Quan Bảng

Chương 1383: Sớm ước định




Tiên sinh, các người còn ở trong đó sao?

Chính là âm thanh như vậy vang lên ở bên ngoài phòng thử quần áo. Là giọng nói thanh thúy của nữ nhân viên cửa hàng đang hỏi thăm. Lúc này Chương Linh Quân đã trực tiếp ngậm long thương của Tô Mộc vào trong miệng, tất nhiên không có cách nào trả lời. Tô Mộc có chút bất ngờ nhìn cảnh tượng như vậy, sau đó nụ cười trên mặt càng trở nên thần bí. Hắn không do dự chút nào, trực tiếp mở miệng nói vọng ra ngoài.

Đương nhiên đang ở trong này. Chúng tôi đang thử quần áo trong này. Có hơi chặt. Đừng có gấp. Đừng tiếp tục hối thúc nữa.

Được, tiên sinh!

Nữ nhân viên cửa hàng nói

Làm sao bây giờ?

Hiện tại có thể làm sao?

Nhanh chóng giải quyết vấn đề này mới là chuyện lớn hàng đầu. Nếu như còn trốn ở bên trong không đi ra ngoài, thật sự sẽ bị người ta nhìn thấu. Nghĩ như vậy, Chương Linh Quân cũng không để ý tới cái gọi là e thẹn nữa. Dù sao đều đã như vậy, thẳng thắn một chút. Nói thế nào Chương Linh Quân cũng là thục nữ, lại ở chỗ như vậy, dưới kỹ thuật và hoàn cảnh đồng thời kích thích, Tô Mộc thật sự bắn ra.

Sự trùng kích mạnh mẽ có lực, thật sự tương đương với lực đạo hung mãnh, không ngờ không cho Chương Linh Quân có bất kỳ cơ hội thở dốc nào, cứ như vậy trực tiếp nuốt xuống. Sắc mặt Chương Linh Quân lập tức trở nên đặc sắc!

Lớn như vậy, Chương Linh Quân vẫn chưa từng làm cho chồng trước loại chuyện như vậy. Thậm chí ngay cả số lần ân ái cơ bản nhất cũng không được mấy lần. Đừng nói tới việc bá đạo trực tiếp nuốt xuống như vậy.

Trời ạ, mình rốt cuộc đang làm những chuyện gì vậy?

Sau khi chuyện như vậy kết thúc, Chương Linh Quân bắt đầu ho khan. Tô Mộc nhìn bộ dạng cô có chút tay chân luống cuống. Sau khi chính đốn trang phục của mình cho thỏa đáng, hắn ngồi xổm xuống một tay ôm lấy Chương Linh Quân vào trong lòng, cảm nhận thân thể mềm mại của Chương Linh Quân run rẩy. Hắn biết lúc này nói lời xin lỗi, không hề có bất cứ tác dụng gì, cho nên trực tiếp mở miệng.

Chị Tiểu Quân, thật sự có lỗi với chị. Chị yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm.

Tô Mộc, liệu cậu có phải cho rằng chị Tiểu Quân là một người đàn bà không biết xấu hổ hay không?

Chương Linh Quân ngẩng đầu lên, nhỏ giọng hỏi.

Làm sao có thể như vậy được? Chị Tiểu Quân, chuyện đã như vậy, chị cũng không cần phải đoán mò nữa. Tôi biết chuyện tại sao lại biến thành như vậy. Đây không phải là điều chị muốn, cũng không phải là điều tôi muốn. Nhưng nếu chuyện như vậy đã phát sinh, bây giờ nói cái gì cũng không có tác dụng. Chị Tiểu Quân, chỉ cần chị nguyện ý từ giờ trở đi chị là nữ nhân của tôi. Không quan tâm chị có nguyện ý hay không, chị đều là nữ nhân của ta!

Tô Mộc bá đạo nói

Trường hợp giống như vậy, có đôi khi nên bá đạo thì phải bá đạo.

Chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi hãy nói.

Chương Linh Quân dịu dàng nói.

Nói thật khi quan hệ của hai người đã biến thành như vậy, sau khi có đột phá mang tính thực chất, tâm tình Chương Linh Quân cũng thuận thế chuyển biến. Đối với Tô Mộc, cô không còn mơ hồ giống như trước đây nữa. Cửa sổ giấy đã như vậy, không nhất thiết phải che giấu làm gì.

Được!

Tô Mộc nhanh chóng đứng dậy kéo khóa cho Chương Linh Quân.

Không nên mặc cái này. Tôi vẫn mặc cái trước đây đi.

Chương Linh Quân nói. Lúc nói chuyện, ở ngay trước mặt Tô Mộc, cô liền cởi cái váy xuống. Khi trước mắt Tô Mộc xuất hiện thân thể hoàn mỹ của Chương Linh Quân, hắn không khỏi cảm khái sâu sắc.

Chồng trước à, anh rốt cuộc phải vô tri tới mức nào, mới có thể bỏ qua một mỹ nữ như Chương Linh Quân chứ?

