Quân Giáo Sinh

Quyển 5 - Chương 114: Nhiệm vụ gian khổ




Ba quân đoàn lớn xuất phát suốt đêm đi tới chòm sao Thiên Cầm, rốt cuộc vào 7 giờ 10 phút sáng ngày thứ hai cũng tới được tinh cầu Bonn thuộc chòm sao Thiên Cầm.

Lúc đó, đại vương tử Cevi và nhị công chú Settle, sau khi nhận được tin nhắn của vương thúc Berg, đã tới chờ tại căn cứ trên tinh cầu Bonn trước, cùng đến còn có thành viên của đội hộ vệ hoàng gia hộ tống Cevi, cùng với một đám vệ sĩ tinh anh do chồng Settle phái tới bảo vệ cô.

Sau khi công chúa Settle kết hôn vào năm 18 tuổi, Caesar và người chị gái này đã không gặp nhau rất nhiều năm rồi.

Ở đế quốc, tự do của Omega phải chịu rất nhiều hạn chế, sau khi xuất giá rất ít có cơ hội về thăm người thân, cho dù Settle là công chúa, nhưng tình cảnh cũng giống hệt các Omega khác, cả ngày phải ở trong nhà giúp chồng dạy con. May mà chồng của cô đối xử với cô rất tốt, so với mấy Omega mắc chứng u uất kia, cô đã may mắn hơn rất nhiều rồi.

Gặp lại chị hai đã xa cách nhiều năm, Caesar nhìn cô gái tóc dài mĩ lệ trước mặt, nhất thời có chút không dám nhận.

Settle liếc nhìn Caesar, lại đưa mắt sang Lâm Viễn vẻ mặt hoang mang đang đứng bên cạnh, mỉm cười nói. “Sao thế, Caesar, đến cả chị mà em cũng không nhận ra sao?”

Caesar cũng cười một chút, nói. “Chị hai, đã lâu không gặp.”

Settle gật gật đầu. “Ừ, chuyện của em chị cũng đã nghe đại vương huynh nói…. Vị này chính là Viên Viên phải không?”

Settle mỉm cười nhìn về phía Lâm Viễn, đại vương tử đã quen dùng ID “Viên Viên” trên mạng để gọi Lâm Viễn, lúc giới thiệu với Settle cũng dùng cái tên thân mật Viên Viên này. Lâm Viễn nhất thời không kịp phản ứng là cô đang gọi ai, có chút nghi hoặc nhìn cô.

Cho đến khi Caesar cầm tay Lâm Viễn, thấp giọng giới thiệu. “Tiểu Viễn, đây là chị hai của tôi.”

Lúc này Lâm Viễn mới hồi phục tinh thần, lễ phép nói. “Chào chị hai!”

Settle nhịn không được nở nụ cười, Viên Viên này quả đúng là trực tiếp, còn chưa có gả qua đây, mà đã gọi chị hai thật thuận miệng!

Đại vương tử cũng có chút kinh ngạc, Viên Viên không khách khí như vậy sao? Gọi chị hai đến thật thuận miệng như thế, có phải cũng nên gọi mình một tiếng đại vương huynh…..

Quả nhiên, giống như có thần giao cách cảm, Lâm Viễn nhìn hắn chào hỏi. “Đại vương huynh.”

Cevi. “……”

Caesar. “…….”

Đối với hành động Lâm Viễn trực tiếp gọi anh gọi chị theo hắn, Caesar tỏ vẻ cực kỳ vừa lòng.

Kỳ thật Lâm Viễn căn bản không hề nghĩ nhiều, Caesar giới thiệu đây là chị hai của hắn, đầu Lâm Viễn còn chưa kịp xoay chuyển, liền thuận miệng kêu theo. Thấy nụ cười bên môi công chúa Settle càng thêm tươi rói, Cevi cũng đang mỉm cười, Lâm Viễn không hiểu anh chị em bọn họ đang cười cái gì, có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, nghi hoặc nhìn về phía Caesar.

