Quán Ăn Vặt Nhà Họ Lâm Mỹ Thực

Chương 50




Thời tiết cuối xuân, mạ giống và mầm rau củ đều đã được trồng xuống đất.

Chạng vạng tối Lâm Hoài Hạ đi dạo tản bộ, rảnh rỗi lại qua nông trường nhìn một chút.

Có Đỗ Duy ở nông trường, cô rất yên tâm. Cô rảnh rỗi, một sáng sớm trong lành khoan khoái, quán ăn vặt nhà họ Lâm bắt đầu khai trương.

Bữa sáng ngày đầu tiên khai trương Quán ăn vặt nhà họ Lâm có cháo rau xanh, cải ướp dầu ớt, bánh bao thịt khô sốt măng và bún gạo dưa chua.

Mì được nhào bột để nở từ tối qua, cải được ướp từ hôm qua, bún gạo cũng được chuẩn bị xong từ tối qua, công việc chính của cô sáng nay là nấu cháo và gói bánh để hấp.

Mặc dù đã đăng quảng cáo trên các hội nhóm Wechat khác nhau ở thị trấn Liễu Giang trước mấy hôm, nhưng Lâm Hoài Hạ cũng không chắc sáng nay sẽ có bao nhiêu khách hàng đến.

Vì vậy cô không chuẩn bị nhiều phần ăn.

Bánh bao chỉ có hai lồng lớn, bún gạo cũng chỉ đủ cho khoảng hai mươi người.

Bảy giờ rưỡi sáng, chuẩn bị trong bếp xong, cô mở cổng sân, đứng trước cửa chính nhìn tấm bảng treo cao, trong lòng cảm thấy rất vui.

Quán ăn vặt nhà họ Lâm, sáu chữ đơn giản đều đặn, đã là ký ức gia truyền bao đời của nhà họ Lâm bọn họ?

Đằng sau tấm bảng này còn là tay nghề nuôi sống gia đình, niềm tự hào của tổ tiên nhà họ Lâm bọn họ.

Cô hiện tại không giỏi giang như tổ tiên làm đầu bếp cung đình, cũng không lợi hại như ông nội, nhưng cô sẽ thực hiện từng bước một, làm một quán ăn sáng trước.

“Hoài Hạ à, khai trương thuận lợi nha!”

Lâm Hoài Hạ quay đầu nhìn sang, cười tủm tỉm: “Cảm ơn bác Từ, cảm ơn bác Vương.”

“Ha ha, biết hôm nay cháu khai trương, bác Từ cháu đã đợi sẵn, nghe thấy tiếng mở cửa liền vội vàng kéo bác tới.”

Nụ cười trên mặt Lâm Hoài Hạ càng lúc càng tươi: “Vậy chúng ta vào trong, để hai bác nếm thử tay nghề cháu trước.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dua-vao-khong-gian-mo-quan-an-ban-nong-san/chuong-50.html.]

“Được!”

Hôm nay thời tiết đẹp, Lâm Hoài Hạ bày bốn bộ bàn ghế trong sân, hai người tìm một chỗ ngồi xuống, bà Vương không kịp chờ đợi hỏi: “Hôm nay có món gì ngon?”

“Có cháo rau xanh, bánh bao thịt sốt măng, bún dưa chua.” Lâm Hoài Hạ lấy bảng đen di động đã chuẩn bị sẵn ra, đặt ở cổng.

Hina

Cháo rau xanh giá hai đồng một bát, bánh bao thịt sốt măng giá hai đồng một chiếc, bún gạo dưa chua giá mười đồng một phần nhỏ, mười hai đồng một phần lớn! Viết giá xong, cô còn viết dưới tấm bảng đen nhỏ: Giá khai trương đặc biệt, giảm giá một tuần.

Ôi, mức giá này ở thành phố cũng không thể nói là rẻ chứ đừng nói ở thị trấn Liễu Giang.

Lại còn là giá đặc biệt, vậy sau khi lên giá sẽ là bao nhiêu?

Đây là mức giá Lâm Hoài Hạ suy nghĩ xong mới quyết định, nhưng trong lòng cô vẫn lấn cấn: “Bác Vương, giá này của cháu có đắt quá không?”

Hai người nhìn giá tiền, bà Vương xua tay: “Đồ cháu làm ngon, nguyên liệu cũng tốt, giá này không đắt.”

Bác Từ: “Đúng vậy, bánh bao đông lạnh bán trên mạng, to bằng nắm tay trẻ con đã có giá một đồng một cái rồi.”

Vậy thì Lâm Hoài Hạ tự tin rồi, chủ yếu là cô sợ mức độ tiêu thụ của thị trấn Liễu Giang không thể chấp nhận được cái giá này.

Bà Vương: “Bác ngửi thấy mùi canh chua rồi, thèm quá đi, Hoài Hạ, lấy cho bác một bát bún dưa chua trước.”

Bác Từ cũng nói: “Bác muốn một bát cháo và hai cái bánh bao.”

“Được ạ, có ngay!”

Bún dưa chua, bún được làm bằng nửa gạo nếp thường và nửa gạo tơ vàng, kiểm soát một chút chi phí nhưng hương vị vẫn ngon hơn những loại bún gạo bên ngoài.

Dù là canh hay nước dùng đều được nấu súp bằng xương to, dưa chua cũng là dưa chua ngon già cô ngâm cùng rau xanh linh điền sản xuất, chất lượng và dinh dưỡng được đảm bảo tuyệt đối.

Chần sơ bún, đổ vào bát canh, thêm linh hồn là dưa chua vào, rắc hành lá và rau mùi giòn non lên là hoàn thành một bát bún dưa chua nóng hổi bốc khói nghi ngút.