Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 30: Về đích




Trong rừng, mưa càng ngàycàng lớn, có xu hướng chuyển thành bão. Bốn phía đều đen kịt, chỉ có tầng hai tòa nhà ở doanh địa là có ánh sáng. Máy bay trực thăng chiếu đèn xuống doanh trại, cảnh vệ viên mặc đứng dưới vẫy đèn tín hiệu.

Máy bay trực thăng vừa đáp xuống đất, các giáo quan liền nhảy xuống phi cơ. Cảnh vệ viên hướng về Edward hành lễ, “Trưởng quan, tất cả đều đã chuẩn bị tốt.”

Bọn họ đi vào một phòng trên lầu hai, toàn bộ máy móc giám sát đều đang hoạt động, tình hình các đội được cập nhật liên tục.

“Đội dẫn đầu còn 10’ nữa sẽ tới.” Cảnh vệ viên nói.

Edward gật đầu, đi ra ngoài. Trời mưa rất lớn, hoàn toàn nhìn không rõ bốn phía, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió rít cuốn cuộn, cây cối quay cuồng, cành lá đập vào nhau ràn rạt. Trong loại thời tiết như thế này căn bản không thể hạ trại ở trong rừng.

Đội chậm nhất cũng phải tới trước 5h, vì nếu chậm hơn một chút nữa, thời tiết sẽ càng xấu. Bốn phía đồi núi đều không vững chắc, rất dễ dàng bị sạt lở.

Doanh địa là nơi tương đối an toàn, xung quanh cũng không có đồi núi.

Từ trong màn đen truyền đến tiếng bước chân, ước chừng có hơn trăm người xuyên qua quảng trường lầy lội không chịu nổi, xuất hiện trước mặt nhóm giáo quan.

“Chúng ta đến nơi rồi!” Trong đội có người hưng phấn la to.

“Trời ơi, cảm tạ Thượng Đế!” Có người vui mừng muốn khóc.

Sau đó “phịch” một tiếng, có người ngã xuống. Cách Liên lập tức hạ lệnh nhân viên cứu hộ đi theo cấp cứu cho những người bị thương.

Một gã thanh niên thân hình cao lớn từ trong đội ngũ bước đến trước mặt Edward, áo mưa rộng thùng thình không thể che dấu hết vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt, nhưng hắn vẫn duy trì tư thế đứng thẳng như cũ, hướng Edward cúi chào.

“Báo cáo trưởng quan, tôi là liên đội trưởng liên đội 4 Annan Andrew . Liên đội 4 đã tới điểm tập kết.”

“Là toàn bộ đội viên tới sao?” Ánh mắt sắc bén của Edward đảo qua Annan, làm cho hắn không nhịn được run rẩy.

“Có năm người tụt lại phía sau.” Annan biết sẽ bị trừ 5% tổng số điểm, nhưng bọn họ là đội đầu tiên về đích, loại hy sinh nhỏ này vốn không đáng kể.

Nhưng hắn lại cảm thấy ánh mắt huấn luyện viên phi thường sắc bén, đúng lúc hắn chuẩn bị nhận chỉ trích, Edward lại nói: “Ta đã biết. Ngươi làm tốt lắm, đi nghỉ ngơi đi.”

Nhưng vào lúc này, Lily lớn tiếng hét lên, “Là bọn họ! Bọn họ tới rồi!” Những huấn luyện viên khác cư nhiên cũng lộ ra vẻ vui sướng ra mặt.

Annan cảm thấy kỳ lạ, xoay người nhìn lại, chỉ thấy từ trong bóng tối không biết từ lúc nào đã xuất hiện một đống học viên. Tuy hơi lộn xộn nhưng không ai bị thương, cũng không có ai ngã xuống.

Thanh niên tóc vàng dẫn đầu đội viên tới quảng trường tập hợp, cũng kiểm kê nhân sổ. Sau đó quay đầu chạy đến bên cạnh Edward, hành lễ, “Báo cáo trưởng quan, tôi là liên đội trưởng liên đội 3 Aslan Elvis. Liên đội 3 đã tới điểm tập kết.”

“Là toàn bộ đội viên tới sao?”

“Toàn bộ. Bao gồm học viên tiểu đội 5 liên đội 6 đều tới đủ.”

Liên đội 6 là liên đội do các nữ sinh hợp thành, trong một đội có hai nữ sinh bị thương lại có thể toàn đội hoàn thành chuyến hành quân đường dài. Edward hiếm khi lộ ra vẻ tươi cười tán thưởng, “Ta đã biết, ngươi làm tốt lắm. Đi nghỉ ngơi đi.”