Caesar nhẹ nhàng cầm tay cậu, ném cho cậu ánh mắt “không có chuyện gì”.

Đại vương tử cười xong, lúc này mới lo lắng nói. “Đúng rồi Caesar, trên đường đi anh và Settle có nhìn thấy bản tin buổi sáng, mới biết August cư nhiên phát động tập kích với tinh cầu Namics, các em đều không sao chứ?’

Caesar nói. “Không sao, chúng em đã rút lui từ trước, không có thương vong gì.”

Lúc này Cevi mới thả lỏng mà gật gật đầu. “Vậy là tốt rồi.” Dừng một chút, còn nói. “Chúng ta đi tìm vương thúc đi.”

Cevi đi về phía trước một bước, lại quay đầu, cau mày nhìn lướt qua hai Alpha thân hình cao lớn vẫn đi theo phía sau hắn, nói. “Mấy người đừng theo ta nữa có được không?”

Một người trong đó nghiêm túc nói. “Đại vương tử, bệ hạ đã phân phó chúng tôi phải thời thời khắc khắc bảo vệ ngài.”

Người kia cũng mỉm cười nói. “Chúng tôi phải bảo đảm sự an toàn cho ngài.”

Khóe miệng Cevi run rẩy một chút. “Nhắc lại lần nữa, cấm có theo ta!”

Cevi hung hăng trừng mắt liếc nhìn hai người, trừng đến mức hai người kia phải bất đắc dĩ dừng bước, lúc này mới xoay người đi đến gặp vương thúc Berg.

Caesar nghi hoặc liếc mắt nhìn hai gương mặt xa lạ kia, thấy Settle ái muộn nháy nháy mắt với hắn, trong lòng cũng hiểu rõ, lộ ra nụ cười sáng tỏ về phía bóng lưng có vẻ cứng ngắc của đại vương huynh.

***

Sáng sớm, không khí đặc biệt tươi mát, hằng tinh nhô lên từ phía chân trời rải xuống mặt đất một mảnh ánh sáng màu bạch kim nhu hòa. trên đám cỏ dại xanh biếc đọng đầy sương sớm, giọt nước trong suốt lấp lánh tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

Trên tinh cầu tài nguyên này không căn cứ quân sự chính thức, sau khi ba quân đoàn lớn hạ xuống chỉ có thể dựng lên căn cứ tạm thời.

Dưới sự chỉ huy của các sĩ quan thuộc ba đại quân đoàn, binh lính bắt đầu ngay ngắn trật tự thực hiện công việc. Bên tai thỉnh thoảng truyền đến tiếng khẩu lệnh dễ nghe, nhóm quân nhân trẻ tuổi dáng người cao ngất, dưới ánh sáng rực rỡ buổi sớm phát ra một loại khí thế oai hùng bừng bừng phấn chấn.

Mọi người dẫm lên cỏ dại đi đến một nơi yên lặng, Berg và Lăng Vũ đang nghỉ ngơi ở đó chờ đợi.

Settle hành lễ với Berg, nói. “Vương thúc.”

Berg gật gật đầu, mỉm cười nói. “Settle, sau khi con được gả đi chúng ta vẫn chưa gặp lại nhau, tính ra cũng được sáu năm rồi phải không?”

Settle cười cười nói. “Đúng vậy.”

Cô nhóc nghịch ngợm trong trí nhớ nay đã làm mẹ, khi cười rộ lên vẫn giống như trước đây, khóe miệng có hai chiếc lúm đáng yêu, tuy rằng cô là công chúa, nhưng lại bởi vì thân phận Omega mà không thể không rời xa người thân, đến khi gặp lại, giữa những người thân gần gũi nhất, lại không biết nên nói gì mới phải.

Berg điều chỉnh lại cảm xúc một chút, hỏi. “Cevi, Settle, lúc trước bệ hạ có dặn gì các con không?”

Cevi nói. “Lúc ấy phụ vương lừa con nói Settle bị bệnh nặng, con lo lắng em ấy gặp chuyện không may, cho nên lập tức chạy đến chòm sao Thiên Cầm.”

