người khác như thế này.
Thực sự Cố Vấn Hàn có chút không tiếp thu nổi, cảm thấy thật nhiều sự diệu kì xoay quanh anh lúc này.
“Vậy chúng ta không cùng nhau đi uống rượu sao?”
“Anh cảm thấy bây giờ còn uống rượu được nữa sao? Bạn thân của tôi đang bị tên khốn nạn kia cắm sừng kìa, thật là tức chết, tôi phải đi tìm hiểu xem mới được.”
Cứ tưởng là nữ nhân hiền thục nào ngờ đâu lại là người chơi hệ chiến, công việc “camera giám sát” bất đắc dĩ này từ đâu rơi xuống khiến cho Cố Vấn Hàn cảm thấy vừa có chút buồn cười vừa có chút cạn lời.
Không hiểu sao mọi chuyện lại thành ra như thế này nữa, anh chỉ muốn cùng Tần Nhã Lam nhàn nhã uống rượu cùng nhau một lát thôi mà, tại sao bây giờ lại bị cuốn vào trò chơi đầy tính mạo hiểm này vậy?
Nhưng tính ra cũng phải tính lại, Cố Vấn Hàn có thêm được chút thời gian ở bên cạnh Tần Nhã Lam thì tính ra là lãi chứ không có gì lỗ.
Thôi thì đằng nào cũng là “hẹn hò”, “hẹn hò” theo cách mới lạ như thế này cũng coi như là có chút trải nghiệm dữ dội hơn người bình thường một chút đi.
Cố Vấn Hàn tự nhủ với bản thân là không có vấn đề gì cả, cố nặn ra một nụ cười vui vẻ đáp lại Tần Nhã Lam.
Đôi nam nữ ở trước mặt vẫn vấn vít lấy nhau như sam, bên trong ô tô, Cố Vấn Hàn cũng có thể cảm nhận được một luồn ác khí nồng đậm lan toả ra từ chỗ Tần Nhã Lam.
Nhìn đôi mắt đang cháy bùng lên ngọn lửa dữ dội kia của Tần Nhã Lam khiến cho Cố Vấn Hàn có chút cảm thấy thích thú.
Một Tần Nhã Lam ở trong phương diện này thật sự khiến cho người khác cảm thấy rất thu hút, có chút giận dữ xen lẫn nộ khí.
Không biết có phải là do Cố Vấn Hàn luôn cảm thấy Tần Nhã Lam đặc biệt hay không mà đến giờ phút này anh càng cảm thấy sự đặc biệt ấy còn dữ dội, mãnh liệt hơn rất nhiều.
“Sao trước giờ tôi chưa từng thấy khí thế hừng hực này của cô nhỉ?”
“Bởi vì tên hỗn đản kia đang lừa dối người chị em tốt nhất của tôi.”
Cố Vấn Hàn định buột miệng nói rằng quan hệ của Tiết Thuỵ Du với Trình Dục Uy cũng chẳng phải minh bạch gì đâu nhưng thôi anh nghĩ lại thì không nên quá tọc mạch vào chuyện của người khác.
Nhưng cái loại chị gái cuỗm chồng của em như thế này thì lần đầu Cố Vấn Hàn thấy đấy, thà là nɠɵạı ŧìиɦ với người lạ chứ ai đời lại nɠɵạı ŧìиɦ với người trong nhà bao giờ?
“Bây giờ đi theo hai người đó sao?”
“Ừm, tôi muốn xem xem Lương Hạo Hiên giở trò gì sau lưng Tiết Thuỵ Du.”
“Ôi chào, tự dưng làm thám tử bất đắc dĩ như thế này cũng có chút kíƈɦ ŧɦíƈɦ ấy nhỉ?”
“Chẳng có gì vui cả, tôi đang muốn phát điên lên đây này.”
“Hạ hoả hạ hoả nào, đêm nay tôi sẽ đồng hành cùng với cô, bắt gian cái tên khốn nạn kia.”
Đúng là nhập gia tuỳ tục, Cố Vấn Hàn cũng dần cảm thấy chuyện này là chuyện rất bức xúc rồi.
Không biết có phải vì do có nguồn năng lượng nào đó từ Tần Nhã Lam truyền qua cho anh hay không nữa.
Thôi thì từ bỏ một buổi hẹn có ánh đèn mờ cùng mấy ly rượu sóng sánh sắc màu, cùng Tần Nhã Lam làm chút việc tốt cũng được.
“Hoá ra Tiết Thuỵ Du vẫn chẳng nghe lời tôi, vẫn hợp tác với Trình thị cho bằng được.”
“Cô ta đưa Tần Nhã Lam lên làm lãnh đạo dự án lần này, đem đoàn đội qua bên Trình thị từ lâu rồi.”
“Để rồi xem khi bị Trình Dục Uy chơi xỏ sau lưng, đem Tiết thị hành hạ đến thừa sống thiếu chết thì cô ấy có còn quay về cầu xin tôi hay không?”
