Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 47: Bảo vật




Bởi vì xảy ra án mạng, nữ sinh không thể ra khỏi ký túc xá nửa bước, mà ngay cả nữ huấn luyện viên cũng được bảo hộ nghiêm ngặt. Vậy nên, trường học cũng tạm thời cho nghỉ.

Không cần lên lớp, các học viên đều rất vui vẻ có thể nghỉ ngơi vài ngày. Nhưng bọn Lưu Bình An cũng không nhàn nhã như các học viên khác. Bọn họ còn đang chuẩn bị cho kịp cho hành động đêm nay.

Connor, Lưu Bình An, Aslan, Gavin và cả Eugene, năm người đang tránh tránh né né chui dưới gầm giường trong một phòng y tế nào đó. Nhờ Lưu Bình An liên hệ, bọn họ mới nhận được sự hỗ trợ từ được Clarence, vậy mới có thể thuận lợi tiến hành kế hoạch.

” Có thể làm vậy được ấy hả?” Connor lo lắng hỏi.

“Yên tâm đi. Tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì đâu.” Eugene đẩy kính mắt, tự tin nói: “Tôi đã điều tra thông tin, tư liệu cậu cũng đọc rồi phải không. Sẽ không có chuyện gì đâu.”

“Shh— Bọn họ đến rồi.”

Tiếng bước chân từ xa đến gần. Một nhóm người đi vào phòng y tế. Bọn Lưu Bình An cũng chỉ nhìn thấy mấy đôi chân vây quanh giường.

Một nữ sinh được mang lên giường. Nữ sinh một bên rên rỉ, một bên kêu đau quá. Mấy nữ sinh bên cạnh cũng chi chi tra tra nói gì đó, mà nhóm cảnh vệ đi cùng bọn họ cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

“Bác sĩ, Meri sao rồi?” Một tiếng nữ sinh trầm ổn, nhu hòa vang lên. Lưu Bình An nhận ra được có là giọng của La Cơ.

“Ừm… Tôi phải kiểm tra nhanh một chút, xin mấy người nam đi ra trước hết được không?” Giọng nói của Clarrence ôn hòa nhưng cũng mang theo một tia ngữ khí không được làm trái.

Nghe lời, đám giày quân nhân toàn bộ rời khỏi phòng y tế. Các nam sinh từ dưới giường leo ra. Các nữ sinh bên cạnh giường ngủ kéo rèm lên, cởi ra trang phục thay đổi với nam sinh .

Nữ sinh thay quần áo xong xuôi liền trốn xuống dưới giường bệnh, các nam sinh đeo tóc giả thì đứng canh giữ bên cạnh Meri. Lưu Bình An quay đầu khẽ nói với Clarrence: “Cảm ơn anh.”

“Không có gì. Tôi cũng muốn bắt được hung thủ mà.” Anh nháy mắt với cậu mấy cái. “Tiểu An giả nữ sinh cũng rất đáng yêu đó.”

Vì tránh bị lộ, Eugene căn cứ tư liệu, cố gắng tìm cho bọn họ nữ sinh có cùng thể hình. Tạo hình của Lưu Bình An là một nữ sinh tóc ngắn, tên là Hương Nhi, cũng là có tóc đen mắt đen như con gái Phương Đông.

“Đúng rồi đúng rồi, làm bạn gái tớ đi!” Tạo hình của Connor cũng rất đáng yêu, là một nữ sinh tóc ngắn màu vàng , cậu lách vào ôm lấy cổ Lưu Bình An, lại bị Aslan kéo ra.

“Đừng làm rộn.”

Lưu Bình An lúc này mới chú ý tới trang phục của Aslan, thay đồng phục nữ sinh, áo sơ mi ngắn tay màu xanh lá mạ, váy dài, bởi vì phải đóng giả nữ sinh, nên lông chân phải cạo. Không biết có phải là do cố ý chuẩn bị quần áo hay nữ sinh đó cố ý, anh có dáng người cao gầy, áo ngực cũng phải chọn cỡ đặc biệt cho phù hợp.

Hơn nữa da anh vốn màu trắng, hóa trang rồi lại khiến da vừa trắng vừa hồng, môi son diễm lệ, với đôi mắt xanh biếc cùng mái tóc gợn sóng màu vàng.

Quả thật là báu vật!