Settle gật đầu nói. “Đúng vậy, phụ vương bảo con làm bộ bị bệnh, nghĩ cách giữ đại vương huynh lại chòm sao Thiên Cầm, những chuyện khác, ông ấy không có nói nhiều với con.”

Berg cúi đầu nghĩ nghĩ nói. “Nếu ta đoán không sai, bệ hạ và vương hậu hẳn đã rời khỏi vương cung, trốn xuống thành ngầm rồi.”

Lăng Vũ cũng đi tới, gật gật đầu nói. “Khả năng này là rất lớn, thành ngầm có một cửa vào trực tiếp nối liền với cung điện trong vương cung, trước mắt chỗ đó cũng là nơi an toàn nhất. Nếu bệ hạ đã đoán trước được chuyện Quân bộ làm phản, quả thật có thể sẽ tránh đến thành Lạc Hà.”

Rawson và Drew ở bên cạnh đưa mắt nhìn nhau.

Thân là tướng lĩnh Quân bộ, bọn họ tất nhiên biết thành ngầm đại biểu cho thứ gì – đó là tổng bộ của tổ chức Mạch nước ngầm. Quân bộ chỉ biết có nơi này tồn tại, nhưng lại không biết địa điểm cụ thể của tòa thành này rốt cuộc ở chỗ nào.

Rawson nhíu mày nói. “Trốn đến thành ngầm, dù sao cũng không phải kế lâu dài, chỉ cần August tìm được cửa vào trong vương cung, chỗ ẩn thân của bệ hạ sẽ bị phát hiện…. Chúng ta phải nhanh chóng nghĩ cách cứu bệ hạ ra.”

Drew thấp giọng nói. “Thủ đô dễ thủ khó công, người ta vừa phái đi điều tra báo tin về nói, toàn bộ năm căn cứ không gian quan trọng trên thủ đô đã bị quân đoàn Lôi Đình và quân đoàn Ảo Ảnh chiếm đóng, đến một con muỗi cũng bay không lọt, muốn qua mặt bọn họ vào cứu bệ hạ căn bản là không thể.”

Tất cả mọi người trầm mặc, nhất là Cevi, Settle và Caesar, biểu tình trên mặt đều có chút khó coi.

Bọn họ cũng biết, thủ đô là đầu mối kinh tế chính trị quan trọng nhất của đế quốc, lực phòng ngự dĩ nhiên cũng mạnh mẽ nhất trong tất cả các tinh cầu thuộc phạm vi đế quốc, bên ngoài tầng khí quyển của thủ đô có lưới phòng ngự điện từ bao phủ cả tinh cầu, hơn nữa còn bố trí năm cánh cửa không gian khổng lồ làm con đường cho phi thuyền và cơ giáp lui tới, dùng mật mã phức tạp liên tục thay đổi để làm chìa khóa mở cửa không gian ra.

Nếu không thể thông qua kiểm tra, các phi thuyền và cơ giáp bên ngoài muốn tiến vào thủ đô quả thực là khó như lên trời.

Càng tệ hơn là, phi thuyền chở khách giữa các thiên hà đã tạm thời ngừng hoạt động từ tuyên bố ngày hôm qua, muốn ngụy trang thành hành khách trà trộn vào thủ đô cũng căn bản không thể làm được…..

Lông mày Lăng Vũ gắt gao nhíu lại, Rawson nhìn hắn một cái, nhẹ nhàng đè bả vai Lăng Vũ lại, thấp giọng nói. “Không nên gấp gáp, rồi sẽ có cách thôi.”

***

Trên thực tế, Lăng Vũ và Berg đã sớm nghĩ ra biện pháp cứu viện cho bệ hạ, chỉ là trước mặt nhiều người như vậy, Lăng Vũ thật sự rất khó nói ra miệng – đúng vậy, chìa khóa để mở ra cục diện bế tắc chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ!

Chỉ có Cửu Vĩ Thiên Hồ mới có hi vọng lẻn vào được thủ đô! Đây cũng là chỗ đặc biệt nhất của đài cơ giáp song cấp S này!

