Quan Đạo Vô Cương

Chương 204: Chương 203: Phải có mục đích





Thời gian hai mươi phút trôi qua trong nháy mắt, Lục Vi Dân nắm rõ như lòng bàn tay về số liệu của gieo trồng nho và khuẩn mộc nhĩ, rõ ràng cũng phải tốn chút tâm sức trong đó.
Nhất là nói tới việc Ủy ban công tác Đoàn tận dụng đoàn viên thanh niên nhanh nhạy tiếp thu với cái mới, tư tưởng khá sôi nổi, cởi mở, tích cực cổ vũ đoàn viên thanh niên và gia đình mạnh dạn thử nghiệm. Cơ sở đoàn tổ chức từ tích cực phối hợp liên hệ, giúp đỡ kết hợp với cơ quan tài chính, thúc đẩy sự ủng hộ về mặt tài chính đối với các hộ thí điểm, ở những dự án này đều rút ra được một số kinh nghiệm, Tôn Chấn nghe xong khá phấn khởi.
Ông ta là vốn là cán bộ của Ủy ban công tác Đoàn, đương nhiên hiểu rõ rằng công tác của đoàn thanh niên Cộng sản đa phần là nghiên cứu. Nhưng làm thế nào để kết hợp nghiên cứu với thực tế, làm thế nào để công tác đoàn thanh niên cùng công tác trung tâm là phát triển kinh tế này, đặc biệt là phát triển kinh thế nông thôn, thúc đẩy được nông dân làm giàu. Việc này đối với bản thân huyện Nam Đàm, thậm chí toàn bộ một vùng nông nghiệp như địa khu Phong Châu này kết hợp lại, vốn dĩ chính là một phương hướng đáng để tìm tòi.
Đầu năm khởi xướng hoạt động đoàn viên thanh niên gương mẫu tiên phong trong phong trào làm giàu tới toàn bộ các Ủy ban công tác Đoàn chính là điều ông ta hài lòng nhất. Vì thế ông ấy cũng từng nhọc lòng cân nhắc phương án này rất lâu, sau khi tuyên truyền đến các vùng, ông ta cũng vô cùng chú ý tới tình hình triển khai công tác này. Nhưng theo phản ánh của các nơi, kết quả đáng xem vẫn còn ít ỏi, khiến ông ta cũng khá thất vọng và buồn phiền.
Không ngờ sau khi mình được điều tới địa khu Phong Châu, tại huyện Nam Đàm lại có thể thấy được một điểm sáng khiến ông ta phấn khởi.
Mỗi lãnh đạo đều muốn công tác do mình thúc đẩy có thể có được sự coi trọng và tuyệt đối chấp hành. Điều này cho thấy đối phương có coi trọng mình hay không. Tuy nói Tôn Chấn khi đó vẫn đảm nhiệm chức Phó bí thư Ủy ban công tác Đoàn tỉnh, nhưng công tác này thực sự cũng mang rất nhiều tâm huyết từ khi bắt đầu phương án trù bị cho đến lúc công bố, đến khi thực thi cụ thể.
Ông ta đều dốc hết sức mình, thậm chí còn xác định vài huyện làm thí điểm. Nhưng từ hiệu quả sau này thấy rất khó có thể như ý, cũng khiến ông ta vì thế mà phiền muộn rất lâu.
Nhưng hôm nay ông ta trong điểm khó nói lại thấy được một người khiến ông ta hài lòng. Thậm chí có thể nói chỉ cần ở điểm quy hoạch và thực hiện cơ sở tốt một chút, hai tháng sau Bí thư Tỉnh ủy Điền đến Nam Đàm thị sát cũng hoàn toàn có thể làm một điểm khảo sát, coi như là một điển hình thực tế cụ thể cho việc triển khai công tác ở cơ sở của Ủy ban công tác Đoàn.

