Quan Bảng

Chương 738: Ướt thật sự




- Cụng ly vì siêu nhân của chúng ta sống lại!

Người khác không biết, nhưng đám người Lý Nhạc Thiên biết vụ nổ ngày hôm qua là do Tô Mộc tạo thành. Tuy rằng trước đó chỉ biết Tô Mộc có thân thủ không tầm thường, nhưng thật sự không ngờ ở trong vụ nổ lớn như vậy, Tô Mộc còn có thể bình yên thoát thân. Đương nhiên so với điều này, ở trong lòng những người như đám người Lý Nhạc Thiên, nguyên nhân khiến ấn tượng đối với Tô Mộc nâng cao lên rất nhiều vẫn bởi vì Chu Phụng Tiền. Không ngờ Tô Mộc còn có thể nói được Chu Phụng Tiền. Chu Phụng Tiền là ai? Đó là người mà lão tổ tông nhà bọn họ cũng không có cách nào chống lại.

Hiện tại Tô Mộc lại cùng Chu Phụng Tiền thân mật như vậy. Chẳng lẽ nói Tô Mộc ngoài Từ lão ra, vẫn được đoàn hệ trọng điểm bồi dưỡng hay sao? Không có đạo lý này. Từ khi Tô Mộc làm quan đến bây giờ, không thấy nghe nói hắn dựa vào đoàn hệ để lập nghiệp.

Thực sự thần bí!

Mà cũng bởi vì thần bí như vậy, cho nên mới khiến Tô Mộc ở trong lòng đám người Hoàng Duy Nhân trở thành kẻ được sùng cao. Ban đầu bởi vì Tô Mộc có thể kiếm tiền cho bọn họ. Điều này khiến cho mối quan hệ với Tô Mộc muốn vững bền bao nhiêu có bấy nhiêu. Còn có một việc nữa. Bọn họ cũng từ chỗ các trưởng bối nghe được, lần này có người nói Diệp An Bang có thể lên đài, là bởi vì Từ lão lên tiếng.

Trước đó, Từ lão và Diệp An Bang có quen biết sao? Hiển nhiên là không quen biết. Nhưng vì sao Từ lão lại lên tiếng vì Diệp An Bang như vậy?

Cần gì quan tâm tới điều đó. Mấy vấn đề này nghĩ không ra, vậy tạm thời không thèm nghĩ nữa. Chỉ cần có thể cùng Tô Mộc sống chung hài hòa như vậy là đủ rồi.

- Đúng vậy, Tô ca, cạn ly đi!

- Không sai. Ngày hôm nay chính là mừng Tô ca của chúng ta sống lại!

- Tô ca, tôi mời anh!

Theo đủ loại âm thanh kêu lên. Tất cả mọi người ở đây đều bắt đầu giơ ly rượu lên. Phải biết rằng để xoa dịu bầu không khí, Lý Nhạc Thiên cố ý điều từ trong công ty tới mấy tiểu minh tinh làm người tiếp khách. Đương nhiên tiếp khách như vậy chỉ giới hạn ở trong phòng này. Ra ngày, không có người nào có thể mời được các cô ấy. Lý Nhạc Thiên đã ra quy định cho tất cả những nghệ nhân của giải trí Lý thị. Các người muốn kiếm tiền, tôi cho các người cơ hội. Nhưng nếu ai dám làm yêu thiêu thân, tôi không chỉ khiến các người mất bát ăn cơm, còn có thể khiến cho các người cả đời cũng đừng mong xoay người ở trong vòng giải trí.

Dưới cường thế như vậy, nghệ nhân của giải trí Lý thị ngược lại được hưởng danh tiếng trong sạch.

- Được, cạn một ly!

Tô Mộc đối mặt với trường hợp như vậy, tất nhiên không thể tỏ ra yếu kém. Lại nói, những người này muốn chúc mừng hắn, hắn sao có thể kinh sợ được. Chỉ là một chén rượu này uống vào, lại chỉ là một sự bắt đầu. Chuyện gì có bắt đầu, trong thời gian ngắn đã muốn kết thúc, nhất định là có vấn đề. Ngay sau đó đám người Lý Nhạc Thiên bắt đầu từng người một mời rượu Tô Mộc. Nhắc tới nếu như là rượu đế, còn chưa tính, Tô Mộc tuyệt đối sẽ không kinh sợ.