Quần chữ T, nịt ngực màu đen, nhìn chính là mê người như vậy. Nếu như lần sau có thể chơi đùa cùng thỏ trắng lớn của Chương Linh Quân một chút, cảm giác chắc hẳn sẽ càng vui vẻ hơn bây giờ!

Cho dù vừa bắn ra một lần, nhưng nhìn thân thể như vậy, nghĩ tới loại hình ảnh kiều diễm như vậy, tâm tình Tô Mộc lại không nhịn được bắt đầu có sóng gió nổi lên. Chỉ có điều Chương Linh Quân mặc quần áo thật ra rất nhanh. Trong phút chốc đã che lại cảnh xuân. Dưới tình huống như vậy, tạm thời ngăn cản suy nghĩ phức tạp của Tô Mộc.

Chị Tiểu Quân, chị vừa rồi thật sự đã nuốt xuống sao?

Tô Mộc nhìn Chương Linh Quân chỉnh lại quần áo xong, chuẩn bị đi ra, nhỏ giọng hỏi.

Cậu nói gì vậy? Lần sau còn dám đối xử với chị như vậy, xem chị có thể trực tiếp cắn xuống đồ của cậu hay không!

Chương Linh Quân quyến rũ nói. Sau khi quan hệ đột phá, mang đến loại thay đổi này, thật sự là chuyện Tô Mộc thích nhất.

Còn có lần sau!

Khi Tô Mộc chính xác bắt được ý tứ ẩn bên trong lời nói của Chương Linh Quân, hắn vội vàng cười híp mắt gật đầu.

Lần sau bảo đảm không như vậy nữa!

Khi hai người đi ra khỏi phòng thử quần áo, may là bên ngoài vẫn không có khách khác. Vẫn là người nhân viên cửa hàng vừa rồi. Khi nhìn thấy Chương Linh Quân đi ra, trên mặt không khỏi lộ vẻ hồ nghi. Lúc này trên gương mặt Chương Linh Quân rõ ràng ửng hồng. Chẳng lẽ thời điểm vừa rồi?

Khi nhân viên bán hàng nghĩ vậy, nhịp tim đập không khỏi tăng nhanh!

Bọn họ sao có thể làm như vậy được? Nếu thật sự làm như vậy, những y phục kia phải làm sao bây giờ? Nếu như dính phải thứ gì không nên dính, mình lấy cái gì để giao cho cửa hàng trưởng đây? Phải biết rằng những y phục này, tùy tiện một cái cũng có giá trị bằng tiền lương mấy tháng của mình

Anh ở đây chờ em. Em đi toilet đã!

Chương Linh Quân đưa lưng về phía nhân viên cửa hàng, nói với Tô Mộc. Vừa nói xong, cô vội vàng mở cửa nhà vệ sinh. Bởi vì cô thật sự không muốn ở lại chỗ này. Trong miệng cũng cảm giác có mùi cổ quái. Nếu như thật sự bảo cô cứ như vậy nói chuyện với người khác, Chương Linh Quân không xấu hổ muốn chết không được. Cho nên cô muốn đi làm vệ sinh.

Tiểu thư!

Không cần gọi cô ấy!

Tô Mộc nhìn thấy vẻ khẩn trương trên gương mặt của nhân viên cửa hàng này, thấy lúc nhân viên cửa hàng nhìn về phía mình, thần sắc có chút biến hóa, đã biết người nhân viên này có thể đoán được điều gì. Nhưng cho dù đón được cũng không sao. Dù sao cô cũng không có thấy tận mắt nhìn thấy, có thể nói ra điều gì chứ?

Những y phục này tôi lấy hết. Gói lại đi!

Nữ nhân viên cửa hàng thật sự có cảm giác hơi lo sợ bất an, muốn gọi Chương Linh Quân lại, muốn ở chỗ này tìm một biện pháp giải quyết. Ai ngờ được Tô Mộc lại mở miệng nói ra những lời như vậy. Những y phục này tất cả đều lấy!

Thật hay giả vậy?

Năm bộ quần áo này nếu như đều lấy hết, nói như thế nào cũng phải tới mấy vạn?

Tiên sinh, anh xác định muốn lấy hết những cái này chứ?

Nữ nhân viên cửa hàng hỏi

Thế nào? Có vấn đề gì sao?

Tô Mộc bình tĩnh nói.

Không, không có bất cứ vấn đề gì. Tôi sẽ lập tức gói lại cho anh!

Nữ nhân viên cửa hàng vội vàng nói

Nực cười. Cái này thì có vấn đề gì? Phải biết rằng những y phục này là để bán đi. Chỉ cần dựa vào loại trích phần trăm, cũng đủ để cho cô ta lấy được hơn nghìn. Cô ta vốn cho rằng buổi trưa là thời điểm rảnh rỗi không có buôn bán gì. Ai ngờ được chuyện lại biến thành như vậy. Thoáng cái mò được nhiều tiền như vậy. Bây giờ điều cô ta nghĩ đến, chính là cầu mong người như vậy tới thêm mấy lần.