Kỷ Vũ quả thật là người may mắn. Bọn họ trèo lên núi mới phát hiện, kỳ thật hai con đường đều là đường chết, kéo dài đến bên trong thâm cốc. Đỉnh núi ngược lại bằng phẳng, hơn nữa có thể mơ hồ nhìn đến ánh đèn ở doanh địa.

Đây là lần đầu tiên Kỷ Vũ đạt được danh hiệu ‘ngôi sao may mắn’. Ai cũng thật không ngờ, năm năm sau, toàn bộ liên bang, trong quân đội, không ai là không biết đến danh hiệu này.

Rất nhiều năm sau, Eugene hỏi Kỷ Vũ, “Lúc ấy, vì sao cậu lại chọn lên núi?”

“Bởi vì tôi không biết bơi.” Cả hai con đường đều dốc xuống, Kỷ Vũ thấy, nếu trời tiếp tục mưa lớn như vậy, nhất định cả hai đều sẽ ngập nước.

Vì hắn không biết bơi, nên bọn họ thành công về đích.

Trong doanh địa có nước ấm và thức ăn. Đội viên cần đúng là mấy thứ đó. Tẩy đi một ngày mệt nhọc, ăn no uống đã sau mới nhớ tới kết quả hành quân.

Sau đó còn có không ít đội ngũ lục tục tới. Đội chậm nhất cũng đi theo con đường giống bọn họ, hơn nữa còn mang theo hai tiểu đội nữ sinh. Tuy rằng trên đường cũng có không ít đội viên lạc đường, nhưng vẫn là an toàn tới điểm tập kết.

Những học viên tụt lại phía sau, giáo phương đã phái rất nhiều người đi tìm. Sau nửa đêm cũng lục tục đưa về doanh trại. Học viên bị thương đều được tập trung tới phòng bệnh ở doanh địa chữa trị.

“Kết quả rốt cuộc như thế nào?” Connor phi thường tò mò hỏi. Tuy rằng bọn họ không phải đội đầu tiên tới điểm tập kết, nhưng là toàn bộ đội viên tới, còn mang theo nữ sinh, hẳn là được cộng điểm.

“Hừm…… Có vẻ rất bí mật. Tôi tra không được.” Eugene cũng thực hao tổn tâm trí, có vẻ kết quả không có trong số liệu của nhà trường.

“Huấn luyện viên đến đây.” Có người hô lớn một tiếng, mọi người đứng dậy cúi chào. Đội viên cùng liên đội đều ngủ trong cùng một căn phòng lớn, đại gia đều trên mặt đất đánh phụ.

Vì thế nhìn thấy huấn luyện viên đến, tất cả mọi người phi thường khẩn trương. Bởi vì nơi sân hỗn độn không chịu nổi, còn có nữ sinh đến.

“Được rồi. Cũng không phải kiểm tra nội vụ, tất cả không cần khẩn trương.” Edward đã cởi áo mưa, giày quân đội cũng không đeo, chỉ đeo giày bình thường. Áo khoác quân đội khoác trên vai, bên trong là quân phục màu xanh lục.

Thấy huấn luyện viên mặc đồ thoải mái, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

“Nhưng là……” Edward ánh mắt rùng mình, đảo qua hòa nữ sinh ở đánh bài đệ tử, “Nếu có người làm trái với nội quy trường học, dám động tay động chân với các nữ sinh, ta cũng sẽ không khách khí.”

Đám học viên bị hắn liếc qua đều rùng mình, ngược lại là các nữ sinh trộm cười hi hi.

Aslan tiến lên cúi chào, “Huấn luyện viên, là có chuyện gì sao?”

“Có một tin tức tốt muốn nói cho các ngươi.”

Bởi vì dựa vào kinh nghiệm trước đây, ‘tin tức tốt’ của vị huấn luyện viên này đều làm cho đám học viên kêu oán không thôi. Aslan cũng thay đổi sắc mặt, bọn họ đã mệt gần chết, không thể tiếp tục chịu sức ép.

Thấy mọi người đều tái mặt, Edward nhếch miệng cười xấu xa, “Tất cả không muốn nghe thật sao? Vậy được rồi, ta đi.”

“Không, huấn luyện viên, xin cứ nói.” Aslan vội vàng nói. Cho dù là hiện tại phải tiếp tục huấn luyện, hắn cũng nhận.

“Bởi vì trời mưa to, ngày mai toàn bộ được nghỉ một ngày, ngày kia chính thức bắt đầu huấn luyện dã ngoại.”

“Hoan hô ! !” Mọi người đồng thời hoan hô. ‘Tin tức tốt’ của huấn luyện viên ác quỷ cuối cùng cũng có một lần là làm cho người ta hoan hô.