Thế nhưng, nhiệm vụ này nguy hiểm như thế, tuy rằng Lăng Vũ tin tưởng năng lực điều khiển cơ giáp của con trai, nhưng hắn cũng lo Lăng Vũ sẽ xảy ra chuyện….

Thân là một tướng quân, hắn hẳn nên lựa chọn phương án thích hợp nhất này.

Thế nhưng là một người cha, hắn lại không thể quyết đoán đưa một mình con trai vào đầm rồng hang hổ được.

Tâm tình mâu thuẫn khiến Lăng Vũ cả ngày đều đứng ngồi không yên, cho đến giữa trưa, Berg thừa dịp không có ai đi đến cạnh hắn, thấp giọng nói. “Lăng Vũ, tôi biết cậu rất khó xử, phái Tiểu Viễn đi chấp hành nhiệm vụ này thật quá mạo hiểm, không bằng chúng ta cân nhắc lại biện pháp khác?”

Lăng Vũ nhíu mày nói. “Cửa không gian của thủ đô bị phong tỏa toàn diện, chúng ta đều biết, trừ Cửu Vĩ Hồ ra, căn bản không có bất cứ cơ giáp nào có thể thông qua tầng lưới phòng ngự kia…. Năm đó lúc Aston tiên sinh và Duve cùng nhau nghiên cứu chế tạo Cửu Vĩ Hồ, đã đặt rất nhiều tâm huyết chế tạo hệ thống ẩn hình phản trinh sát này, không phải là vì muốn trong lúc nguy cấp nó có thể phát huy tác dụng sao?”

— Cảm hứng nghiên cứu chế tạo Cửu Vĩ Hồ, chính là đến từ cơ giáp “Ảo Ảnh”.

Lúc trước trong quá trình đuổi bắt Chu Tước, thượng tướng Evan đã điều khiển cơ giáp Ảo Ảnh, chính là nhờ có năng lực ẩn hình xuất sắc, dưới tình huống Chu Tước không phát hiện ra liên hợp với Lưu Quang bắt Chu Tước.

Bắt đầu từ năm ấy, Aston tiên sinh liền cùng đồ đệ ông thích nhất Duve nghiên cứu chế tạo cơ giáp song cấp S Cửu Vĩ Thiên Hồ, năng lực ẩn hình phản trinh sát của đài cơ giáp này còn xuất sắc hơn vô số lần so với Ảo Ảnh năm đó, nó có thể mở ra hệ thống phản trinh sát, tránh được gần như tất cả các lưới phòng ngự của đế quốc, đài cơ giáp này có thể hoành hành không gặp trở ngại, qua lại tự nhiên trong toàn bộ thủ đô đế quốc!

Thế nhưng, nó cũng yêu cầu cực cao đối với năng lực phản ứng của người điều khiển, một khi không cẩn thận, rất có thể sẽ làm chính mình bại lộ, lọt vào công kích mãnh liệt của quân địch….

Thật lâu sau, Lăng Vũ rốt cuộc thở sâu, gọi Lâm Viễn vào phòng mình.

Lâm Viễn nghi hoặc hỏi. “Baba, tìm con có chuyện gì không?”

Lăng Vũ nhìn con trai, nghiêm túc nói. “Tiểu Viễn, nếu baba giao cho con một nhiệm vụ vô cùng quan trọng, lại rất nguy hiểm, con có đồng ý nhận không?”

Lâm Viễn nghiêm túc gật gật đầu nói. “Chỉ cần có thể giúp cho mọi người, bảo con làm gì cũng được!”

Lăng Vũ trầm mặc một lát, vỗ nhè nhẹ lên bả vai con trai, thấp giọng nói. “Kỳ thật, điểm mạnh nhất của Cửu Vĩ Hồ, ngoại trừ việc nó có được hỏa lực công kích lợi hại hơn so với cơ giáp cấp S ra, còn có năng lực ẩn hình của nó….. Con từng nghe nói đến một loại chiến hạm trinh sát ẩn hình chưa?”