Đừng nói các người chỉ chơi trò chơi ở trong phòng thử quần áo, coi như các người thật sự đi ra ngoài chơi, tôi cũng không có bất kỳ ý kiến gì. Thậm chí tôi còn thay các người canh gác để tránh người khác đến đây quấy rầy!

Khi Chương Linh Quân trở về, thấy Tô Mộc đã cầm theo túi ngồi ở bên ngoài, sắc mặt lộ ra nụ cười đi tới trước, trực tiếp kéo vai Tô Mộc. So với lúc trước quan hệ có chút xa lạ, lúc này rõ ràng muốn giống tình nhân bao nhiêu có bấy nhiêu.

Đi thôi. Bây giờ chúng ta đi mua quà cho người bạn gái nhỏ của anh!

Một lần nữa thanh minh, không phải là người bạn gái nhỏ. Chỉ là một người bạn gái. Chị cũng không phải không biết!

Ai nha, thật là. Tôi lại không ăn giấm.

Đúng vậy, cho dù ăn, hiện tại cũng là người khác ăn của chị.



Thời gian tiếp theo dù sao cũng có hạn, cho nên Tô Mộc lại ở trong này đi dạo cùng Chương Linh Quân. Chỉ cần Chương Linh Quân thích, Tô Mộc liền không chút do dự quét thẻ mua. Ở nơi này dạng đi dạo, thời gian trôi qua như bay. Tô Mộc cũng cảm giác được điều mà từ trước tới nay chưa từng có. Chính là đi dạo phố, giết thời gian lại nhanh như vậy.

Tô Mộc, anh đang ở đâu?

Khi Tiêu Tiêu gọi điện thoại tới, Tô Mộc vừa vặn đang ngồi cùng Chương Linh Quân ở trong một quán nước uống nước. Sau khi nhận điện thoại, hắn mỉm cười nói:

Bây giờ tôi đang ở trong chợ. Cô nói vị trí của cô cho tôi biết, tôi sẽ qua tìm cô!

Được. Tôi đang ở…

Khi Tiêu Tiêu nói ra vị trí của mình, Chương Linh Quân liền đứng dậy cùng Tô Mộc rời khỏi đó. Tô Mộc vốn muốn đi lấy xe. Nhưng bây giờ đã có Chương Linh Quân đưa tiễn, vậy không nhất thiết phải lấy xe nữa. Sau khi tới chỗ để xe, Tô Mộc nhìn gương mặt Chương Linh Quân gần trong gang tấc, hơi cúi xuống hôn lên trán cô.

Chị Tiểu Quân, hiện tại tôi phải đi kinh thành. Tối chủ nhật sẽ trở về. Đến lúc đó chị ở chỗ này chờ tôi. Hi vọng đến lúc đó chị không giống như ngày hôm nay. Thật sự không thể giải khát!

Tô Mộc cười nói

Cậu có thể không cần nói rõ ràng như vậy có được hay không? Nhanh đi đi. Kẻo cô bạn gái nhỏ của cậu lại sốt ruột chờ đợi.

Chương Linh Quân vẫn có phần không thể nào tiếp nhận được lời lẽ kích thích cuồng bạo như vậy.

Hắc hắc!

Tô Mộc không do dự nữa, trực tiếp lấy túi da từ cốp xe phía sau ra, xoay người đi về phía đường đối diện, nơi có một cô gái mặc trang phục rất hợp mốt. Không phải Tiêu Tiêu thì còn ai vào đây nữa?

Phải biết rằng Tiêu Tiêu thật sự một mỹ nữ không tồi. Có thể trở thành tiếp viên hàng không, làm sao có thể đơn giản được. Chỉ riêng dáng vẻ tươi cười, cũng cho anh một cảm giác bị trêu chọc.

Chương Linh Quân đứng ở bên đó nhìn sang, thấy một nam tử đến gần Tiêu Tiêu, trên mặt mỉm cười.

Đã biết bên cạnh gia hỏa này chắc sẽ không thiếu mỹ nữ. Quả nhiên là tiếp viên hàng không như vậy. Lần sau có thể sẽ tìm một bác sĩ hay không? Chẳng lẽ cậu chính là một người thích chinh phục dụ hoặc như vậy sao? Nếu là sự thật, vậy lần sau tôi nên mặc cái gì cho cậu xem đây?

Có vài người không thể khai thác, chỉ cần khai thác ra, sẽ không thể cứu vãn. Nhưng nếu như thật sự không khai thác, đó chính là phí của trời. Cho nên nếu có thể khai phá ra ruộng đồng, vẫn cố gắng hết mức khai phá đi.

Vị tiểu thư mỹ lệ này, không biết tôi có vinh hạnh, được mời cô đi ăn cùng tối nay hay không?

Khi Tô Mộc nhìn thấy xe của Chương Linh Quân biến mất khỏi tầm mắt, hắn nhìn thấy nam tử kia đến gần. Hắn thấy trên mặt Tiêu Tiêu lộ vẻ không kiên nhẫn, liền mỉm cười đi lên trước, nho nhã lễ độ nói.