Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận

Chương 34: Cô có biết là tôi lo lắng cho cô nhiều lắm không




Khi học đại học năm thứ hai, Nguyễn Thiếu Dật đã bắt đầu tự mình tiến vào lĩnh vực buôn bán, thuận tiện dựa vào gia đình, những ngày nghỉ vào làm việc ở các công ty nổi danh để học tập kinh nghiệm sống còn trên thương trường, đồng thời bắt đầu thử nghiệm đầu tư vốn vào các hạng mục nhỏ, lúc mười tám tuổi, đã gặt hái được món tiền đầu tiên trong đời.

Hơn nữa số tiền đó, anh hoàn toàn dựa vào bản lãnh của mình để kiếm được, nửa đồng cũng không liên quan đến người nhà họ Nguyễn.

Cho nên trên cơ sở kinh tế, Nguyễn Thiếu Dật luôn luôn tự lập, đó cũng là lí do vì sao nếp nhà nghiêm khắc cẩn thận như nhà họ Nguyễn, lại không thể quản lý được Nguyễn Thiếu Dật.

Bởi vì tự lập về kinh tế, rất nhiều chuyện, người của dòng họ cũng không có quyền nắm trong tay. Cho nên, trừ phi anh đùa giỡn quá mức, bằng không phần lớn chỉ có thể tùy ý tính tình Nguyễn Thiếu Dật càn quấy.

Mà sau khi Nguyễn Thiếu Dật rời khỏi công ty Đôn Hoàng của Hứa Kiến Nghiệp, luôn trăm mối khó giải, cả quá trình trên đường trở về, đều không tập trung, chân dung người mẫu cũng không nhìn, tin tức minh tinh cũng không quan tâm, cũng không ngồi sau chọc ghẹo Giản Trang, mà tầm mắt khép hờ, ánh mắt u ám suy nghĩ gì đó.

Mấy năm nay anh lăn lộn trên thương trường, cũng chưa gặp phải chuyện như vậy.

Lúc đàm phán sau khi xảy ra chuyện tranh cãi kịch liệt, lời khen ngợi của Giản Trang vừa rồi, người sáng suốt đều nhìn ra được ý tứ trong đó, chính là Giản Trang gián tiếp chỉ vào mặt Hứa phu nhân mắng. Mà còn mắng tương đối cay nghiệt!

Đừng nói là Hứa Kiến Nghiệp, lúc ấy anh cũng sợ đến choáng váng.

Mắng đến mức như vậy, Hứa Kiến Nghiệp lại có thể không tức không giận sao?

Cả quá trình Giản Trang và Triệu Bội Bội tranh cãi, Hứa Kiến Nghiệp một câu cũng không nói.

Lúc đó tất cả tâm tư của anh đều đặt trên người Giản Trang, nháy mắt với cô, hoàn toàn không thấy sắc mặt của Hứa Kiến Nghiệp lúc đó.

Khi Hứa phu nhân đi, Hứa Kiến Nghiệp đồng ý sẽ xử lý tốt chuyện này.

Anh liền cho rằng, cuộc đàm phán này chắc chắn thất bại.

Nhưng mà, ai ngờ Hứa phu nhân vừa đi, Hứa Kiến Nghiệp giống như người không có việc gì, tựa như tất cả mọi việc chưa xảy ra, mặt không đổi sắc tiếp tục nói về hạng mục hợp tác lần này, hơn nữa như kỳ tích sảng khoái đồng ý quản lý công trình, tìm luật sư bắt đầu nghĩ hợp đồng.

Đối với phương pháp xử lý sự việc của Hứa Kiến Nghiệp, anh quá đỗi khiếp sợ.

Đầu óc của Hứa Kiến Nghiệp bị cửa kẹp có phải không? Không thể ngờ là không tức giận, cũng không chất vấn, cũng không vì chuyện này, muốn anh nhường lợi ích trong hạng mục.

Anh nghĩ mãi vẫn không rõ, Hứa Kiến Nghiệp là người quá rộng lượng, có thể công tư phân minh, hay là trước khi ra khỏi nhà Hứa Kiến Nghiệp quên không uống thuốc chăng? Cho dù là người rộng lượng, không tính toán chuyện của Giản Trang, nhưng trước đó thái độ đàm phán của Hứa Kiến Nghiệp rất do dự, trong nháy mắt lại sảng khoái đồng ý……..

Rốt cuộc là tại sao?

Nguyễn Thiếu Dật trầm tư suy nghĩ, nhưng không nghĩ ra lời giải thích hợp lý. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy có người làm chuyện như vậy, phương pháp Hứa Kiến Nghiệp xử lý sự tình thật đúng là khác người! Quả thực là không thể tưởng tượng nổi!

“Tiểu Trang, cô đừng có ngồi đó bày ra bộ dạng người chết nữa!” Nguyễn Thiếu Dật đột nhiên nghiêng người liếc Giản Trang đang ngồi ghế sau, khó chịu nhíu nhíu lông mày, giọng điệu giận dữ mắng mỏ, “Tôi hỏi cô, vừa nãy cô phát điên cái gì vậy, cô và Hứa phu nhân so đo cái gì chứ? Ăn no không có việc gì làm à? Cho dù cô ta đúng là người thứ ba, từ tình nhân trở thành vợ, thì mắc mớ gì đến cô, vợ cả người ta còn chưa lên tiếng, cần cô ra mặt nói sao? Cô có bị ngu hay không. Trên thương trường không thể công khai đắc tội với người khác, không phải tôi đã dạy cô điều này rồi sao? Hôm nay Hứa Kiến Nghiệp không tính toán, coi như cô gặp may. Nếu cô thật sự đắc tội với hắn, cô cho rằng hắn không có biện pháp chỉnh cô chắc? Vừa rồi tôi đúng là bị cô hù chết, cô có biết tôi lo lắng cho cô nhiều lắm không!”

“…. Xin lỗi, hôm nay tâm tình tôi không được tốt, nên vừa rồi không kiềm chế được cảm xúc.”

Giản Trang ngồi ghế sau cúi đầu, buồn buồn nói. Bây giờ không có cách nào giải thích quá nhiều, nhưng thực sự cô rất kích động, vừa nhìn thấy Triệu Bội Bội xuất hiện lớn lối như vậy, đạp trên sự thống khổ của cô mà có được những thứ hư vinh này, cô liền giận dữ, khó có thể kìm nén. Đây là lần đầu tiên sau khi Giản Trang sống lại nhìn thấy Triệu Bội Bội. Lần này Triệu Bội Bội xuất hiện quá đột ngột, cô hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý, mới có thể dẫn đến việc hành xử lỗ mãng.

Chuyện ngày hôm nay, quả thực cô làm sai. Sau này, chuyện lỗ mãng như vậy, kiên quyết không thể tái phạm. Nhưng biểu hiện kịch liệt như vậy, nhất định sẽ rước tới rất nhiều suy đoán hoài nghi….