Lâm Viễn nói. “Con biết, loại chiến hạm trinh sát ẩn hình không người lái này là chiến hạm trinh sát tiên tiến nhất của đế quốc chúng ta, nó có được hệ thống phản trinh sát, có thể tránh được sự kiểm tra của quân địch, lợi dụng năng lực ẩn hình xuất sắc lấy được những tin tình báo hữu dụng.”

Lăng Vũ gật đầu nói. “Đúng vậy, Cửu Vĩ Hồ có được hệ thống phản trinh sát còn xuất sắc hơn cả chiến hạm trinh sát ẩn hình, nó có thể tránh được hầu hết lưới phòng ngự trong đế quốc, hơn nữa, Cửu Vĩ Hồ có độ biến hình thể tích tương đối cao, khi thu nhỏ tối đa rất khó bị người khác phát hiện, cho nên….” Lăng Vũ nhìn con trai, từng câu từng chữ nói. “Để con điều khiển Cửu Vĩ Hồ đi cứu bệ hạ ra, là biện pháp tốt nhất, cũng là duy nhất trước mắt.”

Lâm Viễn đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Cậu hoàn toàn không ngờ, nhiệm vụ gian khổ như thế cư nhiên sẽ đặt lên vai của mình.

Thế nhưng, thân là một quân nhân, mặc kệ là nhiệm vụ nguy hiểm cỡ nào đều không được có suy nghĩ cự tuyệt, huống chi, người phải cứu ra không chỉ là bệ hạ đế quốc, cha của Caesar, mà còn là vị trưởng bối có ân với cậu.

Lúc trước khi thân phận Omega của cậu bị bại lộ, bệ hạ đã khoan dung cho cậu, ủng hộ cậu tiếp tục đi học, còn nói với cậu. “Ta hi vọng có một ngày, cháu có thể trở thành một tướng quân vĩ đại giống như Lăng Vũ.”

Hiện giờ, bệ hạ đang trong hiểm cảnh, sao cậu có thể bỏ mặc không để ý?

Lâm Viễn rất nhanh liền đưa ra quyết định, ngẩng đầu nhìn Lăng Vũ, kiên định nói. “Baba, con đồng ý nhận nhiệm vụ này!”

Lăng Vũ nghiêm túc hỏi. “Con đã nghĩ kĩ chưa? Thủ đô hiện giờ nguy hiểm trùng trùng, con không sợ mình có đi mà không có về sao?”

Lâm Viễn mỉm cười nói. “Nếu như mỗi quân nhân đều sợ chết, vậy thì chẳng cần đánh nhau nữa, trực tiếp đầu hàng chẳng phải là tốt hơn sao? Con không sợ chết, con chỉ sợ không thể hoàn thành nhiệm vụ sẽ khiến mọi người thất vọng!”

Lăng Vũ. “…….”

Lâm Viễn dừng một chút, nghiêm túc nói. “Baba, ba giao một nhiệm vụ quan trọng như vậy cho con, nhất định là có phần thắng đúng không? Như vậy, con sẽ cố gắng làm thật tốt, tận lực đẩy phần thắng này lên cao nhất!”

Lăng Vũ. “…….”

Đối diện với đôi mắt đen trong veo của con trai, Lăng Vũ rốt cuộc vui mừng gật gật đầu –

Không hổ là con trai của Lăng Vũ hắn! Tự tin như thế, kiên quyết như thế, vào thời khắc quan trọng tuyệt không dây dưa lằng nhằng!

Tuy rằng Tiểu Viễn tuổi còn nhỏ, nhưng trên người cũng đã có phong phạm mà một vị quân nhân đế quốc nên có!

Lăng Vũ mỉm cười sờ sờ tóc con trai, thấp giọng nói. “Được! Như vậy, baba giao nhiệm vụ gian khổ này cho con, đừng khiến baba thất vọng!”

Lâm Viễn thận trọng gật đầu nói. “Vâng!”