“Tiết Thuỵ Du hiện tại đang rất đắc ý vì dành được dự án quan trọng này, nhưng đúng như anh nói đó, Trình thị đưa ra một món hời rất lớn, nhìn kiểu gì cũng như là mồi nhử dụ Tiết Thuỵ Du sa lưới.”
“Cô cũng nên cẩn thận đó, một khi Trình Dục Uy mà ra tay thì hắn ta cũng sẽ không tha cho bất kì ai đâu.”
“Sao thế? Hôm nay lo lắng cho tôi như vậy, là đang muốn một trận chiến nảy lửa nữa sao?”
“Tuỳ cô thôi.”
“Vậy đến chỗ anh đi.”
Chiếc Bentley lao đi trong đêm tối, trên con đường đại lộ thưa người, chầm chậm đi sau đó là chiếc Mercedes có chút hơi khiêm tốn của Cố Vấn Hàn vẫn luôn giữ khoảng cách an toàn bám đuôi theo.
Chiếc xe dừng lại ở một khách sạn năm sao dưới trướng của Lương thị.
Lương Hạo Hiên và Tiết Vân Nhi từ trên xe bước xuống, giao chìa khoá xe cho phục vụ lái xuống hầm gửi còn cả hai thì sóng vai nhau bước vào khách sạn.
Trên xe cách đó không xa, Tần Nhã Lam đã dùng điện thoại liên tục bấm chụp tách tách.
Khi nhìn thấy Lương Hạo Hiên cùng với Tiết Vân Nhi đi vào trong khách sạn rồi, cô toan định mở cửa xe lao ra ngoài nhưng rất may là Cố Vấn Hàn đã kịp thời cản lại.
“Cô định chạy theo ra đó bắt gian tại trận sao?”
“Thật sự không nhịn được, đôi cẩu nam nữ đó lại dám đi thuê khách sạn, thật sự không thể nào chấp nhận được.”
“Cô định sẽ làm sao với những gì hôm nay thu thập được đây? Đưa nó cho Tiết Thuỵ Du à?”
“Nhất định phải là như vậy, thực sự tôi không thể nào tưởng tượng được tên khốn nạn kia lại có thể sau lưng Tiết Thuỵ Du làm ra loại chuyện bại hoại này.”
“Nhã Lam, cô bình tĩnh lại đã, bây giờ gửi cho Tiết Thuỵ Du đống bằng chứng này không phải là chuyện tốt đẹp gì đâu.”
“Vậy thì phải làm sao?”
“Cô cứ giữ đó đi, tôi nghĩ nếu hai người này đã lén lút nɠɵạı ŧìиɦ với nhau thì tương lai sẽ còn làm ra nhiều loại chuyện còn bại hoại hơn nữa.
Chúng ta cứ từ từ theo dõi, có khi còn bắt gặp được nhiều loại chuyện còn đáng sợ hơn.”
“Nhưng chúng ta phải làm sao? Đâu phải lúc nào cũng có thể vô tình bắt gặp được như lúc này.”
Nhìn Tần Nhã Lam sốt sắng đến mức gò má đỏ ửng cả lên, Cố Vấn Hàn không nhịn được có chút xót xa.
Cô gái này cũng thật là, chỉ là chuyện của người khác, không phải là chuyện của cô nhưng cô lại lo lắng đến mức này rồi.
Cố Vấn Hàn trong mấy giây phút bâng quơ suy nghĩ còn nghĩ đến việc Tần Nhã Lam còn chẳng có lấy cảm xúc cơ, chính là loại không tim không phổi đấy.
Nhưng giờ phút này thì anh nghĩ lại rồi, anh còn thực sự mong Tần Nhã Lam cũng lắng lo cho bản thân mình hơn là người khác như thế này.
“Chuyện này để sau tính đi, chúng ta theo dõi họ cũng đến trễ rồi.
Về thôi, hôm sau tôi sẽ cùng cô tính tiếp.”
“Ừm, vậy chuyện này chúng ta khoan hãy nói với Thuỵ Du, tôi sợ cô ấy sẽ shock chết mất.”
Cố Vấn Hàn cũng nhún vai rồi lái xe rời đi.
Thực sự thì anh cảm thấy Tần Nhã Lam vẫn còn khá đơn thuần, không biết nhiều chuyện.
Rõ ràng Tiết Thuỵ Du với Trình Dục Uy có qua lại với nhau, nhưng Tần Nhã Lam vẫn không hề biết đến việc này.
Đúng là Trình Dục Uy và Tiết Thuỵ Du vẫn luôn giấu diếm chuyện này, chỉ là vô tình Cố Vấn Hàn anh biết được mà thôi, nhưng anh cảm thấy tin tức này nếu có để cho Tiết Thuỵ Du biết được thì cũng chẳng có sao đâu.
Đối với người mà bản thân không có tình cảm thì chấm dứt như thế là cách tốt nhất rồi.