Nhưng phải biết rằng những chén rượu này đều là dương tửu. Dủ loại dương tửu được để tùy ý ở chỗ này. Rượu trong tay Tô Mộc sẽ không dừng được đổ đầy. Đối mặt với trận thế như vậy, cho dù là Tô Mộc có thể uống, cũng bắt đầu có phần choáng váng.

Dương tửu thật sự có tác dụng đặc biệt chậm.

- Không thể uống nữa, uống nữa, tôi thật sự sẽ say mất. Nhạc Thiên, còn có mấy người các cậu. Chúng ta nói một chút về chuyện chính đi đã.

Tô Mộc nói.

- Chuyện chính gì chứ?

Lý Nhạc Thiên hỏi.

- Chuyện ngày mai chuẩn bị thế nào?

Tô Mộc hỏi.

- Phía bên chúng tôi, anh yên tâm đi. Không có bất cứ vấn đề gì. Bất kể là nghi thức ký hợp đồng hay nghi thức khởi công đều có thể bảo đảm trình diện tuyệt đối. Đến lúc đó tôi và mấy người bọn họ sẽ đích thân đứng ra. Về điểm ấy anh cứ yên tâm đi!

Lý Nhạc Thiên vỗ ngực bảo đảm nói.

- Đúng vậy, Tô ca, sẽ không xảy ra bất kỳ sơ suất nào đây.

Hoàng Duy Nhân cũng nói.

- Nói vậy thì tốt rồi. Thật ra dựa theo ý nghĩ của tôi, tôi không chuẩn bị làm cái gọi là nghi thức kia. Nhưng phải biết rằng thị xã Cổ Lan vừa phát sinh một việc như vậy, phía trên hy vọng có thể mượn nghi thức này, thu hút sự chút ý của dân chúng trong thành phố qua. Cho nên nghi thức ngày mai nhất định sẽ náo nhiệt. Đến lúc đó mấy người các anh đều phải chịu trách nhiệm nặng một chút. Tuyệt đối không thể quẳng gánh nặng cho tôi.

Tô Mộc có chút đau đầu day thái dương.

Đúng lúc này, đôi tay nhỏ nhắn ôn nhu từ bên cạnh đưa qua, đặt ở trên trán Tô Mộc, không nhẹ không nặng bắt đầu nắn bóp. Tim Tô Mộc run lên, phát hiện người này rõ ràng là Bùi Phi. Ban đầu hắn muốn cự tuyệt, nhưng lại đành cứng rắn nuốt vào trong bụng. Phải biết rằng Bùi Phi ở trong lòng Tô Mộc có vị trí tuyệt đối khác hẳn so với những người khác.

Bùi Phi mặc y phục lớn màu xanh, chính là người tình trong mộng của Tô Mộc!

Tô Mộc dù nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới, một ngày kia, người tình trong mộng sẽ xuất hiện ở bên cạnh, nắn bóp cho hắn như vậy. Cảnh tượng như vậy quả thực còn giống đóng phim hơn cả đóng phim/ Tô Mộc làm sao có thể từ chối được?

Đám người Lý Nhạc Thiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trên mặt không khỏi lộ ra thần sắc chỉ nam nhân mới hiểu được. Vào lúc này, gia hỏa Hoàng Duy Nhân kia đứng dậy, kêu lên dường như chỉ e thiên hạ không loạn vậy.

- Các vị, chúng ta ở chỗ này chờ như vậy thật không thú vị. Phải biết rằng hội sở Nhã Trúc này không giống với những nơ khác. Về phương diện giải trí cũng rất tốt. Đi thôi. Thật vất vả mới có cơ hội như vậy, chúng ta dù thế nào cũng phải đi qua gào thét một chút chứ. Mọi người có hứng thú, cùng đi thôi.