Lăng Vũ đưa con trai đến trước một bản đồ mô phỏng vị trí các ngôi sao, chỉ về phía tinh cầu sáng nhất, nói. “Đây chính là thủ đô, bên ngoài thủ đô có năm cánh cửa không gian khổng lồ cực kỳ quan trọng, dùng cho các phi thuyền lui tới ra vào, hiện giờ, mấy cánh cửa không gian này đã bị August phái binh chiếm đóng, căn bản không thể tiến vào, cho nên, chúng ta phải lựa chọn một nơi khác để hạ xuống….”

Lăng Vũ phóng đại bản đồ mô phỏng 3D của thủ đô trước mặt, vươn ngón trỏ chỉ về phía một tọa độ. “Vị trí này, là góc chết của khu vực giám sát lưới phòng ngự, lực phòng ngự trên không ở chỗ này là yếu nhất, điều con phải làm là tìm cơ hội xuyên qua lưới phòng ngự, trực tiếp hạ xuống từ nơi này. Sau khi hạ xuống thủ đô xong, con phải cẩn thận tránh đi đội tuần tra trên mặt đất, dọc theo con đường này, dùng tốc độ nhanh nhất lẻn vào thành Lạc Hà, cứu bệ hạ và vương hậu ra….”

Lâm Viễn nhìn baba miêu tả lộ tuyến, nghiêm túc gật gật đầu.

Quá trình này cần phải cực kỳ cẩn thận, chỉ cần một giai đoạn trong đó xảy ra sai lầm, bị lưới phòng ngự quét được, hoặc là bị đội tuần tra trên mặt đất phát hiện, cậu đều có thể thất bại trong gang tấc. Chẳng những bản thân gặp nguy hiểm, bệ hạ cũng có thể sẽ bị cậu liên lụy!

Lâm Viễn cẩn thận nhớ kỹ mấy tọa độ baba chỉ cho, gắt gao siết chặt nắm tay, nói. “Con hiểu rồi! Bao giờ thì hành động?”

Đúng lúc này, Berg vẫn trầm mặc đột nhiên nói. “Tiểu Viễn một mình đi thì quá nguy hiểm, để người khác đi cùng nó đi.”

Berg vừa dứt lời, liền nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, Brian đẩy cửa đi vào, mỉm cười nói. “Ba, việc thăng cấp cho Tiểu Lam đã hoàn thành, người có cần kiểm tra lại không?”

Berg nói. “Con tới rất đúng lúc, đợi lát nữa ta sẽ theo con đi kiểm tra cơ giáp, con lại đây xem trước đi.”

Brian đi tới, Berg chỉ về một vị trí cửa không gian trong đó, nói. “Đến lúc đó con hãy đi qua nơi này, lôi kéo đội tuần ra đi chỗ khác, để Tiểu Viễn có thể tranh thủ được thời gian.”

Lâm Viễn kinh ngạc quay đầu nói. “Brian cũng cùng đi?”

Brian nhún vai, mỉm cười nói. “Làm gì mà kinh ngạc như vậy? Tôi và cậu cùng chấp hành nhiệm vụ, cậu không bằng lòng sao?”

Lâm Viễn. “……”

Lâm Viễn chỉ là có chút kinh ngạc, trong ấn tượng của cậu, Brian lúc nào cũng mang bộ dáng không đứng đắn, rất không đáng tin.

Brian cười nói. “Đừng coi thường tôi có được không? Tuy rằng hứng thú lớn nhất của tôi là chế tạo cơ giáp, nhưng trình độ điều khiển cơ giáp của tôi cũng không kém cậu đâu, Tiểu Lam là tác phẩm năm 13 tuổi của tôi, mấy năm nay vẫn muốn thăng cấp cho nó, may mà gần đây cuối cùng cũng tìm được bí quyết, đã tăng tốc độ của nó lên gấp ba lần.”

Lâm Viễn. “…….”

Brian mặt dày tự biên tự diễn, Lâm Viễn có chút vô ngữ nhìn y.