Tuy rằng nói đây mới chỉ là mô hình cơ sở, nhưng dù sao cũng đã tạo được căn cứ cho hoạt động này ở đây. Đến việc dùng đầu óc linh hoạt, dũng cảm thử nghiệm của các cán bộ ưu tú trong tổ chức Đoàn, đoàn viên bình thường đến dẫn đầu làm thí điểm, phát huy hiệu quả tăng thêm thu nhập cá nhân, vừa có thể có tác dụng dẫn đầu tiên phong trong triển khai phát triển kinh tế .
Tôn Chấn vẫn luôn cho rằng thực hiện công tác không ở chỗ anh có thanh thế lớn thế nào, mà ở tác phong cùng hiệu quả thực tế của anh. Giống như Nam Đàm, lẳng lặng làm mẫu thí điểm như vậy, hơn nữa còn khuyến khích các hộ nông dân khác đến quan sát học tập, khiến Tôn Chấn rất hài lòng.
Như vậy hiệu ứng kiểu mẫu mặc dù hiện tại vẫn chưa hoàn toàn nhìn thấy được, nhưng ít nhất đã có một mở đầu tốt. Chỉ cần sự hướng dẫn của nhân viên nông nghiệp theo kịp, họ cũng có thể được hưởng hiệu quả và lợi ích thực tế. Như vậy rất nhanh có thể khuyến khích một lượng lớn các hộ nông dân khác làm theo.
Mà trong hoạt động làm mẫu này, đoàn viên thanh niên vừa có thể tự rèn luyện bản thân, đồng thời cũng có thể thắt chặt mối quan hệ với quần chúng. Đó vừa khéo trở thành tổ chức thanh niên tiên tiến dưới sự lãnh đạo của Đảng, cũng là trở thủ của Đảng và quân chủ lực hậu phương có năng lực nhất. Đoàn viên thanh niên có thể thể hiện tác dụng dẫn đầu điển hình trong công tác trung tâm là giúp quần chúng phát triển kinh tế, thoát khỏi đói nghèo và làm giàu này, dần dần cũng có thể tiến từng bước nâng cao uy tín và sức ảnh hưởng của Đảng cộng sản đến quần chúng. Đây cũng là yêu cầu của Đảng đối với công tác của đoàn thanh niên trong thời đại mới.
- Ông Tần, khá lắm, quả thật rất khá. Không chỉ là dự án này rất tốt, mà ở chỗ cấp cơ sở chúng ta dưới sự lãnh đạo của Đảng ủy, kết hợp thực tế địa phương với tích cực triển khai công tác, dũng cảm đổi mới. Tôi đã nói rồi, có cơ sở tốt, kinh nghiệm tốt, không cần phải giấu giếm. Thế nào, vẫn sợ người khác học mất sao?
Tôn Chấn hai tay chống hông, đứng trên sườn núi, tâm trạng rõ ràng rất khá, nhìn xuống vườn nho phía dưới.
- Đồng chí Đức Kiện thường nói với Bí thư Hạ là cán bộ Nam Đàm có năng lực, thực hiện công việc xuất sắc, muốn chúng tôi có thời gian đến xem. Nói thật, sáng nay tôi nghe các ông báo cáo, rất không vừa lòng. Tôi tin Bí thư Hạ đến rồi cũng nhất định không thể hài lòng được, nhưng hôm nay thực sự đến xem rồi, tôi thấy cũng khá. Khu kinh tế mới Nam Đàm cũng là khu kinh tế đầu tiên của Xương Giang chúng ta. Việc này rất khó có được, làm thế nào để đánh tốt con bài này, dùng kế sách tốt, tôi cảm thấy rất có tiềm lực có thể khai thác.

Nhìn xa trông rộng, tâm trạng thoải mái, Tôn Chấn hào hứng ngẩng cao đầu.