Eugene cùng Connor đều dùng hai mắt nhìn đăm đăm, thiếu chút nữa là huýt gió với huýt sáo liên hoàn rồi. Mà kể cả Lưu Bình An cũng có chút sững sờ.

Chú ý tới tầm mắt của bọn họ, Aslan nghi hoặc hỏi: “Mấy người nhìn cái gì?”

“Đâu có..” Mọi người liền liếc mắt đi chỗ khác, trong lòng tiếc nuối thét gào, vì cái qué gì tên này lại là nam chứ.

Về phần Garvin, bởi vì vóc dáng tương đối cao, chỉ có thể đem đầu đi nhuộm thành màu đen giả làm La Cơ. Mà Gerrard bởi vì thân hình nên không thể giả nữ sinh được. Lý Duy phải ở lại ký túc xá để ứng phó kiểm tra. Mà Kỷ Vũ cũng theo đó ở lại.

Kế hoạch lần này gồm có Aslan, Lưu Bình An, Garvin và Connor, bốn người cải trang thành nữ sinh lẩn vào ký túc xá nữ, còn Eugene phụ trách tiếp ứng cho họ.

Đồng thời trao đổi thân phận với bọn họ, nữ sinh cũng giả trang làm nam sinh ở lại phòng y tế. Nếu giám sát viên hỏi, mọi người sẽ thống nhất khẩu cung nói bọn Connor sinh bệnh rồi, sợ sẽ lây bệnh, cho nên những người đã tiếp xúc qua đều phải vào viện một ngày quan sát.

“Tiểu An, phải cẩn thận nha.” La Cơ thay đồ đồng phục nam, thoạt nhìn rất đẹp trai.

“Ừ.” Lưu Bình An hướng cô gật đầu, “Lần này cảm ơn hỗ trợ của mọi người.”

“Không, phải cảm ơn mọi người mới đúng. Chúng tôi cũng không muốn nhìn thấy nữ sinh lại bị hại.”

Hai người nhìn nhau, từng câu từng chữ đều tạo cảm giác hài hòa, làm cho nội tâm của những người khác có chút không thoải mái. Aslan nói: “Tới giờ rồi.”

Các nữ sinh đều trốn dưới mặt giường, những người còn lại đều có vị trí và cương vị riêng. Clarrence mở cửa lại cho các cảnh vệ vào.

“Cô bé không sao chứ?”

“Không có gì đáng ngại, chỉ là đau sinh lý mà thôi.”

Tuy các cảnh vệ cảm thấy những nữ sinh cùng Meri đến đây có chút bất đồng, nhưng bọn họ đều không có chú ý mặt của các nữ sinh, cho nên bọn Lưu Bình An may mắn trà trộn vào.

“Cậu có cảm giác nữ sinh tóc dài màu vàng kia đặc biệt xinh đẹp không?” Hộ tống các nữ sinh về ký túc xá xong, cảnh vệ A cùng cảnh vệ B ngay trên hành lang nhỏ giọng nghị luận.

“Nữ sinh đó rõ ràng vừa xinh đẹp vừa có khí chất. Có lẽ sẽ trở thành hoa khôi của trường đó.”

“Tôi đây là fan hâm mộ thứ nhất của nàng rồi đấy.”

“Các người đang thảo luận gì đó?” Giọng nói lãnh khốc không gợn sóng truyền đến, làm cho hai cảnh vệ lập tức đứng nghiêm chào.

“Trưởng quan.”

“Vừa rồi các người đi đâu?” Welles hai ngày nay đều tự mình tuần tra, nếu để ông phát hiện hai tên này đang nhàn hạ, bọn họ xác định sẽ không dễ chịu vậy đâu.

“Có một nữ sinh không được thoải mái, chúng tôi hộ tống cô ấy đi Viện Giáo Y.”

“Nghiêm túc công tác. Không được thảo luận về phụ nữ.”

“Vâng!”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tiểu An giả trang thành nữ sinh so với bình thường, cũng không quá thu hút. Nhưng Aslan lại khác, vốn cũng rất chói mắt rồi, cho nên giả trang thành nữ sinh thì càng…

Về phần Gerrard… Ta tưởng tượng không được, cho nên cũng không cho cậu ta vào đây.

Annan… Mọi người nghĩ cũng đừng nghĩ…