Nói xong lời này, Hoàng Duy Nhân cố ý nhìn xuống Tô Mộc, cười hắc hắc nói:

- Tô ca, anh tạm thời đừng qua đó. Nhìn bộ dạng của anh, tôi thấy một bước cũng khó đi. Mấy anh, đi thôi!

- Ha ha, đi nào!

Lập tức mấy người Lý Nhạc Thiên liền thật sự đứng dậy, rời khỏi phòng. Trên mặt Tô Mộc lộ ra một nụ cười khổ. Trong lòng đám người Lý Nhạc Thiên nghĩ như thế nào, hắn đương nhiên biết rất rõ. Chỉ có điều hắn thật sự không muốn qua đó xem náo nhiệt làm gì. Ở chỗ này yên tĩnh một chút cũng không tệ. Lại nói, đầu Tô Mộc hiện tại thật sự hơi đau. Vừa chí ít đã tiêu diệt hai bình rượu. Còn trộn lẫn nhiều loại với nhau. Thật may là Tô Mộc. Nếu đổi lại thành người khác, hiện tại đã sớm gục xuống.

Tại hành lang của hội sở Nhã Trúc.

- Lý thiếu!

Tô Thấm xuất hiện ở bên cạnh Lý Nhạc Thiên, khẽ nói.

- Tô Thấm, cô là một nữ nhân thông minh, nhưng lại không phải loại tôi thích. Tôi cũng biết nữ nhân như cô sẽ không thích tôi. Nếu nói như vậy, hẳn là cô thích huynh đệ của tôi. Tôi ở chỗ này nói cho cô biết, chỉ cần cô có thể làm cho huynh đệ của tôi thích cô, chuyện điều cô đi Ương thị, tôi sẽ làm giúp cô. Nhưng nếu như cô không có cách nào làm huynh đệ tôi để ý, vậy xin lỗi, chuyện của cô thứ lỗi tôi bất lực.

Lý Nhạc Thiên thản nhiên nói.

- Lý thiếu, tôi hiểu rõ.

Tô Thấm gật đầu.

- Cô chắc hẳn là may mắn. Người giống như cô, ở trong đài truyền hình như vậy còn có thể giữ mình trong sạch. Nếu như cô có quan hệ phức tạp, chuyện này tuyệt đối không cần nói tới. Tôi cho cô làm như vậy, cũng không phải là muốn đẩy cô vào hố lửa, mà là muốn cho cô biết, ở trong tỉnh Giang Nam này, nên làm việc vì huynh đệ tôi. Cô hiểu được chứ?

Lý Nhạc Thiên nói.

- Lý thiếu, tôi biết!

Từ trước tới nay Tô Thấm chưa từng cảm thấy nặng nề giống như bây giờ. Cho dù là khi đối mặt với những lão sắc lang trong đài, cô cũng không cảm thấy áp lực như bây giờ. Lý Nhạc Thiên tuổi còn trẻ như thế, nhưng trên người lại lộ ra sự uy nghiêm, thật sự khiến Tô Thấm cảm thấy khó chịu.

Lần này Tô Thấm có thể liên lạc với Lý Nhạc Thiên, cũng kéo theo rất nhiều quan hệ. Trong đó có cả Diệp Mộng Á. Bởi vì Tô Thấm và Diệp Mộng Á vẫn tính là bạn bè khuê mật. Tô Thấm ở đài truyền hình cũng không tốt như cô tưởng tượng. Mặc dù thân là phóng viên, nhưng gần đây lại có tiếng đồn, nói là phía trên có người muốn bắt cô. Điều này đối với người luôn tâm cao khí ngạo như Tô Thấm quả thực chính là uy hiếp trí mạng. Tô Thấm tự nghĩ mình sáng suốt. Nhưng phải biết rằng trong chuyện này không phải nói cô có sáng suốt là được.