Lăng Vũ quay đầu về phía Berg, Berg cười cười nói. “Phương án lúc trước chúng ta chọn ra tuy rằng rất khả thi, nhưng để một mình Tiểu Viễn đi thì quá mạo hiểm, cho nên, tôi nghĩ nên để Brian ở bên cạnh hỗ trợ. Cơ giáp Tiểu Lam của Brian tuy rằng không có năng lực công kích mạnh mẽ, nhưng lại có được tốc độ cao nhất trong tất cả các cơ giáp ở đế quốc, rất thích hợp để nhiễu loạn trận tuyến của bọn chúng.”

Brian mỉm cười nói. “Đúng vậy, tôi dùng Tiểu Lam dẫn dắt sự chú ý của bọn họ, Lâm Viễn cậu thừa dịp náo loạn lẻn vào thủ đô, tôi lại điều khiển Tiểu Lam chạy trốn, không có mấy người có thể đuổi được tôi đâu.”

Berg gật gật đầu nói. “Cứ quyết định như vậy đi, các con trở về chuẩn bị một chút, hai giờ chiều xuất phát, tới được thủ đô có lẽ cũng phải rạng sáng rồi, đến lúc đó thì tùy cơ hành sự.”

Lâm Viễn và Brian đưa mắt nhìn nhau, đồng thời gật gật đầu. “Con biết rồi!”

***

Hai giờ chiều, Brian trước khi xuất phát lôi kéo Snow hôn thật lâu, Snow đỏ mặt đẩy Brian ra, Brian lại mặt dày mày dạn ôm cậu không buông, nói. “Snow, cậu chưa từng nói thích tôi bao giờ…. Nói một chút cho tôi nghe, có được không?”

Snow sắc mặt cứng ngắc nói. “Cậu rốt cuộc bị sao vậy? Tôi còn có chuyện phải làm, cậu buông ra trước đi.”

Brian trầm mặc một lát, dùng sức ôm ôm Snow, nhẹ nhàng hôn hôn trán cậu, thấp giọng nói. “Snow, tôi yêu cậu.”

Snow ngẩn người, còn chưa kịp phản ứng ra làm sao, đã thấy thiếu niên tóc vàng xoay người rời đi, bóng dáng cao ngất thon dài dưới ánh mặt trời tựa hồ được mạ lên một tầng vàng óng nhu hòa….

Hình ảnh đó trong rất nhiều năm về sau, vẫn luôn lặp lại liên tục trong giấc mộng của Snow.

Nếu lúc ấy cậu biết Brian muốn đi làm gì, cậu nhất định sẽ giữ chặt y, nói với y ba chữ mà y rất muốn nghe, như vậy, cậu sẽ không hối hận như thế….

Lâm Viễn không kịp chào tạm biệt Caesar, bởi vì lúc ấy, Caesar và Cevi đang phải đến đài truyền hình của chòm sao Thiên Cầm công khai phát biểu tuyên ngôn phục hưng vương thất, là vương tử, bọn họ không thể có chút qua loa nào được.

Vội vàng sắp xếp lại một phen, Lâm Viễn liền cùng Brian điều khiển cơ giáp rời khỏi chòm sao Thiên Cầm.

Ở trên không trung, xuyên qua cửa sổ nhìn xuống tinh cầu mỹ lệ dưới chân kia, Lâm Viễn nhịn không được nhẹ nhàng siết chặt nắm tay –

Con không sợ chết, con chỉ sợ không thể hoàn thành nhiệm vụ sẽ khiến mọi người thất vọng. Con chỉ sợ lỡ như con chết sẽ khiến mọi người đau lòng.

Cho nên, con nhất định sẽ dùng hết khả năng, hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này!

Caesar, chờ tôi trở lại, mang theo phụ vương của cậu cùng trở về!

Lâm Viễn nắm tay cổ vũ cho mình, sau đó đưa tay, chỉ vào một điểm sáng trên bản đồ của cơ giáp, mỉm cười nói với cơ giáp của mình. “Hồ ly, tăng tốc, đến thủ đô!!”

Hết chương 114.