- Kiwi tự nhiên Nam Đàm nổi tiếng toàn quốc, tôi vừa nghe ông Tào giới thiệu, năm nay về cơ bản đạt được cân bằng cung - cầu. Điều này có quan hệ rất lớn với việc làm vững chắc hơn công việc tiền kì của huyện, mở rộng con đường. Tôi đã xem một số vườn cây, cũng tin kiwi có thể trở thành một lá bài vàng trong kết cấu điều chỉnh nông nghiệp Nam Đàm chúng ta, cũng có thể trở thành một con đường làm giàu cho nông dân Nam Đàm ta. Việc kết hợp dưới giàn nho có thể gieo trồng mộc nhĩ, tôi thấy cũng là một cách tốt. Càng quan trọng hơn là Ủy ban công tác Đoàn chúng ta có thể đi trước một bước, làm việc đến nơi đến chốn, làm đến mức chi tiết nhất. Nói thật, rất nằm ngoài những gì tôi đoán, rất khó khăn đấy. Cách nhìn điển hình của tôi là Nam Đàm phải làm tổng kết kinh nghiệm riêng, tôi cũng cần báo cáo tình hình với Bí thư Lực Hành. Nhân cơ hội này để nghiên cứu thảo luận tổ chức đoàn viên thanh niên làm thế nào để phát huy tác dụng tiên phong trong kinh tế nông thôn ở thời kì mới.
Trên mặt Tần Hải Cơ lộ ra chút tươi cười. Tuy rằng rất nhiều câu nói của Tôn Chấn nghe không dễ chịu lắm, nhưng dù sao đây cũng là đang khen ngợi công tác của Nam Đàm. So với lời đánh giá của Tôn Chấn ở Song Phong, Nam Đàm có thể nói là được đánh giá cao. Đặc biệt khi nghe Tôn Chấn thể hiện ý muốn báo cáo tình hình với Hạ Lực Hành, tâm trạng Tần Hải Cơ lại càng tốt hơn nhiều.
Việc Hạ Lực Hành đến địa khu Phong Châu đảm nhiệm Bí thư địa ủy rất nhiều người đều không thể ngờ đến, trong đó bao gồm Tần Hải Cơ.
Đều nói tin đồn thường là chính xác nhất, nhưng sở dĩ tin đồn bị gọi là tin đồn là do nhiều lúc nó thật sự không đáng tin.
Tin đồn vốn là Thượng Truyền Trí đến đảm nhận chức Bí thư Địa ủy, Đường Văn Trung sẽ đến làm Chủ tịch Địa khu. Không ngờ lại là Hạ Lực Hành đến đảm nhận Bí thư Địa ủy, còn hai người từ nơi khác đến là Lý Chí Viễn và Tôn Chấn làm Chủ tịch Địa khu và Phó Bí thư công tác Đảng và quần chúng.
Tần Hải Cơ tuy rằng cũng coi như khá quen với Hạ Lực Hành, nhưng y cũng biết rõ mình không thể hợp với tính cách của Hạ Lực Hành. Chỉ là khi An Đức Kiện và Thẩm Tử Liệt cùng lúc rời khỏi, Nam Đàm cần một cán bộ hiểu rõ tình hình và có uy tín đến ổn định cục diện Nam Đàm, mà Đường Văn Trung và Khương Định Quốc cũng toàn lực ủng hộ y, trong hoàn cảnh này Hạ Lực Hành mới công nhận y.

Nhưng hiện tại tình hình đột nhiên có thay đổi lớn. Đường Văn Trung và Khương Định Quốc đều ở lại bên Lê Dương, mà đối với hai người mới đến là Lý Chí Viễn và Tôn Chấn thì y đều chưa có quan hệ, thậm chí có thể nói trước giờ chưa hề qua lại. Trong tình hình này, y không thể không thận trọng mà ứng phó với tất cả.
Để lại ấn tượng tốt trong lòng Hạ Lực Hành và Tôn Chấn là rất quan trọng, đặc biệt là Tôn Chấn - một Phó bí thư nghe nói rất có cá tính và quan hệ với Hạ Lực Hành cũng rất thân thiết. Đã mơ hồ có cách nói, đó chính là Hạ Lực Hành, Tôn Chấn cùng An Đức Kiện rất gần gũi, ba người nghiễm nhiên trở thành trung tâm của Địa ủy. Mà ngược lại là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Cẩu Trị Lương và Chủ tịch Địa khu Lý Chí Viễn dường như đang tạo quan hệ.