Cho nên sau khi Tô Thấm thông qua Diệp Mộng Á, mới có thể biết được Lý Nhạc Thiên. Lý Nhạc Thiên cho cô điều kiện chính là cái này. Cho nên mới có hành động Tô Thấm ngồi ở bên cạnh Tô Mộc vừa rồi. Nếu không, theo thân phận của Tô Thấm vẫn thật sự không nhất thiết phải làm như vậy.

- Huynh đệ, đây là nội ứng tôi thay anh đặt ở trên chiến tuyến tin tức. Tin tưởng sau này sẽ có lúc anh dùng tới.

Trên khóe miệng Lý Nhạc Thiên cong lên một độ cong thần bí, trong lòng âm thầm mỉm cười.

Tô Mộc bị nhốt ở trong phong, thật sự không biết Lý Nhạc Thiên ở bên ngoài chôn cho hắn một con đường như vậy. Giờ phút này, hắn đang chuẩn bị giãy dụa ngồi xuống. Nực cười, vừa rồi ở đây người nhiều như vậy, động tác của Bùi Phi lại đột nhiên như vậy, khiến Tô Mộc nhất thời không kịp phản ứng, cho nên mới phải như vậy. Hiện tại ở đây chỉ còn lại có hai người bọn họ. Nếu như Tô Mộc vẫn mặc cho Bùi Phi tiếp tục vuốt ve như vậy, xem ra thật sự có chút quá phận.

Ai biết vừa rồi Bùi Phi làm như vậy rốt cuộc là suy nghĩ như thế nào. Lại nói Bùi Phi người ta cũng không có nghĩa vụ phải hầu hạ mình như vậy.

Tô Mộc nghĩ như vậy, cũng không mở miệng nói liền đứng dậy.

Ai ngờ được tâm tình Bùi Phi cũng vì vậy mà kích động, hoặc không biết đi vào cõi thần tiên nào, ngay sau đó làm ra động tác, thật sự khiến Tô Mộc và cô đều không dự đoán được.

Bùi Phi an vị ở phía sau hắn, vẫn đang nắn bóp. Tô Mộc đột nhiên đứng lên như vậy, bởi vì không ngờ được, cô theo bản năng tăng thêm chút lực, như vậy giống như Bùi Phi kéo Tô Mộc về phía sau.

Tô Mộc thì sao?

Vốn đầu cũng có chút choáng váng. Hắn không ngờ Bùi Phi sẽ làm ra động tác như vậy, nhất thời đứng không vững, chỉ vừa xoay người lại, cũng không kịp làm gì, đã trực tiếp ngã xuống.

Trời ạ!

Đây là chơi trò gì vậy?

Dù thế nào Tô Mộc cũng không nghĩ tới, chuyện lúng túng như thế lại có thể trình diễn ở trên người mình. Tiết mục như vậy quả thực còn cẩu huyết, khoa trương hơn cả trong tác phẩm điện ảnh!

Bởi vì Tô Mộc ngã xuống, vị trí vừa đúng là bụng Bùi Phi. Bởi vì đầu choáng váng, thoáng cái rơi xuống trên váy, vị trí vừa đúng đối diện với hoa viên bí ẩn của Bùi Phi.

Trong nháy mắt, khí tức nam tính đầy lửa nóng liền gào thét tuôn ra, trực tiếp xuyên qua lớp váy mỏng, truyền vào trong cơ thể Bùi Phi. Nhất là vị trí bí ẩn riêng tư nhạy cảm nhất. Bị đùa như vậy, Bùi Phi lập tức không biết phải làm sao. Nếu như chỉ không biết làm sao còn tốt. Nhưng sau khi giật mình, Bùi Phi bị hơi nóng xâm nhập, cảm giác chỗ hoa viên bí ẩn dường như xuất hiện thêm vô số con kiến nhỏ đang nhấm nuốt.

Loại cảm giác ngứa ngáy mềm mại, loại cảm giác lửa nóng này đương nhiên khiến nơi riêng tư của Bùi Phi tràn ra từng nhiệt lưu mỏng manh.

Bùi Phi, không ngờ vào lúc này, ướt!