Nhưng Cố Vấn Hàn lựa chọn không tiết lộ ở thời điểm hiện tại, bởi lẽ một khi chuyện bị bung bét ra từ quá sớm như thế này sẽ bứt dây động rừng mất.
Lương Hạo Hiên không phải là cái tên quá xa lạ đối với Cố Vấn Hàn, anh từng gặp qua anh ta trong lần hợp tác giữa Lương thị và Trình thị.
Cũng chính vì sự hợp tác không vui vẻ đó làm cho Cố Vấn Hàn đặc biệt để ý đến anh ta - một con người có dã tâm không hề nhỏ.
Cố Vấn Hàn vẫn luôn nghi ngờ sự việc Lương Hạo Hiên cố ý tiếp cận cả chị lẫn em Tiết Thuỵ Du một phần cũng vì tiền tài và địa vị.
Theo như anh được biết thì Lương Hạo Hiên là hôn phu của Tiết Thuỵ Du, nhưng hiện tại Tiết Thuỵ Du lại đang cùng Trình Dục Uy trải qua giai đoạn tình cảm khá mặn nồng rồi, vừa hay cũng chính là việc Tiết Thuỵ Du và Lương Hạo Hiên từ xưa đến nay liên hôn nhưng không có tình cảm.
Không ăn được cô em thì tấn công đến cô chị, về phần Tiết Vân Nhi quá mờ nhạt khiến cho Cố Vấn Hàn chẳng có mấy ấn tượng nhưng theo như Tần Nhã Lam nói thì cô ta cũng không có nhiều tài cán, ở trong Tiết thị cũng là dạng bình hoa di động.
Nhưng vì là con vợ lẽ cộng với việc bị Tiết Thuỵ Du chèn ép đến mức thảm thương thì có lẽ Tiết Vân Nhi vẫn đang cố tìm cho mình một con đường để vẫy vùng.
Vừa hay Lương Hạo Hiên đáp ứng được điều đó.
Nếu để mà nói hai con người này chơi trò mèo mả gà đồng sau lưng người khác vì tình cảm thì cũng không hẳn đúng.
Nhưng nếu để nói về vấn đề lợi ích thì vừa hay lại y chóc, Cố Vấn Hàn cũng hòm hòm tiêu hoá được đống nhập nhằng rắc rối này rồi.
Một kẻ bám lấy kẻ kia vì địa vị để đợi thời cơ lật đổ Tiết Thuỵ Du, mà kẻ còn lại cũng lợi dụng kẻ này vì mục đích cá nhân.
Xem ra thì vật họp theo loài, gió tầng nào gặp mây tầng đó mà thôi.
Về chuyện này Cố Vấn Hàn còn phải tìm hiểu xem xem, nhưng nói với Trình Dục Uy cũng là một ý kiến không tồi chút nào.
Ai chứ Trình Dục Uy thì anh nghĩ hắn sẽ rất để tâm đến chuyện này cho mà xem, ai bảo ánh mắt của Trình Dục Uy nhìn Tiết Thuỵ Du quá sức lộ liễu làm chi cho Cố Vấn Hàn biết được không biết.
“Cô về nghỉ ngơi đi, chuyện này đừng nghĩ ngợi gì nhiều, tạm thời đừng cho Tiết Thuỵ Du biết.
Đợi thêm thời gian nữa, nếu có gì tôi sẽ lại cùng cô điều tra.”
Xe dừng trước chung cư của Tần Nhã Lam, Cố Vấn Hàn cũng lịch thiệp bước xuống xe tiễn cô ra về.
Đúng là một buổi tối quá sức dữ dội với cô gái này, kỉ niệm “hẹn hò” này thật sự khiến cho Cố Vấn Hàn anh nhớ mãi không thể nào quên mất.
“Tôi xin lỗi vì tự dưng lại kéo anh vào vụ này.”
“Cũng có chút thú vị mà, nhưng… cô vẫn nợ tôi một buổi hẹn uống rượu đấy.”
“Anh vẫn không quên được à?”
“Làm sao mà quên được khi tới trước quán rượu rồi lại phải ngậm ngùi rời đi làm thám tử bắt gian.”
“Xin lỗi, về sau tôi sẽ mời anh”
“Phải vậy rồi, còn bây giờ cô về nghỉ ngơi đi.
Tôi về đây.”
Nhìn Cố Vấn Hàn lái xe rời đi, tâm tình của Tần Nhã Lam cũng thật sự không biết nên diễn tả như thế nào.
Hôm nay cũng may nhờ có anh giúp đỡ cô vô điều kiện, nếu không cô cũng không bắt gặp được chuyện trái đạo đức kia của Lương Hạo Hiên.
Nhưng mà nói qua cũng phải nói lại, Cố Vấn Hàn càng lúc càng khiến cho Tần Nhã Lam cô bất ngờ vì sự lịch thiệp của anh ấy, không biết vì lý do gì nữa, Tần Nhã Lam thực sự đã có cái nhìn khác về người đàn ông này rồi..