- Yêu cầu của Phó bí thư Tôn khi quay về huyện Nam Đàm chúng tôi nhất định sẽ học tập, lĩnh hội và sẽ nhanh chóng quán triệt thực hiện các dự án công tác của chúng ta. Với sự nhiệt tình công việc, chúng tôi cố gắng trong hai tháng làm vững chắc hơn những công việc hiện tại, lấy mặt tốt nhất của Nam Đàm đón tiếp chuyến khảo sát nghiên cứu của Bí thư Tỉnh ủy Điền.
Trống ngực Tần Hải Cơ gõ vang, bất kể thế nào, thái độ ít nhất phải được thể hiện ra, đừng để lãnh đạo thấy được anh đến điểm đó cũng không có, vậy anh làm thế nào có thể triển khai công tác chứ?
Tôn Chấn liếc Tần Hải Cơ bằng ánh mắt kiên quyết, thản nhiên mỉm cười gật đầu:
- Làm thế nào để làm tốt công việc trước mắt là việc quan trọng hàng đầu của huyện Nam Đàm, không cần thiết vì nghênh đón lãnh đạo tỉnh mà phải diễn kịch. Mà là phải suy nghĩ như thế nào làm thật chắc chắn, để sự nghiệp kinh tế xã hội Nam Đàm chúng ra được thúc đẩy. Đây mới là công tác trung tâm hàng đầu mà Đảng ủy và chính quyền phải làm.
Lục Vi Dân cũng không cùng các lãnh đạo về Nam Đàm, chỉ là đứng trên sườn núi bắt tay tạm biệt họ, dáng vẻ chỉnh tề, hôm nay có chút nổi bật hơn các lãnh đạo. Mặc dù nói là bất đắc dĩ, nhưng e là Tần Hải Cơ cũng không thoải mái. Với người mà hắn vốn dĩ có quan hệ tạm ổn là Lương Bạc Ngân với cũng không biết trong lòng có cảm nhận thế nào. Nhưng Lục Vi Dân cũng không để ý được nhiều như vậy.
Đến hôm nay thái độ của Tần Hải Cơ cũng đã có thể nhìn ra, đòn giam lỏng của y với hắn nay đã được xử lý. Việc hôm nay làm không tốt sẽ tăng thêm ác cảm của đối phương với hắn, nghĩ đến đây Lục Vi Dân cũng có chút bất đắc dĩ, con người ta cũng là từng bước bị đẩy đến mức này.

Những cố gắng này của hắn vẫn chưa đạt được nửa câu thừa nhận của y, ngược lại là dặn dò Lương Ngạn Bân phải đích thân thâu tóm công việc này. Ngụ ý đó một người trong cuộc như hắn thì có gì mà còn không hiểu?
Trong lòng Lục Vi Dân dâng lên một chút chua xót mơ hồ. Rốt cuộc là hắn thể hiện quá nổi trội, khiến các lãnh đạo theo bản năng muốn gây sức ép hắn sao. Hay là do hắn có dấu vết là người của Thẩm Tử Liệt, đã bị định hình trong lòng họ, tóm lại xem ra nếu hắn muốn xoay sở ổn thỏa ở Nam Đàm thì không hề đơn giản. Thảo nào Chu Du Minh nhắc nhở hắn nên cân nhắc một chút chuyện liên hệ với An Đức Kiện, xem có phải có cơ hội chạy khỏi Nam Đàm này không.
Tuy rằng có chút luyến tiếc với cơ sở đã gây dựng rất tốt ở Nam Đàm này, nhưng có những lúc cũng cần phải có quyết tâm từ bỏ.
Cho dù là trở về nhà máy, hay là nghĩ cách đi Phong Châu, đều cần chủ động chuẩn bị tất cả rồi hành động mới được. Bị động trong việc đối phó với mọi chuyện cũng không phù hợp với phong cách của Lục Vi Dân
Phải dám bỏ, dám bỏ thứ này mới có thể có được thứ khác.